Mãng Hoang Kỷ

Chương 243

Trong Yên Sơn. Một chiến thuyền cổ xưa đang nghiền nén không khí bay tới hồ Dực Xà. "Bái kiến sư tổ." Bốn gã Tử Phủ tu sĩ nhóm Hứa Phương đang nơm nớp lo sợ quỳ mọp, thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên nhìn. Đối với bốn Tử Phủ tu sĩ như bọn chúng. Nguyên Thần đạo nhân là thứ khoảng cách cực kỳ xa xôi. Hơn nữa, bọn hắn cũng không thể ngờ rằng chỉ bóp nát có một khối tín phù mà lại mời được cả một trong ba Nguyên Thần đạo nhân của Tuyết Long Sơn tới. "Nói hết mọi chuyện ra." Tuyết Vũ đạo nhân mặc áo lông dài ngồi ở đó nhìn liếc mắt xuống rồi lập tức nhắm hờ mắt lại ra lệnh. "Vâng." Người cầm đầu là Hứa Phương nuốt nước bọt một cái rồi khẩn trương nói. "Ngay hôm qua, sứ giả của Kỷ tộc đi tới Tuyết Long Thanh, ném thư tay của Kỷ Ninh cho chúng ta xem. Ta vừa đọc những chữ kia. thì đã bị kiếm ý đáng sợ ẩn chứa trong những chữ đó làm cho từng người mềm nhũn cả chân." "Dọa được các ngươi run sợ tới mềm nhũn cả chân sao?" Đôi mắt của Tuyết Vũ đạo nhân bỗng nhiên trợn tròn, nhìn chằm chằm về phía Hứa Phương đang quỳ sát đất. "Đúng vậy, sư tổ có thể hỏi ba người bọn hắn." Hứa Phương vội nói. Ba gã Tử Phủ tu sĩ đang quỳ bên cạnh cũng gật đầu lia lịa: "Chúng ta sợ tới mức run sợ nhún chân. Kiếm ý ẩn trong những chữ kia đúng là kinh người. Ta chưa bao giờ thấy kiếm ý nào đáng sợ như thế. Chỉ riêng kiếm ý ẩn trong chữ viết. đã làm cho chúng ta phát sợ." "Ta thật không dám nói dối. Kiếm ý như thế, đúng là chưa bao giờ thấy qua." "Đây là thư do Kỷ Ninh hồ Dực Xà tự viết." Một đám cùng nói. Điều này làm Tuyết Vũ đạo nhân nhíu mày, quát: "Đưa bức thư ấy ra đây cho ta xem." Hứa Phương liền nói: "Trên những chữ kia có cấm chế. Chúng ta vừa mở ra xem, vừa xem xong là những chữ kia đã tự động thiêu hủy." Sắc mặt của Tuyết Vũ đạo nhân trở nên không tốt. Điều này làm cho bốn người đám Hứa Phương sợ tới mức hoảng hốt không thôi, e sợ đã chọc giận tới vị lão tổ này. "Trong thư hắn có viết gì?" Tuyết Vũ đạo nhân quát hỏi. "Trong thư hắn chỉ viết có một đoạn là: "Hứa tộc chi nhánh Yên Sơn, hạn cho bọn ngươi mười ngày là phải cút khỏi Yên Sơn. Nếu như tới lúc đó các ngươi còn không di dời. Đừng trách kiếm ta vô tình." Dù sao Hứa Phương cũng là người tu tiên trí nhớ khá tốt nên có thể nói ra toàn bộ nội dung trong bức thư của Kỷ Ninh. Sau khi nghe xong, Tuyết Vũ đạo nhân nở một nụ cười: "Thật là hung hăng càn quất. Đúng là không để Tuyết Long Sơn vào mắt." "Mấy người các ngươi lui ra đi." Tuyết Vũ đạo nhân phất tay. Bốn người đám Hứa Phương lập tức nhanh chóng lui ra khỏi khoang. Trong khoang chỉ còn lại Tuyết Vũ đạo nhân và hai tên đệ tử. "Sư phụ." Hứa Khả chân nhân và nam tử áo bào tro đều nhìn về phía sư phụ của bọn hắn, chờ sư phụ bọn hắn đưa ra ý kiến. "Kiếm ý trong chữ viết có thể làm Tử Phủ tu sĩ sợ tới mức