Mãi yêu
Chương 12 : Hẹn hò
Ngày chủ nhật đẹp trời, Nhật Linh thức dậy, tâm trạng vô cùng phấn khởi, vào phòng vệ sinh là vscn và sửa soạn cho buổi hẹn hò đầu tiên. 1 lúc lâu sau, cô bước ra khỏi phòng. trông cô hôm nay rất xinh trong chiếc đầm voan màu xanh dương nữ tính, tóc đuôi tôm lệch, chân đi đôi giày ngke màu trắng nhìn rất nặng động những Ko mất đi sự nữ tính. Vài đeo chiếc túi sách quai dài màu trắng. Đôi môi hồng túm tụm cười đổ lộ mà lu´m đồng tiền duyên dáng. Cô vừa ra cổng thì Tuấn Nguyễn cuõng vừa thời, anh...đi xe đạp. Thấy cô anh vừa cười vừa đạp xe nhanh lại chỗ cô. Anh hôm nay mặc 1 chiếc áo thun màu cũng xanh dương, với chiếc quần jean nam tính. Nhìn 2 người như phối đồ vật. Chiếc xe đạp màu trắng đừng trước mặt cô. Cô tròn mă´t nhìn anh, anh gãi đầu cười:
- Lãng mạn mà!
- Anh cũng biết đi xe đạp sao? _ cô nghiêng đầu
- Anh xe gì anh cũng biết đi nhé! _ anh hồng lên cãi lại
Cô phì cười, anh thật trẻ con. Nhưng phải công nhận là cũng lãng mạn. Cô nhẹ nhàng ngồi lên yên sâu của xe:
- Đi thôi!
Chiếc xe đạp bon bon trên đường phố đông đúc. Bỗng nhiên cô vòng tay ôm anh, tựa đầu lên tấm lưng rộng của anh, ấm áp và bình yên biết bao. Anh hơi giật mình những rồi lại mỉm cười, 1 tay nắm lấy đôi tay cô, 1 tay vẫn giữ tay lái, đầu hơi ngoái lại nhìn cô.
- Này anh tập trung lái xe đi! Em ko muốn ngày đầu tiên hẹn hò lại là ngày đám tang của cả 2 đâu! _ cô rút 1 tay đẩy đầu anh lại phía trước
- Có sao đâu! Như vậy 2 chúng ta sẽ được ở bên nhau mãi mãi _ Anh đùa
- Anh thật là... _ cô đánh nhẹ vào lưng anh.
Chỉ là một câu nói đùa những sau này nghĩ lại mới thấy thấm thía biết nhường nào.
Anh dừng xe trước 1 cánh đồng hoa cỏ may , từng đợt gió nhẹ hùa về thổi tung những bông cỏ may lên mà đùa nghịch. Nắng vàng nhẹ nhàng chiếu xuống cánh đồng hoa tạo nên một khung cảnh nên thơ. Anh gạt chân chống rồi nắm tay cô dắt cô xuống xe.
- Em mở mắt ra đi _ Anh nhẹ giọng
Cô từ từ mở mắt ra và...
- Oa! Đẹp qá nha! Sao anh biết chỗ này vậy? _ cô bất ngờ
- Ngày nhỏ...gia đình anh thường ra đây để chúc mừng sinh nhật từng người trong gia đình
- Gia đình anh thật hạnh phúc! Vậy bây giờ ko còn như vậy nữa sao? _ cô hơi chùng xuống
- Ko...vì mẹ anh mất rồi _ giọng anh đẫm buồn
- Em xin lỗi! Em Ko cố tình hỏi _ cô lúng túng ôm anh
- Ko sao! Anh là người khơi ra mà! _ anh lấy lại nụ cười, đưa tay vỗ nhẹ vai cô - chúng ta ra đằng kia chơi đi! Rất đẹp đó! _ anh đổi chủ đề. Cô gật nhẹ đầu đồng ý. Anh nắm lấy tay cô, tay còn lại rẽ những bụi hoa ra để lấy đường đi.
- Chơi trốn tìm ko? _ cô hỏi anh
- Trò trẻ con _ anh dúi đầu cô
- Thì đã sao? cả anh và em đều chưa qua sinh nhật thứ 18 mà, vẫn được coi là trẻ con chứ? _ cô cãi
Anh bật cười búng vào mũi Cô - thôi được rồi! Chơi thì chơi.
- Vậy thì anh nhắm mắt đi! _ cô xoa xoa mũi
- Ơ...tại sao anh phải nhắm? Phải oẳn tù tì chứ nhỉ?
- Ơ...Em tưởng anh ko biết luật!!! Oẳn thì oẳn.
Búa kéo đá!
- Year...Anh thắng rồi!
- Anh ăn gian! Anh ra sau!
- Vậy thì lại nào.
Búa kéo đá!
- Year...em thắng rồi! Ra cùng lúc luôn nhé!
- Được rồi! Anh nhắm ...1...2...3...
- Ti hí kìa!!!
- Nhắm chặt mắt rồi đấy! Che tay luôn này!
- Được rồi! Anh đếm đi!
- 1....2...3...
Ngày hôm đó, trên cánh đồng hoa cỏ may ấy, người ta nhìn thấy 1 cặp nam nữ đùa nghịch hạnh phúc trong tình yêu của tuổi học trò lãnh mạn.
Sáng hôm sau
Vẫn là chiếc xe đạp màu trắng, vẫn là 1 người con trai và 1 người con gái, vẫn là cái ôm từ phía sau của người con gái và cái nắm tay thật chặt của người con trai. Sáng nay Tuấn Nguyên đến đón Nhật Linh từ sớm bằng chiếc xe đạp màu trắng hôm qua. Trên đường đi, 2 người nói chuyện rất thân mật đôi khi lại chí choé cãi nhau vô tình thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Khẽ cười hiền cho cái tình yêu học trò đầy kỉ niệm và đáng yêu.
Chiếc xe BWM lướt qua 1 cách nhẹ nhàng, cả Nhật Linh và Tuấn Nguyên đều ko nhìn thy vì họ còn đang bận "tâm sự và chí chóe". Trên xe, Minh Hoàng vẫn ko giời mắt khỏi gương chiếu hậu, nơi phản chiếu hình ảnh hạnh phúc kia. Trong lòng có chút ghen tị vì họ hạnh phúc trong tình yêu, còn anh...thì ko.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
13 chương
32 chương
31 chương