Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi
Chương 360 : Thu Hoạch
Ở phía sau nhóm người, Dạ Khinh Ưu cải trang Lang Phong mang theo Bách Trung Thục Nghi và Hồng Mỵ đứng một bên.
Hắn lúc này nhìn thấy hai nữ Đóa Thiên Di, đột nhiên cảm giác bất an, đặc biệt khi thấy nàng còn đang quan sát hắn, lúc này hắn mới nhớ Đóa Thiên Di cũng cùng hắn tu luyện Si Tâm Quyết, cho nên kịp thời đem tinh thần liên kết phong tỏa, tránh bị phát hiện.
Hiện tại, hắn còn không có muốn gặp lại vị sư phụ này, bởi lẽ khác với những nữ nhân khác, hắn hiện tại vẫn chỉ xem nàng là sư phụ, lại luôn có loại cảm giác ở trước mặt nàng bị áp chế dù tu vi đã vượt qua nàng.
" Lang công tử, chúng ta cũng vào thôi.
"
Bách Trung Thục Nghi lên tiếng nhắc nhở, cảnh tỉnh Dạ Khinh Ưu, hắn gật đầu, song song cùng hai vị nữ tử bước vào trong, tránh không khỏi gây ra chú ý.
Cũng dễ hiểu, bởi bên cạnh hắn là hai vị mỹ nữ xinh đẹp tuyệt sắc, dẫn đến nam tử ganh ghét không ít, đặc biệt là Đàm Hữu, vốn nghĩ bản thân là nam nhân ưu tú nhất ở đây, lại không có diễm phúc đi cùng mỹ nữ, sư muội hắn thậm chí còn ngó lơ hắn.
Dịch Khải Hoàng liếc mắt nhìn Dạ Khinh Ưu một lúc cũng rời đi, ánh mắt lần nữa tập trung, cất tiếng nói.
" Được rồi, đạo cảnh đã mở ra… Các vị có thể đi vào, nếu như gặp phải nguy hiểm thì đem thiếp bài xé nát, từ đó sẽ được tự động truyền tống ra bên ngoài.
"
Dặn dò kỹ lưỡng, một đám thiên tài Dược Sư, Y Sư đồng loạt hóa thành đạo quang phóng thẳng vào bức màn Bí Cảnh.
Lập tức, Mộc Y Đạo Cảnh khép lại, cũng không biến mất, đem hình ảnh bên trong truyền ra ngoài.
Tiến vào khoảng không gian đạo cảnh, đập vào mắt là từng luồng Mộc Linh Khí tinh thuần khiến tinh thần con người thoải mái, dược thảo toát ra mùi hương dược tính, kích thích sự tham lam của các Dược Sư, Y Sư.
Đã có một Luyện Dược Sư nhịn không được, thân ảnh như gió phóng tới một gốc dược thảo, cẩn thận nhổ lấy.
Mà những người khác cũng không chịu kém cạnh, đồng thời điên cuồng thu hoạch dược liệu.
Thấy cảnh này, Bách Trung Thục Nghi lại quay sang nhìn Dạ Khinh Ưu, dò hỏi.
" Công tử, chúng ta cũng thu thập dược liệu sao? "
Dạ Khinh Ưu thái độ ung dung, tinh thần không hề tập trung tại chỗ này mà hướng về phương xa, tùy ý đáp.
" Chỗ này có gì mà hái? Tuy dược liệu đối với bên ngoài thì quý hiếm đấy nhưng bên trong Bí Cảnh này cũng chỉ xứng là dược liệu hạ phẩm.
"
Điều hắn nói hầu như ai cũng rõ, nhưng không có mấy người kìm nén được khi thấy một vườn dược thảo trước mắt.
Bách Trung Thục Nghi gật gù, coi như đồng ý với hắn, thấy thân ảnh hắn phóng đi liền cùng Hồng Mỵ theo sát phía sau.
Phương hướng Dạ Khinh Ưu đi đến là một đồng bằng, chỉ có Linh Ngân Thảo mọc dày, không hề thấy bóng dáng một cây dược liệu nào khác.
