Ma Thần Thiên Quân
Chương 849 : Không yên tĩnh
“Viu...”. Thiên địa như lâm vào tĩnh lặng, Thiên Quân một câu nói cơ bản liền chặn luôn đường lui của trung niên nhân hắc kim y phục kia. Nếu hắn hiện tại rời đi tức là sợ Thiên Quân, đường đường một cái Lục cực Hỗn độn cảnh lại cứ như vậy bị quát lui, cuốn gói chạy trốn thì hắn sau này cũng không cần ở bên trong Tinh không vô tận này hỗn nữa, thậm chí là sẽ có vết nhơ kéo theo hắn cho đến mãi về sau ở Tổ vũ trụ, do đó hiện tại hắn cũng chỉ có một sự lựa chọn mà thôi, đó là đem Thiên Quân cái này ngông cuồng thanh niên giết chết!
“...”. Thiên Quân nói xong một câu này thì cũng không có chút biểu tình gì, hắn có thể cảm nhận được vẫn còn cường giả đang ẩn núp ở gần đây, bất quá tên kia ẩn núp cũng rất tốt, đã có thể dấu được hắn dò xét, bất quá cho dù là như thế thì hắn cũng không có chút nào sợ hãi, chỉ sợ tên kia không lộ diện, lộ diện thì cùng một chỗ chém giết là được. Khiêu khích tên Vực ngoại cường giả này thì cũng chính là biện pháp tốt nhất dẫn ra kẻ đang ẩn mình kia.
“Ngươi lặp lại một lần nữa?”. Một chút im lặng thì tên trung niên nhân mặc hắc kim y phục kia trong mắt nộ phóng sát khí như thực chất nhìn Thiên Quân chằm chằm nói.
“Hắc Lân! Đi giết hắn cho ta, những kẻ đi phía sau hắn cũng cùng một chỗ giết!”. Thiên Quân cũng không có chút nào để ý liếc nhìn sang Hắc Lân cười nhạt nói, cái loại xem thường đến cực điểm không chút để mắt một cái Lục cực cùng bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh vào đâu, cũng chỉ như sâu kiến mà thôi. Về phần Hắc Lân, theo Thiên Quân nhìn thấy thì về thực lực Hắc Lân hơi chút nhỉnh hơn trung niên nhân mặc hắc kim y phục kia, đơn đả độc đấu có thể đánh bại được nhưng thêm vào bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh thì Hắc Lân chỉ e sẽ là ăn thiệt thòi, bất quá vậy cũng không có chuyện gì, Thiên Quân chỉ muốn nhờ hắn dẫn dụ ra kẻ bí ẩn kia thôi.
“Vâng!”. Hắc Lân ánh mắt hơi chút lóe lên thì cũng liền gật đầu đáp ứng, âm thanh còn chưa dứt thì thân hình đã hóa hư ảo, một cái chớp mắt đã đến trước mặt trung niên nhân kia đánh ra một quyền, hư không cơ bản là không chịu nổi một quyền này của hắn uy năng, dĩ nhiên liền đã ầm ầm băng toái.
“Muốn chết!”. Trung niên nhân hắc kim y nhìn thấy như vậy thì giận tím mặt lạnh quát, hắn không như Thiên Quân nhìn được Hắc Lân một chút, trong mắt hắn thì Hắc Lân bất quá cũng chỉ có Ngũ cực Hỗn độn cảnh tu vi mà thôi, bằng đó tu vi lại dám trực diện đi công kích hắn, đây không thể nghi ngờ chính là tìm chết. Quát lên một tiếng thì hắn cũng vung ra một quyền, trực tiếp cùng Hắc Lân va chạm.
“Uỳnh...”. “Rầm...”. “Hự...”. Kinh thiên tiếng bạo vang lên, khí lãng do dư âm lực lượng quét ra bốn phương tám hướng đem hư không khắp nơi ép vỡ, tại trong đó thì hắc kim y phục trung niên nhân ánh mắt liền đã biến đổi, lạnh rên một tiếng đầy kinh hãi bật lùi về phía sau, nhất kích va chạm này hắn đương nhiên là đã bị thương một chút. Hắn quả thực không ngờ được thực lực của Hắc Lân lại cường hoành như thế.
