Ma Thần Thiên Quân
Chương 868 : Lợi ích to lớn
“Ông...”. “Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Hư không một chỗ cách Lôi cấm chi đia không xa xuất hiện kinh thiên ba động lực lượng nhưng ơ đây là khu vực không có tinh cầu sinh mệnh hay đại lục nào nên cũng không có người chạy đến quan chiến, bất quá cũng không ngăn cản được một ít đại năng có cảm ứng, bọn hắn đều là nhao nhao quay đầu nhìn đến nhưng cũng không trực tiếp đi đến quan sát, đều ở rất ca cảm nhận cuộc chiến này.
Tại trung tâm chỗ ba động lực lượng truyền ra có ba người, một trong đó chính là Thiên Quân đang đứng bên trong Vô cực thiên cảnh trầm tư im lặng, dĩ nhiên là như không nhìn đến hai đạo công kích hủy thiên diệt địa đang hướng đến phía mình. Trong đó Từ Chấn Hào như là tử vong đế vương bước ra từ thâm uyên địa ngục, tử vong khí tức tràn ngập hóa thành một đạo hôi sắc trụ quang, Chu Huyền bên kia thì lại khác, hắn như hóa thân một cái Yêu nguyệt ma chu vô cùng lo lớn nhả ra kinh người tơ tuyến sáu màu quỷ dị đâm hướng Thiên Quân, hai đạo công kích này đều có dư sức đem thương khung vị diện của Tinh không vô tận chấn động mạnh nhưng lại đều trực hướng Thiên Quân thì có thể thấy được tình huống hiện tại của hắn có bao nhiêu hung hiểm. Thế nhưng cho dù là đang đối mặt với tình huống này thì Thiên Quân vẫn như là không thấy.
“...”. Bên trong thể nội của Thiên Quân hiện đang xảy ra biến hóa vô cùng lớn, mười đạo Hỗn độn cảnh linh hồn mang theo Tử vong khí tức điên cuồng chạy loạn trong thân thể hắn, những nơi đi qua liền bị Tử vong khí tức lây nhiễm mà có dấu hiệu đồng hóa thành tử vong chi thể, sinh mệnh lực yếu đi rất nhiều nhưng có thể thấy được có một cỗ sinh mệnh khí tức tại sâu trong đó không ngừng xuất hiện, đây phảng phất như trong từng thớ cơ, trong từng bộ vị trong cơ thể hắn sinh ra vô cùng vô tận sinh mệnh lực lượng, tử vong khí tức cho dù lại tràn ngập khắp thân thể hắn cũng không thể dập tắt được sinh mệnh lực huyền bí kia.
Mà Thiên Quân không có làm ra phản ứng gì chống lại mười ba đạo linh hồn kia “rải” tử vong khí tức vào thân thể mình không phải là vì hắn không làm gì được mười ba đạo linh hồn kia, hắn không có làm ra phản ứng một là vì hắn vô cùng tự tin bản thân vẫn đang hoàn toàn khống chế được cục diện, hai đó là vì những tử vong khí tức này thẩm thấu vào thân thể của hắn dĩ nhiên là lại đang kích thích một thứ khác đang sống lại trong thân thể hắn, Chân lực!
Phảng phất như đạt đến một loại áp lực viễn siêu cực hạn mà thân thể của hắn có thể chịu được, Thiên Quân dĩ nhiên lại nhận thấy được trong lúc này nhục thân của hắn một bên chính là không ngừng xuất hiện vô cùng vô tận sinh mệnh lực, một bên nhưng là đang tự động sinh ra Chân lực, mà cái này Chân lực đang không ngừng được sinh ra cùng Chân lực của Công Tôn Tuyết Nhi mà trước đây hắn cảm nhận được có khí tức giống nhau, hung lệ vô cùng!
“...”. Tử Vong Đế nghe đến Thiên Quân như thế chắc chắn nói thì lại đột nhiên im lặng, toàn bộ mười ba đạo linh hồn mang theo tử vong khí tức đang điên cuồng chạy trong thân thể của Thiên Quân cũng chợt dừng lại.