Linh Ngân Thảo là dược liệu cấp thấp nhất, công dụng duy nhất chỉ là cho gia súc, linh cầm làm đồ ăn.
Hai nữ không có tò mò hỏi nhiều, mà cứ theo phía sau hắn, chỉ thấy hắn băng qua một đồng bằng rộng lớn, khắp nơi Linh Ngân Thảo một màu xanh mượt dịu nhẹ êm ả.
Phi hành khoảng hai canh giờ thì trước mặt Dạ Khinh Ưu đột nhiên biến mất làm hai nữ kinh hãi, đều nhìn nhau, vội vàng hướng về trước tìm kiếm.
Vừa đi về phía trước, đột nhiên cảnh tượng đồng bằng thay vào bằng một mảnh sơn lâm, chỗ này Mộc Hệ Linh Khí dày đặc hơn ngoại cảnh gấp mấy lần, dược thảo nơi này phát triển niên kỷ lên đến hàng vạn năm, chục vạn năm cũng có thừa.
" Tiên Huyết La Diệp… "
Bách Trung Thục Nghi kinh hãi la lên, nhìn một gốc dược thảo chỉ có hai lá màu đỏ sậm bao bọc bởi quang hoàn màu đỏ, khiến nàng hết sức kích động.
Đây là Bát Cấp Linh Dược có thể luyện ra Bát Cấp Đan Dược, tại bên ngoài muốn tìm một gốc cũng là hết sức khó khăn, ngay cả Bách Trung Gia của nàng cũng không có một cái.
" Kỳ Lam Tiên Thảo… "
Hồng Mỵ cũng sửng sốt nắm lấy một gốc dược thảo màu xanh, gai nhọn quấn quanh một cái cây lớn, vui mừng mà cẩn thận đem nó thu lấy.
Hai nữ đều là Y Sư, nhìn thấy dược thảo quý hiếm khiến các nàng kích động cũng không khó hiểu.
Dạ Khinh Ưu cũng tiện tay đem dược thảo thu thập, dù sao nơi này dược thảo chất lượng so với hắn tưởng tượng vượt xa nhiều lắm, hi vọng tìm kiếm Vạn Nhũ Tiên Thiên càng sẽ không mấy khó khăn.
Mất nửa ngày đem dược thảo tại một mảnh sơn lâm này nhổ sạch, dù có ý muốn giữ lại nhưng tất cả đều bị hắn đem vào Dị Giới Châu cất tại nơi đó nuôi dưỡng.
Chỗ này dược thảo quý hiếm quá nhiều, lại không thấy nguy hiểm, khiến cho hai nữ tâm trạng bất an hoàn toàn buông lỏng, đi theo hướng Dạ Khinh Ưu, tiến sâu vào mảnh sâm lâm này.
Theo như Trì Dao Tiên Tử nói, muốn tìm Vạn Nhũ Tiên Thiên cần phải đi vào Vạn Niên Thạch Động, mà chỗ này chỉ có thể tìm ở vị trí cao nhất tại Mộc Y Đạo Cảnh.
Dạ Khinh Ưu dựa theo nàng chỉ dẫn, đã hướng đi đến phía bên trên.
Cả ba người đi khoảng hai ngày, vừa đi vừa thu thập dược thảo, nhưng còn chưa có nhìn thấy đỉnh.
Mây mù bao phủ xung quanh như tầng mây, mà khắp xung quanh không có bóng dáng động vật, khiến tinh thần hai nữ bất an.
Dạ Khinh Ưu đi thêm một đoạn chợt dừng lại, chặn ngang hai nữ, thân ảnh hắn lóe lên, đem hai nữ ôm chặt, thoáng cái đã hiện ra cách đó trăm trượng.
Tại nơi vị trí cũ ba người vừa đứng, một cái Mộc Yêu xuất hiện đã vươn ra dây leo đầy gai phóng lên trời, dài đến vạn trượng, dọa cho hai nữ sắc mặt tái mét.
" Đó là Mộc Yêu, hóa ra ở trong này không có yêu thú lại tồn tại Mộc Yêu… "
" Im lặng, ngưng thần nín thở… không được tiếp tục hấp thu Linh Khí tại nơi này.