“Phế vật!”. Hắc Lân một kích đẩy lùi trung niên nhân kia thì cũng liền hừ lạnh một tiếng quát lớn, hiện tại thực lực đang ở tăng lên, hắn đương nhiên muốn có một cái vật thử nghiệm, trung niên nhân này đương nhiên là một cái đá mài chân vô cùng tốt. Đắc thủ sau đó hắn đã lập tức lao lên đánh xuống bồi thêm một kích, thế nhưng nên biết còn có mấy kẻ sẽ không để chuyện này xảy ra.
“Gào...”. “Gầm...”. Phía sau trung niên nhân kia bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh đều gần như đồng thời xuất thủ, bọn hắn thân thể khẽ biến thì liền đã hóa ra tự thân bản thể, là một cái cự thú nhìn như cự lang, bất quá bọn hắn trên thân cũng không có lông, phần đầu lại càng thêm dữ tợn, toàn thân đen kịt tỏa ra hàn khí bức người, dĩ nhiên là Huyền Minh thú nhất tộc, thiên về băng hệ công kích. Bốn cái cự thú xuất hiện sau đó thì lập tức phát ra bốn đạo băng lãnh chi khí đem cả hư không đóng lại đánh về phía Hắc Lân, uy lực khủng bố dọa người.
“Uồng...”. Hắc Lân nhìn thấy như vậy thì ánh mắt cũng lập tức khẽ biến, gầm lên một tiếng thì cũng đã hiện ra bản thể, chớp mắt một cái thì một con cự trảo khổng lồ đã đem hư không chụp toái, trực tiếp cùng bốn đạo băng lãnh chi khí kia đánh lên nhau.
“Uỳnh...”. “Rắc...”. “Gào...”. Song phương nháy mắt đã va chạm kịch liệt, băng lãnh chi khí bị Hắc Lân sinh sinh đánh nát toàn bộ nhưng thế công của hắn cũng vì thế mà chậm lại, tên hắc kim y phục trung niên nhân kia đương nhiên không có bỏ qua cơ hội này, thân hình khẽ lóe lên thì cũng hóa ra bản thể, gầm một tiếng thật lớn thì một đôi cự trảo cũng đã đánh về phía Hắc Lân.
“Vù...”. “Oành...”. “Gào...”. Cảm nhận cự trảo bên trên lực lượng khủng bố thì Hắc Lân cũng không dám lãnh đạm, bất quá cũng thôi, hắn một chút hoảng loạn cũng không có, một cái khẽ lắc mình thì cự vĩ cũng đã vung lên, trực diện cùng đôi cự trảo kia va chạm, tiếp đó theo một tiếng nổ vang mạnh mẽ truyền đến thì song phương cũng đã lập tức tách ra, dĩ nhiên là tạm thời cũng không có ai có thể làm gì được đối phương.
“Băng vụ thiên không!”. Huyền Minh thú nói cũng lười nói, năm cái không hẹn mà gặp liền đã gầm lên một tiếng, cả năm cái trên thân xuất hiện băng hàn chi khí mạnh mẽ hơn mấy chục lần, khí lạnh xám trắng lan tỏa khắp thiên không, uy năng chắc chắn không đơn giản.
“Hắc độ hư không!”. Hắc Lân bên kia cũng không có chút nào yếu thế, gầm lên một tiếng thì uy áp toàn thân đột nhiên bộc phát, cùng với đó hắc ám lấy hắn làm trung tâm lan ra bốn phương tám hướng, dĩ nhiên là cùng băng hàn khí vụ trực tiếp va chạm.
“Rắc...”. “Rắc...”. “Xuy...”. Hai chỗ khác biệt màu sắc lực lượng tại trên hư không va chạm thì liền vang lên từng tiếng tan vỡ, ăn mòn vô cùng quỷ dị, hư không cũng theo đó không ngừng tan vỡ mở rộng ra xung quanh, tiếp đó hai cỗ khí tức cực mạnh tại trong đó đã va chạm vào nhau, bọn hắn như lấy hắc bạch làm ranh giới, điên cuồng va chạm.
