Editor: Ken Le Beta: Rosaline Tự làm? Vũ khí, đạn dược đặc thù? Bọn họ không có nghe lầm đi! Khi nào chính phủ lại hào phóng như vậy? Phương pháp này không phải là cơ mật tối cao sao? Thành viên tiểu đội Luân Hồi thì còn tốt, bọn họ bất quá là bị sự lớn mật của Diêm Tân làm giật mình. Nhưng người của tiểu đội Bá Chủ nhịn không được hỏi: “Này, mấy thứ này chúng ta có thể tự mình làm sao?” Như là viên đạn, bom a! Thật sự giao cho mấy người thường như bọn họ làm? Lưu sĩ quan đầy mặt chính trực gật đầu: “Không sai, thực ra cải tạo mấy vũ khí này cũng không quá khó, hơn nữa còn lại một ít hỏa dược, hỏa dược kia cũng có tác dụng, sau khi thu thập chúng ta sẽ dùng mấy thứ đó cải tạo thành bom tự chế!” Hỏa dược còn lại còn có thể để bọn họ tự tạo bom tự chế? Mỗi nhóm người trên xe sau khi nghe xong những lời này thì hai mắt đều sáng lên – cải tạo vũ khí, dùng để trang bị cho mình! Đánh tinh hạch, còn có thể tăng lên dị năng bản thân! Vũ khí nóng có thể đề cao chiến đấu của mọi người sau khi liên tục tiêu hao năng lực, hôm nay dị năng chiến đấu của mọi người thuần túy mà nói chỉ có thể ứng phó với tang thi cấp ba, hơn nữa một khi gặp được đối thủ khó chơi thì khó bảo đảm sẽ không thương vong – sau khi bọn họ vào núi chiến đấu không phải không có thương vong, cho dù mấy người bị thương đại đa số đều có thể cứu trị, nhưng còn vài người xui xẻo khác bị thực vật, tang thi động vật trực tiếp bắt đi ăn sống nuốt tươi… Nếu có vũ khí nóng, cộng với dị năng của bọn họ, sau khi tất cả tinh hạch đều hao sạch vẫn có thể tiếp tục chiến đấu! Về phần mình biết được bí mật cải tạo vũ khí, sau khi trở về có bị lặng lẽ diệt khẩu hay không, thì đợi về căn cứ mới biết! Tỉ lệ vàng có trong viên đạn sau khi công bố ra, quả nhiên khác với số lượng tiểu đội Luân Hồi nghiên cứu ra, số vàng so với bọn hắn có ít hơn một chút, đồng dạng, uy lực cũng nhỏ hơn so với vũ khí bọn họ làm ra. Bất quá dùng để ứng phó với tang thi phổ thông cũng đủ rồi. Vì thế, cải tạo được ưu tiên hàng đầu chính là viên đạn, trên đường đi, một mặt mọi người nhanh chóng cải thiện đạn dược, một mặt vẫn duy trì mỗi ngày dừng xe hai lần đánh tang thi. Sau khi đạn được cải tạo xong, xe chỉ huy lại đưa ra phương pháp nghiên cứu hiệu suất cải tạo bom, bởi vì đống vũ khí này chỉ nhằm vào địch nhân là tang thi, vũ khí thông thường này không có tác dụng quá lớn, hơn nữa trên đoàn xe không có công cụ chuyên nghiệp, chỉ có thể dựa vào tay, nên quyết định thay vì làm ra mấy viên đạn phổ thông, còn không bằng lấy tất cả hỏa dược ra cải tạo thành bom tự chế với lực sát thương lớn hơn. Một đường đi, một đường cải tạo vũ khí, một đường rèn luyện dị năng mỗi người cùng kinh nghiệm thực chiến. Đoàn xe sau khi mất ước chừng một tháng, mới đến được bên ngoài SH thị. Mà lúc này, trong đoàn xe đã có chừng hai phần ba dị năng giả cấp ba! Cách đó không xa trước mặt bọn họ, chính là đại đô thị phồn hoa ngày xưa, nơi này trước tận thế nhân khẩu đã sớm vượt qua hai ngàn vạn, tuy rằng không có khả năng tất cả mọi người đều biến thành tang thi, hơn nữa tang thi cũng không có khả năng đều tụ tập cùng một chỗ, nhưng… Vừa nghĩ đến có khả năng sẽ có gần hai ngàn vạn tang thi ở phía trước, mỗi người trên đoàn xe đều cảm thấy da đầu tê dại, cho dù trong số bọn họ hơn phân nửa đã là dị năng giả cấp ba – nhưng kiến nhiều cắn chết voi. Hạ Tử Trọng ngẩng đầu lên nhìn trời u ám, cùng với mưa