Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách
Chương 167
Editor: Ken Le
Beta: Rosaline
“Hai người kia là dị năng giả cấp ba đi?” Lúc trước trên đường đi có sử dụng bộ đàm trò chuyện, nhưng bộ đàm tuy là 1vs.1, nhưng lại không thể đến gần nghe được. Cho nên hắn cùng Duẫn Đông bình thường cũng không trao đổi chuyện riêng tư.
Duẫn Đông đẩy mắt kính, nhìn về phía Hạ Tử Trọng ngồi cách đó không xa: “Không, một người trong đó đã lên cấp bốn.” Hạ Tử Trọng thăng cấp trên xe, người trên xe đều có thể nhìn thấy, hắn đương nhiên biết.
“Cấp bốn?” Diêm Tân tâm tình trầm trọng: “Đã có tang thi cấp bốn?” Dị năng giả kia rõ ràng là dùng tinh hạch hỏa hệ cấp ba mà thăng cấp, nếu có người muốn lên tới cấp bốn, hẳn là cũng cần tinh hạch tang thi cấp bốn đi?
Duẫn Đông lắc lắc đầu: “Không rõ, khả năng đã đi sâu vào nội thành, chỉ là không biết tang thi như thế nào thăng cấp.”
“Căn cứ có nghiên cứu phương diện này, bọn họ trải qua thực nghiệm – xác nhận tang thi sau khi ăn thịt người khí lực nhiều hơn, động tác cũng sẽ trở nên càng nhanh hơn.”
“Ăn người thăng cấp?” Duẫn Đông nhướn mày nhìn về phía Diêm Tân: “Bọn họ lấy người sống thực nghiệm? Bất quá cũng phải, thiếu vài người sống cũng không mất cái gì.”
“Căn cứ có dị năng giả hệ trị liệu, cắt bỏ chút thị thì sẽ không chết người.” Diêm Tân cảm thán một hơi, nhìn về phía nhóm người đang dùng súng bắn tang thi đang đi về phía này: “Hai người kia nói lúc trước khi lấy xăng từng nhìn thấy tang thi moi tinh hạch của tang thi đã chết ăn, ta cảm thấy chuyện này cũng có thể là nguyên nhân tang thi thăng cấp!”
“Tựa như dị năng giả dùng tinh hạch thăng cấp?” Duẫn Đông đẩy gọng kính: “Có lẽ ăn luôn thịt dị năng giả đám tang thi cũng có thể tăng lên thực lực, có lẽ trong óc nhân loại cũng có cái tinh hạch này… Căn cứ có nghiên cứu qua điểm này chưa?” Thấy Diêm Tân yên lặng gật đầu, Duẫn Đông biết mình đã đoán đúng, khóe miệng cong cong: “Xem ra tang thi thăng cấp so với nhân loại đã nhiều hơn, cho nên tốc độ cấp bậc chúng nó tăng lên hẳn là nhanh hơn so với nhân loại đi. Đáng tiếc là tang thi sẽ không giết lẫn nhau để tăng thực lực, nói không chừng đến lúc đó con người được chiếm chút tiện nghi.”
“Tiện nghi? Cái gì tiện nghi? Đợi bọn nó lên tới cấp chín, cấp mười thì ai có thể đánh thắng được?” Diêm Tân trừng mắt nhìn hắn một cái, người này từ sau khi kích phát dị năng hệ tinh thần, suy nghĩ cùng người bình thường lại càng nghĩ càng xa.
“Có thể nghiên cứu ra đạn đặc thù, bên trong có mảnh vụn của vàng, một viên nổ không chết thì làm nhiều viên.” Duẫn Đông tựa hồ không thấy Diêm Tân bất mãn, nét cười trên mặt có vẻ càng thêm thoải mái: “Dù sao đối với nhân loại mà nói, mấy cái này cũng không tính là gì.”
