Ma Thần Thiên Quân
Chương 720 : Thương khung tan vỡ!
Thiên Quân vốn đang điên cuồng chuyển hóa lực lượng thì đột nhiên cảm thấy áp lực to lớn hàng lâm, khí tức kia hắn nhưng đã từng cảm nhận nên đã lập tức nhận ra, cả kinh mở mắt nhìn đến. Đại trận phía bên ngoài đã bị đánh vỡ, bất quá lại đang lành lại, hư không một mảnh đen kịt, hắn trước mắt là hình ảnh của Lăng Càn Thiên, không cần nghĩ nhiều hắn cũng đã đoán được người sau xem ra đã hoàn toàn thích ứng sáu loại lực lượng kia đem hòa vào tự thân nên mới có thực lực đến đây, đồng thời cũng đã công kích phá hủy một phần Khóa vực đại trận. Bất quá làm hắn kinh hãi lại chính là con cự thủ cùng khuôn mặt đang in trên thiên không kia, trước kia khi hắn thăm dò Tế đàn còn không có hiện thế thì bị một đạo bí ẩn công kích, đại năng trước kia phá vỡ thiên không, hiện tại cảm nhận được khí tức từ chỗ cự thủ cùng khuôn mặt kia thì hắn liền biết đều là một người, một cái đại năng mạnh mẽ đến cực điểm.
“Chỉ e không kém Minh Đế cùng Ám Tôn trước kia quá nhiều...”. Hắn không nhịn được lẩm bẩm. Minh Đế, Ám Tôn trước kia có lẽ đều không có khôi phục được thực lực chân chính nhưng đều đã là Hỗn độn cảnh Lục cực, cộng thêm bọn hắn thủ đoạn thông thiên, thực lực chắc chắn đã đột phá Hỗn độn cảnh hàng rào, bí ẩn chi nhân kia đánh ra thực lực không kém bao nhiêu đương nhiên tu vi sẽ không phải là Hỗn độn cảnh, là một cái địa năng vượt qua Hỗn độn cảnh!
“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Cự thủ to lớn che đậy mấy trăm dặm thiên không vỗ về phía Lăng Càn Thiên, người sau cũng không thể trơ mắt chịu chết, một cái trắng đen âm dương đồ xuất hiện đem hư không cũng theo đó vặn vẹo áp súc lại ép về phía cự thủ đang hạ xuống, nương theo tiếng va chạm kinh thiên động địa thì một tiếng nổ lớn mang theo khí lãng ngập trời quét ra bốn phương tám hướng, hư không tan vỡ càng thêm lan rộng, chính là đại trận đang muốn lành lại một chút cũng bị đánh vỡ một chút.
“Ah...”. Đám Hỗn độn cảnh Vực ngoại thiên kiêu vốn đang công kích Lăng Càn Thiên, bị hắn một chiêu Di hoa tiếp mộc làm cho sợ hãi, cự thủ kia vỗ xuống cũng không có kịp chạy trốn nên không tránh được kết cục thảm hại, lực lượng kia chỉ là dư uy nhưng cũng đáng sợ đến cực hạn, bọn hắn một cái cũng không an lành, đều là hét thảm một trận, từng cái bị đánh bật ngược ra xa trọng thương không biết tình huống.
“Hừ...”. Lăng Càn Thiên bên dưới đó lạnh rên một tiếng, khóe miệng cũng theo đó tràn ra máu tươi, dĩ nhiên là một kích liền bị thương, tuy rằng không đến nỗi chật vật nhưng đã cho thấy chênh lệch giữa song phương.
“...”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì đáy lòng cũng theo đó nổi lên không tên lửa giận, Lăng Càn Thiên đánh đến đây đương nhiên là muốn cứu hắn, hiện tại bị bí ẩn đại năng công kích bị thương thì hắn như thế nào có thể bình tĩnh? Hắn điên cuồng thôi động lực lượng nhưng vẫn không thoát ra được Thời không lực lượng cầm cố, tuy rằng hắn có thể đẩy hết tất cả Thời không lực lượng trong thể nội ra nhưng dính sát lấy người hắn bên ngoài Thời không lực lượng vẫn như là tường đồng vách sắt cố định đem hắn chế trụ không thể nào rục rịch.
“Ồ? Lại có thể sống qua một kích của Bản tọa?”. Khuôn mặt trên thiên không khẽ nhúc nhích, âm thanh ầm ầm vang vọng khắp thiên địa, dĩ nhiên là có chút kinh ngạc.