“Như thế nào?”. Thiên Quân nhưng lại không có dừng lại, Tử Vong Đế im lặng thì hắn lại tiếp tục nói. “Nhận ra rồi chứ? Ngươi tử vong chi lực cơ bản là không thể dập tắt được sinh mệnh lực của ta, mà ngươi chủ hồn cùng mười hai cái phân hồn lại lựa chọn cùng một chỗ chui vào thân thể ta, đây nhưng chính là hành động tìm chết!”. Hơi chút dừng lại một chút thì khẽ cười nhạt nói. “Ngươi cùng Từ Chấn Hào đạt được cái nào đó liên hệ hợp tác nhưng hiện tại xem ra hắn cùng Chu Huyền không những muốn giết ta mà cùng một chỗ đem ngươi chém giết, chiếm lấy tất cả của ngươi, thực sự là một cái đáng thương gia hỏa!”.
“Bớt nói nhảm đi Vũ Thiên Quân, ngươi nghĩ một chút kế khích tướng kia có thể làm được cái gì? Ngươi cỗ nhục thân này sẽ thành của ta, sinh mệnh lực mạnh mẽ một chút thì lại như thế nào? Ngươi hiện tại có thể vận dụng được bao nhiêu lực lượng đây? Ta có thể đem lực lượng của ngươi kiềm chế lại để ngươi một chút cử động cũng là vô cùng khó khăn, bị Từ Chấn Hạo cùng Chu Huyền giết là chuyện sớm muộn mà thôi, ta sau đó vẫn sẽ có thể dễ dàng thu được thân thể của ngươi!”. Tử Vong Đế một chút dừng lại đương nhiên cũng liền nhìn ra được những gì Thiên Quân nói, nhất thời giọng nói có chút trầm thấp vang lên.
“Giết ta? Ha ha ha, nói chuyện giật gân cái gì thế? Bản thiếu gia thân thể có thể không cần sợ Tử vong khí tức của ngươi cảm nhiễm, ngươi nghĩ ta không thể đem ngươi tống khứ ra ngoài sao?”. Thiên Quân dĩ nhiên là không có chút nào sợ hãi, trái lại nhưng càng là cười lớn nói. “Ngươi có biết vì cái gì mà ta không có đem người đẩy ra ngoài không?”. Bất chợt hắn có chút vui vẻ cười nói.
“Vì cái gì...”. Tử Vong Đế nghe đến Thiên Quân câu nói trước thì liền có chút chột dạ, dĩ nhiên là không có lập tức nói cái gì, Thiên Quân nói nhưng đúng thực là có đạo lý vô cùng, nghe đến câu nói sau thì đã không nhịn được hỏi.
“Chết đi! Vũ Thiên Quân!”. Cũng gần như đồng thời với lúc đó là hai đạo công kích hủy thiên diệt địa cũng hướng đến trên người Thiên Quân, Từ Chấn Hào như là thái sơn hạ đỉnh mang theo hôi sắc quang trụ từ trên đỉnh đầu Thiên Quân đánh xuống, trong khi đó Chu Huyền đánh ra vô số tơ tuyến lại chụp lên người Thiên Quân, từng đạo lại như lưỡi dao sắc nhọn đem hư không cũng xoắn giết không còn, nghĩ đến đánh lên người Thiên Quân thì chắc chắn sẽ đem hắn cắt thành muôn mảnh bụi bặm, thân thể đến cặn cũng không còn.
“Đơn giản! Ta là muốn nhờ các ngươi một chỗ giúp ta kiểm chứng một cái tuyệt thế đột phá của Vũ Thiên Quân ta! Vô cực chân thân!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng nói, dĩ nhiên là ngay tại lúc hai đạo công kích đánh lên Vô cực Thiên cảnh thì đã lập tức đem nó thu lại, đồng thời với đó liền đem thân thể thiên phú bày ra, cả người từ bên ngoài như không thấy có cái gì biến hóa nhưng Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền công kích đánh lên người hắn lập tức đã nhận thấy dị thường.