“Đạn không có biện pháp dùng, ngươi cũng biết, hiện tại đạn nếu để quá nhiều sẽ xảy ra vấn đề, bắn ra sẽ dễ cháy.”
“Vậy làm bom, tóm lại nhất định có biện pháp.”
“Trước tiên phải khiến tang thi nguyện ý chủ động tự giết lẫn nhau.” Diêm Tân bỏ qua đề tài này: “Đạn dược không đủ.”
Duẫn Đông cũng trầm mặc, một lát sau mới nói: “Lần này trước khi đi ra, thượng cấp của ngươi hẳn là đã đưa ra biện pháp giải quyết vấn đề này đi.”
“Đúng là có, bất quá…” Diêm Tân do dự một chút mới giải thích: “Phía Nam có kho vũ khí bí mật, nhưng hiện tại tình huống không rõ ràng, vì ở vùng ngoại thành, lại trong núi, địa phương kia không xác định là có biến dị thực vật hay không.”
Nếu là lúc trước Diêm Tân khả năng sẽ không chút do dự quyết định đi lấy vũ khí, nhưng hôm nay vừa gặp qua biến dị thực vật, mọi người suýt nữa bị bao thành sủi cảo, nếu không phải mọi người phản ứng đúng lúc liều mạng tập trung mà đánh, hôm nay ai cũng sống không được.
Nhưng hiện tại, hắn không dám xác định trên đường đi lên ngọn núi lấy đồ nhất định có thể sống đi xuống.
Duẫn Đông cũng nhíu mày, nhìn về phía Đinh Minh Cương vừa thăng cấp đã bị mọi người vây lại hỏi thăng cấp ra sao: “… Nhanh chóng đem tinh hạch phát xuống, trên đường nếu có cơ hội liền đánh tang thi thu thập tinh hạch – đương nhiên, chủ yếu là muốn dùng dị năng đánh.”
“Ý của ngươi là?” Diêm Tân vốn cũng muốn như vậy, nhưng mục đích của hắn là thu thập tinh hạch ven đường, dĩ chiến dưỡng chiến.
“Dị năng sử dụng tần suất càng nhiều, dị năng trong thân thể tiêu hao càng nhanh, tinh hạch hấp thu cũng càng nhanh, đây là tuần hoàn, một khi tinh hạch hấp thu đến trình độ nhất định…” Mắt kính phản chiếu một mảnh bạch quang: “Liền có thể thăng cấp.”
“… Đội ngũ có dị năng giả cấp hai khá nhiều, nếu có thể nhanh chóng thăng lên cấp ba mà nói… Nếu gặp biến dị thực vật cũng có thể ứng phó.” Diêm Tân minh bạch ý hắn, đứng lên nhìn về phía bộ hậu cần đang thu thập tinh hạch: “Đội hậu cần đẩy nhanh tốc độ, thu thập xong đoàn xe sẽ khởi hành.” Nói xong, đem một thứ nhét vào tay Duẫn Đông.
Mọi người sau khi nghỉ ngơi xong thì bộ hậu cần cũng nhanh chóng thu xong tinh hạch. Chỗ lúc trước bị nổ căn bản nhìn không ra bộ dáng tang thi, cũng có một ít tang thi đầu bị nổ tung ra, trời biết tinh hạch trong óc nó bị bay đi đâu?
Thu thập tinh hạch qua đi, các tiểu đội báo cáo nhân số sống sót, trong đó người trên một chiếc xe tải toàn bộ bỏ mình, chiếc xe kia lúc trước bị biến dị thực vật đập nát, một vài người tuy rằng nhảy ra kịp lúc, lại không thể tránh thoát dây leo thực vật công kích, trên chiếc xe nọ có hơn một trăm người thế nhưng toàn bộ bỏ mạng.
