Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi
Chương 217 : Cưỡng gian mạc ninh ngọc (2) (18+)
Cảm nhận bên dưới nguyệt nha nhi run rẩy không ngừng, ô.. a.. rên rỉ, Dạ Khinh Ưu cầm lấy đại long căn cọ sát nhẹ ngoài mép thịt, Mạc Ninh Ngọc chỉ cảm thấy phía dưới bụng va đụng cùng một thanh hỏa côn nóng như sắt, làm cho nàng run lên tê dại, hoảng sợ.
" Đừng… thật thô… quá nóng… "
Mạc Ninh Ngọc chuyển mình, bụng eo thon nhỏ va chạm cùng đầu hồng long căn làm nàng ngứa nhột, Dạ Khinh Ưu chỉ cảm thấy tiểu đệ va chạm cùng làn da mát lạnh mềm mại của nàng, mang đến từng trận thoải mái, nghĩ đến đi vào bên trong nữ nhân sẽ càng thoải mái hơn.
Nghĩ là làm, hắn không do dự đè chặt đỉnh đầu, tách ra môi hồng nhỏ nhắn, cửa động vốn khép chặt nay bị mở toang, một đầu long thú phá đỉnh tiến vào trong. Mạc Ninh Ngọc nhăn nhó mặt, hai tay nắm chặt liên tục giãy giụa, chân cũng đạp mạnh phản kháng.
" Không… đừng vào… dừng lại… ô… ô… "
Dạ Khinh Ưu không chút nào để ý nữ nhân phản kháng, đâm vào mãnh liệt mạnh mẽ, chèn ép cho cánh hoa nhỏ mở rộng, đem toàn bộ long căn to lớn chui vào bên trong. Hỏa nhiệt nóng cháy cùng độ lớn chèn ép vào trong cơ thể làm cho Mạc Ninh Ngọc rùng mình, còn chưa va chạm vách màng trinh nguyên đã bó chặt đến độ làm hắn mắc kẹt.
" Quả thật quá khít… đúng là cái vưu vật… "
Dạ Khinh Ưu cười mỉm, hai tay nhấc lên mông nhỏ của mỹ nữ, làm nó banh rộng, khiến cho cửa vào được giãn ra, đâm vào dễ dàng hơn. Hành động của hắn làm cho Mạc Ninh Ngọc vốn đang tủi nhục, nhạy cảm lại trở nên càng thêm xấu hổ. Nàng y nguyên mở mắt ra, có thể nhìn thấy thứ đáng kinh sợ của nam nhân chui vào trong huyệt nhỏ của nàng. Đã cảm thấy trực tiếp muốn ngất xỉu.
Nhưng Dạ Khinh Ưu không cho nàng thời gian buông lỏng mình, dương vật phá cửa xông vào, một màn xông phá màng trinh làm cho Mạc Ninh Ngọc đau đớn hét lên.
" A… A… dừng lại… không… đau quá… "
Giọt máu đào chảy xuống từ bên bẹn đùi, nước mắt trào mi ngưng đọng càng thêm tang thương, nam nhân dã cuồng đâm sâu vào trong hạ thể của nàng. Từng chút cướp đoạt thành lũy, va chạm tận đáy hoa tâm.
" A… A… Không… đau quá… ô… ô… "
Mạc Ninh Ngọc kêu gào mấy cũng không có tác dụng, nam nhân thế công không giảm, chôn sâu nhục côn tại trong cơ thể nàng, tước đoạt thân thể xử nữ, vốn dĩ dành cho Nhạc Phong, nay lại bị chính tay kẻ nàng hận nhất cướp lấy.
" Không… ta phải giết ngươi… A… dừng lại… "
Mạc Ninh Ngọc mở mắt nhìn khoảnh khắc thân thể xử nữ của bản thân bị tước đoạt, vừa bi thương lại phẫn uất, hàm răng cắn chặt, mắt nhỏ nhìn lên tuấn nhan kinh diễm của nam nhân, khắc ghi mối nhục này vào trong đầu.
" Nếu nàng có bản lĩnh… "
Dạ Khinh Ưu không chút để ý, đè xuống chợt hai tay nắm chặt vú nàng bóp mạnh, giữ nguyên trong tư thế cong người, dần dần chuyển động eo lưng. Bích động của nữ nhân khép chặt, giống như dính keo rút ra cũng cảm thấy rất mất sức. Mà hắn càng di chuyển, phía bên dưới nữ nhân càng đau, nhíu chặt mày, dần cũng không rên la nữa mà cắn chặt răng chịu đựng.
