Ma Thần Thiên Quân
Chương 538 : Đánh chết Vũ Thiên Quân (1)
Long Lão cùng Thiên Quan dưới sự bảo hộ của Y Thần chạy ra Long Vực, gặp đến Nguyệt Hoàng cùng Long Kim Thánh truy sát, Long Lão đương nhiên sẽ không cùng hai kẻ này chính diện chém giết, chí ít là tại gần Long Vực phạm vi hắn sẽ không làm như thế, chỉ là kế hoạch trù định lại không được như ý, liên tiếp lại có thêm hai cái Hỗn độn cảnh giết đi ra.
Trường Thanh Thần địa Trường Thanh Thủy thì thôi, Long Lão có thể dựa vào mưu trí cùng thời khắc mấu chốt bộc phát tu vi tránh đi, thậm chí đem một cái trong đó chém giết, chỉ là thêm vào một cái tinh thông Thời không chi lực Lâm Phi Thiên thì hắn biết muốn chạy cũng không được, chỉ có thể dừng lại ở chỗ này, còn may, chỗ này nhưng đã đủ xa.
Long Lão lúc này chỉ thể hiện ra Bán bộ Hỗn độn cảnh, đối mặt với bốn vị Hỗn độn cảnh vây giết thì đương nhiên khó có khả năng chạy thoát chứ đừng nói là mang đi Thiên Quân, Lâm Phi Thiên tại hoàn cảnh lại đưa ra dụ hoặc đương nhiên vô cùng đúng lúc.
“Không ngờ được đường đương là Thần Môn đại năng nhưng cũng nhân lúc này ra hôi của!”. Long Lão hai mắt híp lại cười lạnh nói. “Ngươi nhưng là đại biểu Thần Môn ý tứ? Muốn trở mặt với Hạo Thiên Thần địa ta?”.
“Ta chỉ là đi ngang qua đây là mà thôi, không liên quan đến Thần Môn ý tứ, huống hồ ngươi chỉ là một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh, còn không có tư cách khiến cho Hạo Thiên Thần địa làm ra quyết định ngu ngốc kia!”. Lâm Phi Thiên khẽ cười nhạt lạnh nhạt nói. “Mặt khác ta cũng không có định giết đi các ngươi, Hạo Thiên Thần địa cũng không có khả năng tính lên đầu ta!”. Hắn không sao cả lạnh nhạt nói, từ đầu đến cuối nhưng không có nhìn đến ba vị Hỗn độn cảnh kia, thái độ của hắn vô cùng cao ngạo, bá đạo như không xem ai ra gì. Cái này đương nhiên khiến cho ba vị Hỗn độn cảnh kia không được thoải mái.
“Lâm Phi Thiên! Ngươi cho dù là Thần Môn cao tầng nhưng cũng không cần quá mức xem thường chúng ta, đừng nghĩ các ngươi Thần Môn đã là vô địch!”. Long Kim Thánh lạnh lẽo nhìn đến Lâm Phi Thiên nói. Cái sau nhưng lại muốn tranh ăn với hổ, một phát muốn nuốt hết Hỗn độn cảnh chủ hồn mà Thiên Quân thu được, hành động này đúng là vô cùng bá đạo.
“Đúng thế! Hỗn độn cảnh chủ hồn không phải của Thần Môn ngươi, như vậy là không phải cướp đoạt? Hôm nay Bản Hoàng không những muốn đoạt lại Hỗn độn cảnh chủ hồn mà mạng của Vũ Thiên Quân tiểu quỷ độc ác này ta cũng muốn thu!”. Nguyệt Hoàng lạnh quát.
“Hắc hắc, ta thấy trước tiên cầm xuống bọn hắn rồi hãy nói, tránh cho đêm dài lắm mộng!”. Trường Thanh Thủy cười lạnh khô khốc nói. Hắn nhìn đến Lâm Phi Thiên cũng là không vừa mắt, chỉ là đối phương không những có được thân phận cực cao, thực lực cũng rất mạnh, thủ đoạn chạy trốn càng là cao tuyệt, nếu thật muốn mang Thiên Quân chạy mất thì bọn hắn cũng bó tay.
