Magic queen
Chương 2 : Bí mật hé lộ (p1)
NHÀ Sandra Park
Hôm nay là chủ nhật như hàng tuần thì gia đình của Sandra điều để công việc của mình của mình qua một bên để dành thời gian cho gia đình mình. Gia đình Sandra từ sáng đã dậy để chuẩn bị cho cuộc picnic. Hôm nay họ định đi picnic ở đồi núi Olivier một sườn núi có phong cảnh tuyệt đẹp không khí trong lành. Sandra và ba mẹ cô từ lúc lên xe đến giờ không hề nói chuyện và vẻ mặt có gì đó rất thất thành không giống như bình thường, ko còn vui vẻ nói chuyện, ca hát với nhau như những lần trước thì cô thấy lạ nên hỏi.
“hôm nay ba mẹ sao thế hình như ko được vui, hay là công việc của ba mẹ gặp vấn đề gì ạ”_ Sandra
“không có gì đâu con gái iu của mẹ à”_bà nói kèm theo cái nựng má cô
“nhưng sao con thấy con thấy ba mẹ sao ấy ko đc bình thương như hằng ngày”_ Sandra
“ko sao đâu mà con, con đừng lo”_ba cô nhìn qua gương chiếu hậu và cười hiền hậu trả lời cô
Sandra và ba mẹ cô lại im lặng mỗi ng lại chìm vào những suy nghĩ riêng của mình. Sau quãng đường dài cuối cùng gia đình Sandra cũng đến đồi núi Olivier. Họ tìm một chỗ có thể ngắm nhìn khung cảnh đẹp nhất để ngồi, và để đò ăn ra và bắt đầu trò chuyện với nhau về những chuyện mình đã trải qua trong tuần qua. Nhưng không khí hum nay rất rầm lặng và có một cái j đó ko bình thường cco thấy v nên đã bắt chuyện trc
“ba mẹ à hum nay chúng ta làm j trc đây kể nhưng chuyện của mình xảy ra troh tuần qua trc , chuyện cười trc, hay trò chơi hả ba me”_ Sandra hỏi nhưng ko thấy ba mẹ trả lời thì cô hỏi lại lần nữa vs giọng to hơn lần ba mẹ cô giật mình quay qua hỏi cô
“có chuyện j thế con gái”_mẹ cô hỏi lại cô
“hum nay mình làm j trc đây mẹ”_Sandra vừa hỏi mẹ vừ xoa đầu Lu con chó iu quý của cô
“à hum nay mìh chơi ném gậy vs Lu trc đi”_ mẹ cô trả lời
Thế là cô và Lu ra ngoài chơi còn ba mẹ cô thì ngồi đó nhìn cô chơi troh lòng lo lắng ko ngui. Cô vừa chơi vừa chạy lại chỗ ba mẹ rue ho chơi cùng nhưng họ ko chơi. Sau khi chơi xong với con Lu thì cô gia đình ngồi lại trò chuyện cười nói vui vẻ làm cho ba mẹ cô cũng quen mất cần phải lo lắng cho đến khi Sandra hỏi
“à ba mẹ hôm bữa ấy cái giấy nhập học MYSTERY SCHOOL ấy là j vậy ba mẹ bảo sẽ nói con nghe là tại sao giấy nhập học đó lại gửi cho con”_cô vừa nói vừa ăn táo
“à....................thì...........”_nghe cô nói đến vấn đề này thì họ lạ lo lắng và bây giờ là ko khí đah im lăng đến đáng sợ.
“ba mẹ sao thế sao nói tiếp ạ”_ cô hỏi khi thấy ba mẹ có thái đọ hơi kì lại
“con thật sự muốn biết tại sao con được nhận vào ngôi trường ấy”_mẹ cô hỏi với vẻ mặt lo lắng
“dạ con muốn biết tại sao”_ Sandra trả lời
“đc ba sẽ nói cho con biết và con ko đc quá bất ngờ đấy”_ba cô làm mặt nghiêm túc nhìn cô
“thật ra ngôi trường đó là một ngôi trường dạy về phép thuật và ít ai biết đến”_mẹ cô nói
“và con một troh số những học viên tiếp theo của ngôi trg”_ba cô tiếp lời thây cho mẹ Sandra
“v... ý ba ..con..... có phép thuật và..... là 1... phù.... thủy.... ko thể nào ba dừng giỡn nữa ko vui chút nào”_nó nói mà troh lòng ko thể tin vào sự thật này, mặt dù có nhiều lần cô tức giận thì có nhiều chuyện xảy ra nhưng cô lại nghĩ chỉ là trùng hợp thôi nhưng ko ngờ.............
“ba ko giỡn đó là sự thật con gái à”_ba cô nó troh khổ sở
“con là 1 phù thủy nhưng ko có nghĩ con là 1 phù thủy xấu con gái à”_ mẹ cô nói trog nc mắt
“ba và mẹ con đã cố gắng chuyến nhà đến nhiều nơi để tránh họ tìm thấy và bắt con vào đó học nhưng trốn cách nào họ cũng có thể tìm thấy”_ba cô vừa ní vừ cô lấy cô đang ko tin vào sự thật mình là một phù thủy
“ko ko thể nào con ko phải là phù thủy con chỉ là một con ng bình thường con không tin đâu”_Sandra nói troh nước mắt, vừa nói cô vừa cố thoát khỏi vòng tay ba và chạy thật xa để cố tránh né sự thật này.
Cô chạy đến nỗi 2 chạy rả rời mới đừng lại và cô mới ngước nhìn lên mọi thứ xunh quanh mình và cô thấy mình đang ở trog một con hẻm tối tâm và xa lạ. Cô ngồi xuống đất sát tường vừa khóc vừa nói “đó ko phải sự thật.....”, bỗng cơn mưa ập xuống làm ng cô ướt sũng. Từ đằng xa có 3 ten côn đồ thấy cô ngồi một mình thì nổi máu thèm lân la tới gần cô treu ghẹo.
“cô em trời đang mưa sao lại ngồi ở đây một mình khóc thế đi theo bọn anh bọn sẽ tìm chỗ trú mưa cho em ha”_thằng 1 vừa nói kéo sandra đứng dậy
“mấy ng muốn j thả tui ra tui đâu có quen mấy ng”_Sandra la hét vùng vằn cố thoát ra khỏi cánh tay bọn khốn khiếp này
“bọn anh chỉ muốn đưa em di trú mưa thôi mà làm j hung dữ v cô em”_thằng thứ 2 nói
“em ko quen thì lát nữa quen thôi mà, hahaha”_ thằng thứ 3 nói , rồi cả bọn cùng cười vang cả con hẻm.
Sandra quá bựt tức vàng thoát khỏi cánh tay bọn khốn đó vì quá tức giận mà cô đã phóng ra 1 lượng sức mạnh lớn làm cho bọ khón đó bay ra xa và dính vào tường làm bọn chúng hoảng loạn đứng lên la hét
“trời ơi cô ta là phù thủy là yêu quá....”cả bọn chạy ra khỏi đó
Sandra ko tin vào những thứ cô nhìn thấy nữa cô thật sự là 1 phù thủy sao. Sau 1 lúc lang thang ngoài đường thì cô về nhà và chạy thẳng len phòng ko nói chuyện vs ba mẹ cô 1 tiếng.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
33 chương
22 chương
33 chương
26 chương
11 chương
71 chương