Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách
Chương 166
EDITOR: KEN LE
BETA: ROSALINE
Phương Hách gắt gao đi theo bên cạnh Hạ Tử Trọng, tang thi phổ thông còn dễ nói, dùng cách đánh tang thi giống như trước đây chậm rãi đánh là được. Nhưng tang thi thân hình cao lớn, tổng hợp nhiều thi thể tang thi thì lại khác, lúc nãy bị nổ cũng không nhiều, bọn chúng vẫn đang lắc lư đi về hướng đoàn xe.
“Phía trên bên trái, phía dưới bên phải, cả chính giữa…” Phong hệ dị năng của Hạ Tử Trọng có thể cảm nhận được vị trí chính xác của đám tang thi, hắn lên tiếng chỉ ra vài tang thi đang trốn phía sau, Phương Hách liền mượn balô làm trung gian lấy lựu đạn từ không gian ra, một cái ném vào xử mục tiêu. Hai người một mặt đi vào giữa bầy tang thi, một mặt thuận tay thanh lý tang thi cản đường, nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, thường thường có khả năng đụng đến viễn trình dị năng giả khác, đạn, nếu đổi thành người khác đã sớm thành cái rổ, may mà hai người tốc độ cùng phản ứng đều đủ nhanh, Phương Hách có thể né tránh mấy cái công kích này, mà Hạ Tử Trọng lại có gió bao bọc xung quanh bảo vệ.
Lúc hai người đang đánh tang thi, không cẩn thận liền thấy được chuyện bạch cầu đang làm, không tự chủ được, động tác hai người đồng thời né tránh, suýt nữa bị đạn lạc bắn trúng.
“Nó, nó đang làm gì?” Phương Hách vọt đến bên cạnh Hạ Tử Trọng, cậu tạm thời không có tâm tình đánh tang thi, trước hết phải biết rõ đứa nhỏ nhà mình đến cùng là đang làm gì.
Hạ Tử Trọng biểu tình cũng có chút cứng ngắc, mượn tầm mắt bạch cầu “Xem” nó đang làm gì.
Vụ nổ vừa rồi không thiếu tang thi bị nổ chết, nhưng cũng không thiếu chết một nửa. Bạch cầu chướng mắt tinh hạch cấp thấp, trên đường đi thu thập tinh hạch thực vật tiện đường thấy tinh hạch cấp ba cũng thuận “Bụng” thu thập.
Nếu tang thi đã chết thì cũng dễ làm, trực tiếp thu vào là được, nhưng còn nửa chết nửa sống thì sao!
Lúc trước, bạch cầu đối diện với tang thi chưa chết hoàn toàn không có biện pháp, nó chỉ có thể “Nhặt” tinh hạch trên người tang thi đã chết, lại không có biện pháp giết chết tang thi. Nhưng hiện tại, cũng không biết có phải do có kinh nghiệm ăn tinh hạch thực vật hay không, nó cư nhiên biết cách từ chỗ vết thương trên đầu tang thi, “Hút” tinh hạch từ óc tang thi ra!
Kỹ năng này hai người không rõ là nó đã sớm nắm giữ hay mới vừa nghĩ ra, cũng mặc kệ như thế nào, chỉ cần tang thi có vết thương trên đầu, nó liền có cách lấy tinh hạch từ đầu tang thi ra, hút một chuẩn một!
Nếu lão nhân gia nó không chỉ hấp thu tinh hạch thực vật là chính mà chỉ tiện đường mới hấp luông vài tinh hạch cấp ba, thì cả đống tinh hạch cấp ba của tang thi trên đất đều bị nó hấp hết!
Không có tinh hạch tang thi sẽ như thế nào? Ngoại trừ chết thì còn chuyển biến khác sao?
Nói cách khác, bạch cầu rốt cuộc tìm được cách giết chết tang thi, tuy rằng cần người khác hiệp trợ như trước, nhưng so với để hai người chậm rãi xử lý lại đợi nó đi nhặt thì nhanh hơn đi?