run sợ nhũn chân. Kiếm ý như thế. Ở Tuyết Long Sơn ta chưa từng có người làm được." Tuyết Vũ đạo nhân gật đầu nhẹ. "Nghe nói Kỷ Ninh kia giỏi nhất là sử dụng kiếm. Hiện tại xem ra đúng là không thường. Nhưng thế thì đã sao, hắn cũng chỉ là một Vạn Tượng chân nhân, khả năng sử dụng pháp bảo tối đa cũng chỉ là địa giai cực phẩm mà thôi." Tuyết Vũ đạo nhân có tự tin cực cao. Đa số những Nguyên Thần đạo nhân bị Vạn Tượng chân nhân đánh bại đều là tiền kỳ, trung kỳ. Mà hắn lại là Nguyên Thần viên mãn! Tu luyện hơn ngàn năm, là một trong ba vị lão tổ của môn phái nên pháp bảo hắn sử dụng đều là pháp bảo thiên giai và một vài bảo vật cấp cao. Những cái khác không cần tính, nhưng riêng hai thứ cơ bản nhất là nguyên lực và pháp bảo đã đủ hơn hẳn Kỷ Ninh. Đó là còn chưa kể tới Nguyên Hỏa sinh ra trong người và Hàn Sát hắn nuôi dưỡng đã tới cấp độ Thiên Thủy. "Tới xem tên thiên tài Kiếm Đạo." Tuyết Vũ đạo nhân hờ hững cười. "Ta vẫn còn đang khó hiểu là hắn dựa vào cái gì mà dám lấn át Tuyết Long Sơn ta. Là một đệ tử hàng đầu ở Hắc Bạch Học cung thì có thể không thèm để ý tới trời đất nữa sao?" Trên đảo Minh Tâm hồ Dực Xà. Trong thư phòng. Kỷ Ninh đang làm một việc mà mỗi ngày đều làm: viết chữ! Thu Diệp ở bên cạnh mài mực giúp. Kỷ Ninh cầm trong tay bút lông. Viết vài chữ với hắn là một loại hưởng thụ. Một loại tôi luyện đạo tâm, nhận thức với Kiếm Đạo. "Uỳnh. " Một luồng thần niệm đè xuống cả hồ Dực Xà trong nháy mắt, quét thẳng qua đảo Minh Tâm. Uỳnh! ! ! Mà thần hồn của Kỷ Ninh thì lại như một khối đá ngầm. Thần niệm kia vừa động phải là đã bị bật ra. "Không biết vị đạo hữu là?" Kỷ Ninh dùng thần thức nói chuyện trực tiếp. "Thần thức? Xem ra người ngoài đã coi thường Kỷ Ninh ngươi. Ngươi còn trẻ mà đã có thần thức, có lẽ là tiên nhân chuyển thế rồi." Một đường thần thức khác cũng phát hiện ra thần hồn không hơn chút nào, nói lại với Kỷ Ninh. Kỷ Ninh dùng thần thức đánh thẳng lại. Hám Thần Thuật! Thần niệm mãnh liệt cuồn cuộn như sóng biển trực tiếp đập thẳng vào thần hồn của Tuyết Vũ đạo nhân ở trên không trung hồ Dực Xà. Uỳnh! ! ! Tuy Tuyết Vũ đạo nhân đã tu luyện hơn ngàn năm nhưng mười năm trước, Kỷ Ninh đã đạt tới cấp độ thần thức. Sau mười năm chưa bao giờ lười biếng không quan tưởng Nữ Oa đồ, thần hồn của hắn đã tiến bộ cực kỳ lớn. Hiện giờ thần niệm của Kỷ Ninh đã có thể tràn qua hơn ngàn dặm. Đa số những Nguyên Thần đạo nhân đều không thể với tới mức độ này được. Ít nhất là thần hồn của Tuyết Vũ đạo nhân cũng kém hơn Kỷ Ninh. Hiện giờ thần thức của hắn mới chỉ có thể lan ra sáu trăm dặm. "Thu Diệp, dọn dẹp, ta đi ra ngoài xem xét cái." Kỷ Ninh nói. "Vâng thưa công tử." Thu Diệp gật đầu đáp. Trên không trung hồ Dực Xà đang có một chiến thuyền cổ xưa lơ lửng. Trên chiến thuyền có rất nhiều người tu tiên đang vây quanh một Nguyên Thần đạo