Trừ bỏ người trên chiếc xe kia các tiểu đội còn lại cũng tổn thương không ít. Người bị thương trước hết được nhóm dị năng hệ trị liệu chữa thương, lúc này mọi người sau khi kiểm tra thì chuẩn bị lên xe rời đi.
Trước khi mọi người lên xe tổ hậu cần cũng kiểm kê xong tinh hạch, còn lại mấy trăm người, cơ hồ mỗi người đều có thể nhận được từ hai mươi đến ba mươi viên tinh hạch! Càng làm cho người sửng sốt là, trong đó hơn một nửa đều là tinh hạch cấp hai! Còn có một ít là tinh hạch tang thi cấp ba!
Sau khi Đinh Minh Cương thuận lợi lên được cấp ba mọi người cũng rõ ràng công dụng của tinh hạch cao cấp, trước đây trong căn cứ mọi người biết rõ quan viên bên trong căn cứ phân phát đồ có bao nhiêu keo kiệt, khó được Diêm Tân hào phóng, ngược lại khiến mọi người đều há mồm.
Tinh hạch cấp ba số lượng cũng không nhiều, nhưng quân lính chiến đấu theo đơn vị, mỗi chiếc xe thế nhưng đều có thể được chia một viên!
Mặt khác trên xe, tinh hạch chia như thế nào bọn Hạ Tử Trọng cũng không rõ ràng, nhưng sau khi bọn Hạ Tử Trọng trên xe tỏ vẻ không cần tinh hạch, Quách Binh cùng Duẫn Đông thương lượng một chút, quyết định – kế tiếp cần thăng cấp, mọi người cần tinh hạch cấp ba để thăng cấp.
Có thể ưu tiên lên tới dị năng giả cấp ba đều là cường giả của đoàn xe, chiếc xe này tất cả thành viên lại lấy người của tiểu đội Luân Hồi làm chủ, mọi người đương nhiên không có ý kiến.
Hai người Hạ Tử Trọng không cần mấy khối tinh hạch cấp ba này cũng không có gì lạ, ai kêu bạch cầu đã giúp bọn họ góp nhặt không ít? Lúc này đoàn xe chuẩn bị khởi hành, bạch cầu lại lần nữa thu dọn chiến trường – người tổ hậu cần có khả năng sẽ bỏ sót, vài tinh hạch bị tang thi che khuất, nhưng bạch đầu chắc chắn sẽ không.
Lão nhân gia nó như một rađa dò tìm, cho dù bị ngăn chặn, hay bị chôn lấp cũng tuyệt đối không thể trốn khỏi kim tinh quả nhãn của lão nhân gia nó.
Một khi thu xong một bụng tinh hạch, bạch cầu sẽ chạy đến bên cạnh Phương Hách “Phun” ra, thẳng đến khi đoàn xe đi đã xa, bạch cầu ngại bay tới bay lui rất phiền toái, lão nhân gia nó mới trực tiếp đi vào không gian, một hơi tất cả đều phun ở giữa không trung, chính mình thì đi tìm ma ma, để không gian chậm rãi tiêu hóa tinh hạch.
Có bạch cầu giúp đỡ, không gian trong vòng ngọc trên cổ Phương Hách cũng nhiều ra không ít một hai viên tinh hạch cấp ba, lòe lòe tỏa sáng một góc trong không gian.
Trên xe chỉ huy, Diêm Tân nghe phía dưới thống kê báo cáo hao tổn, vũ khí trên các xe, đạn dược cơ bản bị tiêu hao bảy tám phần, lại gặp tình huống như vậy mọi người chỉ có thể sử dụng dị năng cứng rắn chống trả. Trước mắt chỉ có thể dựa theo biện pháp đã thương lượng trước cùng Duẫn Đông là vừa đi vừa đánh, vừa tăng thực lực của mọi người.
May mà, lộ tuyến xuôi Nam hết thảy đều do hắn trực tiếp tuyên bố mệnh lệnh, đi nơi nào, muốn thay đổi tuyến đường hay không tất cả đều do hắn định đoạt, người khác sẽ không có dị nghị.
