Ma Thần Thiên Quân

Chương 447 : Trọng thương trở về

Tại Hàn cực của Thiên giới, Hiên cùng Tế giao thủ hơn một nhày, Hiên lựa chọn lúc Tế đi qua Lưỡng cực vách ngăn cũng là lúc thực lực của Tế giảm mạnh, yếu nhất liền bao Thiên Quân rời đi Thiên giới, đây là lúc mà hắn có khả năng nhất thoát đi. Thiên Quân đúng là thành công thoát đi Thiên giới nhưng Tế là bực nào khủng bố, hắn lập tức đánh xuyên Thiên ngoại nhằm tru sát Thiên Quân, Hiên đương nhiên cũng không có khả năng để mặc nên cũng nhúng tay ngăn cản, chỉ là Hiên bị phong ấn, thực lực có thể vận dụng tại Thiên ngoại xa xa không bằng Tế, chỉ có thể ngăn cản được khoảng sáu thành lực lượng của Tế mà thôi, còn lại bốn thành Thiên Quân chỉ có thể tự mình chặn lại, hắn nếu không chặn được thì chỉ có một kết cục. Chết! “Rắc...”. “Rắc...”. Trấn áp chư thiên thần thông tan vỡ sau khi, nham tương cự thủ lại vỗ lên Hỗn nguyên phân giải chi quang, lực lượng nhưng không có giảm đi nhiều tiếp tục đánh lên năm đạo vạn thải chi quang tạo thành quang trụ. “Rầm!”. “Rầm...”. Năm đạo vạn thải chi quang cũng ầm ầm vỡ nát tan biến, nham tương cự thủ chưa hao đến nửa thành lực lượng đá đánh tan hai đạo khủng bố thần thông của Thiên Quân, cuối cùng cự thủ tiếp tục vỗ lên một khu vực thiên ngoại ảm đạm. “Có thể tại Thánh tổ cảnh lại có thể lĩnh ngộ bốn loại thần thông, ngươi cho dù là trong Vượt đạo giả cũng có thể tự ngạo vô địch!”. Tế giọng nói lại vang lên, chỉ là nham tương cự thủ vẫn không có chút nào giảm, chớp mắt đã đánh tan bốn đạo thần thông của Thiên Quân mà chỉ hao phí khoảng gần một thành lực lượng mà thôi, hơn ba thành lực lượng vẫn dư sức đập chết Thiên Quân. “Quá chậm!”. Thiên Quân đáy lòng loạn chuyển, hắn đã thành công câu thông Hạo Thiên tháp nhưng cái sau vẫn còn chưa đến kịp, chỉ e khi Hạo Thiên tháp đến được đây hắn đã bị Tế giết chết, hắn lúc này chỉ có thể kéo dài thời gian nhất có thể. “Liều mạng!”. Thầm hô một tiếng, Thiên Quân thân hình ầm ầm bành chướng, nhất thời gọi ra Thái sơ chân thân cao đến tám mươi trượng. “Vù!”. Hai tay năm quyền đồng thời đánh về phía nham tương cự thủ. “Chấn thiên quyền!”. “Hử? Thái sơ chân thân?”. Tế giọng nói kinh ngạc sau đó lại chuyển thành kinh hỉ. “Ha ha, hóa ra cũng là Thái sơ sinh linh, luyến hóa ngươi càng thu được nhiều dị năng!”. “Rầm!”. “Rắc...”. Thiên Quân nhưng là không chút để ý, hai nắm đấm đánh lên cự thủ, nhất thời hắn có cảm giác như đánh lên tường đồng vách sắt không thể tiến lên một bước, tiếp đó cự lực phản chấn khiên hắn hai cự quyền vang lên từng tiếng rạn vỡ ghê rợn cùng với đó là cảm giác nóng bỏng truyền đến khiến hắn trán đầy mồ hôi lạnh đau đớn kêu rên một tiếng, thân hình cũng bị đẩy lùi về phía sau, hai tay vỡ nát máu nhuốm đỏ một đoạn thiên ngoại. Bất quá cự thủ kia vẫn như là có vô cùng sức mạnh vẫn đánh về phía Thiên Quân. “Ha ha, có thể chống chọi được như thế ngươi có thể tự ngạo, nhưng ngươi lại có thể vùng vẫy được nữa sao?”