Mãi yêu mình em - cô nàng bướng bỉnh và các chàng hotboy
Chương 3 : Bảo vệ
Và thế là, trên con đường vắng tanh người, có 4 cái bóng đen đang lù lù di chuyển. Trong đó, có 2 người nào đó đang cười muốn rơi cả cái hàm răng ra. 10 phút sau, cuối cùng lúc này 2 đứa kia cũng ngưng cười, và tụi nó đã đứng trước 1 căn biệt thự to đùng. Nó nói:- Tôi là Alex, tôi đến dự tiệc.
Nó vừa dứt câu thì lập tức cái cổng được mở ra, hai bên cổng có 2 hàng người tiếp đón, cúi đầu đồng thanh:
- Xin chào tiểu thư Alex, mời cô vào ạ.
Tụi nó được tiếp đón rất nồng nhiệt, đặc biệt là nó, 3 đứa bạn thân của nó đứng phía sau mà ngạc nhiên, tụi nó há hốc mồm với cái căn biệt thự to đùng này, nhưng nó thì không ngạc nhiên như mấy đứa kia, bởi vì nhà của nó cũng ngang ngang cái nhà này. Tuấn thì chỉ hơi ngạc nhiên thôi, còn 2 đứa kia thì quá ngac nhiên lun, nhà của tụi nó rất nhỏ, tụi nó được học trường Sweet Time là vì được nhận học bổng vào. Vừa vào trong thì 4 đứa thấy Duy đang đứng tiếp khách, còn bố mẹ nó thì vừa thấy bố mẹ Duy thì chạy lại ôm cười tươi quá trời luôn. Duy thấy nó mới chạy lại bắt chuyện, 2 đứa nói chuyện vui lắm, nó để ý thì thấy có mấy người đang xì xầm to nhỏ chuyện gì đó, khi cố gắng nghe thì nó nghe được cái gì mà " mập...mập hay là cái gì là người thừa kế tập đoàn Wind Sky mà mập như vậy sẽ làm mất danh tiếng của tập đoàn mất ". Mặc dù rất tức giận nhưng nó không thể làm gì được khi bị hắn kéo tay lại.
- Không sao đâu, chuyện này xảy ra thường xuyên nên mình cũng quen rồi. - Hắn.
- Thật là quá đáng. - Nó
- Không sao, cảm ơn cậu vì đã lo lắng cho mình. - Hắn
- Ừ, nếu cậu không sao thì được rồi. - Nó
Cuộc nói chuyện của nó và hắn cứ thế tiếp diễn cho đến giờ về, tụi nó cũng thân nhau hơn.
Sáng hôm sau, tại trường Sweet Time, nó đang đi trên hành lang thì nó lại nghe thấy tiếng của một đám người, tò mò nên cũng vào xem coi có chuyện gì thì nó thấy thằng bạn thân của nó không ai khác chính là Duy đang bị bắt nạt bởi cái đám người hôm trước nó gặp.
- Nè, dừng lại. - Nó
- Sao lúc nào cũng gặp phải con nhỏ này vậy? - Đại ca của cái đám đó
- Không phải lần trước cậu đã hứa là sẽ không đụng đến cậu ấy nữa à, tại sao bây giờ lại thất hứa, rốt cuộc cậu muốn gì đây?
- Hứa? Nó chả là cái gì cả. Nếu hứa mà giữ lời thì trên thế giới này không còn kẻ nào dám hứa nữa đâu cô em à. - Đại ca của cái đám đó
Nó nghiến răng, và cũng như lần trước, nó lại cho mấy tên xấu số này một bài học, nhưng có một tên chơi xấu, cậu ta lấy cái khúc gỗ gần đó định đập vào đầu hắn, lúc này hắn chỉ biết nhắm mắt lại chờ chết thôi, nhưng mà 3s...2s...1s... sao vẫn không có gì xảy ra? Hắn từ từ mở mắt ra... không thể nào... nó từ từ ngã vào vòng tay của hắn, máu từ đầu nó chảy ra rất nhiều, hắn la lên cầu xin gọi xe cấp cứu, cũng may là có mấy học sinh đi ngang đó gọi dùm ( các bạn đừng quên nha, tụi nó đang ở trường đó ). Nó được đưa vào phòng phẫu thuật, hắn từ từ ngồi xuống nền gạch lạnh lẽo.Tại sao, từ khi nào mà gạch bệnh viện lại lạnh như vậy? Tại sao trái tim mình lại đau như thế? Tại sao mình lại yếu đuối như vậy? Tại sao lúc đó mình lại không thể bảo vệ cho cô ấy? Bây giờ hàng chục câu hỏi được đặt ra trong đầu hắn. Hai dòng nước mắt chảy xuống má hắn, hắn chỉ còn biết ngồi đau khổ trong tuyệt vọng, lo lắng và sợ hãi, không thể làm được gì, chỉ có thể đứng nhìn, mình thật vô dụng. Hắn bắt đầu run lên, thậm chí hắn còn không thể bảo vệ người con gái ấy, tại sao chứ? Lúc này hắn mới nhận ra là hắn yêu cô ấy, tất cả những người xung quanh đều xa lánh, chê cười vì vẻ bề ngoài béo ú của hắn, không ai chịu làm bạn với hắn, nhưng chỉ có nó thì không, nó đối xử với với hắn cũng như bao nguời khác, thậm chí còn lo lắng cho hắn. Hắn yêu nó, yêu nó nhiều lắm. Vậy mà bây giờ, trong khi hắn chỉ biết ngồi khóc ở đây thì người con gái hắn yêu đang phải chịu đau đớn ở trong căn phòng đó. "Tại mình... chỉ tại bảo vệ mình mà cô ấy... tớ xin lỗi....xin lỗi cậu....Mấy đứa bạn nó thì sau khi nghe tin thì cũng bỏ ra giữa giờ học, vội vàng chạy tới bệnh viện, Kim và Hân thì khóc bù lu bù loa lên, còn Tuấn thì cũng như Duy, vừa buồn vừa lo lắng, không ai là không lo lắng cả, và thế là bác sĩ bước ra, mấy đứa ùa tới hỏi bác sĩ coi nó có sao không, bác sĩ trả lời...
Nếu muốn biết bác sĩ nói cái gì thì cùng nhau đọc chương sau nhé các bạn, cảm ơn các bạn nhiều.
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
17 chương