Ma tôn tại đô thị huyền huyễn
Chương 403 : luật phố
Bịch….. Bịch….
Đám Thiên Long rời đi không được bao lâu, vô số binh đoàn kỵ sĩ, dẫn đầu là các thanh niên tuấn tú con ông cháu cha, bọn họ không cùng một gia tộc, mỗi người một gia tộc khác nhau, nới một buổi chiều cổng thành đã đón tiếp ba mươi vị thiếu niên công tử thuộc nhiều gia tộc khác nhau, mỗi công tử đều dẫn đại binh đi theo hùng hồn uy thế. Đó là số ít đó, chỉ cần áp tai xuống đất nhất định sẽ có âm thanh cách cả trăm dặm phía xa do tiếng vó ngựa gây lên.
Lần này Kim thành kinh đô phải đề cao cảnh giác ra đường bớt khinh người lại mới được, mấy ngày sắp tới sẽ có vô số con ông cháu cha mượn lờ trong thành, khéo hiện tại Kim Thành Kinh Đô là nơi nhộn nhịp quy tụ giới thượng lưu trẻ tuổi nhiều nhất đại lục Thần giới đó a……
….
~ Thiên Long ….. Không ổn rồi…. Ngươi xem ngươi xem….
Đám Thiên Long ở trong một tửu quán, thuê một hai phòng lớn để nghỉ ngơi, nam nhân với nhau cả đêm đến ôm nhau ngủ cũng được.
Đang tu luyện Thiên Long bị phá đám, mở mắt ra thấy Phá Bá hấp tấp không màng thể diện giục hắn tỉnh lại, có chuyện gì a….
~ Có chuyện gì?
~ Ngươi xem này…. Thế giới không gian thiên đạo đang loạn hết cả lên rồi này.
~ Loạn cái gì cơ?
Thiên Long nhìn vào thẻ thủy tinh nơi kết nối anh em toàn thần giới lại với nhau, ở diễn đàn thế giới, vô số thông tin chạy loạn lên, khắp ba miền đang vô cùng phấn khởi bởi một thông tin.
~ Ở nơi Kim Đô Thành., xuất hiện một vưu vật, được các hoa hoa công tử ví đẹp gấp ngàn lần tam đại tuyệt thế hồng nhan của thần giới, nếu so sánh kỹ hơn ba đại Tuyệt thế hồng nhan thần giới không đủ xách dép cho nàng.
~ Vì tin tức như thế, mới một buổi chiều ngắn ngủi đã có ba mươi thế gia công tử lặn lội vào thành truy lùng, số lượng ước tính sẽ tăng lên gấp bội trong nhiều ngày tới.
….
~ Đù….
Thiên Long đọc một chút liền biết đang tính thần bí cô nương trong lời thiên hạ nói là ai, Tịnh Vân hết chạy, Thiên Long suy đoán một chút liền có thể hiểu sơ sơ, trên đoạn đường tìm hắn, Tịnh Vân đã đụng độ không ít thế gia công tử, làm bọn họ siêu hồn lạc phách là chuyện hiển nhiên.
Thiên Long không hết ngơ ngẩn bần thần, rồi xong, số hắn cùng cực đến thế là cùng, đời tán gái đã trải qua bao cửa ải. Riêng cửa ải bước qua xác nam nhân thiên hạ là không thể thiếu, từng lão bà hắn ai không phải quốc sắc thiên hương, tán ai Thiên Long cũng phải vật vã với đám phá mồi, đi cùng Tịnh Vân Thiên Long cũng tính đến chuyện sẽ gây kinh động rồi, nhưng không tính được tới mức Thần giới có không gian thiên đạo kết nối toàn dân thiên hạ, cao thủ rợp trời, độ cuốn hút của Tam Đại Thiên Hương đại lục cỡ nào ai cũng biết, mà nhan sắc của Tịnh Vân vượt qua bọn họ cả ngàn dặm ai chả không tin, bọn họ sẽ truy lùng tới đây sớm thôi.
Tam Đại Thiên Hương thuộc hạng vưu vật của đại lục, mỗi người bọn họ đều là quyền cao chức trọng, mỗi người tọa trấn ở một miền, ba người ba miền Bắc Trung Nam gây ra không biết bao nhiêu là thị phi, nghe tin một người trong số bọn họ xước tay xước chân đã có khối tên đau lòng mà đi tự tử rồi, hoàn toàn không điêu đâu a…
~ Tình hình có vẻ căng hơn ta dự đoán!
Thiên Long vê cằm nghĩ ngợi, bây giờ mà dẫn con gái đi chốn có vẻ không được, hơi mất mặt vị phụ thân này rồi, nhưng không lẽ cứ ngồi đây ăn đạn à? Mệt mỏi thật sự.
~ Cùng nghĩ cách!
