Ma Thiên Ký

Chương 919

Dịch giả: nila32, Vạn Hàn Nguyên Chỉ thấy bề mặt tấm phù lục kia nổi lên vô số ký tự lạ mắt Liễu Minh chưa thấy bao giờ, có lẽ là một loại phù văn nào đó của Yêu tộc. Dựa vào trình độ chế tác tinh xảo cùng với yêu khí đậm đặc tản mát ra, có thể khẳng định vật kia là một loại phù lục đặc chế. Sau một hồi quan sát cẩn thận, hắn mới gật đầu, chậm rãi lên tiếng: "Tốt, nếu đạo hữu đã có biện pháp tìm được vị trí của Vạn Yêu điện kia, Liễu mỗ liền đồng ý cùng ngươi đến đó một chuyến. Nhưng ta phải nói trước, nếu gặp phải nguy hiểm nằm ngoài khả năng của mình, tại hạ cũng không dám đảm bảo có thể tuân thủ ước định hiện tại." "Yên tâm! Ta vì việc này đã xem qua không ít tài liệu có liên quan đến phế tích, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất cứ sai lầm gì. Lại nói tiếp, vừa rồi đi qua những địa phương khác, phù lục này không hề có chút phản ứng từ đó có thể thấy được chúng ta lúc trước dù phải trải qua nguy hiểm thật lớn nhưng vẫn chưa tìm được địa phương cần đến." Cô gái kia nghe vậy dường như đã có chuẩn bị liền cười nói tự nhiên rồi mới lần nữa xoay người tiếp tục đi về phía trước. Liễu Minh cũng không chút chậm trễ theo sát phía sau, đồng thời dụng tâm cẩn thận quan sát bốn phía xung quanh cũng như lặng yên ghi nhớ lộ tuyến đi qua. ... Hai ngày sau, Liễu Minh cùng cung trang thiếu nữ một đường bài trừ cấm chế đã vượt qua hơn nửa di tích, tuy cũng thu được một ít tài liệu cùng đan dược quý hiếm nhưng số lượng cũng không nhiều lắm. Trải qua thời gian dài như vậy vẫn không tìm ra tung tính Vạn Yêu điện, Liễu Minh không khỏi có chút nôn nóng. Hắn âm thầm quyết định nếu sau một ngày vẫn không tìm ra manh mối gì khác thì sẽ cân nhắc đến vấn đề rời đi. Dù sao mỗi ngày trôi qua trong phế tích Thượng giới đều là vô cùng quan trọng, vì thế không thể lãng phí quá nhiều ở địa phương quỷ quái này. Giữa trưa ngày thứ ba, sau khi phá vỡ một đạo cấm chế vô cùng lợi hại, hai người liền tiến vào một đại sảnh vô cùng rộng lớn, chẳng ngờ phù lục trong tay thiếu nữ kia thình lình tỏa ra từng đạo hào quang ánh bạc rực rỡ. Liễu Minh thấy vậy liền lộ ra thần sắc vui vẻ, cung trang thiếu nữ cũng khẽ đổi thần sắc rồi nhanh chóng dừng bước, đánh giá khắp nơi trong sảnh. Đại sảnh này rộng chừng mười sáu mười bảy trượng. Trong sảnh ngoại trừ một chiếc bàn đá hình tròn có vẻ cổ xưa cùng ba chiếc ghế con cạnh bên, bốn phía xung quanh là những bức tường có khắc từng đôi yêu thú hình dáng không giống nhau. Những đồ hình chạm trổ này thoạt nhìn không có gì khác lạ, chỉ là ánh mắt dữ tợn của tám đầu yêu thú kia trùng hợp đều hướng thẳng về chiếc bàn đá đặt ở trung tâm đại sảnh. Đúng lúc này, thiếu nữ Yêu tộc kia khẽ run cổ tay trắng ngần, chỉ về phía chiếc mõm lớn đang mở rộng của một đầu yêu sói. Một đạo ánh sáng trắng đánh "Vèo" một cái rồi nhanh chóng hòa lẫn vào bên trong thạch điêu. Chẳng ngờ trong mắt đầu sói kia thình lình lóe hiện tinh quang, một hư ảnh sói xám lớn chừng hai ba trượng cũng đột ngột xông