“Vị đại nhân phía trên hãy mau mau giết hắn, kẻ này hư hư thực thực là một cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh, tương lai sẽ có thành tựu phi phàm, mong ngài nhanh chóng kết thúc hậu hoạn!”. Đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu phía xa một cái thiên kiêu cố kìm nén thương thế gầm lên, nói đoạn hắn cũng liền ho ra một ngụm máu lớn, dĩ nhiên là đã liều mạng cũng muốn nói ra thông tin này.
“Ngũ cực Hỗn độn cảnh?”. Thiên không phía trên lại vang lên một tiếng đầy kinh ngạc, sau đó khuôn mặt to lớn kia cũng khẽ chuyển, đôi mắt vốn là vô thần kia đột nhiên lóe lên quang mang, một đôi đồng tử to lớn xuất hiện nhìn chăm chằm về phía Lăng Càn Thiên.
“Nhìn con mẹ ngươi!”. Lăng Càn Thiên trước nay là cỡ nào tồn tại? Trong đời hắn ngoại trừ một lần khi chưa đột phá Hỗn độn cảnh bị truy sát ra thì chỉ có lần kia Hạo Thiên Thần địa bị mấy chỗ Thần địa liên hợp công kích mới để hắn bị thương nặng, hắn bản thân trước nay đều là cao cao tại thượng mà quan sát chúng sinh, hiện tại lại bị một cái khác dùng ánh mắt này nhìn thì như nào không tức giận? Nhất là khi đối phương lại khinh thường bản thân hắn như thế.
“Hiện cho ta!”. Lăng Càn Thiên đáy lòng gầm thét, quanh thân hắn vô biên phù văn lan tràn, chớp mắt tầm đó liền xuất hiện một cái đồ án huyền bí đến cực hạn, tiếp đó Lăng Càn Thiên bỏ qua công kích Khóa vực đại trận, trực tiếp lao lên thiên không chỗ khuôn mặt to lớn kia. Hắn đương nhiên hiểu được, muốn công kích đại trận cứu ra Thiên Quân thì trước tiên cần đẩy lui bí ẩn đại năng kia, để hắn không có khả năng tu bổ đại trận mới được.
“Điều này làm sao có khả năng... Vùng Tiểu vũ trụ này làm sao có thể xuất hiện tồn tại này...?”. Khuôn mặt to lớn kia hai mắt nhìn đến Lăng Càn Thiên chốc lát, sau đó càng là nhìn đến Càn khôn trấn thiên đồ thì đồng tử lập tức co rụt, thất thanh la lên như nhìn thấy thứ không nên tồn tại ở đây, bất quá nhìn Lăng Càn Thiên lao về phía mình thì lập tức biến thành âm trầm lạnh lẽo nói. “Ngươi cũng chỉ là ngụy Cực mà thôi, nếu cho ngươi trăm vạn năm nữa thì mới có thể là đối thủ của Bản tọa hiện tại, lúc này còn quá sớm!”. Trong khi nói thì một cái cự thủ cũng hư không thành hình đánh về phía Lăng Càn Thiên.
“Uỳnh...”. “Rầm...”. Hai loại khủng bố lực lượng va chạm lập tức để thiên không tan vỡ, hư không xoắn giết càng thêm đáng sợ, sau đó càng là ầm ầm chấn động, phảng phất như có gì đó tan vỡ, lực lượng điên cuồng tán loạn ra bốn phương tám hướng, nó uy năng so với hư không loạn lưu còn mạnh mẽ hơn nhiều.
“Đây là...”. Thiên Quân bị cầm cố bên trong Khóa vực đại trận nhưng vẫn có thể nhìn thấy tràng cảnh này, quy mô tuy rằng không sánh bằng trước kia Minh Đế cùng Ám Tôn kịch chiến nhưng hắn có thể chắc chắn Ngao Thần tinh không hàng rào đã bị đánh nát, thương khung tan vỡ, khắp nơi tràn ngập hỗn độn quy không lực lượng, thậm chí chính là Thời không loạn lưu lực lượng cũng từ đó điên cuồng tháo nước tràn ngập xuống bên trong Táng thiên chi địa.
“Uỳnh...”. “Oanh...”. “Rầm...”. Hỗn độn bên trong Lăng Càn Thiên cùng bí ẩn cường giả đại năng kia điên cuồng va chạm, liên miên tiếng va chạm không ngừng vang lên, phạm vi tan vỡ kia đúng là không có tăng lên nhưng cũng không có dấu hiệu bị mở rộng, Lăng Càn Thiên thần kỳ lại không có dấu hiệu ở thế hạ phong!
