Ma Thần Thiên Quân

Chương 604 : Chỗ nào hiểu nhầm?

Thiên Quân trước khi bế quan thì còn có Vạn tượng chi hải và Thiên phạt chi hải là không đạt đến Thế đại viên mãn, bất quá cả hai nhưng cũng đã đến cực gần Thế đại viên mãn rồi nên thời gian hắn nâng cấp bậc hai cái chi hải này cũng không phải rất lâu. Bế quan hai tháng thì Thiên phạt chi hải nước chảy thành sông đạt đến Thế đại viên mãn, đồng thời với đó cũng đem Ma Hậu cho tiêu hóa, tu vi tăng lên không nói, hắn đem Vạn tượng chi lực cũng hòa vào Vạn tượng chi hải, một tháng tiếp theo thì Vạn tượng chi hải cũng đã đạt đến Thế đại viên mãn cấp độ, đến lúc này hắn cũng đã cảm nhận được bản thân chính thức cường đại, hắn đã có thể tự ngạo Hỗn độn cảnh chi hạ liền ở thế bất bại! Để Bát đại chi hải đồng thời đạt đến Thế đại viên mãn hắn hao tốn ba tháng, còn lại một chút thời gian chính là thôi diễn ra Tu hồn pháp quyết mới và đem tất cả những ký ức cùng tri thức thu được tổng kết lại một lần, tại tri thức phương diện hắn cho dù không dám nói bản thân là Ngao Thần tinh không đệ nhất trí giả nhưng chỉ e đã không kém nhiều. Đem Tu hồn pháp quyết mới thôi diễn đi ra còn không có đạt đến cực hạn nhưng dựa theo Thôn hồn quyết cùng Thời không thánh điển tu hồn phương pháp kết hợp lại cũng để cho hắn sáng tạo đi ra Hư vô cảnh đỉnh phong Tu hồn pháp quyết, đây chủ yếu là lấy Thôn hồn quyết làm cơ sở, kết hợp với hư không luyện hồn của Thời không thánh điển, cuối cùng sáng tạo nên Tu hồn pháp quyết tên là Thôn hồn hư luyện quyết, môn công pháp này không những để cho Linh hồn có khả năng thôn phệ linh hồn lực cực giai mà còn có thể để cho Linh hồn tại trong hư không rèn luyện càng thêm cứng cỏi, mạnh mẽ, tương lai càng thêm thôi diễn sẽ đạt đến tình trạng thế nào thì chính Thiên Quân tam thể cũng không biết, nó tạm thời sẽ là Tu hồn pháp quyết mà bọn hắn đồng tu, trước mắt có thể đem tất cả linh hồn lực lượng đang du tẩu trong cơ thể bọn hắn các ngóc ngách tất cả tiêu hóa hết, đạt đến mức nào thì phải xem mới biết được. Hơn ba tháng ngồi xuống tu hành đối với một cái Hư vô cảnh như Thiên Quân thì đúng là không đáng nói, nhất là khi sau khi tiêu hóa tất cả Hỗn độn cảnh tinh túy mà bản thân thu được, lại thêm vào thời gian nữa diễn hóa Hư vô chi lực thì tam thể chắc chắn đều sẽ một lần đem tu vi kéo lên đến cực hạn Hư vô cảnh! Đương nhiên cả tam thể cũng biết đến một cái đặc thù, khi bản nguyên của bọn hắn cường đại lên thì Thể nội thế giới cũng theo đó mở rộng, Hư vô chi lực số lượng sẽ tạm thời không có tăng lên kịp, đến lúc đó tu vi sẽ lại ngã xuống, đây cũng chính là lý do vì sao bọn hắn đều không có đi độ kiếp, lúc này đi độ kiếp thì tương lai sẽ gặp đến càng mạnh hơn kiếp số, Thiên đạo mặc định cho là bản thân trùng tu, như vậy bọn hắn gặp đến Thiên phạt sẽ là mức độ nào? Cái loại đi đến đâu bị sét đánh đến đó bọn hắn cũng không muốn đâu. Vì những lý do này nên tu vi của bọn hắn thể hiện đi ra cũng chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất. “Khà...”. Thiên Quân há miệng thở ra một hơi đứng dậy, thân hình không có bao lớn nhưng tỏa ra lực lượng lại khủng bố tuyệt lâu, hư không xung quanh cũng bị ép nứt ra từng chỗ đen kịt, đây là do hắn không có khống chế lực lượng tự thân tản mát mà thôi, nếu toàn lực thôi động sẽ còn đạt đến tình trạng khủng bố hơn nhiều. “Nếu có thể đem toàn bộ chỗ này Thiên phạt lực lượng chuyển đi cho ta sở dụng thì có thể khiến cho Thiên phạt chi hải đạt đến Vực cấp trung kỳ cũng không biết chừng!”