Mãng Hoang Kỷ

Chương 1754

Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Chung quanh lại xuất hiện không gian dài hẹp lần nữa, mỗi một chiếc chiến thuyền dễ dàng xuyên qua hư không và rời đi nhanh chóng. Luận tốc độ xuyên qua hư không của những chiến thuyền này còn nhanh hơn vực giới nhiều, đủ để so sánh với thanh dương tinh. Loại chiến thuyền cổ xưa này được chế tạo để vận chuyển và chiến tranh. Giờ phút này —— Trong cả hỗn độn vũ trụ, tại các khu vực khác nhau tổng cộng có mười tám không gian thần bí mở ra, mỗi một không gian thần bí có chiến thuyền rậm rạp bay ra ngoài, những khu vực này được Tây Tư tộc chuẩn bị trong năm tháng dài dằng dặc, nơi này chứa đại lượng chiến sĩ! Những chiến sĩ này lần lượt chiến bại và chết đi, những chiến sĩ từ phía sau được điều tới bổ sung. Dù sao văn minh người tu hành không ngừng có cường giả mới ra đời. Mà quê quán của Tây Tư tộc cũng có đại lượng cường giả ra đời. Bọn họ bị điều khiển tới và ngủ đông tại nơi này, chỉ vì chờ đợi Y Da Nhĩ vĩ đại phát ra mệnh lệnh. Hiện tại mệnh lệnh đã đến, bọn họ xuất phát toàn bộ và đi tới các khu vực khác nhau. Viêm Long Vực Giới, trong tam giới. Bản tôn Kỷ Ninh đang bế quan trong Minh Tâm đảo thức tỉnh, hắn duy trì thời gian gia tốc gấp trăm lần, thời thời khắc đang suy nghĩ ảo diệu của căn nguyên hủy diệt, hắn cảm giác, cảm thấy dùng căn nguyên hủy diệt làm tham chiếu, một khi sáng tạo ra kiếm đạot hích hợp sẽ có uy lực cực kỳ cường đại. - Ân? Kỷ Ninh đang bế quan đột nhiên mở mắt ra. Vào lúc không gian thần bí chứa mười tám thế giới mở ra, đại lượng chiến thuyền bay khắp bốn phương tám hướng. Vào lúc này... Kỷ Ninh cảm giác được có lực uy hiếp cường đại xuất hiện, cảm giác áp bách bao phủ nội tâm, nó giống như mây đen che phủ mặt trời, áp lực vô hình cũng làm Kỷ Ninh tỉnh táo lại! Cho dù lần trước hắn có thể cảm giác được hủy diệt chi sào tồn tại, cảm giác uy hiếp cũng không có đậm đặc như thế. Đầm đặc đến mức tâm thần Kỷ Ninh đang run rẩy. - Xảy ra chuyện gì, rốt cuộc là như thế nào? Kỷ Ninh ẩn ẩn có suy đoán, dù sao hắn cũng không xác định. Kỷ Ninh có thể cảm ứng rõ ràng căn nguyên uy hiếp xuất hiện tại nơi nào. Lần này lại khác hoàn toàn. Lúc này uy hiếp phô thiên cái địa, dường như khắp cả hỗn độn vũ trụ đang gặp phải uy hiếp, căn bản không biết được căn nguyên ở đâu, việc này làm Kỷ Ninh không biết nên làm cái gì mới tốt. - Mô Cốc, Hồng Nhiên, rốt cuộc là thế nào? Các ngươi biết rõ đã xảy ra chuyện gì hay không? Kỷ Ninh lập tức truyền âm xuyên thấu qua chí tôn tín phù. ... Bên ngoài tộc địa của Tây Tư tộc, trong một tòa thần điện phi thường cổ lão. Mô Cốc Chí Tôn đang ở nơi này. - Như thế nào, rốt cuộc tại sao? Này, này... Ách Khổng chí tôn lo lắng và hoảng sợ, loại cảm giác uy hiếp này làm hắn bất an, dường như cả hỗn độn vũ trụ đang lâm vào trong bóng tối. Mà Mô Cốc Chí Tôn, Thiên Thực chí tôn, Đế Thạch Chí Tôn, Hồng Nhiên Chí Tôn vô cùng bình tĩnh, bọn họ chỉ nhìn nhau. - Rốt cục đến. Hồng Nhiên Chí Tôn nói nhỏ một câu. - Loại ác mộng và cảm giác uy hiếp như thế, thực không muốn gặp lại lần nữa nhưng nó vẫn tới. Thiên Thực chí tôn lắc đầu, nàng quên không trước đó lần thứ nhất chiến tranh