Hạ Tử Trọng ở trên chiến trường quét nhìn một vòng, thấy lúc này cơ hồ tất cả mọi người đã xuống xe bắt đầu chém giết, bên này chiến đấu lại duy trì liên tục sớm muộn gì trận này cũng sẽ kết thúc, ở trong đầu hạ lệnh bạch cầu chỉ chọn tinh hạch thực vật ăn là được, không cần ép buộc trên người tang thi, lúc này mới vỗ vai Phương Hách: “Đứa nhỏ đã trưởng thành, có bản lĩnh!”
… Này cũng được coi là có bản lĩnh? Rõ ràng giống như trước kia chỉ toàn ăn a.
Phương Hách yên lặng phun tào trong bụng, hăng hái giơ vũ khí, lại lần nữa lao ra – chuyện nơi này còn chưa xong đâu!
Vừa bắt đầu đã có gánh nặng bị đánh, cho tới bây giờ mọi người rốt cuộc có khí lực phản công, mọi người khí thế bùng lên, phối hợp lẫn nhau, dị năng cùng vũ khí kết hợp vận dụng rốt cuộc chiếm thế chủ động trong trận chiến.
Bạch cầu sau khi ăn xong tinh hạch thực vật thì lơ lửng trên cao quan sát địch nhân, tuy rằng xa xa có thể nhìn thấy tang thi thưa thớt đi qua – hẳn là tiếng nổ mạnh lúc trước dẫn tới. Nhưng phụ cận cũng không có tang thi quy mô lớn.
Hiện tại, chỗ lúc trước bị biến dị thực vật tập kích đã đi qua chừng nửa tiếng.
Đứng trên đất rộng mênh mang, không có nửa điểm sinh khí như lúc trước, nhìn kiến trúc ngày xưa đã đổ nát không ra bộ dáng, nhìn thi thể với máu tang thi bị nổ chết cùng bị giết ngổn ngang trên đất, “Phù phù”, “Phù phù”… Từng tiếng vang lên, chiến đấu hồi lâu mồ hôi mọi người đổ đầy đất, không còn sức chiến đấu.
Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách cũng thu hồi vũ khí, Hạ Tử Trọng hoàn hảo chút, bởi vì dị năng thăng cấp thể lực của hắn và tinh thần lực trên diện rộng gia tăng, duy trì đến bây giờ không tốn nhiều lực, nhưng duy trì liên tục thanh lý tang thi, vận dụng dị năng bao bọc bảo vệ thân thể lại rất mệt.
Phương Hách đương nhiên càng thêm mệt, lúc này thấy rốt cuộc không có việc gì thì ngã ngồi dưới đất.
“Bộ hậu cần, thu thập tinh hạch.” Diêm Tân lúc này đứng như trước, quét một vòng tình huống chung quanh, chọn ra một ít người còn sức cầm súng thanh lý tang thi lác đác lại gần, xoay người nói với mọi người: “Lần này tinh hạch có được toàn thể mọi người ai cũng có phần, sau khi thu thập hoàn tất sẽ thống nhất phân phối.”
Nói xong, đổi lấy càng nhiều tiếng người ngã xuống đất.
Người dùng tinh thần lực cạn kiệt quá độ lúc này đều đang dùng tinh hạch bổ sung tinh lực, hiện tại mọi người còn trên vùng hoang vu, hơn nữa trước đây trong chiến đấu vừa hấp thu tinh hạch vừa chiến đấu không gây ra phản ứng nào, nếu người dẫn đầu nói rõ sẽ không lấy hết tinh hạch, bọn họ đương nhiên không tất yếu tự mình thu thập, trước tiên bổ sung tinh lực trước, vạn nhất có chuyện ngoài ý muốn xảy ra lại trở tay không kịp.
