Ma Thần Thiên Quân
Chương 371 : Lựa chọn của Cường
Cường trong ấn tượng của Thiên Quân chính là một cái không có lý tưởng to lớn hay nguyện vọng nào, hắn chỉ muốn cuộc sống bình bình đạm đạm mà qua này, bất quá thử hỏi một vị cái thế yêu nghiệt như hắn liệu có thể sống một cuộc sống đơn giản, không cùng người ganh đua?
Đáp án dĩ nhiên là không! Cho dù là hắn không muốn thì sớm muộn cũng sẽ có một, thậm chí là rất nhiều kẻ tìm đến hắn, đơn giản đó là vì những kẻ kia không muốn có một cái tồn tại có thể uy hiếp đến địa vị của bản thân mình.
Lại nói, Cường lọt vào Hư thiên bí cảnh này thì số mệnh đã đẩy hắn vào một trường chém giết không có điểm dừng, nếu muốn thoát ra thì Cường cần phải siêu việt nó, muốn so với Hư thiên bí cảnh còn muốn cường đại hơn. Huống cho việc hắn muốn đánh vỡ Hư thiên bí cảnh quy tắc nhằm quay về nguyên thế giới mà hắn sống thì sẽ gặp một đám cản trở, hơn phân nửa Thí luyện giả, cái kia Tà Thần, lúc này còn có mất tôn hư ảnh chứa đựng ý chí của mấy cái Hỗn độn cảnh khiến Thiên Quân cũng phải đau đầu, hắn muốn bình đạm mà sống liền không thể nào.
Một nam một nữ, nam lam y đơn giản, một thân khí chất siêu nhiên làm người ta không tự chủ cúi đầu, hắn giống như một đầu cự điểu tiêu dao thiên địa, tiêu diêu tự tại, giống như không có tồn tại nào có thể ảnh hưởng đến hắn. Nữ cũng là một thân hắc y bó sát, dáng người không tính cao nhưng đày đặn no đủ, lồi lõm hứng thú, nàng khí chất giống như kế thừa lam y thanh niên, chân chính một cái không ăn khói lửa nhân gian tiên nữ, lại thêm khuôn mặt nhìn như mười tám, mười chín, trong đó lại có nét gì đó tinh nghịch, phá cách. Bọn hắn đương nhiên là hai cái hướng đến đây xem náo nhiệt. Cường và Vũ Thế Nguyệt.
Cả thiên địa lúc này tràn ngập tiêu sát khí tức, thiên không lôi vân cuồn cuộn không ngừng, lực lượng tuy rằng không có như trước cường đại nhưng lại không cói dấu hiệu tán đi, ngược lại là đang muốn tụ tập lại cường đại như trước. Bên dưới đó đứng một tôn cự nhân uy thế kinh tâm động phách, lực lượng của hắn khiến hư không xung quanh không ngừng xoay vần, bất cứ lúc nào cũng muốn quay về hỗn độn, phía sau đó lại đứng ba tôn cự nhân đang không ngừng tụ tập sức mạnh, trên đó giống như đang bắt đầu thức tỉnh ý chí nào đó, càng lúc càng sống động. Mặt khác còn có hai tôn cự nhân khác, chỉ là hai tôn cự nhân này đang bị cấm cố không thể nhúc nhích, cho dù lực lượng của bọn hắn đang không ngừng trùng kích như vẫn không thể thoát ra mảy may, cự nhân ý chí hàng lâm đầy đủ kia còn chưa hướng đến Vô Đạo công kích.
“Vũ huynh!”. Cường hiện thân đánh giá một chút hoàn cảnh xung quanh liền nhìn sang Thiên Quân gật đầu. Sau đó con ngươi băng lãnh nhìn sang bên kia. “Tà Thần!”. Về phần mấy tôn hư ảnh lại khiến hắn mày nhíu lại, mấy tên khí khí tức khiến hắn cũng là kiêng kị không thôi.
