Sau một lát suy tư, hồ tộc trưởng lão càng cảm thấy bất thường. trong ma ảo trận, song đầu mã chu có thể biến mất, nhưng Thiên hồ không thể có khả năng vô duyên vô cớ tan biến trong nháy mắt như vậy, ngoài ra, Địa ngục Ma thần chỉ là một truyền thuyết mờ ảo, cho dù có một đầu ác ma như vậy, cũng không có khả năng vừa vặn cuốn đi Thiên hồ thân thụ trọng thương! Điều duy nhất có thể chính là Dương Lăng đã động tay chân gì đó ! Trầm ngâm một lát sau, hồ tộc trưởng lão ủy uyển nói : "Lĩnh chủ đại nhân, Thiên hồ nhất tộc đối với bán thú nhân chúng ta phi thường trọng yếu, ngươi xem, có thể hay không ……" Nhìn hồ tộc trưởng lão đang khẩn trương dò hỏi, Dương Lăng hiểu được không thể gạt được đầu lão hồ ly này, suy nghĩ một lát sau cũng không hề nói thêm gì, chỉ trực tiếp triệu hồi Thiên hồ ra. Kết quả, không triệu không biết, vừa triệu liền kinh ngạc ! Một mảnh hồng quang chợt lóe qua xong bên trong sơn động đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, tóc dài buông xõa, hai chân để chân, lộ ra làn da trắng trẻo nhẵn nhụi, cả người tràn ngập mị lực hấp dẫn! " Vưu Na ra mắt chủ nhân!" Lúc mọi người ở đây vẫn còn đang chấn động, cô gái vừa nói vừa nhẹ nhàng quỳ xuống trước mặt Dương Lăng, nhất thời, Dương Lăng cảm thấy một làn hương khí bay đến. Chủ nhân ? Chẳng lẽ, đây chính là Thiên hồ ? Nhìn làn da như tuyết của cô gái, lại ngắm mãi những đường cong tuyệt mỹ của nàng, ngoài ra còn có một chút đuôi hồ ly ở phía sau nàng, Dương Lăng lắc đầu cười khổ, dù thế nào cũng không nghĩ tới thuần hóa một con Thiên hồ, lại triệu xuất ra một đại mỹ nữ! Không ngờ vô tình đã thuần hóa một nữ nô, một nữ nô tràn ngập mị lực hấp dẫn ! Dương Lăng chấn động, bán thú nhân càng hồi lâu đều không có tỉnh lại thần hồn. Nhất là hồ tộc trưởng lão, nhìn Thiên hồ đang quỳ trước mặt Dương Lăng, lão giống như bị hóa đá không hề nhúc nhích. Lão không thể nghĩ ra, Cửu vĩ Thiên hồ nháy mắt đã tiến hóa thành hình người, càng không nghĩ tới, thần thánh Thiên hồ lại gọi Dương Lăng là chủ nhân! Nhìn Dương Lăng đang chậm rãi đứng dậy, lại nhìn Thiên hồ vẫn đang quỳ trên mặt đất không hề nhúc nhích, hồ tộc trưởng lão khó khăn nuốt nước miếng. Dương Lăng nói Thiên hồ bị Địa ngục Ma thần cuốn đi , lão đã cảm thấy bất thường, không ngờ, lão đã đoán trúng! " Ngươi là Vưu Na?" Mặc dù thuần hóa Thiên hồ xong cũng thu được trí nhớ của nàng cũng giống như thuần hóa các ma thú khác, nhưng Dương Lăng vẫn lên tiếng hỏi, đối mặt với một vưu vật hãn hữu như vậy trong khoảng thời gian ngắn hắn còn không cách nào đánh đồng nàng cùng với lũ ma thú vẫn giương nanh múa vuốt kia. " Dạ. Chủ nhân, ta chính là Thiên hồ nhất tộc - Vưu Na!" Mỹ nhân xinh đẹp vừa nói vừa ngẩng đầu lên, đôi mắt to đen nhánh mang theo một tia nước mắt, ủy khuất. " Đồ ma quỷ ngươi mà cũng dám tiết độc thần thánh