. Cảm khái nhìn xung quanh nói nhỏ một tiếng hắn liền cất bước đi, lưu lại chỗ này cũng không có chuyện gì nữa, cái kia ý nghĩ cũng không được thực tế lắm, nếu muốn thực hiện thì hắn ở lại chỗ này đem toàn bộ Thiên phạt chi lực hòa vào tự thân vẫn hơn, bất quá hắn không có cái thời gian như thế để tiêu hao. Bước đi ra chỗ khu vực đặc dị kia Thiên Quân liền nhìn thấy Tuyết Lão đang đứng chờ, thấy hắn đi ra thì bất ngờ cười cười, cái này điệu cười nhưng khiến cho Thiên Quân toàn thân khẽ rùng mấy cái, lão gia hỏa kia cười đểu? “Ngươi giống như tốn nhiều thời gian hơn dự tính ah!”. Tuyết Lão thu lại vẻ cười nói. “Đúng là có chút lâu hơn, sự tình có chút biến hóa nên chỉ có thể dành thêm chút thời gian!”. Thiên Quân không để ý nữa mà gật đầu. “Khoảng thời gian Vãn bối bế quan Thần địa cũng có chuyện gì ah?”. Hắn hơi chút kỳ quái những vẫn hỏi một chút, lão gia hỏa này cười khiến hắn cảm thấy không ổn, khả năng đã có chuyện gì đi. “Thần địa đương nhiên không có chuyện, bất quá ngươi có hay không thì còn phải xem rồi!”. Tuyết Lão lại cái kia biểu hiện như cười không phải cười nhìn Thiên Quân nói, một dạng muốn ăn đòn vô cùng. “Đường đường Hỗn độn cảnh đại năng, ngài cũng không cần úp mở như vậy với ta đi?”. Thiên Quân hơi chút nhướng mày nói, xem ra đúng thật là có chuyện, bất quá lão gia hỏa này biểu hiện đúng là để hắn lau mắt, đồng thời cũng có thể xác định chuyện kia cũng không phải rất lớn. “Người đến tìm ngươi hưng binh vấn tội! Hắc hắc!”. Tuyết Lão cười quái dị nói. “Hưng binh vấn tội?”. Thiên Quân mày nhíu lại càng sâu nghi hoặc không thôi. “Bọn hắn ở chỗ nào?”. “Bọn hắn đang ở Y Thần chỗ kia, đã có thông báo ngươi sau khi xuất quan liền đến chỗ đó”. Tuyết Lão vẫn là cười cười nói. “Ngài không đi xem náo nhiệt?”. Thiên Quân như cười không phải cười nhìn Tuyết Lão nói. Giọng điệu này giống như không có đi xem chuyện gì xảy ra, đủ quái dị đi? “Khà khà, nếu có thể đương nhiên cũng muốn đi, bất quá ta có chút chuyện ở đây nên tạm không đi được, đi cũng không đành lòng nhìn đâu!”. Tuyết Lão cười được sảng khoái nói, một dạng tiếc hận không thôi. “Úp úp mở mở như thế?”. Thiên Quân không biết phải nói làm sao. “Có thể chỉ cho ta phương hướng sao?”. Bất đắc dĩ đành hỏi. “Đi theo hướng này, lấy tốc độ của Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất cũng cần nửa ngày mới đến, ngươi đi nhanh ah!”. Tuyết Lão định vị một chút phương hướng liền chỉ về một phương nói. Nói đoạn muốn quay đầu nhìn Thiên Quân trêu tức một chút thì người sau đã phi thân lên thiên không, dĩ nhiên là không muốn để ý đến hắn nữa. Lại nói cái gì nửa ngày, lấy Thiên Quân tốc độ so với Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất cũng phải nhanh hơn mất lần, đến chỗ kia cũng chỉ cần hai canh giờ mà thôi, đây là hắn thả tốc độ bình thường, nếu không sẽ còn nhanh hơn một điểm, dù sao hắn cũng không có vận dụng đến Thời không chi thế. Y Thần là cái người tùy tiện nhưng chỗ ở của hắn cũng có kiến tạo nên một chỗ tiếp đãi khách từ phương xa đến, cũng xem như là đại khí to lớn, khắp nơi tỏa ra hùng hồn khi tức, đại biểu cho chủ nhà thì đương nhiên không thể kém đi nơi nào, nhất là chỗ này còn