nhân mặc áo lông dài. Đúng là Tuyết Vũ đạo nhân. Lúc này, sắc mặt của Tuyết Vũ đạo nhân hơi biến đổi, hiển nhiên là đã bị Hám Thần Thuật của Kỷ Ninh va chạm gây khó chịu. Nhưng hai người bọn hắn cũng không chệnh lệch về thần hồn quá nên loại va chạm này ảnh hưởng cũng nhỏ. "Hay cho một tên Kỷ Ninh!" Tuyết Vũ đạo nhân chịu chút thiệt thòi, nói giọng trầm thấp. "Khó trách lại yêu nghiệt như thế. Hóa ra đúng là một tiên nhân chuyển thế!" "Tiên nhân chuyển thế thì đã sao? Tam tai cửu kiếp càng khó đỡ hơn." Tuyết Vũ đạo nhân cười khẩy. Ba trăm năm lại có một lần kiếp nạn buông xuống. Thông thường sẽ đi cùng Tâm Ma kiếp. Cái đó gọi là biết càng nhiều thì Tâm Ma kiếp càng đáng sợ. Tâm Ma kiếp của tiên nhân chuyển thế cũng đáng sợ hơn Tâm Ma kiếp của người tu tiên bình thường rất nhiều. Cho nên các tiên nhân lựa chọn chuyển thế đều sẽ tiến nhanh ở đoạn đầu nhưng càng về sau lại càng khó. Gần như là không có tiên nhân chuyển thế nào vượt qua thiên kiếp Thiên Tiên. Xác suất vượt qua còn thấp hơn người tu tiên bình thường rất nhiều. "Tiên nhân chuyển thế ?" Hứa Khả chân nhân cùng nam tử áo bào tro nhìn nhau, thầm kinh hãi. "Kỷ tộc này thật sự may mắn. Lại có tiên nhân chuyển thế đầu thai tới bộ tộc bọn chúng." Hứa Khả chân nhân nói thầm. "Huynh đệ Hứa Ly của ta chết thật thảm. Lại chết ngay trên tay của một tên tiên nhân vừa chuyển thế." Tuyết Vũ đạo nhân lạnh nhạt nói: "Đừng để cái danh hão bên ngoài của hắn dọa. Tiên nhân chuyển thế thì đã sao? Rất nhiều tiên nhân chuyển thế còn không thể thành được cấp độ tiên nhân như kiếp trước, gục ngã ngay trên con đường tu tiên. Đây là chuyện bình thường." Đó đúng là điều có thật. Giống như đám người Lạp Tháp chân nhân, Hỏa Thánh. Mỗi người đều có nền móng trở thành tiên nhân! Nhưng con đường tu tiên vốn là con đường nghịch thiên. Trời cao dĩ nhiên sẽ giáng xuống một ít thử thách vô hình khiến cho vô số thiên tài gục ngã. Tới cả tiên nhân chuyển thế mà cũng có kẻ phải gục ở giai đoạn Vạn Tượng chân nhân, thậm chí Nguyên Thần đạo nhân. "Chính là Tuyết Vũ đạo nhân Tuyết Long Sơn." Ở xa xa truyền tới âm thanh vang vọng khắp đất trời. Tuyết Vũ đạo nhân đi thẳng tới mép thuyền nhìn về phía xa xa. Ở xa xa có một thiếu niên mặc da thú giống như thiếu niên bộ lạc bản xứ bình thường. Ở phía sau có một thiếu nữ áo xanh và một con chó trắng tuyết. Bọn họ đều đang đứng trên không trung nhìn về phía này. "Chủ nhân, đám người Tuyết Long Sơn này tới với ý xấu đó." Tiểu Thanh ở bên dùng tâm linh trao đổi. "Đương nhiên là tới với ý xấu. Nhưng ta cần phải đuổi chi nhánh của bọn chúng khỏi Yên Sơn, không ngờ lại động phải một tên Nguyên Thần đạo nhân tự mình tới." Kỷ Ninh nhìn về chiến thuyền ở xa xa. Trên chiến thuyền kia, Tuyết Vũ đạo nhân đúng là có tiên phong đạo cốt, cao giọng cười nói: "Đúng là Kỷ Ninh đệ tử Hắc Bạch