Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi
Chương 69 : Ăn thêm lần nữa
Khi Dạ Khinh Ưu tiến sát gần Diệp Trân Y liền cảm giác có gì không ổn, mặt mày nữ tử dần dần trở nên hồng hào, cơ thể phát nhiệt, mồ hôi chảy ra đẫm áo. Ngay sau đó nàng đã đứng dậy không để ý Dạ Khinh Ưu mà chạy tới chỗ Hàn Tuyết Kỳ, trong sự khó hiểu của mấy người.
Hàn Tuyết Kỳ nhìn thấy một mỹ nữ xinh đẹp lao tới chỗ mình, nhìn theo biểu hiện hình như có điều không ổn, nàng định trợ giúp một tay nhưng không ngờ thiếu nữ kia lao vào lòng nàng, há miệng cắn lên cổ nàng.
"Làm cái gì vậy."
Hàn Tuyết Kỳ kinh hãi đẩy Diệp Trân Y, chỉ thấy khuôn mặt Diệp Trân Y bây giờ đỏ hồng kiều mị, miệng nhỏ xinh xắn để lộ bờ môi đỏ, trong miệng giăng đầy từng tơ nước bọt, hai mắt nàng sóng tình đầy mê dụ, dấu hiệu hoàn toàn giống như bị trúng xuân dược.
Đã hiểu tình trạng của nữ tử này, Hàn Tuyết Kỳ thân cũng là nữ nhân nên cũng muốn giúp Diệp Trân Y một tay, nhưng mà nàng chưa kịp động đã thấy cơ thể trở nên khác lạ, toàn thân nóng như lửa, bắt đầu trỗi dậy ham muốn xác thịt mạnh mẽ. Nàng cố kiềm nén lại, cắn chặt răng ngậm bờ môi đến khi nó chảy máu, không cho bản thân mình bị mất đi tỉnh táo.
Nàng sờ ra sau gáy, hiểu ra chút ít bản thân hóa thành vậy là do Diệp Trân Y cắn vào cổ nàng, nàng hoàn toàn hối hận vì bản thân quá mất cảnh giác, nhưng giờ có nói gì thì cũng đã muộn.
Dạ Khinh Ưu cảm thấy hai nữ tử mắt chuyển sóng tình quay qua nhìn hắn, trên mặt mang theo ham muốn mạnh mẽ, hắn liền biết sắp có chuyện hay ho xảy đến.
Nhưng mà trước tiên hắn cần phải biết rõ là chuyện gì xảy ra mới được, sau khi nhớ lại vài điều thì cuối cùng Dạ Khinh Ưu cũng rõ ràng, tất cả là do ma nữ kia bày trò, cuốn theo làm 2 nữ tử trở nên thế này.
Đối với mấy thứ này, Dạ Khinh Ưu có thể dễ dàng giúp 2 nữ tử giải độc, nhưng mà hắn nghĩ kỹ lại, cuối cùng cũng nhớ đây là cơ hội tốt để thu phục luôn cả Hàn Tuyết Kỳ, dù là hơi có không quân tử nhưng hắn không bận tâm.
Trong lúc hắn còn đang có dự định thì hai nữ tử đã tiến sát chỗ hắn, hai thân thể mềm mại uốn ắn nép sát người hắn, có vài bàn tay mò mẫm trên người nam nhân, động tác ngày càng thô bạo như muốn xé rách y phục hắn.
Dạ Khinh Ưu dĩ nhiên sẽ không làm việc này ở đây, tạm thời đánh ngất cả hai, sau đó mới quay lại nhìn Hỏa Linh Nhi và Đàm Ngọc Âm đang mơ hồ nhìn về phía hắn.
"Hai người đợi ở đây một lát... nếu không thì có thể ra ngoài chơi..."
Dạ Khinh Ưu đưa vài thỏi bạc cho Đàm Ngọc Âm, không cần dặn dò nhiều như những hài tử khác thì nữ hài này sớm đã rất trưởng thành, còn về phần Hỏa Linh Nhi thì hắn không lo lắng, vì ở hạ vực này không còn có người có thể đánh lại nàng.
Sau một hồi dây dưa thì cũng đuổi được Hỏa Linh Nhi cứng đầu rời đi, Dạ Khinh Ưu mới thở ra dẫn hai thiếu nữ vào trong căn phòng sang trọng nhất.
Hắn đặt hai nữ lên giường, chỉ vừa mới giúp hai nàng tỉnh lại thì toàn thân đã bị đè xuống giường, hai nữ tử liên tục dùng động tác thô bạo xé rách y phục hắn, hai chiếc lưỡi dài vờn quanh trên khuôn mặt hắn sau đó di động lên ngực trần của nam tử liếm láp, gặm nhấm hơi khí dương cương.