“Gào...”. “Hống...”. “Uông...”. “Uỳnh...”. “Rầm...”. “Oành...”. Thú hống gầm thét có tính xuyên thấu cực lớn, song phương đều là yêu thú, bọn hắn đánh giết đương nhiên là vô cùng bạo lực, cơ hồ đều là quán thâu tất cả lực lượng gia cố nhục thân, tiếp đó chính là điên cuồng ngạnh kháng, tiếng va chạm liên tiếp vang lên cho thấy bọn hắn va chạm càng lúc càng thêm kịch liệt, khủng bố.
“Còn chưa chịu đi ra sao?”. Thiên Quân cùng Vũ Thiên Liên đứng ở bên dưới quan sát cuộc hỗn chiến kia đầy hứng thú, lấy Vũ Thiên Liên thực lực đương nhiên là không có khả năng nhìn thấy trận chiến này bản chất nhưng hắc ám cùng bạch sắc quang vụ va chạm thì có thể thấy được một chút, về phần Thiên Quân thì cũng chỉ thỉnh thoảng nhìn đến một chút mà thôi, hắn nhìn hư không thầm nói nhỏ. Trên thiên không cuộc chiến hiện tại vẫn đang ở thế cân bằng nhưng nếu không có đột phá nào thì Hắc Lân sẽ là kẻ bại trận, bất quá đó cũng không phải là tuyệt đối, nhất là khi nếu lại có một cái Lục cực Hỗn độn cảnh nhảy ra, Thiên Quân cũng gia nhập cuộc chiến thì kết quả chắc chắn sẽ hoàn toàn đảo lộn.
“Uỳnh...”. “Rầm...”. “Gào...”. Thiên không cuộc chiến dư uy càng lúc càng thêm khủng bố, cả Huyền Minh sơn mạch này cơ bản là không bất luận sinh linh nào không cảm nhận được sợ hãi từ sâu trong tâm linh, nhỏ yếu một chút tiểu thú cơ bản đều là nằm sấp xuống kinh hãi run lẩy bẩy. Hắc Lân thực lực đúng là mạnh mẽ hơn bất luận một cái nào trong năm cái Huyền Minh thú, bất quá hắn song quyền khó địch lại tứ thủ, hắn công kích sẽ bị cái Lục cực Hỗn độn cảnh kia cản lại rất nhiều, còn lại bốn cái Huyền Minh thú Hỗn độn cảnh Ngũ cực luân phiên công kích để cho hắn càng lúc càng mất đi ưu thế, lâu dần chỉ có thể lâm vào tự bảo vệ mình.
“Uông...”. Thủ lâu tất bại cái đạo lý này Hắc Lân đương nhiên hiểu rõ, lại thêm hiện tại chính là lúc hắn cần thử thực lực của mình, có Thiên Quân tại hắn sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, ánh mắt chợt phát lạnh nhìn về phía con kia Lục cực Hỗn độn cảnh Huyền Minh thú gầm lên, một đôi cự trảo dĩ nhiên là đã bỏ qua phòng vệ, trực tiếp chụp đến, dĩ nhiên là lấy thương đổi thương, vô cùng hung ác.
“Hống...”. “Uỳnh...”. “Ngao...”. Hắc Lân gần như là đột nhiên hành động, chịu đau hứng lấy hai cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh Huyền Minh thú công kích, thay vào đó hắn tập trung lực lượng đánh về phía Lục cực Hỗn độn cảnh Minh thú kia, cái sau vừa mới đối kháng với Hắc Lân cơ bản là không có thời gian kịp phòng vệ, trực diện hứng chịu một kích như là trời của Hắc Lân lên lưng để nó gầm thét đau đớn, lực lượng khủng bố lập tức đem lưng nó uống cong đến cực hạn, thân thể to lớn cấp tốc trùng xuống bên dưới như là lưu tinh lao xuống đại địa, trên người băng hàn chi khí giảm đi đáng kể.
“Uông...”. “Gào...”. “Uỳnh...”. “Uỳnh...”. “Rầm...”. Hắc Lân sau đó cũng không có thời gian lập tức truy kích, thay vào đó hắn nhìn đau một chút điên cuồng huy động cự vỹ quét ngang đánh về phía bốn cái Huyền Minh thú còn lại, bốn cái sau không có Lục cực Hỗn độn cảnh Huyền Minh thú kiềm chế công kích của Hắc Lân, nhất thời liền bị quất đến đến thất điên bát đảo, thân thể bay ngược về phía sau, cơ bản là không phải là một kích chi địch.