nhỏ lác đác, trong lòng có chút phiền muộn. Hiện tại là tháng mấy? Hắn cũng không rõ, nhưng hẳn là sẽ nhanh chóng tới tháng chín. Đời trước, chính mình đã sớm chết bên ngoài căn cứ A thị, nói không chừng hiện tại đã đến ngày mình chết kiếp trước, thậm chí đã qua ngày đó…… Thực ra đừng nói hắn bây giờ tính không rõ ngày, ngay cả đời trước hắn chết vào ngày nào, Hạ Tử Trọng cũng không xác định được. Lúc ấy đừng nói là người bên ngoài căn cứ, cho dù là người bên trong căn cứ cũng chưa chắc biết được. “Tử Trọng?” Một bàn tay nhẹ nhàng cầm lấy tay Hạ Tử Trọng khiến hắn phục hồi tinh thần. Quay đầu nhìn bên cạnh, mặt Phương Hách mang theo thần sắc lo lắng, khiến Hạ Tử Trọng không khỏi nhẹ nhàng cười, vươn tay đem người kéo vào lòng. Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, người này vẫn luôn bên cạnh hắn, vẫn như vậy. Người bên trong xe phần lớn đều nhìn ra bên ngoài, muốn xuyên qua màn mưa dày đặc để nhìn thấu tình huống bên kia sương mù. Tiếc là ai cũng không có thiên lý nhãn. Không lâu sau, trên xe chỉ huy truyền đến tin tức – các xe tại chỗ nghỉ ngơi, đợi lệnh! Khương Phong cùng Duẫn Đông hai ngày trước đã lên xe chỉ huy, lúc này đang co mình ôm đầu trên sô pha, loại tư thế này cùng với bộ dạng thập phần đáng khinh bình thường, khiến khí chất cả người hắn mất hết. Cũng không có biện pháp, hắn cũng rất kiên cường, ai có thể khiến dị năng của hắn thành như vậy? Nhận biết quá nhiều tin tức tang thi truyền cho, đầu đương nhiên là đau đến mức muốn nổ tung, hắn thật ra rất muốn ngồi thẳng! “Trước tận thế ở trung tâm thành phố này có ngục giam được quản lý rất nghiêm ngặt, lúc chúng ta rời đi SH thị căn cứ còn ở vị trí này, vì sao lại không còn?” Trịnh thiếu úy khó hiểu nhíu mày. Diêm Tân biểu tình bất động ném ra một câu: “Khả năng là chiến thuật chuyển dời.” Hoặc là căn cứ nguyên bản bị phá, người sống chạy trốn sang căn cứ mới. Trịnh thiếu úy hơi mím môi, trong mắt tràn đầy lo lắng, lúc hắn rời đi tình huống của căn cứ SH thị cũng đã rất không ổn, bác nhà mình thủ nơi này, nếu căn cứ rút lui, vậy bác của hắn… Lắc lắc đầu xua đi khả năng này, tay chỉ trên bản đồ: “Ngục giam tuy rằng không nhỏ, nhưng cũng không chứa được quá nhiều người, lúc trước trong căn cứ có ít nhất một hai trăm vạn nhân khẩu, nhưng ngục giam này…” Hắn còn chưa nói xong, Diêm Tân đã hiểu ý hắn, ngược lại Duẫn Đông một bên bỗng nhiên ngắt lời: “Tốt nhất trước tiên phái người đi qua xem tình huống.” Nói xong, hắn cũng không để ý ánh mắt của những người khác đang tham dự hội nghị, nâng tay đẩy mắt kính: “Ngục giam không lớn, có thể chứa mấy vạn người chính là cực hạn. Hiện tại người bên trong thật ra là lãnh đạo của SH thị trước khi Trịnh thiếu úy rời đi? Hay là người khác đến chiếm lĩnh hiện tại không rõ. Huống chi Khương Phong cảm giác được, ít nhất có gần trăm vạn tang thi vây quanh nơi đó, bên trong càng có không ít tang thi cao cấp, chúng ta tùy tiện đi qua cũng không sáng suốt.” Tuy rằng biết hắn nói không sai, nhưng nghe hắn nói trong ngục giam rất có khả năng đã không còn những người hắn biết lúc trước, Trịnh thiếu úy liền cảm thấy ngực co thắt đến đau đớn – lúc trước bác để mình đi A thị là có ý muốn bảo vệ mình, nhưng chính mình chung quy không yên lòng bọn họ, cuối cùng vẫn trở lại. Căn cứ bị phá là do các loại khả năng phát sinh, nhưng khả năng lớn nhất chính là – nguyên bản nhóm người thật sự không ở đây. Có