“Lê huynh!”. Thiên Quân cũng hơi nhìn sang gật đầu, sau đó liền đối với hắn truyền âm, nói một chút hoàn cảnh nơi này. Lấy hắn trí tuệ, Thiên Quân tin tưởng rất nhanh sẽ hiểu vấn đề, sáu tôn hư ảnh kia cũng sẽ là mấy cái cường lực cản lối con đường hắn quay trở về.
“Ha! Trước đây chạy so với chuột còn nhanh hơn một đoạn, lúc này lại dùng ánh mắt đó nhìn bản đế?”. Tà Thần đương nhiên cũng nhìn ra ánh mắt của Cường, chỉ là cười khẩy một cái mà thôi.
“Thí luyện giả! Chuyện này không cùng ngươi liên quan, tránh qua một bên đi!”. Tôn cự ảnh ý chí hàng lâm hoàn toàn kia đương nhiên cũng nhìn ra Cường khủng bố, hơi nhìn sang một chút lạnh nhạt nói. Bất quá lấy cự nhân lực lượng, cho dù nói có vẻ bình thường nhưng cũng như chuông đồng ngân vang, âm thanh ông ông truyền khắp một vùng thiên địa. Nhất thời, mấy chục vạn ánh mắt đều là nhìn đến thân ảnh của hắn.
“Lê thánh sứ...”. Một đám Hư thiên bí cảnh bản dân một đám đại năng nhìn sang, Phong thần Nghĩ tộc cũng có rất nhiều tộc nhân nhìn Cường, muốn xem hắn làm sao lựa chọn. Cho dù là Thiên Quân cũng không dám chắc chắn, tuy rằng hiểu tên này sẽ muốn nhanh chóng quay lại thế giới cũ kia nhưng gặp mấy tôn cự nhân này thì còn chưa biết được, Bán bộ hỗn độn cảnh không phải chuyện đùa, động một cái chính là hủy thiên diệt địa uy năng được đánh ra.
“Thật náo nhiệt...”. Vũ Thế Nguyệt một bước phía sau Cường agMcqbS vẫn luôn một dạng không tim không phổi như thế đanh giá xung quanh, nhìn đến Tà Thần thì cau mày nhíu mũi, hành động được tự nhiên vô cùng, có loại giống như nó vốn là như thế. Lại nhìn đến mấy tôn hư ảnh, nàng cũng là kinh sợ ngây người, dĩ nhiên là nhận ra khủng bố, bất quá cũng chỉ dừng lại ở đó, hai con ngươi lại híp híp lại như đang cười nhìn thiên khiển, liếm liếm môi! Không sai! Là liếm môi!
“...”. Cường nhưng là không để ý những này, đáy mắt lại rơi vào thiên khiển lôi vân, hiển nhiên là nhìn ra mấu chốt trong Thiên Quân truyền tin. Bất quá, không biết hữu ý hay vô ý, Tà Thần đã đứng trước mặt hắn.
“Tiền bối đại nhân! Ta có một thắc mắc không biết ngài có thể lý giải?”. Cường hồn nhiên không chút sợ hãi nhìn về phía tôn cự nhân kia chắp tay nói.
“...”. Một đám kinh ngạc, đều là không biết hắn hồ lô dấu cái gì. Thiên Quân nhưng là nhíu mày, tên kia ý nghĩ Thiên Quân lại có cảm giác mình có thể đoán được một hai. Kẻ này trước nay hành động cổ quái không theo khuôn khổ quy tắc, Thiên Quân đã vài lần được lãnh giáo, lúc này nếu làm ra chuyện nào đó động trời cung không ai biết được, dù sao hắn hiện tại đã có thực lực này.
“Huh? Xem phân thượng ngươi là,một phương cái thế yêu nghiệt, bản tọa có thể giải đáp một cái thắc mắc của ngươi!”. Cự nhân hơi chút kinh ngạc sau đó nhìn Cường chằm chằm nói. Hắn vậy mà có chút không nhìn ra Cường chân chính sâu cạn, cũng giống như cái kia Nhân tộc Vũ Thiên Quân.
“Ta lúc này nều muốn rời đi Hư thiên bí cảnh liệu có cách nào sao?”. Cường cũng không chút suy nghĩ liền hỏi.