“Ông...”. “Rắc...”. Cũng ngày tại lúc này, Hắc Lân đem bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh đẩy lùi về phía sau thì trước người hắn hư không chợt rung động kịch liệt, một cái hoàng kim đại kích đâm ra hư không trực đâm vào cổ hắn, đột nhiên mà vô cùng chuẩn xác, nhất kích muốn đem huyết quản của hắn đâm thủng.
“...”. Hắc Lân đồng tử lập tức co rụt lại kinh hãi, từ chỗ đại kích bộc phát ra lực lượng thì có thể thấy được đối phương thực lực mạnh mẽ không chút nào kém hắn, lúc này lại lao ra đánh lén thì không thể nghi ngờ là muốn đem hắn nhất kích trọng thương, thậm chí là đoạt mệnh. Bất quá kẻ đánh lén kia cũng chưa đạt được mục đích thì hư không ngay trước mũi kim thương lại không có chút dấu hiệu nào mở ra một cái hắc động, từ trong hắc động vươn ra hai ngón tay thon dài hóa thành kiếm chỉ trực diện cùng kim thương va chạm, tại trong đó vang lên âm thanh lạnh nhạt của Thiên Quân. “Cuối cùng cũng chịu đi ra, ngươi để Bản thiếu gia chờ đợi có chút mất thời gian đó! Cút ra đây cho ta!”.
“Kinh!”. “Choang!”. Như là tiếng kim thiết vang lên, kiếm quang kinh khủng từ kiếm chỉ mà Thiên Quân điểm ra đem hư không phía trước hoàn toàn chém nát, Thiên Quân thân hình xuất hiện bên cạnh Hắc Lân thì phía trước người hắn cũng xuất hiện một cái mang hoàng kim giáp nam tử bị đẩy ra khỏi hư không, kẻ này ánh mắt tràn ngập kinh dị nhìn Thiên Quân, trên thân kim quang lập lòe khủng bố, dĩ nhiên là đang đề phòng Thiên Quân đột nhiên làm khó dễ.
“Chiến Thần điện truyền nhân?”. Hắc Lân nhìn thấy kẻ này thì liền có chút kinh ngạc rồi trầm thấp hô lên, dĩ nhiên là nhận ra Hoàng kim giáp nam tử, mà lại thân phận giống như không phải tầm thường.
“Chiến Thần điện? Hắc! Vậy thì cũng chết đi!”. Thiên Quân nghe vậy thì cũng hơi chút kinh ngạc một chút cười có chút quái dị, hai mắt chợt híp lại thì tay phải cũng diễn hóa là đao chém đến, nhất đao kinh thiên động địa đem hư không lập tức chẻ ra làm đôi. Tầm này mà nói thì cái gì Chiến Thần điện hắn không biết, chính là Cửu Thiên điện, Ám điện truyền nhân hắn cũng không ngại đem một lượt chém giết.
“Chiến Thần đệ thất kích! Kình thiên thích!”. Hoàng kim giáp nam tử nhìn thấy như vậy thì ánh mắt lập biết đổi, cường hành dừng lại thân hình thế lui, gầm lên một tiếng thì trên người hắn kim quang đại phóng một cái rồi liền lập tức thu lại tập trung hết lên Hoàng kim đại kích, nhất kích khủng bố hóa thành quang trụ trực tiếp cùng một đao này của Thiên Quân va chạm.
“Oành...”. “Rắc...”. Song phương va chạm lập tức gây nên một tiếng nổ mạnh, lực lượng khủng bố quét ra bốn phương tám hướng ép sụp một mảng lớn hư không thì quang trụ kia lực lượng cũng hao hết, dĩ nhiên là Hoàng kim giáp nam tử công kích cơ bản là không cản được một đao này của Thiên Quân, ánh đao đi qua liền đem quang trụ chém vụn, mắt thấy chuẩn bị chém lên người Hoàng kim giáp nam tử thì lại xuất hiện dị biến.