Bỗng nhiên một người lúc lắc đung đưa đứng lên, nhìn trái nhìn phải, sau khi phát hiện thân ảnh Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách mới hoang mang chạy tới chỗ hai người bọn họ: “Giống như muốn thăng cấp, nhưng lại giống như có chỗ nào đó không đúng!”
Hai người sửng sốt, nâng đầu nhìn về phía hắn: “Cái gì muốn sinh?” Là ai muốn sinh con?
“Trời ạ!” Người chạy tới chính là Đinh Minh Cương của tiểu đội Luân Hồi: “Tôi cảm giác dị năng của tôi giống như… Giống như muốn thăng cấp!” Đinh Minh Cương là người thức tỉnh dị năng sớm nhất của tiểu đội Luân Hồi, hắn nguyên bản chính là dị năng giả cấp hai, lúc này có thể cảm giác được dị năng trong cơ thể tựa hồ có cảm giác đặc thù, tuy rằng không thể nói rõ, nhưng hắn lại biết rõ ràng – hắn muốn thăng cấp!
Hai người Hạ Tử Trọng ngây ngẩn cả người, bọn họ là thông qua nước trong không gian thăng cấp, thật sự không biết bình thường phải thăng cấp như thế nào a! Có nên cho hắn nước trong không gian thử không?
Phương Hách bỗng nhiên nâng tay, chỉ Đinh Minh Cương: “Có tinh hạch cấp ba hệ hỏa không? Thử dùng cái đó xem sao?”
Cậu rõ ràng chỉ nói là thử xem, nhưng Đinh Minh Cương lại cho rằng đó là lời khuyên khẳng định, vội vàng chạy lại chỗ lão đại nhà mình, liều mạng lay động Quách Binh đang nằm trên đất giả chết: “Lão đại lão đại, cho tôi tinh hạch hệ hỏa cấp ba!”
Quách Binh tuy rằng không ngồi dậy, nhưng đối thoại mấy người vừa nói hắn đều nghe được, giả bộ mò trong túi lấy ra một cái túi dán tên Đinh Minh Cương, lấy ra tinh hạch cấp ba hệ hỏa. Lúc trước hắn đưa mọi người nhưng không ai lấy, tinh hạch cấp hai, cấp ba hắn cũng không dùng, xem đi, hôm nay không phải cần dùng tới sao?
Trần Ninh vừa nhận bịch, lấy ra một khối tinh hạch cấp ba hệ hỏa lúc trước thu thập được từ tang thi mà hấp thu, lúc này người phần đông ngã xuống đất không khỏi gượng dậy nửa người, theo dõi hắn không rời mắt, ngay cả người quân đội cũng như vậy.
Không có biện pháp, ai bảo động tĩnh hắn chạy qua tìm bọn người Hạ Tử Trọng lại lớn như vậy, lúc này bên cạnh lại không có tang thi quấy rối, tất cả mọi người đều có thể nghe được!
Thăng cấp? Người nọ hẳn là dị năng giả cấp hai hệ hỏa đi, hiện tại chẳng lẽ muốn thăng lên cấp ba?
Từng đôi ánh mắt gắt gao nhìn thẳng hắn, đều không rời mắt cộng thêm chờ mong.
Mọi người hôm nay đều biết phải thăng cấp dị năng như thế nào, lần này trước khi ra khỏi căn cứ người thường liền tính muốn trong lúc làm nhiệm vụ nghĩ biện pháp kích phát dị năng. Mọi người lúc trước chỉ biết là từ cấp một thăng lên cấp hai thì cần hấp thu năng lượng trong tinh hạch, tích lũy đủ tự nhiên có thể thăng cấp, nhưng cấp hai thăng lên cấp ba chẳng lẽ kích phát giống như võ công sao, dùng cấp lớn hơn?
Hạ Tử Trọng cũng nhìn chằm chằm Đinh Minh Cương, miệng lại thấp giọng ghé vào tai Phương Hách hỏi: “Em chắc không?”