Thiên hồ của chúng ta!" Sau khi hiểu được chuyện gì xảy ra, một gã cuồng bạo ngưu đầu nhân không để ý hết thảy tấn công về phía Dương Lăng. Trong khoảng khắc, hồ tộc trưởng lão và ngưu đầu nhân tù trường còn không kịp ngăn cản, dã man nhân và thực nhân ma cũng không kịp cứu viện. Song, ngay lúc ngưu đầu nhân chuẩn bị phát khởi công kích, không đợi Dương Lăng ra tay thì mỹ nữ xinh đẹp đã chắn ở trước mặt hắn. Giơ tay đã thuấn phát ra thạch hóa ma pháp, đem ngưu đầu nhân xúc động kia biến thành một pho tượng đá, đừng nói công kích, mà ngay cả con ngươi đều không thể chuyển động. Quay lại nhìn đám bán thú nhân, lại thấy Dương Lăng ở phía sau bất động thân sắc, Vưu Na thầm khẽ thở dài một hơi, sau đó chậm rãi lên tiếng. Thì ra, giống như điển tịch mà hồ tộc ghi lại, Thiên hồ mấy ngàn năm trước đại bộ phận đều đã thông qua một tòa ma pháp trận thiên di qua hải ngoại, bởi vì sống ở vùng băng tuyết xa xôi của Thái Luân đại lục nên khi tổ tiên Vưu Na chạy tới nơi bố trí ma pháp trận thì Thiên hồ phụ trách tiếp ứng đã sớm rời đi. Không có Thiên hồ tiếp ứng, căn bản là không có cách nào khởi động ma pháp trận, lẻ loi không ai giúp, song, tai nạn mới chỉ bắt đầu! Lúc tổ tiên Vưu Na chuẩn bị rời khỏi sơn cốc, quay lại nơi ở xa xôi thì đột nhiên xông tới một đầu kinh khủng Tri Chu biến dị. Tri Chu lực đại vô cùng, không chỉ có năng lực cận chiến cực kỳ cường hãn, hơn nữa ma lực mạnh tới mức không cách nào tưởng tượng nổi. Vì bảo vệ đám hậu bối hành động trì hoãn, Thiên hồ có nhân hình duy nhất liền triển khai sinh tử ác đấu cùng Tri Chu. Kịch chiến qua đi, Thiên hồ nọ mặc dù khiến Tri Chu bị thương nặng nhưng cũng phải trả một giá khá cao. Lúc đo chỉ còn lại có một đám tiểu Thiên hồ căn bản không hề có chiến đấu lực. Lúc biến dị Tri Chu thú tính đại phát, chuẩn bị đem Thiên hồ bộ lạc nhất cử tiêu diệt thì một việc bất ngờ lại xảy ra! Trong khi chạy trốn thì một tiểu Thiên hồ trong lúc vô ý chạm vào một tảng đá, ngây lập tức, bên trong sơn động cát bay đá chạy, tản mát ra mãnh liệt thất thải quang mang. Tiếp theo, trong đại điện hiện lên một tòa khổng lồ ma pháp trận! Dị biến qua đi, đám Thiên hồ phát hiện nơi cửa sơn động đã xuất hiện một vòng thất thải quang mang, đem hết sức lực toàn thân cũng không thể đi ra. Cùng lúc đó, đại điện chứa ma pháp trận sương trắng tràn ngập, dần dần đều bị vây ở trong sơn động. Nhưng đối với đám Thiên hồ mà nói, tai nạn vẫn chưa có chấm dứt! Thân thể khôi phục xong Tri Chu mặc dù vẫn không thể đi ra, nhưng nó nghĩ ra một biện pháp ác độc, lợi dụng tinh thần lực cường đại không ngừng trực tiếp công kích linh hồn của Thiên hồ, bởi vì còn chưa tiến hóa thành hình người, nên đám tiểu Thiên hồ căn bản không hề có sức chống cự, bị hành hạ mỗi ngày. Càng kinh khủng chính là, Tri Chu lợi dụng tinh thần lực khổng lồ, ở