Dạ Khinh Ưu bắt đầu dùng lực, liên tục nhấp nhả tốc độ tăng dần, lại có cảm giác như dương vật bị cái ma huyệt ướt át này nuốt chửng, mà mỗi lần chạm ngay đỉnh hoa tâm, thân thể thiếu nữ bên dưới lại giật mạnh, hông eo mỹ miều cứ lắc mạnh phản kháng.
Hắn kéo nữ nhân lật nghiêng người, một tay nắm một bên chân của nàng nâng cao, dùng tư thế nửa quỳ rút ra đút vào âm đạo đã mẫn đỏ của nữ nhân, vốn dĩ khe huyệt chật nít lại được giãn ra một chút, chảy ra một chút thủy dâm trắng đục trộn lẫn máu đào đỏ tươi.
Mạc Ninh Ngọc vốn là muốn chịu đựng, lúc đầu cơn đau ập tới làm nàng nén kêu la chịu nhục, dần dần về sau lại gia tăng một loại cảm xúc làm cho nàng phát điên, khoái cảm dần hình thành gia tăng kích thích nhạy cảm bên dưới kia.
" Ư… A… không được… dừng lại… A… Mau rút ra… không muốn… "
Mạc Ninh Ngọc vẫn giữ chút tỉnh táo, vẫn kiên quyết phản kháng nói, Dạ Khinh Ưu tay vuốt ve cặp chân dài thon thả mượt mà, không mấy để ý lời phản kháng của nàng. Sớm muộn nữ nhân này cũng sẽ chủ động rên rỉ, nhẹ nhàng nghênh đón hắn mà thôi.
Thấy nữ nhân vẫn kịch liệt chịu đựng, Dạ Khinh Ưu lại đổi tư thế, bế bổng nàng như đang bế trẻ đi đái, nhấc bổng nàng trên tay, để lưng nàng cọ sát ngực hắn, bên dưới dương vật vẫn ra vào đâm chọc vào trong âm đạo rỉ nước của mỹ nữ.
" A… Đừng mà… như vậy quá xấu hổ… khốn kiếp… mau buông ta xuống… A… "
Mạc Ninh Ngọc vừa nói xong, long căn lại chạm vào hoa tâm nàng, làm cho nữ tử giật mình, Dạ Khinh Ưu lại bế nàng vừa đi vừa thao vào lỗ nhỏ, không ngừng khiến cho đỉnh đầu rùa hồng hào va chạm sâu vào vách tử cung, độn lên một mảng.
" A… ưm… a… "
Mạc Ninh Ngọc dần dần không còn sức tỉnh táo để phản kháng, dần bị hắn dẫn đến cơn cao trào. Va chạm từng ngóc ngách trong âm huyệt, làm cho dâm thủy chảy ra, phun trào, cũng là một đợt phun triều.
Không ngờ Mạc Ninh Ngọc lần đầu tiết thân lại phun triều, bắn ra nước trắng tung tóe chảy ra đầy đất, ướt đẫm một mảng. Dạ Khinh Ưu cũng ngạc nhiên nhìn, chợt cười ghé xuống cắn tai mỹ nữ.
" Không ngờ nàng dâm đãng như vậy… Như thế lại tiểu ở đây… "
Nghe hắn nói vậy, Mạc Ninh Ngọc hai mắt rưng rưng chảy nước, liên tục lắc đầu, khóc lên thảm thương.
" Không phải… ta không có tiểu… ô… ô… "
Chính nàng cũng không biết cơ thể bản thân bị làm sao, cứ như vậy bắn ra nhiều nước như vậy. Dạ Khinh Ưu mặc kệ nàng phun triều còn đang nhạy cảm, dồn dập nhấp hông đẩy mạnh tiết tấu, chọc cho Mạc Ninh Ngọc từ một thiếu nữ chưa trải sự đời liên tục trải qua khoái cảm liên miên.
Dạ Khinh Ưu đè nữ nhân nằm sấp xuống sàn, để nửa thân trên của nàng cúi xuống, còn hắn ở đằng sau thao lấy nàng, dùng tư thể la hán đẩy xe liên tục nhấp nhả. Dâm thủy từ nơi cọ sát của hai người không ngừng chảy ra, lan tới bẹn đùi, còn chảy ra đầy đất.