“Ha ha, làm sao? Bản tọa mang ngươi rời đi, ngươi đem chúng giao cho ta, được chứ?”. Lâm Phi Thiên vẫn là cười cười nhìn Thiên Quân nói. “Mạng của ngươi đối với ta không có ý nghĩa, ta chỉ có hứng thú với Hỗn độn cảnh chủ hồn, ngươi cho ta, ta bảo đảm tính mạng của ngươi cùng Long Hồng Đế!”.
“Nếu như vậy thì tiền bối mang ta cùng Long Lão rời khỏi đây, chỉ cần rời khỏi đây trở về Hạo Thiên Thần địa ta sẽ đưa cho ngài hai đạo Hỗn độn cảnh chủ hồn!”. Thiên Quân trầm mặt suy tư sau đó nhìn Lâm Phi Thiên bình tĩnh nói, lúc này còn chưa cần Long Lão thể hiện thực lực đâu. “Không dối gạt ngài, ta tại trong Trường sinh bí cảnh thu được ba đạo Hỗn độn cảnh chủ hồn!”.
“Ồ?”. Lâm Phi Thiên khẽ kinh ngạc như cười không phải cười nhìn Thiên Quân, tiểu bất điểm này nhưng lại muốn cùng hắn cò kè mặc cả? Chính là ba vị Hỗn độn cảnh kia ánh mắt cũng là sáng lên, hơi nhìn nhau một chút liền lập tức xuất thủ đánh về phía Thiên Quân cùng Long Lão, Lâm Phi Thiên muốn nhúng tay thì bọn hắn chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường.
“Nguyệt quang thiểm!”. Nguyệt Hoang ra tay liền muốn chụp về phía Thiên Quân, thiên không chợt treo lên một cái minh nguyệt, nhu hòa ánh sáng trải rộng thiên địa thì một cỗ âm như lực lượng như biển cũng hướng đến Thiên Quân đỉnh đầu.
“Thiên long diệt tuyệt!”. Long Kim Thánh vốn đang ở nhân thể cũng vươn ra tay phải chụp đến nhất thời một cái cự trảo xỏ xuyên hư không xuất hiện chộp hướng Thiên Quân cũng Long Lão, hắn xuất thủ nhưng lại tương đương ác liệt, muốn trực tiếp chém giết cả Thiên Quân cũng Long Lão.
“Trường thanh thiên địa!”. Trường Thanh Thủy cũng gầm lên, lam nhạt khí sắc xuất hiện, một thế giới ảo ảnh xuất hiện, phô thiên cái địa uy năng cuốn hướng Thiên Quân hai cái.
“Thời không diễn!”. Lâm Phi Thiên hai mắt híp lại lạnh quát. Hai tay duỗi ra thì không gian phía trước cũng vặn vẹo kịch liệt, một đạo trường hà màu xám đột nhiên hoành không mà đến chắn trước Thiên Quân cùng Long Lão. “Giao trước cho ta một đạo Hỗn độn cảnh chủ hồn!”. Hắn lại quay đầu đối với Thiên Quân nói.
“Được!”. Thiên Quân ánh mắt khẽ biến hóa liền lập tức đáp ứng, tâm thần khẽ động thì lấy ra một viên cầu tỏa ra bạch sắc khí tức cùng với nhu hòa chi lực. Đây đương nhiên chính là Hỗn độn cảnh chủ hồn của một vị Nguyệt tộc đại năng, khí tức cùng Nguyệt Hoàng vô cùng tương tự.
“Oanh...”. “Rắc...”. Ba đạo khủng bố công kích đánh lên hôi sắc trường hà kia thì vang lên từng tiếng nổ mạnh nhưng cũng không thể lập tức đánh tan nó, trái lại trường hà kia lại cuốn về phía ba người, cả ba ánh mắt dồn dập biến sắc, cái này Lâm Phi Thiên giống như cường đại hơn bọn hắn nghĩ nhiều.
“Ha ha, dứt khoát lắm!”. Lâm Phi Thiên nhìn cũng không nhìn lập tức vung tay lên thu lại khối cầu Thiên Quân đưa ra cười lớn nói. “Đi thôi! Bản tọa mang hai ngươi về Hạo Thiên Thần địa!”. Nói đoạn thì Thời không chi lực cũng tràn ra, cuốn lên Thiên Quân cùng Long Lão một lượt chui vào hư không muốn lập tức chạy đi.
