Mãng Hoang Kỷ
Chương 226
Đại điện cao lớn cổ kính vẫn y nguyên, đám bồ đoàn bày trong đại điện vẫn như trăm triệu năm trước.
Kỷ Ninh xuất hiện trong đại điện, liếc mắt một cái là đã thấy lão ngưu màu đen và con gấu lớn lông vàng. Lúc này hắn cung kính có lễ nói: "Kỷ Ninh gặp qua hai vị tiền bối."
"Vạn Tượng hậu kỳ?" Con gấu lớn lông vàng khẽ gật đầu. "Phương diện luyện khí tiến bộ rất nhanh nhưng Thần Ma luyện thế mới tới tầng chín. Có vẻ hơi chậm đó."
"Đã Vạn Tượng rồi sao?" Lão ngưu màu đen kinh ngạc nhìn Kỷ Ninh. "Nhóc Kỷ Ninh. Xem ra ngươi đã mạnh hơn cả chủ nhân thứ tư của động phủ này là Lũy Triển rồi đó. Năm xưa, Lũy Triển tới cảnh giới Vạn Tượng thì chết."
Kỷ Ninh nở nụ cười.
Con gấu lớn lông vàng gật đầu: "Dĩ nhiên Kỷ Ninh mạnh hơn Lũy Triển nhiều. Thiên tư của Kỷ Ninh đã có thể sánh ngang với tiên nhân chuyển thế rồi." "Tiền bối quá khen." Kỷ Ninh cười híp mắt, được khen nên dĩ nhiên cũng cảm thấy vui. "Không biết hiện giờ ta có thể vượt qua được tầng thứ ba của Chiến Thần Điện không nhỉ?"
"Chưa tới một thành." Con gấu lớn lông vàng lắc đầu.
"Cái gì!" Kỷ Ninh giật mình.
Năm xưa trước lúc rời Yên Sơn tới thành An Thiền, mình đã vượt qua được tầng thứ hai Chiến Thần Điện. Bây giờ đã qua bốn năm, Thần Ma luyện thể của mình cũng mạnh hơn, lại còn bước chân vào "Kiếm Đạo" Thật không thể ngờ rằng linh hồn động phủ - con gấu lớn lông vàng này lại nói như đinh đóng cột rằng mình chưa có nổi một phần mười khả năng vượt qua được tầng thứ ba.
"Tiền bối chưa biết cảnh giới kiếm pháp của ta hiện giờ chăng." Kỷ Ninh nói.
"Kỷ Ninh, ngươi vẫn còn chưa biết." Con gấu lớn lông vàng lắc đầu nói. "Nếu vượt qua tầng thứ nhất, thứ hai của Chiến Thần Điện, sẽ có được pháp bảo nhân giai hoặc bảo vật tương đương. Vượt qua tầng thứ ba và thứ tư, sẽ có được pháp bảo địa giai và bảo vật tương đương Nói cách khác, cứ cách hai tầng Chiến Thần Điện là uy lực của thử thách sẽ lại có một bước nhảy vọt." "Bước nhảy vọt?" Kỷ Ninh nhíu mày.
"Ừ, thông thường chỉ cần Thần Ma luyện thể đạt tới cấp độ Tử Phủ là đã có thể vượt qua tầng thứ nhất và tầng thứ hai của Chiến Thần Điện. Mà tầng thứ ba và tầng thứ tư thì phải tới cấp độ Vạn Tượng." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Bình thường Thần Ma luyện thể phải đạt tới cấp độ Vạn Tượng thì mới có hi vọng vượt qua tầng thứ ba. Mà "Xích Minh Cửu Thiên Đồ" của ngươi lại mới đạt tới tầng chín. Tương đối mà nói thì trụ cột của ngươi vẫn còn yếu. Cho dù có thần thông trong người nhưng thử thách này đã sớm tính cả với người có thần thông rồi. Vì dù sao đây cũng là thử thách nhằm vào chủ nhân các đời của động phủ này."
"Như tầng thứ bảy, thứ tám của Chiến Thần Điện. Thử thách ở đó chính là hướng tới cấp độ Phản Hư của Thần Ma luyện thể. Mà khi xưa Thư Hoa tiên nhân không cách nào đột phá được Thần Ma luyện thể. Tuy rằng luyện khí đột phá, thậm chí phương diện luyện khí còn đạt tới Phản Hư viên mãn nhưng hắn vẫn không dám xông vào tầng thứ bảy mà đợi khổ tu nhiều năm thành Tán Tiên rồi mới dám xông vào tầng thứ bảy Nói vậy chắc ngươi cũng hiểu được mức độ khó khăn."