" Quả thật là tao… chảy ra nhiều nước như vậy, còn chối cái gì. "
" Không… ô… ô… không phải vậy… đừng mà… đừng nhấp nữa… a…. ưm… thoải mái… a… mạnh quá…. sâu quá… lại muốn tiết… a… "
Mạc Ninh Ngọc bị nam nhân từ đằng sau thao tới bằng tư thế này, y như một đầu mẫu cẩu dâm đãng rên rỉ, làm cho nàng xấu hổ tủi nhục muốn đi chết, nhưng không cách nào chống lại nam nhân mạnh mẽ liên tục làm nàng tiết thân.
" Thật khít… Huyệt nhỏ của nàng nuốt chặt dương căn của ta. Ta muốn ra rồi… Sẽ lấp đầy nàng bằng dịch thể nóng hổi… được không. "
Lời của nam nhân như lời thì thầm của ma quỷ làm cho thiếu nữ trầm luân, nhưng nàng vẫn luôn kiên cường giữ bằng được tỉnh táo, nghe hắn nói vậy, kịch liệt giãy giụa kêu rên.
" Không… đừng bắn vào trong, ta không muốn… "
" Cái này không do nàng quyết định… "
Dạ Khinh Ưu cười nhạt, giữ chặt eo nhỏ mỹ nữ, động tác dồn dập đâm chọc tạo thành âm thanh bạch… bạch… va chạm hông eo đầy kích thích, hắn điên cuồng nhấp thêm trăm cái, theo tốc độ như pít tông dồn dập làm cho mông nhỏ trắng phau của mỹ nữ biến thành đỏ au. Ngay sau đó long căn bành trướng, phóng toàn bộ tinh dịch nóng hổi lấp đầy bụng mỹ nữ, làm cho bụng nhỏ thon gọn phồng ra như mang thai.
" Ô… ô… nóng quá…. bắn vào trong rồi… ô… ô… ta không muốn sống nữa… "
" Yên tâm… Tu vi đến trình độ này, muốn có thai không dễ… "
Dạ Khinh Ưu vỗ vỗ mông tròn mập mạp của nàng, cười trêu, Mạc Ninh Ngọc nghe vậy cắn răng, vẫn có hi vọng. Bất chợt lại nghe nam nhân giọng nói lần nữa mang đến châm chọc.
" Một lần không đủ… chúng ta lại thử đến vài chục lần nào… "
" Không… A…. Đừng đút vào… "
Mạc Ninh Ngọc chỉ vừa mới phá thân, không ngờ lại phải tiếp tục cùng nam nhân giao hoan liên tục. Thời gian lên đến vài ngày, nam nhân không buông tha cho nàng, làm cho âm hộ của nàng sưng đỏ, khe huyệt chật hẹp cứ chảy ra từng giọt sữa đặc rơi trên đất. Toàn thân mặt mũi, ngực trần và cả mái tóc đều dính tinh dịch trắng đục.
Nữ tử nằm trên giường, hoàn toàn im lặng chịu đựng, nàng trong mơ hồ không ngờ lại mơ thấy vài giấc mơ, nơi đó nàng và nam nhân đáng ghê tởm kia lại cuốn lấy nhau như đôi tình lữ.
Dạ Khinh Ưu sớm kêu Lâm Di Ảnh vào, cùng với Mạc Ninh Ngọc một trận xuân sắc. Hắn hết thảy đè hai nữ tử ra, lấp đầy hạ thể hai người với tinh dịch nóng hổi, khiến cho Mạc Ninh Ngọc phòng tuyến dần dần sụp đổ.
Tại hắn vừa nhấp dương vật vào trong âm huyệt của Mạc Ninh Ngọc, Lâm Di Ảnh tại phía bên dưới ngậm lấy hắn hai hòn ngọc dương cẩn thận ngậm mút. Dạ Khinh Ưu hai tay xoa bóp cặp ngực nảy nở có phần to hơn của Mạc Ninh Ngọc.
" Yên tâm… Ta chơi chán sẽ thả ngươi ra. Lần sau ta sẽ đến Mạc gia tự mình bái phỏng, chỉ e lúc đó thái độ của ngươi sẽ khác. "
" Phi… Ta dù chết cũng sẽ không thích ngươi… A… A… nhẹ chút… đáng chết… lại đâm sâu… a… "
Mạc Ninh Ngọc giùng giằng, tại sau đó kịch liệt cao trào, phun ra dâm thủy bắn phỏng đầu quy, Dạ Khinh Ưu cũng kích xạ tinh quan, dương tinh chọi hết toàn bộ vào trong tử cung của mỹ nữ.
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
35 chương
365 chương
23 chương
40 chương
501 chương
202 chương