“Oàng...”. Trên đó song phương không ngừng va chạm, Lăng Càn Thiên mang theo Càn khôn trấn thiên đồ như có được lực lượng vô cùng tận một lần lại một lần cùng liên miên không dứt cự thủ thò ra từ hư không va chạm, thời gian nháy mắt cũng đã trôi qua hơn trăm chiêu va chạm, tình cảnh trong đó a chạm cơ bản là không ai nhìn thấy được cái gì, bất quá cũng không lâu, đại khái năm hơi thở mà thôi, thiên không đột nhiên vang lên một tiếng kinh thiên động địa như là kinh lôi giữa đông vang khắp thiên địa, cho dù là Táng thiên chi địa bên ngoài lân cận tinh vực cũng có thể nghe được rõ ràng, một đạo tử ảnh lấy tốc độ khó có thể hình dung như là lưu tinh lao xuống Táng thiên chi địa.
“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. “Rắc...”. “Rắc...”. Hư không sau lưng tử ảnh ầm ầm tan vỡ đánh ra một đường đen kịt tiếp nối thiên địa, không dừng lại ở đó, đạo tử ảnh này lao thẳng xuống đại địa liền để đại địa một trận ầm ầm chấn động như là động đất, thiên tai hàng lâm. Lấy chỗ đó làm trung tâm, đại địa bắt đầu ầm ầm lún xuống, khắp nơi vết nứt như là mạng nhện lan tràn, nháy mắt mà thôi, chỗ đó liền đã biến thành một chỗ thâm uyên sâu không thấy đáy, càng thêm đáng sợ đó là thâm uyên bên trong đang tràn ngập lực lượng vô cùng đáng sợ.
“Ha ha! Siêu việt Hỗn độn cảnh cũng chỉ có như thế mà thôi!”. Không dừng lại bao lâu, thâm uyên bên trong vang lên một tiếng cười điên cuồng, sau đó một đạo tử ảnh lao lên khỏi thâm uy nhìn lên thiên không lạnh lùng nói, dĩ nhiên là Lăng Càn Thiên. Hắn lúc này y phục nhiều chỗ tan vỡ, khóe miệng máu tươi còn không ngừng chảy xuống, thậm chí là khí tức cũng có lúc cao lúc thấp, bất quá cho dù là như thế nhưng khi nhìn lên thiên không khuôn mặt to lớn kia hắn lại không hề có chút nào sợ hãi.
“Ngươi là như thế nào hiểu được phương pháp chuyển hóa dung hợp lực lượng? Đây không phải là điều Hỗn độn cảnh có thể làm được, nói ra Bản tọa có thể tha ngươi một con đường sống!”. Thiên không bên trên vang lên một tiếng nói đầy lạnh lẽo.
“Điều này làm sao có khả năng...”. Đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu ở xa xa nhìn thấy những này thì đều kinh hãi gần chết. Bọn hắn dính một lần dư âm lực lượng đương nhiên cũng biết được chỗ đáng sợ nên đều lùi xa chỗ Khóa vực đại trận quan sát đại chiến, trong đó hoàn cảnh làm sao không thấy nhưng Lăng Càn Thiên lại còn sống trở về, nói mấy câu kia nhưng đã cho thấy vị đại năng kia không giết được Lăng Càn Thiên. Một cái vượt qua Hỗn độn cảnh đại năng cũng không giết được Lăng Càn Thiên thì người sau đã mạnh mẽ đến mức nào rồi?
“Tha cho ta một con đường sống?”. Lăng Càn Thiên nghe đến như vậy thì cười nhạt một tiếng nhìn lên thiên không nói. “Ngươi bản thể nếu có thể trực tiếp hàng lâm Ngao Thần tinh không thì mới có thể làm được, lợi dụng một chút khe hở hư không như thế ngươi có thể vận dụng được bao nhiêu lực lượng đến giết ta?”. Giao chiến không được bao lâu nhưng hắn đã nhìn ra được bí ẩn đại năng kia cơ bản là không thể chân chính đến Ngao Thần tinh không, không biết là hắn không thể vào hay có cố kị không dám vào Ngao Thần tinh không nhưng hắn chắc chắn tên kia còn không vào đến, nhiều nhất chỉ có thể vận dụng năm thành thực lực, tuy rằng có thể ép hắn một chút nhưng không có khả năng diệt sát được hắn.