“Đáng chết! Là tộc ta Hỗn độn cảnh chủ hồn!”. Nguyệt Hoàng ánh mắt lẫm liệt quát lạnh. Khối cầu kia là Thanh Long thủy tổ sử dụng thủ đoạn đặc thù phong ấn Hỗn độn cảnh đại năng mà thành, nếu có kẻ phá vỡ phong ấn thì có thể hấp thu được trong đó rất nhiều lợi ích nhưng cũng sẽ để đạo chủ hồn đó thoát khốn mà đi vào luân hồi, nói công bình thì kiểu gì cũng tốt cho Nguyệt tộc, chỉ khác đó là vấn đề mặt mũi cùng với lợi ích to lớn khi hấp thi lấy linh hồn lực lượng cùng mảnh vỡ ký ức kia.
“Lâm Phi Thiên muốn nuốt hết một lần, tiểu súc sinh kia cùng Long Hồng Đế chắc chắn bị rút đến xương cũng không còn!”. Long Kim Thánh lạnh lẽo nói. “Hai vị đừng lưu thủ nữa, để Lâm Phi Thiên chạy mất thì chúng ta cũng không đuổi kịp!”. Nói đoạn thì cũng lập tức bùng nổ ra kinh khủng lực lượng, chớp mắt liền hóa thành bản thể, Long vĩ đạp về phía hôi sắc trường hà.
“Trường thanh vĩnh độ!”. Trường Thanh Thủy cũng theo sát mà đến, chỉ thấy hắn gọi ra một chỗ kinh khủng đại thế giới hình chiếu, phô thiên cái địa uy năng lập tức nghiền nát hôi sắc trường hà đạp về phía Lâm Phi Thiên.
“Nguyệt quang diệu thế!”. Nguyệt Hoàng đương nhiên cũng có lưu thủ cái gì, đỉnh đầu hắn minh nguyệt chấn động mãnh liệt, nhu hòa ánh sáng nhưng chợt hóa thành lăng lệ quang mang, ánh sáng như là hủy diệt bắn mạnh về phía Lâm Phi Thiên, hư không bị đục thủng một lỗ đen kịt không thấy đáy.
“Hừ! Ta muốn đi các ngươi còn không cản được!”. Lâm Phi Thiên ánh mắt cũng lẫm liệt một trận, tay trái lực lượng cuốn lấy Thiên Quân cùng Long Lão, tay phải lại khẽ đẩy ra. Hư không nhộn nhạo như cố định lại, ba đạo công kích kia đánh tan hư không như dưới tác động của Lâm Phi Thiên, thời không tan vỡ nhưng bị cấm cố lại, nói đúng hơn thì hắn lấy lực lượng của mình truyền vào không gian khiến cho không gian càng thêm rắn chắc, đồng thời cũng khiến cho ba kẻ kia khó lòng đuổi theo mình.
“Ầm...”. “Ầm...”. Thế nhưng Lâm Phi Thiên đã xem thường quyết tâm của ba vị Hỗn độn cảnh kia rồi, ba đạo hủy diệt lực lượng đáng sợ vô cùng không gian cho dù được Lâm Phi Thiên cường hóa lên nhiều cũng không có khả năng ngăn cản, sát na liền bị phá toái, phô thiên cái địa hủy diệt lực lượng vẫn hường đến Lâm Phi Thiên, hắn nếu còn quay đàu bỏ chạy chắc chắn không chịu nổi.
“Thời không phong bạo!”. Lâm Phi Thiên con ngươi co rụt gầm lên, tay trái buông ra Thiên Quân cùng Long Lão liền khẽ vỗ vào hư không, tay phải lại khẽ vặn, không gian dưới sự điều khiển của hắn đúng là chợt vặn vẹo, thời gian tại chỗ này đúng là cũng bị biến đổi kịch liệt, chớp mặt một cỗ thời không loạn lưu xuất hiện, lúc này hắn không thể không dùng đến chân thực sức mạnh rồi.