có một cái tên tràn đầy quý khí, Y Thần quán. Lúc này trong Y Thần quán cũng ngồi xuống một số người, bọn hắn đều đang tại nói chuyện, bất quá không khí lại không được tốt cho lắm. Chủ vị chính là Y Thần đang ngồi, hắn trán hắc tuyến đã nổi lên, phía dưới có già có trẻ, tổng cộng lại có mười hai người, nếu Thiên Quân ở đây sẽ nhận ra mấy người quen, Viên Vương Thiên, Tử Di, Chu Xuyên, Ôn Như Thủy cùng với Thần Âm tiên tử, cả năm đều đang đứng phía sau chỗ năm người khác đang ngồi, ngu ngốc cũng có thể biết được là trưởng bối của bọn hắn, cuối cùng còn có Độc Cô Kiếm cùng với Đại Thần tử Hoa Chiến Kinh. Mà lại đang khiến cho Y Thần mặt mũi đen kịt lại chính nữ mũ phụ ngồi phía trước Tử Di, nguyên nhân đương nhiên ai cũng biết, mà lại đủ để cho mấy vị thiên kiêu há mồm không biết nói làm sao, ngoài Viên Vương Thiên vẫn một bộ lão tử không để tâm ra thì những thiên kiêu khác đều không được bình tĩnh. “Y Thần lão quỷ, đã ba ngày rồi, tiểu hỗn đản kia vẫn không có đi ra?”. Không khí trầm lắng bên trong Y Thần quán cuối cùng cũng bị phá vỡ, nói chính là mỹ phụ tử y ngồi trước mặt Tử Di, giọng nói một chút cũng không có chút nào khách khí. “Tử Hinh lão ba nương ngươi nói cái gì? Ngươi không xem xem là cái nào yếu thế? Ngươi đến đây là có ý gì? Là nhà ngươi bảo bối tự nguyện bán thân cho Vũ Thiên Quân nha, có Viên tiểu tử biết, cũng đã làm chứng, ngươi đến đây vấn tội cái gì? Nói dễ nghe một chút còn có thể hủy đi cái kia giao dịch, ngươi căng cái gì căng...”. Y Thần cũng nén một bụng bực bội nói. Nội tâm thầm hô một tiếng Tiểu tổ tông, dĩ nhiên một lần ra ngoài cũng biết gây chuyện, sinh sinh đem Bất tử điểu tộc hòn ngọc quý lừa lấy thành nhà hoàn ấm giường, cái này thủ bút đúng là đáng sợ. “...”. Bên trong Y Thần quán đám người thì mặt mũi trầm xuống nhìn cảnh này, mấy ngày này đúng là nghe đến mấy trận tương tự rồi, khởi đầu luôn là Tử Hinh, thất bại luôn là hướng Y Thần. “Ngươi nói cái gì? Nếu không phải tiểu hỗn đản kia lừa Di nhi thì làm sao lại có chuyện hoang đường như thế?”. Tử Hinh gầm lên, nàng đường đường Hỗn độn cảnh đại năng của Bất tử điểu tộc lại phải chạy đến Hạo Thiên Thần địa yếu nhân thì có thể thấy được Tử Di tầm quan trọng đối với Bất tử điểu tộc ah. “Thôi, thôi! Đừng nói nữa, ngươi muốn làm sao thì nói thẳng ra luôn đi...”. Y Thần một bộ chán nản thất bại phất phất tay nói, xem ra mấy ngày này bị Tử Hinh lão yêu bà này nói cho ngu người luôn rồi, thất bại toàn tập. “Đây xem như một cái hiểu nhầm, để tiểu hỗn đản kia giải trừ khế ước với Di nhi liền được, bằng không đừng trách ta vô tình!”. Tử Hinh lão yêu bà nghe vậy thì ánh mắt khẽ lóe lên nói. “Hiểu nhầm? Chỗ nào hiểu nhầm? Tiền bối nói ta làm sao lại nghe không hiểu?”. Tử Hinh lão yêu bà vừa nói dứt lời thì một giọng nói có chút non nớt nhưng hữu lực nghi hoặc truyền đến, một cái nam hài cỡ chín tuổi mặc bạch y cũng đạp không đi vào Y Thần quán. “...”. Đột nhiên nhô ra một cái nam hài ăn nói có chút không hợp lẽ thường lập tức để cho mấy vị khách nhân đang ngồi trong Y Thần quán kinh ngạc nhìn lại, nhìn thấy tu vi mà nam hài tỏa ra là Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất thì mới có chút giật mình, mấy vị đại năng không có nhận biết nam hài nhưng mấy vị thiên kiêu nhìn đến nam hài đều là nghi hoặc không thôi, nhiều nhìn mấy lần. “Tiểu tử này là ai? Hạo Thiên Thần địa ngươi lúc nào lại để một cái tiểu tử vắt mũi chưa sạch đứng ra nói chuyện như này?”