“Quả nhiên...”. Thiên Quân lau đi khóe miệng máu tươi, thân hình đứng thẳng như kiếm. Hắn có thể cảm nhận được quyết tâm của Cường, không tốt bọn hắn có thể sẽ tại đây trở mặt, Cường mục đích là trở về giống như đã không muốn trì hoãn.
“...”. Thiên Quân đương nhiên nhìn ra vấn đề, chỉ là đối với người khác liền là một đám sương mù rồi. Cho dù là cái kia tôn cự nhân cũng là như thế, về phần ba tôn cự nhân, lực lượng đang kéo lên nhanh chóng, chỉ sợ rất nhanh liền chịu đến mấy cái ý chí hàng lâm. Đến lúc đó đối với bọn hắn sẽ càng thêm khó.
“Có thể! Bất quá đó là cần đến bản tôn lực tôn, bọn ta chỉ là sáu sợi phân thần, không thể làm được việc này!”. Tôn cự nhân kia lạnh nhạt nói. Hư thiên bí cảnh là sáu cái Hỗn độn cảnh bản tôn hao tốn không ít lực lượng, tinh lực cùng thời gian mới có thể tạo nên, muốn đánh vỡ nó quy tắc không phải là việc một vị trong đó đơn giản làm được chứ đừng nói mấy sợ phân thần này.
“Có nghĩa là ngài cũng không có khả năng giúp ta thoát khỏi Hư thiên bí cảnh này rồi...”. Giọng nói có chút chán nản vang lên, hắn như không kiêng kị cái này cự nhân hư ảnh.
“Như vậy liền không thể theo như ý của tiền bối được, đắc tội rồi!”. Cường nghe vậy thì có chút thở dài nói. “Hư thiên bí cảnh này ta cần rời khỏi!”. Hắn kiên định chắc chắn nói.
“Muốn chết!”. Cự nhân nghe vậy thì gầm lên đầy giận dữ, tay phải vươn ra hướng phía Cường dò xét. Hắn là nhận đồng Cường có tiềm lực cường đại, xem như một loại mến tài muốn lưu lại, cái sau nếu dám ngỗ nghịch hắn liền không ngần ngại lau đi sự tồn tại kia. Thiên kiêu cho dù lại cường đại nhưng nếu còn chưa lớn lên thì vẫn như cũ là gà đất só sành mà thôi.
“Ầm...”. “Ầm...”. Biến hóa quá nhanh, còn chưa có ai nhận ra chuyện này là thế nào mà thành thì cự nhân đã đục lỗ hư không, hắ như một bước bước quá thiên địa ngăn cách, cự thủ liền muốn vồ lên đầu Cường.
“Ngươi tuy rằng cường đại nhưng muốn đánh bại ta cũng không đơn giản như thế!”. Cường mày nhíu lại trầm giọng nói. Dĩ nhiên là không chút nào sợ hãi tôn cự nhân này.
“Ông...”. Tử thanh quang mang chợt hiện, phô thiên cái địa uy năng liền từ thể nội hắn truyền ra, như có cự thú sống lại trên thân hắn, khí tức trầm trọng lan tràn khắp thiên địa.
“Vô hạn yên diệt!”. Chỉ thấy hắn vươn tay vỗ vào hư không, không phải chưởng, không phải quyền, chỉ có thể nhận thấy hắn vươn tay mà thôi. Nhất thời một loại hủy thiên diệt địa theo bàn tay Cường hiện lên hướng cự thủ kia làn tràn.
“Oanh!”. Một tiếng trầm đục vang lên, cự nhân dừng lại giữ không trùng, Cường lùi lại ba bước, khuôn mặt trầm xuống, vừa giao thủ liền hiện ra sự khác biệt, hắn so với cự nhân kia còn kém một chút. Đương nhiên, đó là cảm giác của hắn mà thôi, rơi vào trong mắt ngươi khác thì chính là nghịch thiên hành vi, nên biết cự nhân kia là một cái tương đương Bán bộ hỗn độn cảnh cường giả, mức độ khủng bố không phải Hư vô cảnh đỉnh phong có thể so sánh.