. Tế tiếng cười lạnh vang lên, hắn bản thể đương nhiên cũng không đến được đây, không biết là bị Hiên kiềm chế hay có hạn chế nào đó, bám vào nham tương cự thủ chỉ là một tia thần hồn mà thôi. “Trùng thiên cước!”. Thiên Quân cố kìm nén đau đớn ở hai tay tiếp tục thi triển Vô cực chiến đạo cước pháp, hắn cần tranh thủ đến thời gian nhiều nhất có thể. “Ầm!”. “Ầm...”. Hai chân của hắn cũng theo đó ầm ầm vỡ vụn, từ đầu gối trở xuống bị tổn thương nghiêm trọng, máu tươi cuồng đổ thế nhưng cự thủ kia vẫn là được thế tiến tới, chóp mắt đã đạp lên ngực Thiên Quân. “Rầm...”. “Khặc...”. Thái sơ chân thân vùng ngực sụp xuống, Thiên Quân một ngụm máu lập tức phun ra như suối phun, thế nhưng hắn vẫn chưa chết, trái lại cười được yêu dị. “Ngươi đã giết không được ta!”. Thiên Quân vừa nôn ra máu vừa băng lãnh nói. “Hừ! Chết... Hả?”. Tế giọng nói hừ lạnh vang lên, cự thủ tiếp tục nhấn xuống muốn sinh sinh đánh xuyên lồng ngực Thái sơ chân thân của Thiên Quân thì đột nhiên xuất hiện một cái cự tháp tỏa ra tử kim sắc, khí tức bá đạo phảng phất như có thể đánh xuyên thiên địa đánh về phía cự thủ. “Lục cực bảo khí?”. Tế giọng nói kinh dị vang lên. Sau đó cự tháp đạp lên bàn tay nham tương, lực lượng to lớn lập tức đánh lui nham tương bàn tay chặn trước mặt Thiên Quân. “Chủ nhân không sao chứ?”. Một bóng người thanh niên tử y xuất hiện trước mặt Thiên Quân đầy kinh sợ nói. Đây dĩ nhiên là Hạo Thiên tháp khí linh. “Khặc! Khăc! Còn may ngươi đến kịp!”. Thiên Quân lập tức ho ra mấy ngụm máu lớn thở dốc nói, Thái sơ chân thân cấp tốc thu lại, hắn tứ chi đều là vỡ nát không thành hình, ngực lõm xuống một lỗ lớn có thể thấy xương cùng trái tim đang đập trong đó, những vết thương này đều mang một mùi cháy khét khá gay mũi. “Ngươi có thể giải quyết tên kia?”. Hắn nhưng là không dám dừng lại nhìn phía nham tương cự thủ nói. “Chỉ là một tia nguyên thần, lực lượng cũng gần như hao hết, ta có thể giết hắn!”. Hạo Thiên tháp khí linh lập tức nói, theo đó thân tháp tỏa ra mãnh liệt hào quang, phảng phất như một tôn Hỗn độn cảnh đại năng đứng đó tỏa ra uy áp, vô cùng mạnh mẽ. “Hóa ra được tiền chủ nhân để lại mười đạo công kích, không trách dám ngông cuồng như thế!”. Nham tương cự thủ lại vang lên tiếng của Tế. “Như vậy thì cùng chết đi!”. Hắn chợt đổi giọng gầm lên một tiếng. Nham tương cự thủ nắm lại, một loại hủy thiên diệt địa uy năng không thể tránh khỏi lập tức truyền đến. Tế lại đi tự bạo nham tương cự thủ! Xem ra Hạo Thiên tháp xuất hiện khiến hắn cảm thấy giết Thiên Quân rất khó, đành dùng cách này đến chém giết Thiên Quân cùng tổn thương Hạo Thiên tháp. Thiên Quân càng mạnh mẽ thì hắn càng muốn chém giết sau đó thu hoạch lấy bản nguyên của Thiên Quân, cho dù Hạo Thiên tháp xuất hiện hắn vẫn muốn chém giết Thiên Quân. “Không tốt!”. Hạo Thiên tháp khi linh lập tức kinh hô, nó muốn thu Thiên Quân vào Tháp nội nhưng không kịp, chỉ có thể vận dụng bản thể chắn lại phần đa lực lượng của vụ nổ. “Ầm!”