. Tử Hinh nhíu mày một cái rồi quay đầu nhìn Y Thần nghi vấn. “Tiểu tử này chính là trong miệng ngươi tiểu hỗn đản đó!”. Y Thần cười cười nói, nhìn thấy Thiên Quân thì mặt mũi mới có chút sáng lạn, chịu đựng đúng là không có ít khổ đâu. “Hắn chính là Vũ Thiên Quân mà các vị muốn tìm!”. “Hắn là Vũ Thiên Quân?”. Không ngừng là Tử Hinh lão yêu bà, còn lại chín vị khách nhân cũng đều kinh ngạc, thậm chí là kinh dị trợn mắt há mồm nhìn nam hài kia không thể tin tưởng, dù sao biết đến cũng là cái thiếu niên mười tám mười chín tuổi ah, như thế nào lại thành thế này? “Vãn bối chính là Vũ Thiên Quân, không biết các vị tiền bối đến tìm ta là có chuyện gì sao?”. Thiên Quân hơi chút cúi đầu nói, tuy là cúi đầu nhưng cũng không có bao nhiêu sợ hãi nói, năm vị trưởng bối kia ngoại trừ ngồi ở phía trước Thần Âm tiên tử ra thì đều là Hỗn độn cảnh đại năng, đội hình đúng là xa hoa nhưng hắn cũng không có sợ hãi cái gì, nơi này dù sao cũng là địa bàn của hắn, làm sao cần sợ ngoại nhân? “Vũ huynh! Ngươi... Ngươi làm sao lại ra dạng này?”. Viên Vương Thiên là cái đầu tiên đứng ra lắp bắp hỏi, còn lại mấy vị Thiên kiêu cũng đều nhìn lại, Thiên Quân nếu đã xác nhận chắc có lẽ không sai rồi. “Tại Long Vực lần kia bị mấy cái Hỗn độn cảnh không biết xấu hổ công kích, trúng phải dư uy khiến cho thân thể phá toái suýt chút nữa ngã xuống, đành phải trọng lập cỗ thân thể mới này!”. Thiên Quân không sao cả lạnh nhạt nói, trong đó hung hiểm nhưng cũng không có nói đến. “Quả nhiên là quái vật ah!”. Viên Vương Thiên nghe vậy thì có chút hú lên quái dị nói. “Vũ huynh đúng là để Chu mỗ bội phục!”. Chu Xuyên cũng chắp tay nói, tuy rằng Thiên Quân không nói hung hiểm thế nào nhưng bọn hắn có thể suy đoán được một hai, lấy Thiên Quân đủ loại thần kỳ cùng khủng bố năng lực mà vẫn bị bạo thể chỉ có thể đúc lại thân thể mới thì có thể đoán được một chút hung hiểm, đổi thành bọn hắn thì trúng lại dư uy của Hỗn độn cảnh đại chiến thì chắc chắn không có khả năng sống sót! “Hừ! Quản ngươi làm sao? Lão nương đến đây chính là để ngươi cùng Di nhi giải trừ khế ước, ngươi mau mau làm đi!”. Bất chợt một giọng nói lạnh lùng cắt ngang mấy vị thiên kiêu muốn nói chuyện, đương nhiên là cái kia Tử Hinh lão yêu bà. “Giải trừ khế ước? Tiền bối giống như có xem thường ta đi? Nói giải trừ liền muốn giải trừ?”. Thiên Quân nhưng lại nhướng mày nhìn lão bà nương này nói. “Ngài giống như không biết lúc đó hoàn cảnh, Tử Di cô nương nhưng cũng đã hạ thệ ước, Viên Vương Thiên huynh có thể làm chứng...”. Lão bà nương này một bộ hùng hổ dọa người đúng là khiến cho Thiên Quân chán ghét vô cùng. “Hử?”. Tử Hinh lão bà nương hơi chút kinh ngạc, bất quá ánh mắt cũng lạnh xuống. “Ta lập lại một lần nữa, lập tức đem khế ước giải trừ, ngươi không muốn cũng phải lập tức giải trừ cho ta!”. “Vốn chỉ là một cái cọc chơi đùa ta không tính toán, ngươi đã nói như vậy ta lại càng không muốn giải trừ!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói. Lão bà nương này nhưng đã xé rách da mặt như thế hắn nếu nhịn được cũng không phải Vũ Thiên Quân. “Kính ngươi một tiếng tiền bối cũng đừng nghĩ mình cao lớn, nơi này là Hạo Thiên Thần địa, còn không đến phiên ngươi làm càn!”. Tác giả: Đế Thanh