Dạ Khinh Ưu hơi bất ngờ trước hành vi suồng sả của hai nàng, không biết Lạc Tú Hồng đã giở thủ đoạn gì mà khiến hai nữ tử này trở nên cuồng hoan như vậy.
Ở phía xa, đứng trên một mái nhà cao trọc trời, Lạc Tú Hồng mắt nhìn về phương hướng 3 người Dạ Khinh Ưu, tay nàng cầm một xâu kẹo hồ lô đường, chiếc lưỡi dài liếm quanh một cục kẹo ngọt, di động lưỡi dính đầy nước bọt, nhìn vô cùng gợi dục. Nàng sau đó cắn mạnh một cái, mỉm cười đầy vui thú.
"Tiểu nam nhân... Ta cho ngươi lễ vật lớn như vậy, không biết ngươi trả ơn ta thế nào..."
Trong phòng, lúc này toàn thân Dạ Khinh Ưu đã gần như lõa lồ, hắn cũng biết mấy nữ tử này đã bắt đầu không chịu được nên không dông dài lột sạch y phục của cả 3 người.
Xuất hiện trước mặt hắn là hai cơ thể trắng muốt, da thịt có hơi đỏ hồng nhưng càng tăng bừng nhựa sống.
Hai khe huyệt động đã bị hai nàng tự làm cho ướt nhẹp, hắn cũng không cần phải khúc dạo đầu hay cố kỵ mà rút thương ra chinh chiến.
Thanh côn thịt của hắn chui sâu vào bên trong một khe thịt ấm áp, nó co rút ép sát còn rất trơn trượt do dâm thủy đã sớm làm ẩm khe động.
Dạ Khinh Ưu đẩy Diệp Trân Y nằm ngửa ra giường, phía dưới vẫn ra hết sức ra vào bên trong thiếu nữ, khuôn mặt xinh đẹp của nàng lấm tấm mồ hôi, hai quả cầu ngực trắng phau phau điểm hai núm hồng cứng rắn vẫn bung nẩy theo sự va đập của hai cơ thể.
Một bên Dạ Khinh Ưu quay đầu hôn môi cùng với Hàn Tuyết Kỳ, nàng khuôn mặt bây giờ trở nên kiều mị vô song, hoàn toàn trái ngược với vẻ lạnh nhạt trước đó, sự trái ngược càng bùng cháy ngọn lửa dục trong lòng nam nhân, hắn tay bóp lấy ngực của Hàn Tuyết Kỳ, đầu lưỡi đan xen múa may bên trong miệng nàng.
Bàn tay hắn luồn xuống đặt ngay âm động của Hàn Tuyết Kỳ nhẹ nhàng chơi đùa, hai đầu ngón tay bắt đầu luồn theo khe hẹp tiến vào một vực sâu bí ẩn, dâm thủy hơi trơn trượt chảy đầy ngón tay hắn.
"Ưm... A..."
Hàn Tuyết Kỳ rên lên tiếng, hai chân bắt đầu kẹp chặt cọ xát như giam cầm bàn tay của hắn phía dưới, miệng nàng đã dần buông ra chống cự, nước bọt chảy ra đầy khóe miệng vương vãi lên trên thân người của cả hai, mà động tác quấn lưỡi cùng với nam nhân ngày càng thuần thục.
Nằm ở trên giường Diệp Trân Y có thể cảm giác một dị vật đang đi sâu vào thân thể nàng, nó chạm tới điểm nhạy cảm nhất của nàng, thậm chí hơi nóng nó tỏa ra càng khiến nàng nhạy cảm, âm huyệt chật hẹp nay giờ càng thêm nhạy cảm như khít khao cùng với thanh hỏa côn đang dồn dập ra vào.
Hai tay Diệp Trân Y tự xoa nắn lấy bộ ngực của mình, bờ môi đỏ son bắt đầu phát ra âm thanh ngày càng dâm đãng.
"Ân... Dạ lang... Tướng công tốt... mau thao chết Trân Y đi... A... ưm..."
Dạ Khinh Ưu nghe được những âm thanh dâm đãng phát ra từ miệng Diệp Trân Y, dục tính càng bạo trướng, động tác giao thoa càng dồn dập, không còn chút nhẹ nhàng, tử tế. Nhục côn hóa thú tấn công không biết mệt để nữ tử chỉ biết gào khóc vì sung sướng, hai chân nàng vòng ra sau hông nam tử mà kẹp chặt, ép cho nhục côn hắn vào sâu hết cỡ, dù rằng hắn đã sớm chạm tới đỉnh hoa tâm nàng vô số lần.
