“Vậy hắn làm sao để tỉnh táo lại?” Mẫu Đơn mang một chút lo sợ hỏi Nàng là lo sợ Hy Tử Kỳ sẽ tỉnh lại, trở lại là con người đã xâm hại nàng ngày đó, sau đó sẽ cướp đi những đứa trẻ của nàng Đinh Tam hơi ngẩn ra nói: “Thông thường điện hạ sau khi giết người liền sẽ thức tỉnh Chẳng lẽ… ực… ba ngày nay điện hạ chưa bóp chết ai sao?” Nếu như Đinh Tam nói chuyện này ra cho những người biết chuyện về Hy Tử Kỳ, chắc chắn chuyện này liền sẽ trở thành trò cười! Ở một nơi đông người như vậy, thế mà Hy Tử Kỳ lại không giết ai, quả thực là kì tích thần linh ban tặng! Mẫu Đơn liền hiểu ra Hy Tử Kỳ là giết người sau sẽ thanh tỉnh, mà hắn bây giờ hình như rất dịu ngoan, nghe lời, tựa như một chú chó trung thành luôn nghe lời chủ nhân vậy Nàng nhìn sang đôi mắt long lanh của Hy Tử Kỳ, cuối cùng cũng buông tha suy nghĩ đuổi hắn đi Lỡ như đuổi đi quá mạnh tay, lại phản tác dụng, khiến cho hắn quay ra giết người thì liền thảm rồi! Sau khi Đinh Tam nói mệt liền bị đuổi đi về phòng của hắn dưỡng bệnh, cái chân què kia của hắn còn chưa đi lại được mà không chống nạng đây! Mẫu Đơn cũng quen thuộc Hy Tử Kỳ bên cạnh, dù sao nam nhân này bản thân luôn phát ra một khí tức ta rất ngốc manh, rất vô hại, không thể không khiến cho nàng hạ cảnh giác được Sau khi cho mấy đứa trẻ bú sữa hết, mắt của Mẫu Đơn cũng dần mơ màng Nàng vẫn chưa hoàn toàn khỏe lại sau khi sinh con, cơ thể và sức chịu đựng rất kém, sau đó liền ôm một đứa bé vào lòng ngủ thơm ngọt Hương sữa của trẻ sơ sinh, cũng có thể ngọt ngào như vậy nha… Cẩm Nhuệ ngồi nhìn Mẫu Đơn mãi cũng chán, nhìn Hy Tử Kỳ như không biết chán biết mệt canh giữ bên người Mẫu Đơn, thi thoảng còn chọc chọc mấy nhóc con liền bản thân cũng thấy buồn ngủ, vô trách nhiềm mò về phòng đánh một giấc Hy Tử Kỳ vừa nghe thấy tiếng đóng cửa, liền ngay lập tức hai mắt tinh quang! === Hú hú, 7/12 chương Like, commnet, cộng ném phiếu phiếu để ta lấy động lực viết tiếp nào:]]] #Đừng đọc, nghiện đấy!