Ma tôn tại đô thị huyền huyễn
Chương 392 : thất bại vẻ vang
Một hồi nghênh chiến Lôi Long, Thiên Long lấy lại uy thế gầm lên chiến thắng, Lôi Long rất cừ, nhưng thời gian chiến đấu quá lâu nên mất năng lượng yếu thế, rất nhanh cũng bị Thiên Long cắn nuốt.
Không gian Huyết Nguyệt kết thúc, kết giới khai giải, lập tức ba bóng đen biến mất như lưu tinh, bọn họ là ba tinh nhuệ lính đánh thuê mà còn tái mặt bỏ chạy, nếu dại ở lại khéo lại giúp Thiên Long hình thành một hệ nữa lại khổ.
Nghi thức Huyết Nguyệt kết thúc, Huyết Sát Tướng cưỡi Huyết Sát Mã về giới, chiến trường hoang tàn nhưng chưa kết thúc, Thiên Long vẫn đang độ kiếp, lôi vân vẫn chưa tán đi.
Oành! Oành!
Sau khi lại trải qua một trăm đạo lôi thiển màu đen, Thiên Long độ tiếp tới cuối cùng, từ bầu trời hình thành một con mắt, từ trong con mắt đi xuống một chiến tướng tay cầm đại đao đầu đội mão quan chiến bào lục sắc tung bay, khí tức áp đảo ngay cả hau người Phá Bá và Phá Chấp bên dưới độ sâu ba ngàn mét cũng khó thở ra mặt.
Chiến tướng này ánh mắt như dao nhìn vô cùng hung hãn, Thiên Long biết hắn là một Đấu Chiến Thần Long Chiến Tướng, cấp bậc này đã xuất hiện chứng tỏ cũng là ải cuối.
Hơi thở thiên đạo tỏa ra bát phương, thiên địa quy phục ngay cả một cái cây cũng phải mất màu ủ rũ, khí thế áp đảo dường như muốn thu phục một nghịch long trả về với dòng tộc.
Oành! Oành!
Rầm Rầm….
Phành! Phành! Phành!
Đằng sau lưng Chiến tướng là lôi điện oanh tạc trăm dặm chiến trường, hắn đưa đao lên đầu, một lực lượng bài sơn đảo hải từ bốn phương tám hướng quy tụ về, từng đợt năng lượng như vũ bão đổ xô về đại đao chiến tướng, hắn muốn một đao bổ đôi tuyệt sát Thiên Long.
~ Tiếp!
Thiên Long không muốn chạy, cùng là Rồng uy danh bốn phương, một thân quát tháo thiên hạ, đụng mặt nhau không tiếp nhau được một chiêu mà chạy ư? Không bao giờ, ngươi chết hoặc ta chết, vậy thôi!
~ Đệ Nhị Kiếm Hỗn Long TỊch Tà! Cầm Nã Thủ Vung Sát Ý!
Đại kiếm gương cao, ý chí của một kiêu hùng, kiêu ngạo của một chiến binh Long tộc không phải để chạy, năng lượng hội tụ vào nơi mũi kiếm, nhìn kỹ vào chấm sáng nơi mũi kiếm, một ảo ảnh núi thây biển máu nữ thi gào thét địa ngục nhân gian xuất hiện, nhưng kế bên đó, trên bầu trời trong hư ảnh xuất hiện một chân quân sống giang tay cứu thế, hắn chân đất đi trên đao kiếm dùng bổn nguyên năng lượng cứu rỗi địa ngục, bầu trời nổi ánh sáng đại diện Kim ý ngũ hành, sấm chớp Lôi Hệ Biến Dị oanh tạc thương xót Chân Quân, Thần Ma tạo ra một năng lượng đáng sợ, đây chính là đệ Nhị Kiếm Hỗn Long, Nó là một kiếm kết hợp ý chí!
Phành Phành phành!!!!
Ầm Ầm Ầm….
Cả hai phóng ta chiêu thức vũ kỹ, không thể không nói hai chiêu thức này kinh hoàng khủng bố, nó chậm chạp lao đến với nhau tốc độ một phần mười giây, nhưng đi qua nơi nào sẽ để lại những ma sát lỗ nhỏ do không khí bị bào nát toái vụn.
Hai chiêu thức chạm nhau, sau đó không hẹn cùng chớp nhẹ biến mất, không chậm trễ để bị bỡ ngỡ, Đùng! Một âm thanh như kiểu thiên hà bùng nổ, một vụ nổ bạo tạc cấp bậc liên giới xuất hiện, không gian thời gian dường như bị bóp méo, từ bên ngoài vũ trụ Thần giới nhìn về cũng có thể thấy được vị nổ cấp bậc khủng khiếp này, bán kính ngàn dặm là chuyện bình thường.
Chiến binh Lôi hệ thần tướng bị đánh nát không còn mảnh vỡ, kiếp vân bị chém nát tan biến không còn một mảng mây đen, không gian nay chỉ còn một mảnh tĩnh lặng vùng đất, Thiên Long cũng biến mất không còn bóng dáng.