. Chợt có cực quang sinh ra, Thiên Quân trước mặt chỉ còn Hạo Thiên tháp bản thể, sau đó hắn cảm thấy càng thêm mạnh mẽ lực lượng áp lên thân thể khiến hắn đầy thân máu tươi, thương thế càng thêm bết bát. Cường quang biến mất, Hạo Thiên tháp biến mất khỏi tầm mắt của hắn, nham tương cử thủ cũng biến mất không thấy, xem ra tự bạo lực lượng mạnh mẽ cũng đánh bay đi Hạo Thiên tháp, cả vùng thiên ngoại rộng lớn vẫn tràn ngập đủ loại sát phát khí tức, thiên ngoai hư không nhưng cũng bị vặn vẹo đáng sợ. “Khục...”. Hắn lại ho ra một ngụm máu, ý thức vẫn còn tỉnh táo nhưng thân thể bết bát vô cùng, trọng thương cực nặng, đây đương nhiên là do hắn lấy nhục thân cản lại Tế nham tương cự thủ, tạm thời không thể vận động mạnh, hắn ý thức còn còn đó đơn giản là vì linh hồn lực cường đại, bị Tế công kích cũng không ảnh hưởng nhiều đến linh hồn, chủ yếu nhất là bị thương tổn thân thể mà thôi, sau đó thân thể hắn lại theo dòng chảy kì lạ kia phản hồi lại nguyên bản tinh không. “Hạo Thiên, quay về đi!”. Hắn một đạo ý niệm khẽ động, dĩ nhiên là muốn câu thông Hạo Thiên tháp khí linh. Cái sau giống như đang ở trong không gian loạn lưu một chỗ nào đó, hắn cần triệu hoán đối phương mới được. Về phần Hạo Thiên có thể ngay lập tức nhận được hắn triệu hoán hay không liền khó nói. “Ầm...”. “Ầm...”. Hạo Thiên Thần địa một chỗ, tại đây hắc lôi đan dệt, lôi vân cuồn cuộn, đầy trời hắc vũ bay múa, thình lình chính là một loại thiên phạt mãnh mẽ. Nó nhưng đã duy trì bốn ngày liền, điều này cho thấy kẻ độ kiếp đã có bốn ngày còn chưa xong độ kiếp. Tại Lôi vân bên ngoài đứng một cái thanh niên lục y mặt mũi đầy âm trầm nhìn vào lội vân như muốn tìm kiếm thứ gì đó, chỉ là hắn cái gì cũng không nhìn thấy khiến cho tâm trạng không được tốt. “Cái này Thiên phạt lôi vân bốn ngày rồi vẫn chưa có dấu hiệu tan ra, điều này đại biểu hắn vẫn còn sống đồng thời đáng độ kiếp, cái kia tà ác lực lượng đã biến mất vậy hắn đi đâu?”. Lục y thanh niên này không phải ai khác, chính là một trong ba trụ chống trời của Hạo Thiên Thần địa, Y Thần. Theo tà ác lực lượng biến mất hắn đã có thể cảm nhận được Thiên phạt lực lượng bên trong lôi vân, chỉ là lúc này hắn lại không nhìn thấy Thiên Quân bóng dáng, bất quá cái này Thiên phạt nếu còn tồn tại đương nhiên Thiên Quân vẫn đang ở độ kiếp, như thế nào lại không thấy bóng dáng? Không lẽ đang ẩn trong Lôi vân? Thế nhưng khí tức đâu? Cũng là không có. “Vù...”. Đột nhiên một đạp quang hoa bay về phía Y Thần, hắn hơi chút nhíu mày thu lấy quang hoa, quang hoa này cũng không phải cái gì công kích mà đây là Lăng Càn Thiên cho hắn truyền tin. Đích thân Lăng Càn Thiên cho hắn truyền tin đương nhiên không phải chuyện nhỏ, bắt lấy truyền tin quang hoa, một đạo tin tức lập tức truyền vào Y Thần thức hải, nhất thời hắn hai mắt bán ra vô tận quang hoa. “Hạo Thiên tháp đột nhiên phá không rời đi, nghi ngờ có liên quan đến Vũ Thiên Quân?”