Âm thanh dâm đãng của da thịt va đụng hòa với tiếng vang rên của Diệp Trân Y làm cho Hàn Tuyết Kỳ sớm đã lâm vào xuân mộng giờ càng thêm bị kích động. Nàng cọ sát bầu nhũ hoa trên cánh tay Dạ Khinh Ưu, hai chân ép sát chân hắn, hơi thở nàng nặng nhọc thở ra từng hơi nóng mang theo mùi hương ngọt ngào.
Sau cùng Diệp Trân Y cũng không kiên trì nổi, hạ thể đạt tới đỉnh điểm khoái lạt, âm tinh bắt đầu bành trướng, phủ lên trên đỉnh đầu dương căn một đợt dịch thủy sôi sục, đồng thời nữ tử cũng nhếch cao bờ mông, hai chân kẹp càng chặt hông nam nhân, đạt đỉnh cao trào.
Dạ Khinh Ưu còn chưa có thỏa mãn, nhưng hắn không lo lắng vì Diệp Trân Y còn chưa có thỏa mãn, vẫn ép chặt nhục bổng của hắn bên trong nàng, cứ như một cái lỗ chật hẹp co giãn nuốt chửng lấy dị vật nam tử, những cơ thịt mềm ép sát cộng với sự trơn trượt ướt át từ hạ thể nữ tử tiết ra khiến cho việc giao thoa của hai người càng thêm sống động.
Thêm vài trăm nhịp dập, Diệp Trân Y giờ đây đã hết sức nhạy cảm, lần nữa tiến đến cực đỉnh, dâm thủy nhầy nhụa chảy ra đầy giường, cơ thể cũng mềm yếu thiếu lực.
Dạ Khinh Ưu quay qua đã bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của Hàn Tuyết Kỳ, hắn cũng không cho nàng đợi nữa, đặt nàng nằm sấp lên giường đè lên trên cơ thể của Diệp Trân Y, ngay trước mắt hắn liền xuất hiện tình cảnh làm mọi nam nhân đều đố kỵ.
Hai thân thể trần bạch nằm đè lên nhau, hai cặp bờ mông trắng trẻo, căng tròn nhểnh lên, lộ ra huyệt động ướt át chờ đợi nam nhân chinh phạt.
Dạ Khinh Ưu máu nóng dần dâng lên, thương căn hùng dũng chỉa cao, dùng hết sức lực đâm vào âm huyệt đã nhão dâm thủy của Hàn Tuyết Kỳ. Một nữ tử từng là Thiên Tôn cao cao tại thượng, dù mất hết tu vi nhưng phong thái vẫn còn ẩn hiện mà hiện đang nằm sấp cho hắn chơi đùa.
Có thể chinh phạt được một mỹ nữ như vậy khiến cho tâm lý nam nhân vạn phần thỏa mãn, huống chi nàng còn đang hiện ra vẻ ngoài dâm đãng kêu rên theo nhịp ra vào của nam nhân.
Hai nữ nhân đồng thanh phát ra âm thanh dâm mị, hai thân thể mềm mại ôm lấy nhau, cặp ngực thố đối chọi bó sát, từng mùi hương của nữ tử phát ra từ cơ thể hai thiếu nữ tăng thêm sự vui thú, thỏa mãn cho Dạ Khinh Ưu.
Hắn tuy là hưởng thụ việc ân ái này nhưng vẫn không quên việc chính, mau chóng ghé sát tai của Hàn Tuyết Kỳ truyền cho nàng "Si Tâm Quyết". Có vẻ do lâm vào mê mộng nên hắn nói gì nàng cũng nghe, tức thì nàng liền theo ý hắn mà tu luyện "Si Tâm Quyết", dần theo hoạt động mãnh liệt của hai người, "Si Tâm Đạo Chủng" trong người nàng cũng được loại bỏ.
Dạ Khinh Ưu sau đó lại tạm thời phong bế tác dụng của "Si Tâm Quyết" trong người nàng, đơn giản hắn không muốn nàng bị công pháp này gây ra ảnh hưởng đến đạo tâm... Cũng là vì hắn thích tính cách ngang bướng kia của nàng hơn.
Trải qua mấy canh giờ chinh chiến hắn cũng làm thỏa mãn được hai nữ tử, phóng hết tinh hoa vào trong cơ thể của hai nàng, cũng không sợ các nàng mang thai, đơn giản vì đến tu vi như hiện giờ của hắn muốn có con thì vô cùng khó.
Kết thúc chinh chiến Dạ Khinh Ưu nằm giữa hai thiếu nữ đang lõa thể, mà trên người hai mỹ thiếu nữ có vô số vết tích giao hoan.
Đợi thêm nửa canh giờ, hai thiếu nữ đều tỉnh lại.
Truyện khác cùng thể loại
1057 chương
5 chương
42 chương
232 chương
3292 chương