Lạch cạch…. Lạch tạch…
Bụi đất tan biến, vụ nổ nhanh chóng xảy ra cũng nhanh chóng biến mất, để lại hậu quả mà không một đấng đại năng nào có thể hình dung, thần giới cũng có khu du lịch các kiểu chứ đùa đâu, nhưng một vụ nổ nhẹ nhàng xảy ra, lập tức xóa sổ thành thị làng mạc quanh đó, để lại một cái hố khủng bố và một trận động đất cấp độ phá hủy!
Từ dưới đất nhiều viên đá lạch tạch bị đẩy ra, Hắc Lân miệng đang ngậm Thiên Long bên trong, Thiên Long rũ đầu xuống đất nơi mũi Thiên Long hắn liên tục tong tong những giọt ma khí đen đặc.
Bên kia Kim Lân ngoi lên khỏi mặt đất cũng trở Phá Bá và Phá Chấp tàn tạ không hình dung nổi đi lên, thân Thể Thiên ma Độ Kiếp nhất cấp cũng toang rồi, bị đánh nát hết rồi, bọn họ bị thương không nhẹ đâu, vô lực nằm trên lưng Kim Lân.
Lưỡng Lân quét mắt một vòng bỏ chạy, hai chúng nó lần nào cũng là dọn chiến trường, may mắn lần này toàn cao thủ. Không phải thứ chúng có thể đụng vào, nên được miễn chiến một lần, nhiệm vụ cuối cùng và quan trọng nhất của chúng là mang tính mạng ba kẻ điên bỏ chạy.
~ A…..
Thiên Long vừa rời được một thời gian ngắn, trên bầu trời dần xuất hiện nhiều bóng hình tỏa ra hơi thở mạnh mẽ uy nghiêm nhưng đã rất bão hòa, bọn họ là các quản gia đang tàn sát nhau trong không gian Dị Thời Không, cảm nhận ba động mạnh mẽ hủy diệt bên ngoài, họ đồng thời thoát khỏi Dị Thời Không kiểm tra tình hình.
Sau khi nhìn một màn quét sạch đến từ vị trí Diệt Thế Kiếm Chủ người chơi hệ âm thầm, Lôi quản gia cùng Quang quản gia hét thảm đau đớn, còn Hỏa gia đã nội thương trầm trọng, giờ cho hắn xỉu thì hắn xỉu chứ không hét nổi nữa rồi, Thổ gia thương thế tàm tạm không nặng lắm.
Nhìn một cái, đập vào mắt bọn họ là chiến trường tan hoang, khí tức hoang vu cộng với bình nguyên vô tận, thêm cả một cái hố khủng bố, ngay cả Ám gia và Phong gia cũng rợn gáy với sát thương phá hủy bậc này.
~ Diệt Thế Kiếm Chủ! Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ, Ta Và Các Ngươi Quyết Không Đội Trời Chung!
Lôi gia nghiến từng câu vô nghĩa thốt lên, Thiên Long mà nghe thấy nhất định sẽ quay lại vả cho xòe răng! ngươi không đội trời chung á hả? Bố mày đây mới xứng nói câu đó đây này, trước giờ có đội không mà giờ gáy to thế!
Bởi sao họ biết, bởi vì không gian vẫn còn ba động khí tức Long tộc, cái này không thể giấu được, một vài đạo Kiếm Khí diệt thế vẫn còn vất vưởng bay lung tung trong không gian, kẻ nội tình yếu kém không thể thấy, nhưng họ đã là Độ Kiếp cao cấp cả rồi, liếc một cái liền nhận ra, thứ kiếm khí diệt thế kia chỉ có Diệt Thế Kiếm Chủ mới sở hữu.
~ Haha…. Tên Diệt Thế Kiếm Chủ kỷ nguyên này không phụ các tiền bối đi trước, không làm mất mặt Diệt Thế Kiếm!
Ám Gia cảm thấy bản thân chiến đấu bao lâu nay không uổng công chút nào, một kẻ mạnh mẽ như thần Long thấy đầu không thấy đuôi, ngay cả bọn họ chiến đấu nhưng rất để ý tình hình xung quanh, thế mà tên Diệt Thế Kiếm Chủ đến trong âm thầm và đi trong im lặng, không ai biết mặt mũi ra sao.
Đứng về phe Diệt Thế Kiếm Chủ không thể bảo vệ một kẻ yếu đuối được, mạnh mẽ như thế mới có cái quyền ngồi ngang hàng với Thánh Mẫu bàn chuyện vị diện, mạnh mẽ như thế mới xứng để các Đại Đế Kiêu Hùng thời đại đấu tranh sứt đầu mẻ trán.
~ Rút!
Lôi Gia trấn tĩnh tinh thần, hắn lập tức khoác vai Hỏa quản gia hô lệnh rút lui, đây là lần thất bại vẻ vang nhất đời hắn, không thể ngờ được ngoài đám Ám gia đến, còn sơ sót lọt lưới nhiều cao thủ khác, ngay cả Diệt Thế Kiếm Chủ kẻ bị truy tung gắt gao cũng ở đây, thế nhưng lại không ai biết, sơ sót kiểu lố bịch như thế méo ai chơi lại!
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
53 chương
32 chương
48 chương
91 chương
33 chương