. Y Thần con ngươi co rụt lẩm bẩm, hai con ngươi lập tức nhìn chằm chằm vào Lôi vân, Thiên Quân không thấy, lúc này Hạo Thiên tháp cũng đột nhiên phá không rời đi. Lại thêm Thiên Quân là người kích hoạt Hạo Thiên tháp thức tỉnh, cả hai đồng thời biến mất đương nhiên khiến người ta liên tưởng rất nhiều. Lăng Càn Thiên không đến đây đương nhiên không biết Thiên Quân biến mất trong Lôi kiếp, Y Thần hắn lại biết, hai chuyện vô cùng có khả năng có liên hệ với nhau. “Ầm...”. “Ầm...”. Y Thần nghi hoặc nhìn lôi vân thì cái sau đột nhiên vang lên kinh thiên tiêng nổ, không gian phá toái, hư không thiết cắt tràn lan, dĩ nhiên là có ngoại lực mạnh mẽ sinh sinh đánh náy hư không tại bên trong Thiên phạt, uy năng dĩ nhiên vô cùng đáng sợ. “Hử? Vũ Thiên Quân?”. Y Thần lập tức nhận ra khí tức của Thiên Quân, tuy rằng so với trước đó đi vào lôi vần uể oải rất nhiều nhưng hắn chắc chắn không có nhận lầm. “Ưm! Cuối cùng cũng đã trở về!”. Khí tức quen thuộc phả vào mặt, Thiên Quân khó có được nhếch mép cười cười. Tuy bản thân rơi vào Lôi vân bên trong nhưng lại không có chút nào sợ hãi, hắn cảm thấy Lôi vân này sẽ lập tức tán đi, đã không còn hướng đến hắn, chỉ là trong tầm mắt của hắn đầy trời Lôi kiếp dịch hắn lại không có chút nào khách khí. Thử hỏi Lôi vân tụ tập bốn ngày không phát lại có thể ngưng tụ bao nhiêu Lôi kiếp dịch? Chỉ sợ cũng là một con số thiên văn. “Vù...”. “Vù...”. Thiên Quân lập tức không dám chậm trễ, tất thảy lực lượng còn lại lập tức huy động nhằm thu lấy bao nhiêu Lôi kiếp dịch liền thu bấy nhiêu, lôi vân tản đi thì Lôi kiếp dich cũng tan biến ah. “...”. Trước con mắt soi mói của Y Thần, lôi vân nhưng là không hiểu tan đi, chỉ còn lại Thiên Quân một người ngồi xếp bằng giữa thiên không, y phục tan nát không thành hình, hai tay, hai chân, trước ngực đều bị máu tươi nhuốm đỏ cho thấy thương tích vô cùng đáng sợ, giống như vừa kinh lịch một lần chém giết vô cùng thảm khốc, Y Thần thấy vậy thì thân hình lập tức lóe lên đứng bên cạnh Thiên Quân. “Ngươi độ kiếp làm sao lại có những thương thế này?”. Y Thần cau mày nói. Dù thế nào Thiên Quân cũng xem như nửa cái đệ tử của hắn, cũng chính hắn đem Thiên Quân đến Hạo Thiên thần địa, lúc này xảy ra chuyện kỳ quái hắn dĩ nhiên cũng có quan tâm nhất định. “Một lời khó nói hết, ta trước tiên chữa thương một hồi!”. Thiên Quân mí mắt khẽ giật sau đó mở ra có chút suy yếu nói. Tiếp đó hắn lại nhắm mắt, ý thức lập tức quét đến thể nội, không nhìn liền thôi, nhìn đến lập tức cười khổ không thôi, một cái cự thủ nham tương của Tế mà thôi, mà lại chỉ có bồn thành lực lượng đã muốn hắn nửa cái mạng! “...”. Y Thần nghe vậy thì nhíu mày trầm tư. Linh thức quét qua Thiên Quân thì chỉ thấy như sương mù, hắn có thể cảm thấy Thiên Quân mấy chỗ miệng vết thương nhưng là có lực lượng vô cùng đáng sợ lưu chuyển, chỉ là một chút dư uy cũng làm cho Y Thần hắn kiêng kị không thôi, xem ra tại trong Thiên phạt cái kia tà ác khí tức Thiên Quân gặp đến tồn tại đáng sợ đến mức hắn cái này Hỗn độn cảnh cũng cảm thấy kinh không bằng. Y Thần không 0EOA5JE hỏi đến mà chỉ đứng một bên như bảo hộ, Thiên Quân cũng không có cái gì cố kỵ, ý thức lập tức đi vào thể nội thé giới câu thông Bất hủ chi hải, hắn dám đón đỡ Tế nham tương cự thủ mà vẫn có thể tồn tại đương nhiên là vì có Bất hủ chi hải tồn tại. Sinh cơ đáng sợ trong đó có thể khiến Thiên Quân tại trong thời gian nhanh nhất khôi phục lại lực lượng đỉnh phong. “Ông...”