Mãi yêu mình em - cô nàng bướng bỉnh và các chàng hotboy
Chương 9 : Thiếu gia về nước (2)
- Bố mẹ, con về rồi, cho xe tới rước con đi. - Cậu ta- Ừ.
Hắn nói:
- Em về rồi đây, chị.
Vâng, cậu ta là Trần Gia Huy, em trai của nó, cậu ta vừa đi du học từ Anh trở về, hiện bây giờ cậu ta 16t. 5 phút sau, có 1 chiếc xe hiệu Aoura đến rước, bác quản gia trên xe bước xuống, cúi đầu chào:
- Thiếu gia đã về nhà.
- Dạ, cháu về rồi. ( và cũng như chị, cậu ta cũng rất lễ phép ).
Bác quản gia chở cậu ta về nhà, cậu ta chạy vô:
- Chị ơi, em về rồi nè! - Huy
Bama nó từ trong phòng đi ra, nói:
- Thật là, đi du học mấy năm trời vẫn không bỏ được cái tính nghịch ngợm, y chang chị con.
- Baba, mama, con về rồi nè. - Huy
Bama ôm Huy vào lòng nói:
- Ừ, mừng con về nhà.
- Ủa, chị đâu bama? - Huy
- Haiz, thằng nhóc này, vừa về tới nhà là đã kiếm chị rồi, chị con đi học rồi, 1h30 mới về.
- Dạ, để con tới trường kiếm chị. - Huy
- Thôi thôi, cho tui xin đi ông tướng, chị con đang học rồi. - Baba
- Dạ. - Mặt Huy ỉu xìu
- 16t rồi mà cứ như con nít vậy con trai, qua bên Anh mấy năm trời mà cũng không thay đổi gì hết à, làm gì mà đi theo chị suốt thế, thôi lên thay đồ đi rồi xíu chị về chơi với con. - Mama
- Ok mama. - Huy rạng rỡ
Ở trường, hôm nay nó không chú ý nghe giảng mà cứ suy nghĩ tại sao bama không đi làm, không lẽ ở công ty có chuyện gì, cuối cùng thì 5 tiết học cũng đã trôi qua và nó cũng được về nhà, ngoài ra nó cũng dẫn hắn về luôn để tập luyện giảm cân cho hắn, về tới cửa nó thấy đôi giày nam, nó thắc mắc sao lại có một đôi giày lạ ở trong nhà nó. Nó chạy vaoc định hỏi giày của ai thì nó bỗng thấy một dáng người quen quan. A bây giờ nó đã nhớ ra, đây là thằng em trai yêu quý của nó đây mà. Nó chạy lại, kêu lên:
- Huy! Em về rồi hả, sao không báo cho chị biết?
Huy thấy chị về thì chạy lại ôm cứng ngắt, nói:
- Em về rồi đây, chị khỏe không?
- Ừ khỏe, em khỏe không? - Nó
- Em khỏe.
Và thế là 2 đứa ríu rít như mới sống sót từ dưới địa ngục lên vậy. Hắn cũng đứng như trời trồng ở đó, chẳng hiểu cái mô tê gì đang diễn ra cả.
- Này này, hai chị em mới xa có 3 năm thôi mà làm như lâu lắm ý, vừa về tới nhà là đã kiếm chị rồi, không thèm nhớ đến mẹ luôn nha. - Mama nó bĩu môi ( Mọi người có thấy cô này hơi trẻ con không nhỉ ).
- Dạ 3 năm là lâu lắm đó mẹ 3 năm là tới 1095 ngày lận đó. - Huy
- Ừ, mẹ biết con giỏi toán rồi. - Mama
- Tại giờ mẹ mới phát hiện ra thôi chứ con giỏi hồi đó giờ, đó là...- Huy
- Là một tài năng tìm ẩn bên trong em chứ gì. - Nó
- Đúng rồi, không hổ danh là chị của em. - Huy
Bởi vì ở với nhau từ nhỏ nên chị em nó có thể biết những gì mà một trong hqi định nói cũng như biết họ đang nghĩ cái gì, nói chung là như thần giao cách cảm vậy đó.
- Sao em đi lâu quá vậy? - Nó
- Em cố gắng học xong khóa học thiệt là nhanh để trở về vơiz chị mà sao chị nỡ nói với em như vậy? - Huy
- Ơ...ơ... chị có nói gì em đâu, chị chỉ hỏi thôi mà. - Nó
- À, tại vì khóa học lâu lắm, 3 năm mới xong, chị thấy đó, em vừa hoàn thành xong khóa học là em trở về với chị liền nè. - Huy
- Ừ ừ, em là em trai ngoan của chị, được chưa? - Nó
- Đương nhiên rồi, hihi. - Huy
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
81 chương
15 chương