đến vị trí trung tâm của căn phòng rồi ngẩng đầu tru dài một tiếng. "Có lẽ đúng là nơi này rồi." Cung trang thiếu nữ thì thào tự nói một câu sau đó quay người đánh ra mấy đạo ánh sáng trắng nối tiếp nhau lao về phía những yêu thú còn lại trên tường đá. Những yêu thú kia lúc này cũng đồng loạt hóa thành ảo ảnh thoát thể xông ra. Trong lúc nhất thời, tám hư ảnh yêu thú vô cùng sống động bắt đầu đuổi bắt, đùa giỡn với nhau bên trong đại sảnh. "Nơi này đúng là cửa vào Vạn Yêu điện?" Liễu Minh vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt cũng không kiềm được lên tiếng thắc mắc. "Phù lục đã có phản ứng như vậy, hẳn là không sai." Nàng ta sau khi nhàn nhạt trả lời một câu liền đem phù lục màu bạc trong tay ném lên không trung, ngón tay xinh đẹp cũng theo đó điểm ra. "Phốc" một tiếng! Chỉ thấy phù lục kia trong nháy mắt nổ văng tung tóe. hóa thành từng điểm hào quanh ánh bạc tràn ngập không gian trong căn phòng rộng lớn. Tám hư ảnh yêu thú kia vừa tiếp xúc với điểm sáng ánh bạc liền hóa thành từng đạo yêu khí biến mất vào trong bàn đá đặt tại vị trí trung tâm. Bàn đá hình tròn lập tức trở nên run rẩy, mặt ngoài cũng thình lình hiện ra thật nhiều hoa văn màu bạc, sau vài tiếng lách cách liền chìm vào bên trong mặt đất. Sau một lát, một pháp trận màu tro lớn chừng vài trượng đã nhanh chóng hiện ra trên nền đất lạnh lẽo. "Chúng ta đi!" Cung trang thiếu nữ sau khi ra hiệu cho Liễu Minh liền nhanh chóng tiến vào pháp trận trước mặt. Liễu Minh sau khi trầm ngâm một chút, liền trở tay bóp nát mấy miếng phù lục tăng thêm vài tầng bảo hộ cho bản thân rồi mới theo sát phía sau. Sau một khắc, một cỗ yêu khí đã cuồn cuộn tuôn ra từ trong pháp trận. Liễu Minh đột nhiên cảm thấy hai tai ù đặc, sau đó cảnh vật bốn phía liền trở nên mơ hồ theo từng vòng quay cuồng của trời đất. Khi hắn lần nữa tỉnh táo trở lại, đã thấy bản thân xuất hiện bên trong một cung điện thần bí vô cùng tăm tối. Cung trang thiếu nữ bên cạnh lúc này đã không ngừng đi lại dò xét xung quanh. Phóng mắt nhìn quanh, toàn bộ cung điện truyền đến cảm giác rộng lớn đến vô cùng, dù cố gắng thế nào cũng chỉ thấy được một mảnh đen sì vô cùng hiu quạnh. Liễu Minh dùng thần thức đảo qua phạm vi vài dặm cũng không phát giác được bất cứ tồn tại nào khác lạ, khi hắn định thúc đẩy thần thức tiến xa hơn thì mới phát hiện tầm quan sát truyền đến cảm giác trì trệ. Thì ra nơi đây tồn tại lực lượng có tính áp chế không nhỏ đối với thần thức! "Không gian nơi đây lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta, yêu khí lại vô cùng dồi dào. Có điều trải qua hàng vạn năm bị giam cầm, những yêu hồn ở đây bằng cách nào đó đã hình thành nên một sự cân bằng khéo léo ngăn cách giữa nơi này với thế giới bên ngoài, nếu không phải khoảng cách hiện tại là vô cùng gần thì Nhân loại như ngươi bình thường không thể phát giác được điểm gì khác lạ. Ngươi nên thử kích phát bí thuật Đồ Đằng để xem có thu hoạch được gì không?" Thiếu nữ vận cung trang khẽ nhúc nhích đôi môi truyền âm cho Liễu