“Phốc...”. “Xuy...”. “Ah! Đáng chết! Hai ngươi làm sao lại có thể trực tiếp công kích Bản Đế!”. Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền mắt thấy đã đánh lên người Thiên Quân thì đã không để tâm chuyện Thiên Quân lại đột nhiên tiêu trừ Vô cực Thiên cảnh, từ bỏ phòng vệ, thế nhưng khi đánh lên người Thiên Quân thì bọn hắn liền cảm thấy không đúng, tất cả công kích lại như đánh lên hư không, Thiên Quân không có bị công kích này hủy diệt hay không nhưng từ trong thể nội của hắn vang lên một tiếng hét thảm vô cùng trầm thấp, kia không thể nghi ngờ chính là tiếng hét thảm của Tử Vong Đế!
“Đáng chết! Mau mau thu lại công kích, Từ Chấn Hào, ngươi dám có ý đồ giết ta sao? Muốn khi sư diệt tổ phải không!”. Cũng ngay sau đó thì Tử Vong Đế thanh âm lại tràn đầy phẫn nộ cùng điên cuồng vang lên, nếu là tình huống bình thường thì hắn kiềm chế lại Thiên Quân, như vậy thì Thiên Quân cũng chỉ có thể đứng đó chịu hai người công kích cho đến chết nhưng Thiên Quân thân thể không biết là có chuyện gì lại đột nhiên hư vô hóa, Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền hai người công kích đánh lên đó không thể nghi ngờ là đã đánh lên trên chủ hồn cùng mười hai đạo linh hồn phân thân của hắn, đây không thể nghi ngờ chính là đả kích hủy diệt!
“Hả...”. Từ Chấn Hào nghe nói như vậy thì ánh mắt hơi chút biến đổi, trên tay lực lượng xuất hiện chớp nhoáng ba động không dứt khoát, hôi sắc quang trụ đánh lên thân thể Thiên Quân lực lượng nháy mắt liền giảm đi ba thành, nhìn thấy như vậy thì Chu Huyền đứng một bên làm sao có thể làm ngơ, ánh mắt chợt lạnh xuống gầm lên. “Vũ Thiên Quân chắc chắn đang dùng môn thần quỷ dị nào đó tránh đi công kích của chúng ta, chúng ta nếu tiếp tục công kích chắc chắn có thể đem hắn giết chết, Từ huynh đừng có mềm lòng, lấy hắn thực lực thì nếu như không chết thì chính là chúng ta chết, Vũ Thế Thần chỉ e đang chạy đến đây rồi, đừng bỏ qua cơ hội này!”. Hắn trong khi nói thì càng là huy động thêm vô số sáu màu tơ tuyến rảo sát về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn đem cơ thể của Thiên Quân hoàn toàn chém thành bụi bặm, tại trong đó Tử Vong Đế chủ hồn cùng mười hai đạo phân hồn có cái kết cục gì thì đương nhiên cũng không khó đoán.
“Hít! Sư phụ! Ngài yên tâm! Đồ nhi chắc chắn sẽ không để ngài tử vong, giúp ta kiềm chế Vũ Thiên Quân một chút, ta sẽ ngay lập tức đem hắn giết chết!”. Từ Chấn Hào nghe vậy thì thân hình cũng liền nhẹ chấn một cái, ánh mắt chợt lóe lên một cái thì cũng liền biến lạnh băng lãnh vô cùng nói, dĩ nhiên là đã cho thấy hắn lời nói cùng cách làm là hoàn toàn khác biệt, hắn đã có tính toán của riêng mình, Tử Vong Đế không cần thiết phải sống tiếp nữa!