Kỷ Ninh lặng yên gật đầu.
Đúng vậy. Thư Hoa tiên nhân trên dòng luyện khí đạt tới Địa Tiên viên mãn thì cũng chẳng thể nào vượt qua được tầng thứ bảy. Cứ đối chiếu như vậy thì nếu luyện khí ở Vạn Tượng viên mãn thì cũng thật xa mới có thể vượt qua được tầng thứ ba. Tốt nhất là đi theo dòng Thần Ma luyện thể, cộng với thần thông "Trích Tinh Thủ" được kế thừa. Hoặc là có được một trong ba thần thông hàng đầu ở Thần Thông Điện và có cảnh giới Đạo cực cao thì mới có thể xông qua được.
Đây là thử thách mà Tam Thọ đạo nhân để lại!
"Đương nhiên ngươi vẫn có quyền thử." Con gấu lớn lông vàng nói. "Ở cấp độ Tử Phủ Thần Ma luyện thể, ngươi có hai cơ hội vào Chiến Thần Điện. Ngươi mới chỉ dùng một lần. Còn một lần nữa!"
Kỷ Ninh nở nụ cười: "Không vội, hôm nay ta tới chủ yếu là vì muốn vào Tinh Thần Điện."
"Ta dẫn ngươi đi." Lão ngưu màu đen nói. "Chiến Thần Điện là nơi cực kỳ khó khăn. Khi trước Thư Hoa tiên nhân bị Chiến Thần Điện ép cho tí nữa phát điên. Tinh Thần Điện vẫn tốt hơn. Mọi thứ trong Tinh Thần Điện đều ẩn chứa ảo diệu của Đạo. Vốn là thánh địa ngộ Đạo."
Con gấu lớn lông vàng cũng đi theo sau Một trâu, một người, một gấu cứ thế đi về phía Tinh Thần Điện.
Bên trong Tinh Thần Điện vầ là ngọn núi kia. Trên núi có một vùng xanh biếc, sức sống bừng bừng. Mà dưới chân núi là một vùng đất đá hoang vắng. Trong đó còn có một gian nhà tranh.
Trên bầu trời là từng ngôi sao sáng lấp lánh.
"Mỗi lần tới lại có cảm giác khác nhau." Kỷ Ninh nhìn con suối đang chảy róc rách giữa đống đất đá, nhìn thấy cỏ dại lớn lên giữa đám đất, nhìn thấy từng ngôi sao trên trời. Tất cả đều cho hắn cảm nhận ảo diệu của Đạo. "Đó là Liệt Hỏa Chi Đạo. Đó là Kiếm Đạo?"
Kỷ Ninh ngẩng đầu lên.
"Kiếm Đạo?" Kỷ Ninh nhịn không được hô lên.
"Ngươi bước vào Kiếm Đạo rồi sao?" Lão ngưu màu đen kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh gật đầu: "Đúng vậy. Sau khi ta rời Yên Sơn, ta tới thành An Thiền, gia nhập vào một môn phái tên là Hắc Bạch Học cung. Cách đây không lâu đã bước chân vào Kiếm Đạo."
"Khi trước Thư Hoa cũng bước chân vào Kiếm Đạo. Thư Hoa tiên nhân chính là một Kiếm Tiên cực kỳ nổi danh Đáng tiếc, hắn không thể hiểu hết được Kiếm Đạo." Lão ngưu màu đen lắc đầu than thở.
"Kiếm Đạo là một loại Đại Đạo." Con gấu lớn lông vàng đi đàng sau, từ từ nói. "Có tâm Kiếm Tiên, có thành ý với kiếm, nhận thức cao một chút là sẽ có thể bước vào Kiếm Đạo."
Kỷ Ninh thầm nói một mình.
Đơn giản, cả Hắc Bạch Học cung chỉ có mình và sư phụ là bước chân được vào Kiếm Đạo. Vậy mà trong miệng của linh hồn động phủ này, việc đó dường như cũng chẳng phải khó. Nhưng linh hồn động phủ này khi xưa từng đi theo Thần Ma Hỗn Độn Tam Thọ đạo nhân nên tầm mắt cao cũng chẳng phải lạ gì.