bên ngoài đại điện triệu ra một đám mã chu cường hãn. Không những chỉ huy chúng nó công kích tiểu Thiên hồ, mà nó còn nhân đó phát hiện ra một bí mật, sương mù nơi cửa đại điện chỉ gây nghiêm trọng thương tổn đối với nó, còn đối với đám mã chu triệu hồi ra không có chút ảnh hưởng. Cứ như vậy, mặc dù không thể tiến ra, nhưng Tri Chu có thể triệu hồi đại lượng mã chu, phát khởi công kích đám tiểu Thiên hồ không ngừng, đám Thiên hồ sống sót lại một lần nữa gặp phải họa diệt tộc! Bất đắc dĩ vì sinh tồn đám Thiên hồ không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp với Tri Chu tàn nhẫn. Mỗi hai trăm năm, phải tống một Thiên hồsắp tiến hóa thành hình người đi vào phục vụ Tri Chu độc ác, thế nên mấy ngàn năm qua đi, Thiên hồ nhất tộc vẫn không hề có Thiên hồ tiến hóa thành hình người, căn bản là không cách nào cùng thực lực cường hãn Tri Chu gây chiến. Sau khi hiểu được chuyện gì xảy ra, nhìn Vưu Na lệ rơi đầy mặt, Dương Lăng cởi chiếc áo khoác trên người rồi nhẹ nhàng khoác lên trên người nàng, vì thuần hóa nên hắn có thể tùy thời tìm hiểu trí nhớ của đối phương, so với bất luận ai khác cảm nhận của hắn về nỗi bi phẫn cùng ưu thương của Vưu Na đều sâu sắc hơn. Giờ khắc này, hắn càng không thể so sánh Vưu Na với các loại ma thú khác. " Y Bỉ Lợi Tư, tiến vào, giết chết Tri Chu ghê tởm kia thôi!" " Đúng, tiến vào đem nó chém thành mảnh đi!" Hiểu rõ nỗi bất hạnh của Vưu Na rồi cả đám bán thú nhân đều nghiến răng chửi rủa, có ngưu đầu nhân thậm chí vừa hống vừa giơ lên cự hình chiến kích, nếu không phải ngưu đầu nhân tù trường kịp thời ngăn cản, có lẽ cả đám đã trực tiếp giết vào. Tỉnh táo lại sau đó hồ tộc trưởng lão không thể không thừa nhận sự thật rằng Vưu Na đã thành một ma thú mà Dương Lăng triệu hồi. Căn cứ quy tắc khế ước triệu hồi, nếu Dương Lăng tử vong, thân là sinh vật triệu hồi Vưu Na cũng không thể sống sót. Ngoài ra, Dương Lăng thế lực khổng lồ, thực lực của hắn càng sâu không lường được. Chống lại hắn không phải là một lựa chọn sáng suốt . " Theo ta quan sát, trong đại điện sương trắng mấy ngày nay đột nhiên nhạt đi, Tri Chu tùy thời đều có thể xông ra!" lau nước mắt trên mặt rồi Vưu Na nói tiếp : " Bây giờ, chúng ta có hai lựa chọn, tiến vào giết chết nó hoặc nhanh chóng rời đi thật xa!" Mặc dù hận không thể khiến Tri Chu ở sâu trong sơn động cháy thành tro cốt, nhưng Vưu Na vẫn rất thanh tỉnh, vừa nói vừa ngầm gọi tộc nhân đang ẩn nấp tới. Rất nhanh, bên phải thông đạo xuất hiện năm đầu tiểu Thiên hồ, trừ một con tiến hóa ra sáu chiếc đuôi còn đâu toàn bộ đều chỉ có năm cái. Tri Chu thật sự là quá mạnh, Vưu Na biết nàng mới vừa tiến hóa thành hình người, rất nhiều cao cấp pháp thuật đều còn chưa kịp nắm giữ, tùy tiện tiến vào e rằng chỉ là chịu chết. Ngoài ra, cho dù tìm đối phương liều mạng, việc đầu tiên cũng