“Bao máu đều dùng hết đi.” Kiểm kê xong vũ khí, Diêm Tân nhìn về phía tủ lạnh trên xe. Bên trong đó không phải để đồ ăn gì ngon, mà là mấy bịch máu căn cứ vẫn bảo tồn.
Mấy thứ này trong căn cứ không phát huy công năng nhưng dùng cứu mạng lại rất tốt, nhưng sau khi xuất hiện dị năng hệ trị liệu lại thành gân gà.
Tác dụng, khẳng định vẫn còn, nhưng hiệu quả cũng không lâu. Hơn nữa thứ này cũng có hạn sử dụng, để lâu không dùng cũng hư. Hoàn hảo nghĩ ra được, lúc cần thu hút sự chú ý của tang thi thì dùng thứ này tốt hơn so với những cái khác. Cho nên lần này lúc đi làm nhiệm vụ bọn họ mới cố tính mang theo nhiều.
Thật ra Diêm Tân là muốn một khi gặp phải tình huống nguy hiểm liền ném vài bịch máu ven đường, hấp dẫn lực chú ý của tang thi để đoàn xe có thể thoát thân. Nhưng lúc trước bị biến dị thực vật vây quanh xuất hiện số lượng tang thi quá nhiều, nếu đem bịch máu ném ra hết bên ngoài thì chỉ có thể hấp dẫn đám tang thi trong thời gian ngắn, hơn nữa tang thi xông qua từ bốn phương tám hướng đều có. Lúc này mới nghĩ ra biện pháp, dùng bịch máu dẫn dụ, lại dùng bom hẹn giờ cho nổ, lại dùng vũ khí trên xe giết tang thi, quả nhiên bọn họ đã khắc phục được khó khăn.
“Còn hơn mười bịch.” Phó quan vội vàng nói.
Diêm Tân gật đầu, còn có thể dùng thêm vài lần: “Giữ cẩn thận, gặp nguy hiểm lại dùng tới.”
Công dụng truyền tin bỗng nhiên vang lên – lại có người muốn thăng cấp!
Liên tục sáu bảy giờ chiến đấu tựa hồ biến thành một chiếc chìa khóa, một phen mở ra đột phá cực hạn, chìa khóa kích phát dị năng thăng cấp.
Chỉ sau hai ngày, lục tục có dị năng giả cấp hai bắt đầu thăng cấp, càng không thiếu nguyên bản là dị năng giả cấp một sau khi chiến đấu, sau đó lại lên được cấp hai. Bọn Diêm Tân phát tinh hạch cấp một hai ba đã phát huy tác dụng.
Trải qua hai ngày, Diêm Tân để người thống kê một chút lại phát hiện, lần này có tới ba người thăng cấp – thế nhưng tất cả đều là người của tiểu đội Luân Hồi!
Không có biện pháp, vốn tiểu đội Luân Hồi tinh hạch trong tay số lượng rất nhiều, đội ngũ khác sao có thể mỗi ngày không ngừng liên tục hấp thu tinh hạch, cung ứng tinh hạch? Ngay cả căn cứ cao tầng cũng không có biện pháp bức một người từ cấp một lên tới cấp hai sau đó lại không gián đoạn cung ứng để thăng lên cấp ba, này cần lượng tinh hạch khổng lồ thế nào! Chỉ có người của tiểu đội Luân Hồi là có thể làm. Trong đội bọn họ ai cũng có vốn tinh hạch riêng, mỗi ngày có thể hấp thu bao nhiêu liền hấp thu bấy nhiêu, đương nhiên so với người khác tốc độ thăng cấp nhanh hơn nhiều.
Mà Phương Hách, cũng trong lúc này, thừa dịp ban đêm mọi người ngủ liền chạy vào không gian vụng trộm thăng một cấp.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
68 chương