Minh. "Đa tạ đạo hữu nhắc nhở." Liễu Minh nghe vậy tức thì hiểu ra bèn chắp tay cảm tạ. Ngay sau đó, hắn khép hai mắt lại, đem pháp lực trong cơ thể truyền vào đồ đằng Xa Hoạn ở trên vai. Sau đó Liễu Minh nhẹ nhàng vỗ đầu vai một cái, từ dưới lớp quần áo phát ra ánh sáng xanh dương chói mắt, một hư ảnh Thanh Ngưu liền theo đó hiện ra. Ngay khi ảo ảnh xuất hiện, phạm vi chừng mười trượng xung quanh lập tức nổi lên từng đợt sóng chấn động. Vài sợi sương mù trắng thoáng ẩn thoáng hiện nhao nhao ở tại chỗ ngẫu nhiên ngưng tụ thành từng đoàn, sau một lát chúng biến ảo thành ảo ảnh cự quy màu vàng cùng ảo ảnh đại bàng ba chân hùng dũng đang giương cánh. Thân hình cả hai đều lớn hơn mười trượng, mặc dù có chút mông lung nhưng từ khí tức phát ra vẫn có thể đoán được chúng là yêu hồn cấp Hoá Tinh. Điều làm Liễu Minh bất ngờ chính là khi cả hai vừa nhìn thấy ảo ảnh Xa Hoạn trước người hắn thì đột nhiên vẻ mặt tràn đầy sự sợ hãi lập tức quay người gấp gáp bỏ chạy thục mạng ra phía xa. Đúng lúc này, không chờ Liễu Minh thi triển pháp quyết, ảo ảnh Xa Hoạn thình lình trợn to hai mắt, rồi nhanh chóng ngước lên trời gào rú một tiếng. Ánh sáng màu xanh dương ở quanh thân liền hoá thành một tấm lụa đuổi theo hai luồng yêu khí mơ hồ ở đằng xa bằng một tốc độ vô cùng kinh người. Chỉ sau mười hơi thở qua đi, ánh sáng màu xanh dương vừa loé lên ở phía xa, đã nhanh chóng hóa thành một trận cuồng phong gào thét quay về, đúng là ảo ảnh Xa Hoạn! Nhìn vào biểu hiện hài lòng của ảo ảnh này, hiển nhiên hai yêu hồn kia đã bị nó cắn nuốt sạch sẽ, khí tức phát ra so với vừa nãy cũng đã tăng thêm một phần. Liễu Minh thấy vậy liền trở nên mừng rỡ. "Đợi lát nữa, bản cung sẽ thi triển bí pháp tìm kiếm yêu hồn truyền thừa mình cần, những việc sau đó phải giao lại cho ngươi rồi." Thiếu nữ vận cung trang thấy thế cũng hiện lên vẻ hài lòng, sau khi dặn dò hắn liền khoanh chân ngồi xuống. Sau đó tay áo nàng run lên, trong tay liền có thêm chín cây cờ nhỏ sặc sỡ năm màu: vàng, xanh, đỏ, trắng, đen; rồi nàng mở miệng phun ra một ngụm yêu khí màu bạc nhạt lên trên trận kỳ. Ánh sáng loé lên, chín cây cờ nhỏ từ trong tay bay ra, theo mười ngón tay liên tục đưa lên hạ xuống của thiếu nữ mà bắt đầu trôi nổi giữa không trung trong phạm vi mười trượng xung quanh. Sau vài hơi thở qua đi, những cây cờ nhỏ này liền được sắp xếp theo một trật tự quái dị cắm trên mặt đất, trông không có quy tắc gì cả nhưng dường như hàm ẩn sự huyền diệu nào đó. Ngay sau đó, thiếu nữ vận cung trang khẽ lẩm bẩm tiếng chú ngữ tối nghĩa, một tay kết pháp ấn, thoáng mơ hồ đánh ra chín đạo pháp quyết vỗ chính xác lên trên những lá cờ nhỏ. Lập tức những trận kỳ này run lên, ánh sáng đủ màu sắc phát ra mạnh mẽ. Đồng thời từng tia sáng vô cùng nhỏ cuồn cuộn từ trên cao quét ra, ở giữa không trung kết thành một màn sáng sặc sỡ nhiều màu sắc nửa hình cầu, đem thiếu nữ làm trung tâm mà chụp xuống. Làm xong hết thảy mọi việc, đôi mắt xinh đẹp của thiếu nữ nhắm chặt lại, đồng thời trong miệng lại bắt