“Ông...”. “Xuy...”. “Phốc...”. Mặc cho đánh lên người Thiên Quân không có chút ý nghĩa nào, chỉ như đánh lên hư không nhưng Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền đều không có chút nào có ý định nương tay, bọn hắn có thể chắc chắn mười thành trước mặt chính là Vũ Thiên Quân bản thể, đây không phải là hư ảnh, Thiên Quân chỉ là đang dùng thủ đoạn thần thông kỳ bí nào đó mà thôi, do bị Tử Vong Đế kiềm chế nên không thể phòng thủ, hiện tại chỉ có thể bị động chịu đòn, bọn hắn công kích vẫn có thể từng chút một khiến Thiên Quân bị thương, thời gian vận dụng môn này nghịch thiên thần thông chắc chắn sẽ có hạn chế, Thiên Quân thời điểm chết đã không xa.
“Rất tốt! Các ngươi làm rất tốt!”. Mà cũng đúng như hai người Từ Chấn Hào nghĩ, mặc cho Thiên Quân Bản nguyên hiện tại đã đạt đến Vực đại viên mãn sơ kỳ thì hắn Vô cực chân thân cũng không thể duy trì được quá lâu, dĩ nhiên là cũng không thể hoàn toàn không nhìn đến công kích của hai người Từ Chấn Hào, mỗi một chiêu của hai người Từ Chấn Hào thì có nửa thành đánh lên Thiên Quân, tích lại thì hắn đúng là bị thương không nhẹ, bất quá lúc này Thiên Quân lại không có để ý những này, hắn dĩ nhiên là đang nhìn đến thân thể biến hóa, Chân lực dĩ nhiên là đang điên cuồng sinh ra, mà hắn cũng tại trong lúc này có minh ngộ, hắn đã hiểu Chân lực là như thế nào mới có thể được sinh ra!
“Ah! Các ngươi đáng chết, Bản Đế không để các ngươi đạt được mục đích đâu...”. Tử Vong Đế đương nhiên cũng không có ngu ngốc tiếp tục lưu lại trong cơ thể của Thiên Quân nữa, hắn cần một cỗ thân thể thượng giai để đoạt xá trùng sinh nhưng cũng không có ngu ngốc lấy mạng mình ra liều, cứ tiếp tục như này thì chỉ e là không những Thiên Quân thân thể bị chém vụn mà đến bản thân hắn chủ hồn cùng mười hai đạo phân hồn cũng bị hai tên súc sinh kia chém giết.
“Bồng...”. “Vù...”. Đây không thể nghi ngờ chính là đang nói hắn đang muốn đi ra khỏi thân thể của Thiên Quân, Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền nghe vậy thì ánh mắt liền biến đổi, công kích đánh lên người Thiên Quân lại càng thêm điên cuồng, hai người bọn hắn liên thủ công kích mang đến uy năng nhưng chính là khủng bố đến cực hạn ah!
“Ah! Cái gì? Vũ Thiên Quân ngươi là cái giống gì? Mau buông ra linh hồn của ta...”. Thế nhưng một cái sát na sau đó thì Tử Vong Đế lại vô cùng kinh hãi hô lên, linh hồn của hắn dĩ nhiên là lại bị Thiên Quân nhục thân bám lấy, linh hồn lực bị Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền đánh tróc lại càng là bị nhục thân của Thiên Quân hấp thu lấy.
“Ha ha, Bản thiếu gia chờ chính là một khắc này!”. Đến lúc này thì Thiên Quân mới phá lên cười vô cùng sảng khoái, chính hắn cũng không ngờ đến một trận chiến này lại để hắn thu được một cái ngoài ý muốn lợi ích to lớn, dĩ nhiên là đã hoàn toàn biết được cách để kích phát hình thành nên Chân lực một cách chính tông.