“Hừ! Ngu xuẩn mất khôn! Đã như vậy Bản tọa liền bắt ngươi sưu hồn!”. Thiên không bên trên giọng nói kia lại vang lên, dứt lời thì một đôi song thủ to lớn thò ra từ hư không chụp xuống Táng thiên chi địa, nó so với trước kia hoàn toàn khác biệt, đôi song thủ này trắng nõn như ngọc, dĩ nhiên là một dạng như là huyết nhục chi khu, uy năng so với trước càng thêm đáng sợ.
“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Trước đó thương khung tan vỡ sanh ra hỗn loạn đã đủ đáng sợ, lúc này nhưng lại càng thêm khủng bố, cả Táng thiên chi địa bầu trời như đang ầm ầm run rẩy, lực lượng phô thiên cái địa cùng khí tức quét ngang thiên địa, uy áp đáng sợ đem đám Hỗn độn cảnh thiên kiêu xa xa ép xuống mặt đất, chính là những đại tinh vực xung quanh cũng chịu đến chấn động vô cùng đáng sợ, khắp nơi như đang sụp xuống tan vỡ, Thiên Quân đứng bên trong Khóa vực đại trận thế mà cũng cảm nhận được áp lực to lớn, mà bọn hắn tất cả cũng chỉ là chịu đến ảnh hưởng mà thôi, thân là kẻ đứng mũi chịu sào, Lăng Càn Thiên lại có thể chịu đến áp lực đáng sợ như thế nào?
“Ngươi...”. Lăng Càn Thiên nhìn thấy những này thì cũng ầm ầm biến sắc, mới nói đối phương bản thể không thể hàng lâm, hiện tại đôi song thủ này không phải song thủ thì cũng kém không nhiều, càng thêm đáng sợ đó là lực lượng này... đã vượt ra hắn có thể tưởng tượng!
“Ta liều mạng với ngươi...”. Từ đôi song thủ này hắn thế mà lại cảm nhận được tử vong uy hiếp, hắn lập tức điều động tất cả lực lượng có thể điều động, bên người Càn khôn trấn thiên đồ lại một lần nữa xuất hiện, tất cả lực lượng nháy mắt tụ lại chắn trước người hắn, làm xong tất cả những này thì đôi song thủ kia cũng đã đánh đến.
“Ông...”. “Uỳnh...”. Như là bóng đêm nháy mắt che lại thiên địa, sau đó một luồng mạnh mẽ đến cực điểm quang mang kèm theo lực lượng hùng hồn quét ngang ra bốn phương tám hướng, sau đó một đạo âm thanh to lớn không thể nào hình dung vang lên, lực lượng to lớn chấn động thậm chí đã để cho toàn bộ Táng thiên chi địa theo đó mà chấn động.
“Hự...”. “Khặc...”. Tại nơi đó trung tâm, Lăng Càn Thiên bị chấn đến thất khiếu chảy máu, cả thân thể rách mướp nhưng là lưu tinh bị đập bay xuống chỗ thâm uyên lúc trước, sống chết không biết. Hắn thực lực tại trong Hỗn độn cảnh tầng thứ đúng là vô cùng đáng sợ nhưng đối phương thực lực lại không phải là Hỗn độn cảnh có thể lý giải, hiện tại đối mặt loại này tầng thứ đại năng hắn cơ bản là không có khả năng chiến thắng.
“Ông...”. “Ù...”. Đôi song thủ kia nhưng cũng không có dừng lại bao lâu, đánh bay Lăng Càn Thiên một khắc thì cũng ù ù chấn động tiếp tục hạ xuống thò vào chỗ thâm uyên, dĩ nhiên là muốn từ trong đó bắt lấy Lăng Càn Thiên.
“Thái Huyền môn! Các ngươi phạm luật!”. Bất quá ngay tại lúc này một giọng nói tràn ngập uy nghiêm cùng tức giận vang lên, hư không ầm ầm chấn động, một cái hư không vòng xoáy hư không xuất hiện phía trên thiên không Táng thiên chi địa, một đầu thông đạo đen kịt xuất hiện, cùng với đó một cái thanh niên hôi y mang theo thần thánh khí tức nhìn như ba mươi bước ra khỏi hư không thông đạo, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thiên không khuôn mặt to lớn.
“Bổ thiên tộc!”. Thiên không khuôn mặt lớn kia nhìn thấy thanh niên thì đồng tử nháy mắt lập tức biến đổi kinh hô, đôi song thủ cũng không tự chủ được dừng lại.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
236 chương
32 chương
70 chương
123 chương
89 chương
31 chương