“Ông...”. “Rắc...”. “Oanh...”. Thời không phong bạo như một cái cối xay khổng lồ, phô thiên cái địa lực lượng từ ba đạo hủy diệt công kích kia cũng hạ xuống, chớp mắt liền va chạm, kinh thiên tiếng nổ vang, không gian lập tức bị xoắn thành hư vô đen kịt, cả một vùng thiên địa rộng lớn sụp đổ không còn hình dáng, còn may chỗ này không phải cái tinh vực nào, bằng không chỉ sợ không phế thì cũng bị đánh tàn một nửa. Hỗn độn cảnh toàn lực đánh giết nhưng sẽ để lại hậu quả vô cùng đáng sợ.
“Kẻ này có khả năng đã độ qua Đại viên mãn Thời không chi lực, bằng không cũng không có khả năng đánh ra kinh khủng như thế thần thông!”. Long Lão hai mắt cũng khẽ híp lại truyền âm cho Thiên Quân, nếu xét thực lực thì hắn có lẽ cũng không kém Long Lão thân mang hai loại Chung cực lực lượng rồi! Dù sao thì Long Lão còn không có độ Đại viên mãn một loại lực nào.
“Độ qua Đại viên mãn Thời không chi lực...”. Thiên Quân kinh ngạc nhẹ hô, tiếp đó ánh mắt nhưng lại sáng lên nhìn về phía Lâm Phi Thiên, cái này nhưng đúng là tin tức tốt. Bất quá cần phải vượt qua tràng tai nạn này mới được. “Chúng ta có thể từ trong tay hắn đào tẩu?”. Nghĩ đến đây Thiên Quân lại truyền ầm cho Long Lão.
“Chuyện đó không khó!”. Long Lão gật đầu nói. “Vốn nghĩ bốn cái đều đối phó chúng ta thì mới khó làm, Lâm Phi Thiên nhưng lại giúp chúng ta, hắn có được thực lực này, lại đã thành công độ qua Đại viên mãn chi kiếp Thời không chi lực, muốn mang đi chúng ta cũng không phải không được!”.
“Nếu lúc này ta bộc phát tu vi cũng có thể đem ngươi rời đi, chỉ là nếu ta bộc phát tu vi, Lâm Phi Thiên nếu trở mặt thì chúng ta cũng khó lòng chạy được!”. Hơi chút trầm ngâm Long Lão lại truyền âm.
“Được!”. Thiên Quân gật đầu. Lúc này xem như đã có chút nắm chắc, chỉ cần không có Hỗn độn cảnh đại năng khác tiếp tục chạy đến chặn đường thì bọn hắn tuyệt đối có khả năng thoát được. Chỉ cần về đến Hạo Thiên Thần địa thì ai cũng không dám đơn giản tiến đến, đến lúc đó Thiên Quân hắn sẽ an toàn hơn rất nhiều.
“Ngươi... Ngươi đã thành công độ qua Đại viên mãn chi kiếp...”. Va chạm kịch liệt bên trong, Nguyệt Hoàng kinh hô. Nếu xét về tuổi tác thì Nguyệt Hoàng hơn xa Lâm Phi Thiên, cái sau nhưng lại đến trước, Nguyệt Hoàng làm sao không có kinh hãi?
Mà lại kinh hãi này không phải chỉ có Nguyệt Hoàng một cái, Long Kim Thánh, Trường Thanh Thủy cũng là kinh dị nhìn Lâm Phi Thiên. Ngao Thần tinh không rộng lớn vô cùng, Hỗn độn cảnh cũng có một số, tuy rằng không phải rất ít nhưng chắc chắn không nhiều, trong đó có thể thành công độ qua Đại viên mãn chi kiếp nhưng lại hiếm như lá mùa thu, mười vị có được một vị đã là may mắn, loại này cường giả đại năng mạnh hơn bình thường quá nhiều, có thể đơn giản nghiền áp. Tỉ như hai vị Hỗn độn cảnh phân biệt là trước sau, cái trước vốn mạnh mẽ hơn cái sau rất nhiều, cả đời đều là nghiền ép cái sau thì cái sau nếu có thể thành công độ qua Đại viên mãn chi kiếp thì có thể đơn giản đánh bại cái trước, đây là khác biệt!
“Ha ha! Bản tọa mười hai năm trước đã thành công độ qua Đại viên mãn, từ này Ngao Thần tinh không này không chỗ bản tọa không thể đi, hôm nay các ngươi cũng đừng hòng cản ta mang bọn FiVW048V hằn rời đi!”. Lâm Phi Thiên nghe vậy thì cười nhạt nói.