Hắn trước đây nghĩ là lấy linh hồn lực của mình hòa vào nhục thân lực lượng, mượn nhờ áp lực bên ngoài đưa thân thể nhục thân đến cực hạn làm môi giới dung hợp, bây giờ mới nghĩ lại thì có chút sai lầm, kia cũng sinh ra Chân lực nhưng lại không phải loại kia hung mãnh bá tuyệt Chân lực như của Công Tôn Tuyết Nhi, hiện tại thì đã biết được sai ở chỗ nào. Muốn hòa vào linh hồn thì phải là linh hồn của kẻ khác mà không phải là linh hồn của chính mình, như vậy mới có thể thu được chính tông Chân lực, một loại lực lượng cường hoành bá đạo có thể không chút nào kém Chân đạo lực lượng. Ngày sau hắn đã có thể đem nó truyền cho tộc nhân thuộc hạ thân cận của mình.
“Xuy...”. “Xuy...”. Trong thể nội của Thiên Quân lúc này chính là đang xuất hiện vô cùng vô tận lực lượng, đây nhưng chính là Chân lực đang không ngừng diễn sinh chạy khắp thân thể hắn, thân thể đang ở Vô cực chân thân như Hung sát khí tức cũng không chút nào bị dấu đi, nó dĩ nhiên là lại lan truyền ra bên ngoài, Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền nhìn thấy Thiên Quân lại như một cái Hung thú sống lại thì ánh mắt cũng liền biến hóa cùng chấn kinh không thôi, một cái Nhân tộc như Thiên Quân như thế nào lại có Hung sát khí tức không khác Hung thú nhất tộc?
“Bồng...”. “Bồng...”. Dưới chân Thiên Quân đột nhiên xuất hiện chấn động vô cùng mãnh liệt, một cái sát na sau đó thì Vô cực đồ cũng đã xuất hiện, Thiên cảnh xuất hiện một khắc thì lập tức sinh ra lực lượng phòng hộ đem công kích của Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền chặn lại, tuy rằng không thể chặn lại được quá lâu nhưng như vậy một chút tí tẹo thời gian đã đủ cho Thiên Quân rồi.
“Thái sơ chân thân! Ra đây cho ta!”. Thiên Quân gầm lên một tiếng thì thân thể như là đột nhiên lớn lên một vòng, tiếp đó một cái nháy mắt liền như đón gió lớn lên không ngừng tăng lên kích thước, cũng tại trong lúc đó thì hắn vung lên hai nắm đấm song song cùng lúc đánh về phía Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền.
“Cái gì...”. “Uỳnh....”. “Rầm...”. Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền nhìn thấy đột biến thì trong mắt đều lóe lên kinh hãi không thôi, bất quá bọn hắn phản ứng cũng không chậm đi đâu, sẵn tiện trên tay công kích đều là trực diện cùng Thiên Quân nắm đấm va chạm, nhất thời hai tiếng kinh thiên động địa vang lên, dưới lực lượng khủng bố không thể hình dung như thế thì hai người cũng liền bị đánh bật ngược về phía sau, bốn con mắt đều không dám tin tưởng nhìn đến chỗ kia một cái cự nhân vẫn đang không ngừng lớn lên. Bọn hắn bật ngược về phía sau không phải là vì thua bởi Thiên Quân, lùi lại là để quan sát tình hình, Thiên Quân xuất hiện biến hoá nhưng lại vô cùng quỷ dị đây.
“Ha ha, Vũ Thiên Quân ta cuối cùng cũng hiểu được, ha ha!”. Thiên Quân hóa ra Thái sơ chân thân thì cũng chỉ dùng thân thể cùng Chân lực lượng, tuy rằng hiện tại còn không có hoàn thiện nhưng đánh ra công kích lại gần như đạt đến Ngũ cực Hỗn độn cảnh tầng thứ công kích, thử hỏi lại cho hắn một chút thời gian hoàn toàn tiêu hóa hết mười ba đạo linh hồn của Tử Vong Đế thì sẽ là tràng cảnh gì? Không cần nói cái khác, Lục cực Hỗn độn cảnh chắc chắn cũng không phải là đối thủ của hắn!
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
236 chương
32 chương
70 chương
123 chương
89 chương
31 chương