Bây giờ cả nhà mới để ý hắn còn đứng ở ngoài cửa, cả nhà mời hắn vào, riêng em trai nó thì đi thẳng lại chỗ hắn, chỉ tay vô mặt và nói:- Anh là ai, sao đi theo chị tui? Anh là gián điệp theo dõi chị tui phải không? Ai sai anh tới? Nói mau! - Huy tuông cho hắn một tràng. - À... ờ, chị em dẫn anh về...- Hắn Huy quay sang nó, hỏi: - Sao chị dẫn anh ta về, anh ta là gián điệp đó. - Huy - Gián điệp cái đầu em, cậu ấy là bạn chị, cậu vào đi. - Nó - Ủa vậy hả, vậy cho em xin lỗi nha, bên Anh cũng có nhiều gián điệp. - Huy - Làm ơn đi em trai ơi, mở to con mắt ra, rống cái lỗ tai lên mà nghe, đây là Việt Nam chứ không phải là Anh, Ok? - Ok. - Huy (2 chị em nhà này khoái tiếng Anh ) Và thế là cả nhà đều ngồi xuống, uống trà ăn bánh kể cả hắn. - Em qua bên đó lấy được mấy cái bằng đại học rồi? - Nó - Dạ chừng chục cái. - Huy - Giỏi quá ta, mấy cái bằng đó chị lấy ở Mỹ với Canada rồi mà chưa có lấy ở Anh. - Nó - Ai biểu chị không chịu đi với em, chị cứ đòi ở nhà, bên Anh đẹp lắm đó. - Huy - Ừ rồi rồi, chị hối hận được chưa, chắc mai mốt chị cũng phải đi Anh du học mới được, sẵn ở đó vài năm chơi luôn hén.- Nó - Ok, em tán thành. - Huy Bây giờ nó mới nhớ ra cái lý do hôm nay bama nó ở nhà, là vì đón thằng em nó đây mà, haiz, vậy là nó yên tâm rồi. Nó sực nhớ ra một điều gì đó. - Ủa, mà sao mọi người không ai nói con biết là Huy về hết vậy? - Nó - Ừ thì là vầy... Em xin tua lại đoạn nói chuyện của mama nó và Huy ạ. - Alo. - Mama - Mama, sáng mai con về nhà, con đã hoàn thành xong khóa học rồi ạ. - Huy - Vậy hả, mấy giờ con về? - Mama - Dạ, khoảng 9h00. - Huy - Ừ, để mẹ nói cho ba với chị con biết luôn nha. - Mama - Khoan mẹ, mẹ nói cho ba thôi, đừng nói cho chị. - Huy - Sao vậy?- Mama - Con muốn tạo cho chị bất ngờ đó mà. - Huy - Ừ rồi rồi. - Mama Quay về thực tại: - À, thì ra là vậy, chị đã thực sự bất ngờ đấy Huy nhỉ? - Nó - Vậy mới đúng là em chứ. - Huy - Ừ, rồi em sẽ chết dưới tay chị. - Nó - À...ờ...từ từ...để em nói chị nghe nè...cái gì mình cũng phải từ từ...đời mà, mình là chị em biết bao nhiêu lâu nay rồi, không lẽ chỉ vì một chuyện cỏn con mà chị tính toán với em sao, chị đâu nỡ làm vậy phải không, chị gái xinh đẹp của em? - Huy - Ừ, chị đâu nỡ làm vậy đâu em, đâu nỡ đúng không...crốp...crốp... - Đúng rồi, mà sao chị lại bẻ tay crốp crốp thế kia? - Huy - Đúng là chị đâu nỡ, nhưng không phải bây giờ, Huy à, em tới số rồi. - Nó - Á! Mẹ ơi cứu con, anh gián điệp cứu em, chị đánh em nè. - Huy - Gián điệp cái con khỉ, đã thế chị sẽ " xử đẹp " em luôn. - Nó Rầm... rầm - Mẹ ơi, xuân này con không về ăn Tết với mẹ được rồi, bye mẹ, con đi đây. - Huy - Ừ, bye con, lên đó nhớ mua quà về cho mẹ. - Mama ( Sao cô này ác thế nhỉ ) T/g: Hình như chương này lời thoại nv hơi bị nhiều nhỉ. À ngoài ra nguyên chương này hắn không nói câu nào ha. ( Hắn: Tại ngươi có viết đâu mà kêu ta nói. T/g: Dạ chương sau em sẽ cho lời thoại của anh nhiều nhiều ạ. Hắn: Ừ, vậy thì tốt). Mưa cho các bạn biết nha, Huy hiền lành nói nhiều với người nhà vậy thôi chứ thật ra lạnh lùng với người ngoài lắm, trừ 2 thằng bạn thân tri kỉ của nó.