là bực nào thảm thiết, những cái kia tham chiến các chúa tể chết tổn thương quá thảm thiết. - Chúng ta lo lắng vẫn là phát sinh. Mô Cốc Chí Tôn lắc đầu nói: - Chúng ta phong tỏa đúng là vô dụng. Mô Cốc Chí Tôn lập tức cảm ứng được Kỷ Ninh hỏi thăm, xuất ra tín phù và truyền âm trả lời: - Bắc Minh, chiến tranh bắt đầu! Ầm ầm ~~~ Cửa tĩnh thất mở ra, Kỷ Ninh áo trắng đi tới. - Phụ thân. - Công tử. Kỷ Minh Nguyệt và Thu Diệp ở cách đó không xa đi nghênh đón. Kỷ Ninh nhìn con gái và Thu Diệp tỷ, hắn quay đầu nhìn khắp bốn phương tám hướng, ánh mắt xuyên qua hư không, hắn nhìn tam giới thế giới hỗn độn, hắn nhìn mọi nơi trong thế giới này. - Hi vọng chiến hỏa không lan tới gần tam giới. Kỷ Ninh yên lặng nói một câu. - Nữ Oa. Kỷ Ninh truyền âm nói. Xôn xao. Lúc này có một đạo thân ảnh xuyên qua hư không tới nơi này, chính là Nữ Oa nương nương. - Bắc Minh, tìm ta làm gì? Nữ Oa mỉm cười. - Chiến tranh với Tây Tư tộc đã bắt đầu. Kỷ Ninh nói ra, sắc mặt Nữ Oa và Kỷ Minh Nguyệt lúc này biến sắc, vẻ mặt Thu Diệp vô cùng nghi hoặc, cho dù thực lực của nàng cao hơn nữa cũng ít biết được tin tức. Dù sao Kỷ Minh Nguyệt cũng là Đạo Quân tứ bộ, lại là con gái của Kỷ Ninh cho nên hôm nay cũng là cao tầng của tam giới, tự nhiên biết rõ rất nhiều che giấu. - Phụ thân, chiến tranh bắt đầu? Kỷ Minh Nguyệt vô cùng lo lắng, nói: - Cái kia, cái kia... - Chiến tranh bắt đầu, mục tiêu của Tây Tư tộc chính là rất nhiều giới vực, bọn chúng có rất nhiều chúa tề. Kỷ Ninh nói ra: - Về phần vô số phàm tục, Thế Giới Cảnh, Đạo Quân, bọn họ là sẽ không để ý. Bọn họ cũng không hao phí nhiều tinh lực đuổi giết Đế Quân nhỏ yếu bình thường Cho nên các ngươi ở lại tam giới sẽ an toàn hơn rất nhiều. Chính mình với tư cách là một trong những đứng đầu của văn minh người tu hành, hắn phải đứng ra đảm đương tuyến đầu! Ở đâu nguy hiểm thì hắn phải có mặt tại nơi đó! Trải qua chiến bại lần trước, lần này Tây Tư tộc lại dám tới lần nữa nhất định là có chỗ chuẩn bị. Tăng thêm thủ đoạn hủy diệt chi sào lần trước... Kỷ Ninh vô cùng kiêng kị Tây Tư tộc! Chỉ sợ chiến lực cấp chí tôn cũng sẽ gặp phải nguy hiểm to lớn. Cho nên thân nhân hảo hữu tại tam giới đi theo mình sẽ gặp nguy hiểm lớn. Ở lại tam giới ngược lại an toàn hơn bên ngoài. - Canh giữ tốt tam giới. Kỷ Ninh nhìn về phía Kỷ Minh Nguyệt, nhắc nhở: - Dùng toàn lực bảo hộ tam giới. - Vâng, phụ thân. Kỷ Minh Nguyệt liền nói. Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu. Hắn đã sớm luyện chế bảo vật trận bàn, hắn đã phòng ngự tam giới kiên cố! Cho dù là Tây Tư trưởng thượng chủ có tới cũng khó phá giải. - Nữ Oa. Ta đưa ngươi tới chiến trường. Kỷ Ninh nói ra, Nữ Oa nương nương gật đầu, nàng thân là chúa tể nên phải tham chiến. Trước khi đi. Kỷ Ninh nhìn các nơi thật sâu, hắn nhìn thấy mị người có đang tiêu dao hoặc chạy các nơi, hoặc là bế quan tĩnh tu, hoặc dạy bảo đệ tử, có một ít người hầu đang chăm sóc hoa cỏ.. - Đi. Kỷ Ninh không nói thêm lời nào, lúc này mang theo Nữ Oa nương nương xuyên qua hư không rời đi. ... Bên ngoài hư không xa xôi bên ngoài mười sáu vực giới liên minh, nơi đó là chiến trường hư không sớm bố trí tốt. Nó cùng loại với Ngu Tinh Hải năm đó.