"Bước chân vào Kiếm Đạo đơn giản, có chút thành tựu với Kiếm Đạo cũng không khó khăn. Nhưng muốn hiểu được đầy đủ Kiếm Đạo thì lại cực kỳ gian nan." Con gấu lớn lông vàng nhìn về phía Kỷ Ninh. "Ở quê hương của ngươi - một thế giới lớn do vương triều Đại Hạ thống lĩnh. E là cũng chẳng kiếm nổi một người ngộ được Kiếm Đạo hoàn chỉnh!" Kỷ Ninh thầm líu lưỡi.
"Tiểu Đạo là Tiểu Đạo, Đại Đạo là Đại Đạo, Thiên Đạo là Thiên Đạo!" Con gấu lớn lông vàng cảm khái. "Ba thứ này khác nhau rất xa. Như Thư Hoa tiên nhân, hắn có thể ngộ ra được chín Đạo hoàn chỉnh. Nhưng có cho hắn thêm một ngàn vạn năm nữa, hắn cũng chẳng thể ngộ ra được một cái Đại Đạo! Như chủ nhân ta là Thần Ma Hỗn Độn, vừa sinh ra đã hiểu rõ sinh mệnh, nắm giữ một Đại Đạo. Sau này còn ngộ ra nhiều Đại Đạo khác, Đạo bình thường thì lại còn nhiều hơn nữa Đáng tiếc, chi tới tận lúc tạo dựng động phủ này, chủ nhân cũng chưa từng nắm giữ một Thiên Đạo nào."
Lỗ tay của Kỷ Ninh dựng lên
Tam Thọ đạo nhân?
Hiểu rõ sinh mệnh, sinh ra từ hỗn độn là đã nắm trong tay một Đại Đạo? Nắm trong tay rất nhiều Đại Đạo?
"Cứ ngộ thật tốt đi. Tư chất của ngươi còn cao hơn cả đám Thư Hoa. Phải ngộ ra một Đại Đạo thì mới có thể trở thành người bản lĩnh lớn tung hoành tam giới. Khi đó ngươi mới có thể so sánh với sư phụ Tam Thọ đạo nhân." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Trong thế giới mà vương triều Đại Hạ thống lĩnh này, ngươi có thể là người đầu tiên nắm giữ Kiếm Đạo, một loại Đại Đạo." Kỷ Ninh lập tức sôi trào nhiệt huyết.
Bất kể là Bắc Hành tiền bối hay Thư Hoa tiên nhân mạnh hơn, mặc dù có thể đi rất xa trên Kiếm Đạo. Nhưng tới mức nắm Kiếm Đạo trong tay thì vẫn còn kém không ít. Dù vậy, họ cũng đã trở thành tồn tại lớn mạnh uy chấn vương triều Đại Hạ. Thậm chí là Tán Tiên mà có thể so sánh với Thiên Tiên. Nếu như mình thật sự nắm giữ Kiếm Đạo thì đúng là một người lợi hại giữa tam giới rồi.
"Tư chất của ta còn cao hơn Thư Hoa tiên nhân, lại còn có được thần thông Trích Tinh Thủ. Có thể khởi điểm cao hơn." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Lại còn được cả Thủy Phủ trợ giúp Với từng ấy điều kiện, nếu không thể trở thành một Kiếm Tiên nắm giữa Kiếm Đạo trong tay thì ta chỉ có thể tự trách mình thôi."
Kỷ Ninh hào khí vạn trượng.
Bắc Hành tiền bối?
Thư Hoa tiên nhân?
Chính mình cũng muốn trở thành một Kiếm Tiên mạnh mẽ, thậm chí còn phải là Kiếm Tiên mạnh nhất vương triều Đại Hạ! Rồi sau này trở thành Kiếm Tiên tung hoành tam giới, tiếng tăm lẫy lừng!
"Chín tầng mây bay chồng lên mặt đất. Hành trình ngàn dặm, nước chảy dưới chân. Còn đường là còn muốn đi." Lúc này, Kỷ Ninh đi vào trong gian nhà tranh, lấy một bộ sách ra. Đúng là "Tinh Thần cuốn đầu" "Tinh Thần cuốn hai"
Sau khi đặt bộ sách này lên cái bàn ngoài gian nhà tranh, Kỷ Ninh ngồi lên ghế đá.
Mở ra cuốn đầu. Kỷ Ninh bắt đầu đọc lên.