phải đem đám tiểu Thiên hồ an trí xong rồi hãy nói. Nhanh chóng rời đi thật xa ? Dương Lăng không biết thực lực của Thiên hồ đã hóa thành nhân hình nhưng hồ tộc trưởng lão không hề xa lạ, căn cứ điển tịch ghi lại, Thiên hồ có thể tiến hóa thành hình người thực lực đặc biệt tăng mạnh, thành công tiến hóa không chỉ có ma lực tăng trưởng bội lần, hơn nữa còn có thể trục bộ nắm giữ dị năng rất mạnh. Tu luyện đến cảnh giới nhất định sau đó cho dù gặp thánh giai cao thủ nhân loại cũng không phải là không có bản lĩnh liều mạng. Thấy Thiên hồ Vưu Na nói với vẻ mặt trầm trọng lão không cách nào tưởng tượng nổi quái vật Tri Chu ở trong sơn động cường đại đến mức độ gì, nếu không bất đắc dĩ, lão tuyệt đối không muốn giao thủ cùng quái vật như vậy. Nhưng bán thú nhân cả tộc đã ở Lạp Đạt Khắc sơn mạch sinh sống mấy ngàn năm qua, trong khoảng thời gian ngắn làm sao có thể di chuyển được, mà chạy đi đâu ? Khẽ đánh mắt qua phía Mỹ đỗ toa tộc trưởng cùng ngưu đầu nhân tù trưởng một cái, không cần nhiều lời, hồ tộc trưởng lão cũng hiểu được mối ưu tâm của bọn họ. Nếu Tri Chu thoát khốn ra, triệu hồi đại lượng mã chu thì e rằng rất nhanh liền có thể biến cả Lạp Đạt Khắc sơn mạch thành một ổ nhện khổng lồ. Đến lúc đó, bán thú nhân tộc đã sinh sống ở đây mấy ngàn năm sẽ thụ tai ương không nhỏ. Dương Lăng hứa hẹn sẽ đối xử công bình với bán thú nhân, nhưng lãnh địa của hắn cũng chỉ cách sơn cốc chỉ có ngắn ngủn vài trăm dặm. Nếu Tri Chu tấn công, chỉ sợ đến cả bản thân hắn đều cũng khó bảo toàn, làm sao có thể bảo vệ bán thú nhân? Nếu là mùa hè thì có thể tiến vào miên duyên ngàn dặm Đặc Lạp Tư sâm lâm, thậm chí chuyển đến bên ngoài đại hoang mạc A Lạp Sơn cũng có thể. Nhưng lúc này mưa tuyết phiêu phiêu, di chuyển cả bộ tộc cơ hồ là chuyện không thể tưởng tượng được, có lẽ tộc nhân chưa bị Tri Chu giết chết đã đói chết hoặc là chết rét ở trên đường rồi. Bán thú nhân đám người đang do dự bất quyết còn Dương Lăng trong khoảng thời gian ngắn cũng không tìm ra được biện pháp nào khả thi! Thông qua trí nhớ của Vưu Na, hắn hiểu được quái vật Tri Chu kinh khủng cỡ nào, nếu quái vật này xông ra được thì sự an toàn của Duy Sâm trấn cũng bị đe dọa lớn lao. Đối mặt với một quái vật cường đại đến không thể nào tưởng tượng thì ma thú cấp thấp cùng kiếm sĩ căn bản không phải là đối thủ, số lượng có nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Có lẽ tâm huyết của hắn đổ vào Duy Sâm trấn sẽ có ngày bị hủy mất! Nhìn Vưu Na đang ôm một đầu tiểu Thiên hồ, trầm ngâm một lát sau, hồ tộc trưởng lão nói : "Vưu Na, chẳng lẽ, Tri Chu không hề có khuyết điểm gì sao ?" " Có chứ. Mỗi tháng lúc trăng tròn, ma pháp trận trong đại điện sẽ tản mát ra đại lượng sương mù." Vưu Na cắn răng nói ra bí mật mà tộc nhân của nàng hao mấy ngàn năm gian khổ mới tìm ra . Ma Thú Lĩnh Chủ.