lẽ bọn họ đã phân ra mấy đội ngũ, trốn những chỗ khác nhau, mà ngục giam chính là một trong số đó. “Phái người qua?” Diêm Tân nhíu mày, trước mắt trăm vạn tang thi bao vây đi vào ngục giam xem tình huống… Ai có thể làm được? Không… Chỉ có một người có thể làm. “Dị năng của ngươi có thể kiên trì thời gian bao lâu?” Chạng vạng, Hạ Tử Trọng bị gọi lên xe chỉ huy nghi hoặc nhướn mày: “Không rõ, bất quá lúc trước gặp tang thi động vật một lần liên tục sử dụng một ngày.” Khả năng ngăn cách khứu giác tang thi dùng rất tốt, lần trước sở dĩ liên tục sử dụng lâu như vậy hoàn toàn là vì chiến đấu rất kịch liệt, bận rộn đến mức hắn quên thu hồi dị năng… Diêm Tân nghe xong trong mắt lóe lên tia sáng chờ mong: “Nếu cho ngươi đầy đủ tinh hạch bổ sung dị năng, ngươi có thể từ vị trí này đi vào căn cứ ngục giam không?” “Căn cứ ngục giam?” Hạ Tử Trọng cả kinh, nhìn về chỗ Diêm Tân chỉ. Diêm Tân dựa theo báo cáo của Khương Phong chỉ ra khu vực tang thi phân bố – dị năng của Khương Phong đã lên tới cấp ba, có thể thăm dò phạm vi càng lớn, đương nhiên, đầu cũng sẽ đau hơn. Bọn họ dựa theo khu vực phân chia ra những chỗ dễ thăm dò nhất, những chỗ an toàn không gây chú ý tới đám tang thi ở SH thị. Nhưng muốn xâm nhập vào những nơi này, phải có người dẫn lực chú ý của tang thi. Bởi vậy cũng cần một người có thể né tránh chú ý của tang thi xâm nhập vào, cùng căn cứ SH thị liên hệ. Nhân vật này, Khương Phong tuy rằng cũng có thể sắm vai, nhưng bản thân hắn năng lực thật sự quá yếu, tốc độ lại không nhanh như Hạ Tử Trọng, đối phó tang thi bình thường còn dễ, nhưng gặp tang thi trên cấp ba công kích hắn tuyệt đối đánh không lại. Huống chi, tang thi cũng có hệ tinh thần, nếu hắn ngụy trang bị nhìn thấu thì tuyệt đối không thể sống sót, đừng nói chi đến hoàn thành nhiệm vụ. Cho nên nhiệm vụ này chỉ có một người có thể hoàn thành – Hạ Tử Trọng. Trừ hắn, thì không còn người khác. Hạ Tử Trọng nhíu mày, nhìn nơi đánh dấu trên bản đồ tự hỏi một chút, từ điểm a đến điểm b khoảng cách cũng không tính quá dài, nếu động tác đủ nhanh thì sau một giờ liền có thể tới mục tiêu. Thế nhưng, đây là nếu như tang thi không nhìn ra được mình khi ngụy trang. Tuy nói cho dù đám tang thi có thể nhìn ra tình huống của hắn thì Hạ Tử Trọng cũng nắm chắc việc thuận lợi đến điểm b, nhưng phải vận dụng không gian của mình. Ngẩng đầu nhìn Diêm Tân, lại nhìn một vòng những người còn lại trên xe chỉ huy, Hạ Tử Trọng có chút dở khóc dở cười phát hiện – những người này thế nhưng đều dùng một loại ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn hắn, thật sự khiến người đổ mồ hôi hột. “Nếu là những người cũ thì làm sao liên hệ với họ? Lại như thế nào để bọn họ tin tôi, đồng ý để tôi đi vào?” Hắn một mình đi vào thì không vấn đề gì, nhưng khi đến nơi, người trong căn cứ ngược lại không tin hắn. Trịnh thiếu úy vội vàng cầm ra giấy chứng nhận quân nhân của mình: “Đây là giấy chứng nhận quân nhân của ta, ngươi sau khi đến có thể đưa cái này ra…” Nghĩ nghĩ lại cảm thấy không tốt, nhíu mày nói: “… Ngươi tốt nhất nên hỏi trước người phụ trách căn cứ đó là ai? Nếu là họ Trịnh cùng họ Lưu phụ trách thì có thể lấy ra, nhưng nếu là họ Tô, Vương, thì chỉ cần nói ngươi nhận được cầu viện từ SH thị, từ A thị đến.” Hạ Tử Trọng nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu. Xem ra tình huống SH thị cũng rất loạn, trời biết trong căn cứ đó sẽ có người nào?