“Ông...”. “Uỳnh...”. “Ong...”. “Ong...”. Từ thể nội của Hoàng kim giáp nam tử đột nhiên xuất hiện một cỗ chấn động lực lượng mạnh mẽ, một cái hoàng kim tháp hư ảnh có bảy tầng đột nhiên từ trong thể nội của hắn lao ra đem hắn bao phủ ở bên trong, sinh sinh chặn lại lực lượng còn tồn dư từ một đao của Thiên Quân, âm thanh vang vọng mang theo chấn động kỳ lạ từ hoàng kim tháp vang lên đem tất cả lực lượng xung quanh không có một chút nào có thể ảnh hưởng đến Hoàng kim giáp nam tử.
“Ồ? Còn có cái mai rùa này?”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì không nhịn được kinh ngạc vang lên, đang chuẩn bị tiếp tục công kích thì đã bị giọng nói của Hắc Lân chặn lại. “Vũ đại nhân! Kẻ này là Tinh không vô tận tu giả nhận được Chiến Thần điện truyền thừa, hắn không phải là cường giả đến từ Vực ngoại!”.
“Hử?”. Thiên Quân nghe nói như vậy thì có chút kinh ngạc quay đầu nhìn Hắc Lân, tiếp đó lại quay đầu nhìn Hoàng kim giáp nam tử đầy hàm súc thú vị, không nghĩ đến đối phương lại cũng là Tinh không vô tận tu giả ah!
“Hừ! Vậy thì như thế nào? Đến từ Vực ngoại cũng được, đến từ Tinh không vô tận cũng thế, có ý đồ chém giết người của ta thì đều là kẻ địch của ta, kết cục chỉ có một, Chết!”. Chốc lát dừng lại Thiên Quân mắt liền híp xuống hừ lạnh nói, chữ “Chết” phát ra thì trước ngực hắn vạn thải hào quang cũng chợt lóe, tám đạo Tạo hóa chi quang gần như đồng thời xuất hiện, trong đó nhưng chỉ có ba đạo đánh về phía Hoàng kim giáp nam tử, còn lại năm đạo lại là công kích mấy cái Huyền Minh thú, hắn dĩ nhiên là không có ý định tha cho bất luận kẻ nào, toàn bộ đem giết chết đoạt lấy tinh hoa lực lượng là tốt nhất. Phóng xuất Tạo hóa chi quang thì cũng liền chủ động đánh về phía Hoàng kim giáp nam tử, kẻ này so với mấy cái Huyền Minh thú khó giết hơn nhiều, mấy thú này để cho Hắc Lân chơi đùa một chút cũng không sai.
“Ngươi... Ngươi là Vũ Thiên Quân!?!”. Hoàng kim giáp nam tử nhìn thấy Thiên Quân cứ như vậy lao về phía mình thì đồng tử đột nhiên co lại kinh hô, hắn dứt lời thì ba đạo Tạo hóa chi quang cũng đã đánh lên người hắn.
“Ong...”. “Ong...”. “Đùng...”. “Đùng...”. Đang bao phủ lấy hắn Hoàng kim tháp hư ảnh đột nhiên sinh ra chấn động kịch liệt, ba đạo Tạo hóa chi quana đánh lên đó liền tạo nên ba tiếng kinh thiên động địa, lực lượng đáng sợ để cho Hoàng kim tháp không được như vậy dễ dàng, thân tháp rung động kịch liệt để cho bên trong đó Hoàng kim giáp nam tử cũng không nhịn được biến sắc, nháy mắt đã biến tái nhợt, dĩ nhiên là đã bị thương.
“Không sai! Có thể nhận ra Bản thiếu gia thì xem như ngươi cũng có thể ra đi thanh thản rồi!”. Bất quá Hoàng kim giáp nam tử cũng không có thời gian để lo lắng nhiều, lực lượng hỗn độn bên ngoài hoàng kim tháp đột nhiên như lính tôm tướng cua nhìn thấy quân vương của chúng tách ra, một giọng nói lạnh nhạt truyền đến thì một cánh tay cũng như thò ra từ hư không đặt lên Hoàng kim tháp hư ảnh, tiếp đó một loại tịch diệt tiêu điều khí tức khủng bố trực tiếp đánh lên Hoàng kim tháp hư ảnh.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
236 chương
32 chương
70 chương
123 chương
89 chương
31 chương