. “Ông...”. Ngay sau khi Thiên Quân tập trung khôi phục thương thế chưa đến mười hơi thở thì hư không chợt run rẩy, một tòa cự tháp tỏa ra tử kim khí sắc lăng không xuất hiện, đương nhiên chính là Hạo Thiên tháp. Hạo Thiên khí linh đứng trên đỉnh tháp nhìn thấy Y Thần hơi chút gật đầu một cái rồi lại nhìn Thiên Quân cau mày, sau cùng vẫn là liếc mắt nhìn về phía Y Thần. Y Thần không biết đến khí linh nhưng khí linh lại biết đến Y Thần, bất kể là ai từng vào Hạo Thiên tháp thí luyện thì khí linh đều biết, trước khi Thiên Quân đi vào Hạo Thiên tháp thì Y Thần chính là kẻ có thành tích cao nhất trong Hạo Thiên tháp đây. “Hắn không có chuyện! Chỉ là thương thế nghiêm trọng, đang tại khôi phục, các ngươi rút cục gặp phải địch nhân như thế nào lại khủng bố như thế?”. Y Thần tâm thần cũng không tự chủ được run lên, Thiên Quân vừa mới hiện thân không lâu thì Hạo Thiên tháp cũng xuất hiện bên cạnh, đương nhiên Hạo Thiên tháp biến mất cùng Thiên Quân biến mất không thể tránh được quan hệ. Lại nhìn Hạo Thiên tháp thân tháp có thương tích, khí tức cõ chỗ hao hụt thì hắn con ngươi không tự chủ được co rụt lại nói. “Không biết! Hắn tại trong thiên ngoại bị một cái đại năng khủng bố phân thần truy sát mới kêu gọi ta, may mắn đến kịp nhưng tên kia tự bạo khiến ta cũng bị đánh vào thời không, chịu đến hắn kêu gọi mới có thể quay về nhanh chóng!”. Hạo Thiê khí linh nhàn nhạt nói. “Một cái đại năng phân thần?”. Y Thần nhíu mày, một cái đại năng phần thần lại có thể đả thương Hạo Thiên tháp thì bản thể của hắn còn cường đại đến cấp độ nào? Bất quá hắn như nhận ra gì đó trợn mắt nhìn Hạo Thiên khí linh. “Ngươi nhận hắn triệu hoán?”. “Tuân theo Lão chủ nhân di nguyện, ta đã nhận hắn làm chủ, nhận hắn triệu hoán thì đã làm sao?”. Hạo Thiên khí linh nhàn nhạt nhìn sang Y Thần nói. “Ách... Nhận hắn làm chủ rồi...”. Y Thần đầu đại hãn, nhận chủ rồi? Một cái Hỗn độn khí cường đại như Hạo Thiên tháp lại đơn giản như thế nhận chủ rồi? Thiên Quân khí vận cũng thật quá mạnh đi? “Phải rồi! Để ta trước câu thông bọn người kia, ngươi đột nhiên biến mất để một đám đi tìm đây!”. Y Thần kinh ngạc qua đi thì nhớ ra đám người Lăng Càn Thiên còn đang đi tìm Hạo Thiên tháp thì nói. Nói đoạn hắn liền đánh ra mười mấy đạo truyền tin quang ảnh, bọn kia đi tìm nhưng đối phương tự quay lại, nói ra cũng có chút xấu hổ rồi. “...”. Hạo Thiên khí linh cũng không có ý kiến gì mà lại quay đầu nhìn Thiên Quân vẫn đang ngồi xếp bằng trị thương trên thiên không. “Ông...”. “Vù...”. Sau đó khoảng trăm hơi thở, hư không ở đây xuất hiện gợn sóng mãnh liệt, đầu tiên đuổi đến đây là Hạo Thiên Thần địa Thần chủ Lăng Càn Thiên, tiếp đó Thủy Vô Cực, Long Lão, Tuyết Lão, thập đại trưởng lão cũng lần lượt hiện thân nhìn về phía Thiên Quân cùng Hạo Thiên tháp không biết nói sao cho phải. Tác giả: Đế Thanh