đầu niệm chú. Cùng lúc đó, bên ngoài thân thể thiếu nữ như hô ứng với pháp trận xung quanh, bắt đầu phát ra ánh sáng đủ mọi màu sắc. Ánh sáng càng lúc càng chói mắt, dần dần tràn ngập toàn bộ pháp trận nửa hình cầu, rực rỡ tươi đẹp lạ thường. Thiếu nữ vận cung trang vốn là dung nhan tuyệt mỹ, ở giữa màn sáng sặc sỡ càng trở nên nổi bật, lộ ra vẻ đẹp động lòng người khiến Liễu Minh nhìn thấy cũng không tránh khỏi một thoáng thất thần. Bỗng nhiên thiếu nữ dừng tiếng niệm chú lại, mở miệng phun ra một viên châu màu trắng óng ánh, lơ lửng trước người không nhúc nhích. Liễu Minh thấy vậy, nội tâm xẹt qua một ý niệm. Viên châu này đã từng được phun ra lúc đối chiến với tên Ma Nhân kia, có lẽ là Yêu Đan của cô gái này. Sau khi Yêu Đan được phun ra, mười ngón tay trắng nõn của thiếu nữ búng ra không ngớt, từng đạo pháp quyết màu bạc nhạt nhanh chóng đánh lên trên nó. Lập tức từng tia sáng màu bạc mờ mờ từ trong viên châu phát ra, một luồng yêu khí màu bạc nhạt lấy thiếu nữ làm trung tâm mà tràn ra khắp bốn phương tám hướng. Liễu Minh cảm thấy hư không xung quanh vốn yên tĩnh, sau khi yêu khí màu bạc dung nhập vào lại bắt đầu có chút rối loạn, xung quanh vang vọng tiếng thét như có như không. Có tiếng sư tử rống, có âm thanh hổ gầm, hòa lẫn vào từng tràng ưng hót, sói tru... Số lượng nhiều đến nỗi không thể đếm hết. Những âm thanh chói tai này liên tục phát ra ngay bên cạnh khiến cho nội tâm Liễu Minh không khỏi dâng lên một trận hoảng hốt. Thiếu nữ ở trong pháp trận nửa hình cầu lại phảng phất như không nghe thấy gì, hai tay vẫn liên tục kết thành pháp quyết. Chính vào lúc này, một luồng yêu khí màu bạc bỗng nhiên từ trên đỉnh đầu thiếu nữ phóng thẳng lên trời, sau khi quay tròn giữa không trung một vòng liền ngưng kết ra một ảo ảnh Cửu Vĩ Yêu Hồ toàn thân trắng như tuyết trông rất sống động. Liễu Minh thản nhiên lướt mắt qua ảo ảnh hồ ly chín đuôi rồi thả ra thần thức, đồng thời một tay bấm niệm pháp quyết, sẵn sàng thúc giục ảo ảnh Xa Hoạn xuất hiện. Theo dòng thời gian chuyển dời, tiếng ồn ào đằng xa đã truyền đến càng lúc càng gần, tuy không rõ là thứ gì nhưng có thể suy đoán số lượng của nó là vô cùng kinh người, hơn nữa còn đang nhanh chóng kéo về phía này. Đột nhiên một trận tiếng xé gió nhanh chóng truyền đến từ một hướng khác! Liễu Minh thoáng nhìn qua thì thấy một mảnh ánh sáng phảng phất như đám mây đỏ che trời lấp đất hướng chỗ hai người bay vùn vụt đến, bên trong ánh sáng đỏ mơ hồ có vài chục đầu yêu thú kích thước khác nhau. Đồng tử Liễu Minh co lại, phát hiện yêu hồn cầm đầu trong đám này là một đầu Yêu hồ cực lớn, hình thể lớn chừng hơn ba mươi trượng. Con hồ ly này cũng toàn thân lông tơ trắng như tuyết, thân hình cực kỳ linh hoạt. Bên ngoài ánh sáng đỏ lập loè, chín cái đuôi màu trắng sau lưng không ngừng đong đưa trong gió, phảng phất như một đoá hoa. So sánh với lúc thiếu nữ vận cung trang biến hình trước đây, ngoại trừ kích thước cơ thể có chút chênh lệch, những thứ còn lại gần như là giống nhau hoàn toàn.