Phương Hách lắc đầu: “Không chắc, nói bừa thôi.” Thực ra chẳng qua là trước khi tận thế Phương Hách xem qua tiểu thuyết trên internet để tìm linh cảm, lúc trước hai người ở trong không gian trước khi thăng cấp đều bởi vì uống nước trong không gian, cậu mới nghĩ tới không chừng người bình thường muốn thăng cấp thì cần dùng tinh hạch cấp cao hơn để “bức phá”.
Hạ Tử Trọng suýt nữa bị nước miếng bản thân làm sặc, nâng tay nhu nhu tóc Phương Hách bất đắc dĩ cười cười, cậu thuận miệng nói bừa, nếu vạn nhất không thành… Khụ khụ, đến lúc đó phải giải thích như thế nào a? Nhiều người đang nhìn như vậy.
Phương Hách vận khí rất tốt… Không đúng, phải nói là vận khí Đinh Minh Cương rất tốt. Một viên tinh hạch cấp ba hệ hỏa, thế nhưng thật sự giúp hắn thăng lên cấp ba!
Ánh sáng màu đỏ từ trên người hắn tỏa ra, sau đó tự phân tán ra bốn phương tám hướng, lại lần nữa mở to ra, con mắt nguyên bản màu nâu lại tán loạn ánh sáng màu đỏ!
“Cấp ba!” Một thành viên tiểu đội Luân Hồi bên cạnh kêu lớn, chỉ Đinh Minh Cương vừa mở mắt bắt đầu cười ngây ngô.
Quách Binh lại “Phù phù” một tiếng ngã nằm ra đất, ngửa mặt phá lên cười – trong tiểu đội bọn họ rốt cuộc xuất hiện một dị năng giả cấp ba!
Lần này trước mặt mọi người thăng cấp, tương đương đem bí mật thăng cấp công bố với mọi người. Đây chính là đại sự, liên quan đến thực lực tăng lên của mọi người. Tuy nói không thể bảo vệ bí mật, nhưng dị năng lại không dễ dàng thăng lên. Nó cần thời gian tích trữ năng lượng, hấp thu tinh hạch thấp cấp, rồi cuối cùng mới dùng tinh hạch cấp cao để kích phá.
Mỗi người trong mỗi ngày chỉ có thể hấp thu tinh hạch số lượng có hạn, cho dù chiến đấu có thể giúp mọi người tăng lên số lượng hấp thu, nhưng nếu không có chuẩn bị, ai có thể có đủ tinh hạch để thăng cấp?
Này cũng không phải chỉ cần một tinh hạch cao cấp liền có thể lập tức kích phá, mỗi người trước tiên đều phải từng bước tăng lên thực lực bản thân, đem phương pháp nói cho người khác cũng không nhất định để người khác chiếm bao nhiêu tiện nghi.
Sau khi thăng cấp Đinh Minh Cương có thể phóng ra quả cầu lửa lớn cỡ trái bóng rổ, hỏa cầu tàn phá rất hiệu quả, độ lớn nhỏ, tốc độ so với trước kia tăng lên nhiều. Về phần còn có hiệu quả nào khác không? Còn cần hắn chậm rãi nghiên cứu.
Đinh Minh Cương miệng cười lớn chạy qua chỗ hai người Hạ Tử Trọng, kéo tay bọn họ, nếu không phải bọn họ nhắc nhở mình chỉ sợ sẽ bỏ qua cơ hội lần này, vạn nhất bị nổ tan xác, hoặc mất đi cơ hội thăng cấp thì sao? Còn không phải lỗ chết!
Thấy Đinh Minh Cương sau khi thăng cấp thì chạy qua cảm ơn hai người Hạ Tử Trọng, Diêm Tân trong mắt lóe lóe, xoay người tìm Duẫn Đông đang đứng một góc.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
68 chương