Editor: Mi Mặt Mèo ******************* Hạ Diệc Sơ lựa chọn học ngành y, đây cũng là tâm nguyện của nguyên chủ. Ngay cả Hạ Diệc Sơ cũng cảm thấy hứng thú đối với y học, đặc biệt hệ thống nói nàng có thể tiếp tục luyện tâm pháp đời trước, sau này có thể chữa khỏi bệnh cho Đông Phương Dật, Hạ Diệc Sơ trong lòng đối với y học càng ngày càng mong đợi. Lúc trước khi chết, Hạ Diệc Sơ cũng đã trải nghiệm qua cuộc sống thời sinh viên, nên đối với chuyện này, nàng cũng không xa lạ. Sau nửa tháng học quân sự, Hạ Diệc Sơ bắt đầu vào học chính thức. Chỉ cần có lịch học, Hạ Diệc Sơ mỗi ngày đều đến học đầy đủ. Mà hôm nào không có tiết, Hạ Diệc Sơ đều ở nhà làm bạn cùng Đông Phương Dật. Hai người càng ngày càng thân thiết, thời gian ở bên nhau càng nhiều, Hạ Diệc Sơ càng cảm thấy đau lòng cho thanh niên có tính cách quái gở này, ý tưởng muốn chữa khỏi bệnh cho y càng ngày càng cường liệt. Đám người Đông Phương Thải mỗi lần từ công ty trở về thấy Hạ Diệc Sơ và Đông Phương Dật hòa thuận vui vẻ, trong lòng đều rất vui mừng, thái độ đối với Hạ Diệc Sơ càng thân thiết, có thời gian sẽ liền mang Hạ Diệc Sơ đi dạo phố, mua quần áo hoặc đi làm đẹp. Hạ Diệc Sơ và Đông Phương Dật tuy đã đính hôn nhưng cũng không ngủ chung. Hạ Diệc Sơ mối tối đều tu luyện Dịch Cân kinh trong phòng mình. Thế giới này linh khí cũng không nồng đậm như thế giới của nàng, cho nên vào Đông Phương gia đã hơn hai tháng, trong thân thể Hạ Diệc Sơ mới bắt đầu có một ít linh khí. Bất quá, điều này cũng giúp nàng có thể xem bệnh cho Đông Phương Dật. Hạ Diệc Sơ ngồi trong phòng học, trên bục giảng, giảng viên chuyên chú giảng bài. Mà Hạ Diệc Sơ ngồi phía dưới, ngoài mặt nghiêm trang nghe giảng, kỳ thật trong đầu đang nói chuyện cùng hệ thống. "Nói cách khác, kỳ thật thân thể Đông Phương Dật rất bình thường, chỉ là linh khí không đủ, nên thân thể mới suy yếu, cách một đoạn thời gian sẽ phát bệnh?" Hạ Diệc Sơ nghe hệ thống nói liền hỏi lại. Nàng hiện giờ tu luyện Dịch cân kinh đã hơn hai tháng, trong thân thể đã tích tụ một ít linh khí, có thể trị liệu cho Đông Phương Dật một lần xem sao. Cho nên Hạ Diệc Sơ mới bảo hệ thống rà quét cơ thể Đông Phương Dật một lần. Mà vừa mới rồi, hệ thống đang báo cáo kết quả rà quét thân thể của Đông Phương Dật với cô. "Đúng vậy, ký chủ. Cô hiện giờ tu luyện đã có chút thành tựu. Chờ ngày nào đó tìm được cơ hội, thử rót linh khí vào thân thể Đông Phương Dật, cô sẽ cảm giác được rõ ràng." Hệ thống 233 mở miệng đáp lời. "Uh uh, tôi biết rồi." Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, trong lòng đã quyết định, ngày mai cô không có tiết, không bằng ngày mai liền xem bệnh cho Đông Phương Dật. Thời gian một tiết học thật mau qua đi, Hạ Diệc Sơ nhanh chóng thu dọn sách vở, rời đi nơi này. Lại không ngờ, lúc vừa rời đi, một giọng nữ gọi cô lại: "Ninh Dao." "Ah?" Hạ Diệc Sơ quay đầu, nhìn cô gái gọi cô. Hạ Diệc Sơ ở thế giới này tên là Tô Ninh Dao, cô cũng không đổi tên, nên người cô gái kia kêu chính là cô. Tuy rằng đã đi học đại học hơn hai tháng, Hạ Diệc Sơ lại không có bạn bè gì, tính cách cô lãnh đạm, không thích nói chuyện, lại độc lai độc vãng, làm nhiều người muốn làm quen với cô cũng chùn bước. Nữ sinh vừa kêu cô tên là Tô Âm, ngồi cùng bàn. Một cô gái khuôn mặt đáng yêu, hoạt bát, vòng giao tế rộng khắp. Cô gái này mặt đỏ bừng, nhỏ giọng nói với nàng: "Cuối tuần này cô có thời gian không? Mời cô đến tham gia sinh nhật tôi." Hạ Diệc Sơ nhíu mày, tính từ chối, nhưng lại nghĩ lần trước bị bệnh, cũng chỉ có cô gái này gọi điện thoại quan tâm, trong lòng khẽ thở dài, Hạ Diệc Sơ nói: "Cô nhắn thời gian và địa điểm cho tôi, đến đó có thời gian tôi sẽ đến." "Thật, thật sao?" Tô Âm mở to hai mắt, biểu tình thập phần ngốc manh. Cô đã chuẩn bị tốt cho việc bị Hạ Diệc Sơ từ chối. Kinh hỉ tới không kịp phòng, làm Tô Âm không kịp phản ứng. "Uh, tôi còn có việc, đi trước." Hạ Diệc Sơ bình đạm gật gật đầu, thu dọn đồ đạc, bước nhanh rời đi. Hạ Diệc Sơ lại không biết, nàng vừa mới đi, Tô Âm liền đem chuyện Hạ Diệc Sơ đồng ý tham dự sinh nhật cô phát tin trong diễn đàn. Tô Âm: (≧∇≦) / ngao ngao ngao, Bảo Bảo đã thỉnh Tô nữ thần đi tham gia sinh nhât! Trương Tiểu Nham: Dọa! Tô nữ thần? Tô Ninh Dao? ...................... Tô Âm mới vừa phát đi lời này, phía dưới tức khắc hồi phục một mảnh thanh tĩnh. Hạ Diệc Sơ cũng không biết, bởi vì cô diện mạo xuất sắc lại độc lai độc vãng, bị một ít người bát quái tặng cho danh hiệu "Băng sơn nữ thần". Tô Âm không nói chuyện tiếp, cô ném một tin tức bom tấn như thế rồi rời khỏi diễn đàn, nhắn thời gian và địa điểm sinh nhật cho Hạ Diệc Sơ. Sau đó, click mở một người khác trên diễn đàn, phấn chấn gửi tin tức cho đối phương: Tô Âm: Phi Vũ, chuyện trước kia đáp ứng anh, tôi đã làm được rồi, cầu khen thưởng? Qua một hồi lâu, người bên kia tựa hồ mới nhìn thấy tin nhắn của Tô Âm, tức khắc hồi phục nói: Tô Phi Vũ: thân thân, bảo bối giỏi quá, lại đây hôn một cái! Tuy rằng biết đối phương không ở trước mặt mình, cũng biết rằng đây chỉ là đối phương thuận miệng đáp lại mấy chữ, Tô Âm lại cảm thấy giống như đối phương thật sự ôn nhu hôn mình một chút, trong lòng tê tê dại dại, gương mặt liền đỏ. ...................... Tài xế đón Hạ Diệc Sơ trở lại biệt thự, liền có người hầu tiến lên, nhận đồ vật trong tay cô, đổi giày cho cô. "Chị Trương, Đông Phương Dật vẫn còn ngủ trong phòng sao?" Hạ Diệc Sơ hỏi. "Thưa Thiếu phu nhân, đúng vậy." Trương tỷ đáp lời. Bây giờ đã là bốn giờ chiều, nếu ngủ trưa thì hai ba giờ cũng phải tỉnh rồi. Hai tháng ở chung này, Hạ Diệc Sơ đã hiểu rõ tập tính của Đông Phương Dật. Có lẽ do thân thể suy yếu nên Đông Phương Dật ngoài đi bệnh viện, thời gian còn lại đều ngủ trên giường. Hạ Diệc Sơ hiểu rõ gật gật đầu, đi vào phòng bếp pha một ly sữa bò nóng, tự mình đi vào phòng Đông Phương Dật gọi hắn tỉnh dậy. =========================