“Ngươi cho dù độ qua Đại viên mãn chi kiếp nhưng chỉ là một người, có thể ngăn cản ba người chúng ta bắt giết bọn hắn? Ha ha, ngươi cũng quá khinh thường anh hùng trong thiên hạ rồi!”. Trường Thanh Thủy nghe vậy thì không vui lạnh lẽo nói. “Ép cho ta!”. Khẽ ấn một chút thì cự hình thế giới cũng lập tức ép về phía trước, hắn tin tưởng Lâm Phi Thiên cho dù cường đại thì cũng có hạn, một mình hắn cơ bản là không có khả năng chèn ép ba vị Hỗn độn cảnh khác, thậm chí nếu không phải tu luyện là Thời không chi lực, Lâm Phi Thiên không có khả năng là đối thủ của ba người.
“Không sai! Hắn cho dù cường đại hơn chúng ta một người thì cũng có hạn, không có khả năng chống lại chúng ta liên thủ!”. Long Kim Thánh cũng lạnh quát, quanh thân bắt đầu nổi lên kim quang vô cùng mạnh mẽ. Trong đó nhưng ẩn ẩn xuất hiện Hủy diệt chi lực đáng sợ vô cùng.
“Oanh...”. “Oanh...”. “Rầm...”. Lại là liên miên tiếng nổ vang kinh thiên động địa, Lâm Phi Thiên cùng ba cái Hỗn độn cảnh khác đánh giết nhưng vô cùng kịch liệt, cái trước đương nhiên là đang tìm thời cơ tách ra ba cái sau mang theo Thiên Quân cùng Long Lão rời đi.
“Ông...”. “Rắc...”. Thế nhưng ngay khi mấy cỗ lực lượng hủy diệt lực lượng này va chạm thì hư không chợt tách ta, một cự thủ mang theo tối nghĩa lực lượng chụp về phía Thiên Quân cùng Long Lão, bàn tay này chi huyền diệu vô cùng, phảng phất tất cả lực lượng xung quanh nó biến mất không còn chút gì.
“Cái gì...”. Lâm Phi Thiên, Nguyệt Hoàng mấy cái kinh hãi, bàn tay kia thể hiện uy lực cũng không phải quá đáng mạnh mẽ hay đáng sợ vô cùng, đáng sợ ở chỗ đó là nó như bỏ qua tất thảy, không có lực lượng nào kiềm chế nó, nó vươn ra liền có cảm giác nó đúng ra nên đánh lên Thiên Quân nói.
“Không tốt...”. Lâm Phi Thiên lập tức cảm thấy không ổn, chỉ là hắn cũng không có khả năng kịp thời nhúng tay, tên kia xuất thủ nhưng đúng lúc hắn không có khả năng này. Dĩ nhiên là chọn được thời điểm vô cùng chuẩn xác.
“Thiên cơ thủ!”. Bọn hắn lập tức nhận ra lại lịch của cự thủ, Long Lão hai mắt cũng lăng lệ bắn đầy sát khí um tùm, Thiên cơ các là thế lực trung lập, sẽ không cùng thế lực khác tranh đấu, lúc này nhưng lại có đại năng xuất thủ, kẻ này thực lực chỉ e không yếu hơn Lâm Phi Thiên chút nào.
“Ngươi suýt chút nữa giết mất hậu nhân duy nhất của bổn tọa! Ngươi đáng chết!”. Giọng nói sâm nghiêm mà lạnh lẽo từ cự thủ vang lên, nó liền muốn đánh lên Thiên Quân đầu lâu, một kích tất sát.
“Vận mệnh chi lực...”. Thiên Quân hai mắt phá ra sâm nghiêm sát khí lạnh lẽo lẩm bẩm.
“Mục Nhân Thiên! Ngươi sẽ vì hôm nay mà hối hận!”. Long Lão hai mắt bắn ra thao thiên sát khí, một con cự trảo cũng nâng lên chụp về phìa cự thủ, đồng thời với đó một thân tu vi cũng ầm ầm bộc phát đi ra. Nếu hắn không cản được một chiêu này, Thiên Quân thật có khả năng bị giết.
Tác giả: Đế Thanh
Truyện khác cùng thể loại
250 chương
172 chương
16 chương
1584 chương
76 chương