Phá Bá cũng khốn khổ khốn nạn vì Thiên Long, lo cho Thiên Long đã khổ muốn nổ đầu, nào là lo về che dấu thân phận rồi lại cẩn thận di chuyển, nay lòi ra thêm một cái phiền phức có thể nói không kém chút nào, thực sự đau đầu a, trước kia Phá Bá nhàn nhã thì cảm thấy bản thân là một thần thông thiên cơ nhàn hạ, mọi việc đều có thể thoải mái tươi tỉnh giải quyết, từ khi đi theo Thiên Long hắn chỉ muốn tìm tên nào đó xả quyền xả cước chút muộn phiền trong lòng.
….
~ Thực sự hắn rất quá đáng….
Ở phòng bên cạnh, bày ra không gian cách âm toàn diện, Tịnh Vân tức giận Thiên Long sát sinh vô độ khắp nơi, hoàn toàn không có một chút lòng nhân từ nào, không nói lý lẽ đã đoạt mạng người ta, thế mới tức. Tức hơn nữa là Thiên Long không thèm để ý đến cảm xúc của nàng, không xem nàng là con gái thì cũng phải xem nàng là nữ nhi a, phụ thân gì vô tâm.
~ muội thấy ngài ấy xác thực rất lạnh nhạt hiếu sát, nhưng muội có thể giải thích một chút mà….
Tiểu Bạch lên tiếng giải vây, nàng nhỏ nhẹ từng câu từng chữ khiến Tịnh Vân giận không nổi.
~ Nói cảm nhận của muội đi!
Tịnh Vân muốn biết hình tượng Thiên Long trong lòng Tiểu Bạch ra sao trong mấy ngày gần đây, dù sao cũng là phụ thân nàng, nghe người khác bình phẩm về hắn khiến nàng cũng rất tò mò.
~ Kinh nghiệm giang hồ của muội rất ít, nên chỉ có thể giải thích nhiều trường hợp rõ ràng thôi.
~ Khi đi đến trấn nhỏ Húc Nhu, ngài ấy giết ba tóp người khác nhau, hai vụ đầu muội không thể giải thích được vì không biết, còn vụ cuối là do tên cầm đầu có ánh mắt thèm khát quét lên người chúng ta, muội có thể cảm giác được ý tứ chiếm đoạt của họ rất cao, chắc thế nên ngài ấy mới tức giận mà ra tay.
~ Còn vụ gần đây nhất thì dễ hiểu hơn một chút, nhìn tên Lục Y thanh niên bị thương toàn thân thế thôi, nhưng đều là ngoại thương, hoàn toàn không thành vấn đề, tên Lục y thanh niên kêu cứu chạy đầu tiên có thực lực Động Hư tam cấp, ba tên hắc y phía sau chỉ có thực lực Động Hư nhất cấp và hai Hóa Thần cửu cấp, mà với cái thực lực như thế tên Lục y thanh niên có thể tiện tay giết mấy chục tên như thế còn kịp, còn đây bị bọn họ truy sát lại có vẻ sai sai, nhất định có âm mưu nào đó.
~ ừm…. Muội chỉ có thể cảm nhận và biết được thế thôi, còn những cái khác dùng đến thị giác muội không rõ. Đó là phần nhỏ thôi, quan trọng lịch duyệt kinh nghiệm giang hồ của muội còn ít.
Tiểu Bạch nói lên đều là sự thật, nàng linh cảm nhạy bén cảm nhận rất nhanh tình hình, vả lại họ quanh năm sống trong màu hồng, kinh nghiệm chiến đấu cũng là do các tiền bối truyền lại qua miệng, hay do có người kể, chứ họ cũng có biết gì đâu.
~ Vậy là tất cả những lần hắn giết đều có lý do cả, nhưng là không thèm giải thích với ta, đồ bỉ ổi vô liêm sỉ không có tính người….
Tịnh Vân hai má hồng lên mắng một chuỗi dài, với đầu óc đơn thuần của nàng chửi như thế đó là cực hạn rồi, ngoài miệng là thế thôi, chứ trong lòng nàng cũng khá hạnh phúc chứ đùa đâu, người ta mới nhìn có một cái đã giết luôn, đây gọi là gì? Là quan tâm vỗ về con gái ư? Oa…. Đúng là hạnh phúc chết mất. Thì ra cảm giác hạnh phúc khi có phụ thân là vầy, trước giờ sống thật phí.
~ Đi dạo phố đi …. Hồi nãy Phụ Thân tỉ cho muội rất nhiều tiền, chúng ta có thể ăn uống thỏa thích luôn….
Hai mắt Tiểu Bạch như muốn phát sáng sau lớp vải, nhiều ngày trước khi chưa gặp Thiên Long bọn họ mới biết một cái luật phố, đó là ăn cơm là phải trả tiền, họ vô cùng phẫn nộ muốn lật cái tiệm cơm đó lên, luật nào mà phải ăn cơm trả tiền hả? Họ lần đầu nghe luôn á, nhiều lần như vậy họ mới phát hiện ra một quy tắc, ăn cơm là phải trả tiền không thể quỵt.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
106 chương
7 chương
79 chương
4 chương