Học cung mà ta nghe nói. Thiên tư kinh người, thực lực không phải bàn. Sơ sơ nhìn qua. quả đúng là danh bất hư truyền." "Khen trật rồi." Kỷ Ninh nói. "Không biết Tuyết Vũ đạo nhân tới hồ Dực Xà ta để làm gì thế?" Ở trên chiến thuyền, Tuyết Vũ đạo nhân nói thẳng: "Lần này ta tới là vì một việc liên quan giữa Kỷ tộc và chi nhánh Yên Sơn của Tuyết Long Sơn. Kỷ tộc ngươi tiến hành khuếch trương. Chi nhánh Yên Sơn của Tuyết Long Sơn ta sẽ không gây trở ngại. Nhưng nghe nói ngươi đưa ra thông điệp, bắt chi nhánh Yên Sơn trong mười ngày phải di dời sao?" "Đúng là có chuyện đó." Kỷ Ninh gật đầu. "Ngươi không cảm thấy mình quá càn rỡ sao?" Tuyết Vũ đạo nhân nhìn Kỷ Ninh. Kỷ Ninh lắc đầu: "Theo ta được biết. Trung ương của môn phái Tuyết Long Sơn ngươi đã chiếm diện tích hơn mười vạn dặm. Hơn nữa, ở cả quận An Thiền này đều có chi nhánh. Bây giờ lại còn liên tục thâm nhập vào nhiều nơi khác, mở rộng chi nhánh. Chẳng lẽ ngươi cho phép Tuyết Long Sơn điên cuồng mở rộng thì Kỷ tộc ta lại không thể mở rộng ở Yên Sơn sao?" Có thực lực mạnh thì dĩ nhiên sẽ khuếch trương. "Kỷ tộc nhỏ bé ngươi lại có thể đánh đồng với Tuyết Long Sơn ta à!" Tuyết Vũ đạo nhân cau mày nói. "Năm xưa Kỷ tộc nhỏ yếu, chi nhánh Yên Sơn ngươi dám xâm nhập chiếm đoạt, từ người ngoài trở thành thế lực mạnh mẽ nhất Yên Sơn. Thậm chí còn muốn cướp trắng mỏ quặng nguyên thạch!" Kỷ Ninh nhìn Tuyết Vũ đạo nhân. "Hiện giờ Kỷ tộc ta đã mạnh lên. Chẳng lẽ đuổi một cái chi nhánh của ngươi lại không thể sao? Chẳng lẽ các ngươi được làm khó người khác mà Kỷ tộc lại không được pháp khuếch trương sao?" Sắc mặt của Tuyết Vũ đạo nhân trở nên giận dữ: "Ngươi quả thật muốn đuổi chi nhánh Yên Sơn đi?" "Đúng." Kỷ Ninh gật đầu. "Ngươi không thèm để Tuyết Long Sơn ta vào mắt!" Tuyết Vũ đạo nhân tức giận nói. "Tùy ngươi nghĩ sao thì nghĩ. Nhưng việc đuổi chi nhánh Yên Sơn là việc ta nhất định phải làm." Kỷ Ninh nhìn Tuyết Vũ nói. Ánh mắt của hai người chạm vào nhau. Tuyết Vũ đạo nhân lập tức hiểu ra được Kỷ Ninh sẽ không thể nào cúi đầu. "Ngươi cho rằng ngươi là đệ tử hàng đầu ở Hắc Bạch Học cung là có thể dọa ta sợ sao?" Sắc mặt của Tuyết Vũ đạo nhân trở nên u tối, âm thanh vang vọng khắp trời đất. "Ta khuyên ngươi tốt nhất nên biết tiến lui. Nếu không, hôm nay ta sẽ tự tay giáo huấn ngươi một chút, để ngươi biết. có thực lực nhiều hơn thì mới có thể nói to hơn." Kỷ Ninh nhìn về phía Tuyết Vũ đạo nhân ở xa xa, nhếch miệng cười. Giọng nói cùng vang vọng khắp trời đất: "Có thực lực nhiều hơn thì mới có thể nói to hơn. Lời này có lý! Ta cũng đang muốn thỉnh giáo một phen xem cao chiêu của Tuyết Vũ đạo nhân ngươi!" Tuyết Vũ đạo nhân lập tức giận dữ. "Không biết tự lượng sức mình." Tuyết Vũ đạo nhân gầm lên như Lôi thần tức giận. Trời đất xung quanh bắt đầu đổi màu. "Ta sẽ cho ngươi được như ước nguyện."