“Hắc! Không hổ là Lê huynh! Xem ra ta cũng cần kết thúc chuyện này!”. Thiên Quân một bên thì khóe miệng kéo lên, thân hình cấp tốc lao về phía thiên khiển lôi kiếp, chỗ đó vẫn là mấu chốt, chỉ cần đánh tan thiên khiển, moi chuyện liền kết thúc. “Các ngươi mau tận lực cản lại Tà Thần, thiên khiển để ta đến đánh tan!”. Hắn đối với xa xa Ám Vũ cùng đám đại năng bản dân Hư thiên bí cảnh truyền âm, về phần bản thân lại là lao về phía thiên khiển.
Cường nếu đã hướng cự nhân kia khiêu chiến thì Thiên Quân tạm thời có thể rảnh tay, không có ai hiểu hắn hơn Thiên Quân, bản thân có tự tin cầm chân cự nhân kia thì hắn cũng sẽ không sai biệt, nếu là thật sự đánh lên, hươu chết về tay ai còn khó nói, dù sao bất kể là Thiên Quân hay Cường đều là thân phụ thần thông, đây chính là địa sát chiêu vượt cấp mà chiến, cho dù là Bán bộ hỗn độn cảnh nếu không may trúng phải cũng có thể nuốt hận!
“Hắc!”. Tà Thần nhìn thấy Cường cùng Thiên Quân biểu hiện thì cười lạnh một tiếng, hai tên kia đến lúc này vẫn dám đứng ra cản lại tôn cự nhân kia, trong mắt hắn liền chính là ngu xuẩn mất khôn, tôn cự nhân này là một chuyện, ba tôn cự nhân kia ý chí một khi hàng lâm chính là ngày chết của tất thảy những kẻ phản đạo ở đây.
“Ngươi không làm được!”. Tà Thần lạnh nhạt nói. Hắn làm sao không nhìn ra Thiên Quân dự định, thân hình cũng lập tức lao về phía Thiên Quân, bất quá hắn sau lưng chợt mát lạnh, mấy chục đạo công kích đánh về phía hắn. Bọn kia cho dù bị cự nhân đánh thương nhưng liên thủ công kích Tà Thần cũng không dám coi thường, kiến nhiều cũng có thể đem voi vặn ngã, đạo lý này Tà Thần rất hiểu.
“Đáng chết! Tà hung thiên trảm!”. Tà Thân hai tay hợp lại gầm lên sau đó vung tay chém ngang, nhất thời một ánh đao tử sắc như cắt ngang thiên địa chém về phía mấy chục đạo công kích kia, uy năng tuyệt đối khủng bố. Bất quá, Tà Thần một kích phân tâm, Thiên Quân liền có đủ thời gian lách qua hắn lao về phía thiên khiển.
“Hừ! Nghĩ được đơn giản!”. Bất quá lúc này tôn cự nhân kia sau khi đánh lùi Cường thấy vậy thì hừ lạnh, một cái cự thủ lại hướng về phía Thiên Quân dò xét, đương nhiên là muốn cản lại hắn.
“Trước ngươi cần vượt qua ta mới được!”. Chỉ là khi cự nhân này cự thủ mới vươn ra được một đoạn thì một giọng nói kiên định vang lên, phía sau hắn thiên địa bị nhuốm một màu tử thanh sắc, một cái thân hình so với cự nhân có chút “kiều tiểu” nhưng lúc này đang tỏa ra khí tức khiến hắn cũng phải kinh hãi, giống như một tôn hung lệ hung thú thức tỉnh khiến hắn không thể không quay đầu nhìn lại.
“Vô hạn thánh kinh! Khởi!”. Cường lạnh lùng phun ra mấy chữ, nhất thời lực lượng phô thiên cái địa liền hướng hắn thể nội tụ tập. Hắn khí tức cũng cấp tốc kéo lên.
Truyện khác cùng thể loại
250 chương
172 chương
16 chương
1584 chương
76 chương