"Hôm nay, Xương Lai Kiến tới bái kiến ta, xin ta đi giúp hắn " Kỷ Ninh đọc lên. Một đám âm thanh rất bình thường. Nhưng khi những âm tiết này ở cùng một chỗ thì lại trở thành âm thanh diệu kỳ nhất của "Đạo Đạo" Tự nhiên cứ thế dẫn dắt tâm của Kỷ Ninh bắt đầu sáng rõ, ngộ Đạo tới cảnh giới sâu xa hơn
Đôi mắt sâu kín của Kỷ Ninh nhìn lên từng ngôi sao trên trời.
Phù.
Gió thổi. Từng đợt gió nhẹ thổi qua. Kỷ Ninh đứng dậy cất buwóc. Cả người hắn dần hòa vào trong gió như một con chim đại bạng đang bay lượn giữa đầu gió gào thét. Thân hình hắn lóe lên như độn thuật rồi biến mất ở chỗ này, xuất hiện ở một chỗ khác theo cơn gió.
Đây mới thực sự là "Phong Dực độn pháp".
"Tật Phong Chi Đạo." Con gấu lớn lông vàng gật đầu nhẹ. "Lại thêm một Đạo nữa đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh. Xem ra trong bốn năm này, Kỷ Ninh đã tiến bộ không ít."
Trong bốn năm, Kỷ Ninh đã có được lương lớn cảm ngộ và tích lũy. Mà những tích lũy này điều được Tinh Thần Điện dẫn dắt nên vừa gặp là đã bùng lên.
Khi Kỷ Ninh đang đọc Tinh Thần quyển để ngộ Đạo trong Tinh Thần Điện Thủy Phủ thi ở trong thành An Thiền xa xôi.
Trong Hắc Bạch Học cung.
"Ta và Kỷ Ninh sư huynh đã hoàn thành xong nhiệm vụ Ứng Long Vệ. Kỷ Ninh sư huynh trở về quê của hắn ở Yên Sơn. Mà ta thì nếu đi Yên Sơn lại cũng không có nhiều trợ giúp về khôi lỗi nên quay lại." Mộc Tử Sóc cười nói. Người đang đối diện với hắn là Cửu Liên sư tỷ mặc áo bào màu xanh da trời ngồi ở bên.
Cửu Liên sư tỷ cười gật đầu: "Hai vị sư đệ thật lợi hại. Chỉ thời gian ngắn như vậy mà đã có thể trở thành Ứng Long Vệ. Ta tới giờ vẫn còn chưa thành Ứng Long Vệ đâu đấy."
"Sư tỷ hiện giờ đã đạt tới cảnh giới Vạn Tượng nên chắc cũng dễ trở thành Ứng Long Vệ thôi." Mộc Tử Sóc nói.
"Không vội, để tới khi thực lực của ta cao tới một mức nhất định rồi vào Ứng Long Vệ cũng không muộn." Cửu Liên sư tỷ chần chờ một chúi rồi hỏi. "Đúng rồi, Kỷ Ninh sư huynh trở về quê ở Yên Sơn. Ngươi có biết hắn tới chỗ nào ở Yên Sơn không?"
Mộc Tử Sóc nói: "Hồ Dực Xà ở Yên Sơn! Sư huynh nói, sau này sẽ đợi ta ở đó!"
"Ừ, hồ Dực Xà!"
Cửu Liên sư tỷ gật đầu nhẹ, lặng yên ghi nhớ cái tên này rồi lập tức mỉm cười đứng dậy. "Ta không quấy rầy sư đệ nữa. Ta về trước đây." Cửu Liên lập tức đứng lên pháp bảo Tuyết Bạch Liên Hoa, bảy thẳng về phía xa xa.
Khi vừa bay lên trời cao, trong mắt của Cửu Liên có chút vui vẻ: "Hồ Dực Xà Yên Sơn à? Sư phụ cũng nói ta đã ở môn phái lâu rồi, nên đi ra ngoài kiếm thêm hiểu biết. Ừ. Lần này tới hồ Dực Xà ở Yên Sơn luôn."
Đến ngày hôm sau.
Cửu Liên và sư muội của nàng rời Hắc Bạch Học cung ra ngoài lưu lạc. Trước tiên, hai người bọn họ đi tới hồ Dực Xà ở Yên Sơn.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
272 chương
70 chương
803 chương
258 chương
479 chương
10 chương
52 chương