Editor: Mi Mặt Mèo ****************** "Cô không xuống xe à?" Hạ Diệc Sơ bị giọng nói này làm tỉnh. Cô vừa mở mắt thì nhìn thấy ánh mắt người đàn ông ngồi ở ghế điều khiển, quay đầu hỏi cô, ánh mắt không kiên nhẫn. Hạ Diệc Sơ nhanh chóng đánh giá xung quanh, phát hiện mình đang ngồi trên taxi. "Xuống chưa." Hạ Diệc Sơ mở cửa xe, đi xuống. "25 tệ!" Tài xế tức giận. Hạ Diệc Sơ trả tiền xong, tài xế vọt xe đi chỉ để lại một làn khói... Cô cạn lời đứng ở đó, đánh giá xung quanh một chút. Đây là con đường xi măng nhỏ, hai bên nhà cửa kiểu cũ, mái ngói, vách tường đầy rêu xanh. Hạ Diệc Sơ nhìn người qua lại, có một mùi tanh phảng phất vào cánh mũi cô. Hạ Diệc Sơ đi đến một cửa hàng bán quà vặt, hỏi mượn WC. Vào trong WC cô bảo hệ thống cung cấp tin tức thế giới này cho mình. Một cảm giác đau nhức truyền đến, tin tức bắt đầu chuyển đến. Nhiệm vụ lần này của cô là Cố Trừ Tịch, một giáo viên sơ trung. Cố Trừ Tịch sinh ra trong một gia đình khá giả, lại là con gái duy nhất. Cố Trừ Tịch không chỉ kế thừa dung mạo mỹ lệ của mẹ mà còn cả tính cách dịu dàng thiện lương nữa. Tuy rằng là con gái một nhưng không phải được nuông chiều sinh hư, thành tích học tập rất tốt. Tốt nghiệp phổ thông, Cố Trừ Tịch đậu vào đại học Sư phạm, sau đó trở thành giáo viên. Thành tích ở đại học của nguyên chủ rất xuất sắc, chưa tốt nghiệp đã có vài lời mời từ phía các trường trung học. Tốt nghiệp xong, nguyên chủ liền đi làm, trở thành giáo viên tiếng Anh. Năm thứ hai đi làm, giáo viên chủ nhiệm lớp 8E nghỉ sanh nên nguyên chủ trở thành giáo viên chủ nhiệm của lớp này. Lý Bách Nhiên là một trong những học sinh cá biệt của lớp, nổi tiếng hư hỏng, đi trễ về sớm, các giáo viên và bạn học đều không thích hắn. Ngày khai giảng, Cố Trừ Tịch điểm danh không thấy Lý Bách Nhiên, đợi vài ngày sau cũng không thấy đi học nên Cố Trừ Tịch theo địa chỉ hắn ghi trong hồ sơ mà đi tìm. Khi đến nơi cô mới biết hoàn cảnh gia đình của Lý Bách Nhiên vô cùng khó khăn. Từ nhỏ hắn đã không có mẹ, ba hắn là kẻ lưu manh côn đồ, cả ngày chơi bời lêu lổng. Một ngày kia, ba hắn ôm một đứa trẻ sơ sinh về quăng cho bà nội hắn, bảo đó là con trai mình rồi không nói gì thêm nữa. Đứa trẻ đó chính là Lý Bách Nhiên. Ba hắn thường đi ra ngoài trộm cắp, khi không có tiền mới trở về, có khi đi mấy tháng mới về một lần. Lý Bách Nhiên lớn lên hoàn toàn nhờ vào bà nội. Bà nội hắn chỉ bán rau và nhặt ve chai để kiếm tiền. Bà nội tuổi đã cao, thân thể lại không tốt, hơn nữa ba hắn còn thường xuyên về đòi tiền. Nếu không tìm được tiền, hắn sẽ đánh mắng hai bà cháu, đập phá đồ đạc đến khi có tiền mới đi. Chút tiền sinh hoạt ít ỏi còn bị ba hắn lấy đi làm cho cuộc sống hai bà cháu càng thêm khó khăn. Cho đến khi Lý Bách Nhiên ba tuổi, vào một đêm đông lạnh giá, ba hắn bị đông chết ngoài đường, bà nội và hắn mới có chuyển biến tốt đẹp hơn.