"
Dạ Khinh Ưu nét mặt ngưng trọng, nói với hai nữ, các nàng không có nói nhiều, hoàn toàn làm theo lời hắn.
Dạ Khinh Ưu ôm lấy hai nàng phóng thẳng lên trên, không còn quan tâm dược thảo, chỉ hướng một mục tiêu đi đến.
Hắn trong vài nhịp thở đã xuất hiện tại đỉnh, bên trên có khắc vài dòng chữ Thiên Mộc Đỉnh được khắc sâu trong phiến đá, không biết là ai làm ra.
Mà mục tiêu của hắn, Vạn Niên Thạch Động ngay tại trước mặt, bị ẩn sâu trong lớp đá, nhưng tránh không khỏi Thần Thức của hắn thăm dò.
Chợt hắn nhận ra điều gì, nhìn vào hai tay đã thấy hai nữ biến mất từ lúc nào, gương mặt chuyển sang vẻ âm trầm, rét lạnh nhìn xuống bên dưới.
" Dám bắt người của ta, các ngươi muốn chết… "
Tại nơi này bị sương mù che giấu, khắp nơi là Trận Pháp Tự Nhiên tạo thành, nhìn yên bình nhưng lại nguy hiểm không tưởng.
Dạ Khinh Ưu dùng tinh thần năng lượng dò xét tìm kiếm, liền nhận ra khắp ngõ ngách chỗ này đâu đâu cũng có bẫy rập trận pháp, chỉ cần vô tình chạm phải liền sẽ bị truyền tống đi một nơi nào đó.
Dĩ lẽ, hai nữ cũng vô tình chạm phải ẩn trận che giấu bên trong sương mù cho nên mới bị bắt đi.
Dạ Khinh Ưu tìm kiếm khắp xung quanh, hoàn toàn không nhận ra dấu vết của hai nàng, hắn dựa vào tinh thần ấn ký để lại trên người Hồng Mỵ để tìm nàng.
Liền nhận ra nàng đang ở một phương hướng rất xa, cũng tại trong Mộc Y Đạo Cảnh, nhưng phương hướng hoàn toàn ngược lại với hắn, xa đến tận một giới vực.
Hắn suy nghĩ, vẫn là ưu tiên lấy Vạn Nhũ Tiên Thiên trước, dù sao hắn còn chưa cảm thấy Hồng Mỵ gặp nguy hiểm gì.
Nghĩ là làm, hắn xoay người vung tay đem thạch đá phá hủy, đem vạn thạch bao phủ xung quanh Vạn Niên Thạch Động khai phá, mở ra động phủ.
Liền một mặt thạch bích óng ánh hiện ra trước mắt hắn, được làm bằng bích ngọc tinh xảo, ẩn sâu bên trong một tòa thạch động cất chứa vạn năm thạch nhũ.
Dạ Khinh Ưu lướt đi vào, liền cảm nhận không khí bên trong lạnh đến mức muốn đóng băng, chỉ vừa đi vào thì quần áo hắn đã kết dính từng mảnh băng sương, như muốn lập tức đem hắn biến thành băng điêu.
Dạ Khinh Ưu đem Đạo Nguyên Lực kết thành Đạo Giới bao phủ xung quanh thân thể, chống lại hàn khí xâm nhập, thản nhiên phóng thẳng đi vào.
Hàn khí nơi này giống như có linh tính, tự động tụ lại tập kích hắn, liên miên bất tận, Dạ Khinh Ưu nhíu mày, liền phóng ra hắc hỏa đem toàn bộ hàn khí thiêu rụi.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Linh Khí hình thành ra Linh Tính, khiến cho hắn nghĩ đến Hỏa Linh Nhi, nữ nhân này cũng tạo cho hắn cảm giác tương tự.
Hắn không có kỳ kèo cùng đám hàn khí này dây dưa, bước nhanh đi vào, Thần Thức quét nhanh tìm kiếm, lập tức tìm thấy sâu bên trong một cái hàn đàm, phía bên dưới có một cái băng động, kết nhũ thành một cái thạch nhũ băng sương, lạnh lẽo vô bì.
