Tiếng trẻ con lầm bầm đòi sữa đánh thức Mẫu Đơn, nàng cũng không mở mắt, nhớ mang máng vị trí lúc đặt bé con mò mẫm, mò không được da thịt mềm mại, lại mò trúng thứ gì cứng cứng “Hửm… gì… vậy…” Nàng nắn một cái, vậy mà sau một tiếng hít khí lạnh, cái thứ trời đánh kia cũng thừa thế phình to ra, to to to… Hả không đúng, cái này là cái gì? Sau đó Mẫu Đơn liền mở mắt… Tiếp theo là một trận gà bay chó sủa, khiến cho Rye đang mải kinh doanh bên ngoài cũng phải dừng tay lại, giao cho Lye liền phóng vào trong phòng của Mẫu Đơn Sau đó tất cả mọi người liền chứng kiến Mẫu Đơn đang đè cái nam nhân tội nghiệp kia trên giường mà đánh không chút thương tiếc, sắp đánh người từ đầu ngốc thành đầu heo rồi! “Ah… Mẫu Đơn, đừng đánh nữa” Cẩm Nhuệ thấy không ổn liền xông tới giải nguy cho Hy Tử Kỳ “Cái mặt này của hắn là cái mặt của cả một quốc gia đấy…” Mẫu Đơn càng nghe càng tức giận Vậy nàng vừa chạm vào cái gì? Long căn à? Có mà nghiệt căn thì có! Nàng biết ngay mà, mấy nam nhân này cho dù cháy hỏng đầu thì vẫn còn giảo hoạt và háo sắc chán!!! “Ô ô ô…” Hy Tử Kỳ u uất ôm đầu khóc, nước mắt lã chã lã chã rơi, đáng thương cực kỳ, khiến cho người xung quanh liền đều dùng ánh mắt kì quái, thậm chí có chút lên án nhìn Mẫu Đơn Đánh một tên ngốc thành đầu heo như vậy, Mẫu Đơn nàng thật sự có chút quá đáng đấy nha… Mẫu Đơn có bực tức lại không thể nói, quay người dỗ đám trẻ đang nhao nhao kêu khóc, không muốn để ý tới cái đồ ngốc háo sắc kia nữa! Ở một góc, trong mắt Hy Tử Kỳ ý cười tràn đầy… === Like, comment, ném phiếu phiếu cho Cá nha mọi ngừi Chương số 8/12 na =3=/// Bắn tym nè #Đừng đọc, nghiện đấy!