Hắn vui vẻ phóng thẳng xuống, mặc kệ hàn khí bài xích, xuất hiện trước thạch nhũ băng sương, lập tức kiểm tra, liền chắc chắn đây là Vạn Nhũ Tiên Thiên.
Hắn không chần chừ, hình thành Đạo Giới đem nó bao bọc, kiếm khí sắc bén đem nó cắt rụng, cướp đoạt cất vào trong Dạ Giới, cũng không để vào trong Dị Giới Châu, cũng vì thứ này sẽ lập tức đóng băng vạn vật.
Đem nó thu hoạch hoàn thành, hắn liền muốn quay lại, liền nhận thấy bên cạnh Vạn Nhũ Tiên Thiên có một tòa quan tài bằng băng, hàn khí khắp cả động này toát ra chính là từ tòa quan tài này mà ra.
Cảm thấy tò mò, Dạ Khinh Ưu đi đến kiểm tra, cẩn thận đem Tinh Thần Lực dò xét, lập tức nhận lấy phản phệ, làm đầu óc hắn đau nhức.
Dạ Khinh Ưu kinh ngạc, cảm nhận cơn đau đớn lan tỏa trong tinh thần, vội vàng dừng việc kiểm tra quan tài băng, hắn cảm giác bên trong đó có tồn tại đe dọa đến hắn.
Dạ Khinh Ưu không có ngu ngốc đem thứ kia chọc giận, tức tốc xoay người rời khỏi.
Mà hắn vừa đi được vài tích tắc thời gian, cỗ quan tài kia liền mở, một nữ tử từ bên trong bước ra ngoài, toàn thân trần trụi, da thịt óng ả bạch ngọc, mái tóc băng phiến rũ rượi dài đến tận gót chân, đôi mắt sáng trong như bảo ngọc, khuôn mặt xinh đẹp tựa như cửu thiên huyền nữ, một chút tì vết cũng tìm không ra.
Nàng như tiên tử băng giá không chút cảm xúc, đôi mắt khẽ liếc, phương hướng đầu tiên nhìn đến chính là vị trí Dạ Khinh Ưu vừa rời đi, bàn tay vươn ra, tựa như muốn chộp lấy vật gì.
Bỗng chốc hàn khí xung quanh toàn bộ nơi này tụ tập vào thân thể nàng, biến băng động trở lại bộ dáng như trước, khô thoáng tìm không ra một tia lạnh lẽo.
" Đã bao lâu… "
Giọng nói nữ tử trong trẻo như suối, nàng toàn thân tự động kết thành một bộ băng y đẹp đẽ thoát tục, bước đi nhẹ nhàng duyên dáng, dùng tinh thần cảm thụ phía bên ngoài.
Nàng ta được người đời gọi là Tuyết Đế, là Thánh Chủ đời đầu của Tuyết Tiên Thánh Địa, bị giam cầm bên trong này hơn chục vạn năm.
Không những giam cầm không có làm nàng bị suy yếu, mà lại khiến tu vi nàng gia tăng không ngừng, đến mức độ hiện tại không rõ đã mạnh đến trình độ nào.
Nàng vốn phải hơn vạn năm nữa mới có thể thoát ra, nào ngờ cảm giác được loại khí tức quen thuộc đánh thức tinh thần nàng, khiến nàng tỉnh lại sớm hơn dự kiến.
" Khí tức lúc nãy thật quen thuộc, chẳng lẽ là phu quân? "
Tuyết Đế đi theo tìm kiếm thân ảnh vừa rồi, thế nhưng lần này lại tìm không thấy, người kia thủ đoạn cao minh, ngay cả nàng cũng tìm không ra.
Nàng không có vội bỏ cuộc mà đuổi theo, muốn tìm lấy hắn.
Nếu như không được, nàng chỉ có thể quay trở lại Tuyết Tiên Thánh Địa, nàng đã đi lâu như vậy, cũng không biết nơi này trở nên thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
1057 chương
5 chương
42 chương
232 chương
3292 chương