Ma Thần Thiên Quân
Chương 278 : Tận tình chém giết đi!
“Xoẹt!” “Xoẹt!”. Bốn đạo ánh đao vàng kim đột nhiên xuất hiện khiến cho bất kể là ai cũng không thể ngờ đến, Phi Thiên vương lúc này bị người ngăn cản lại không đi chém giết kẻ ngăn cản mình mà lại công kích hướng khác, tâm tình của thiên tài quả nhiên khó đoán!
“Hừ! Phi Thiên vương ngươi đừng khinh người quá đáng!”. Kẻ bị Phi Thiên công kích chủ yếu chính là kẻ có chút hiểu phong cách hành sự của Phi Thiên, kẻ này cũng không phải bình thường thế hệ, tu vi cũng có Thánh tổ bước thứ sáu đỉnh phong! Hắn hừ lạnh, tay phải hóa chưởng đẩy về phía trước, lập tức một cái chưởng ấn khổng lồ xuất hiện đánh về phía bốn ánh đao.
“Rầm!”. “Rầm!”. Bốn ánh đao đánh lên chưởng ấn liền vang lên những tiếng trầm đục sau đó tiêu tán giữa không trung, chỉ là dư chấn đã đẩy kẻ sau lùi lại mấy bước mới có thể ổn định thân hình, khuôn mặt có chút tái đi.
Phi Thiên công kích một lần thì không tiếp tục công kích nữa, khói bụi vẫn chưa tán đi nên còn chưa có ai nhìn thấy kẻ đến rút cục là ai, Phi Thiên lại chưa công kích kẻ ngăn cản hắn cho thây kẻ trước cũng không phải đơn giản, quá nửa là cùng Phi Thiên có quen biết. Dĩ nhiên, Phi Thiên ngừng lại không có nghĩa xung quanh chỗ bãi đất trống thí luyện giả vẫn đứng đó, bọn hắn lập tức tách ra khoảng cách đáng kể cùng với Phi Thiên và Tiểu Vân, hai tên kia đủ điên cuồng ah!
Phi Thiên cùng Tiểu Vân xuất hiện cũng khiến cho không ít kẻ khóe mắt hiện lên tham lam nhưng đều không manh động, bọn hắn không những lặng lẽ lui lại mà còn lén trộm truyền tin, bọn hắn không đối phó được hai kẻ này không có nghĩa là không có người có thể đối phó, kẻ đó rất nhanh sẽ đến!
“Hai năm không gặp các ngươi phát triển vượt qua bản tọa dự đoán rồi!”. Ma Quân nhìn Phi Thiên đang cung kính cúi đầu trước mặt mình cười nhạt nói. Tuy rằng không biết hai tên này làm sao lại đi cùng nhau nhưng xem ra thu được cơ duyên cũng không nhỏ, Thánh tổ bước thứ tám đã là đỉnh phong bên trong Thí luyện giả rồi, nên biết hai tên này trước đó mới chỉ có Thánh tổ bước thứ tư mà thôi, hai năm đã đột phá đến cấp độ này, tốc độ nhanh đến khó tin.
“Y Nha!”. Tiểu Vân lúc này nào có phong cách kiêu căng bá đạo như lúc nãy, lập tức lao về phía Ma Quân, thân hình hơi có chút nhỏ lại như muốn nằm gọn trong lòng hắn, cái mũi thì là hít hít lấy khí tức quen thuộc.
“Thiếu gia!”. Phi Thiên thì là không giải thích gì mà chỉ cúi đầu nói. “Không biết là ngài đã đi ra Hỗn mang lãnh địa nên...”. Hắn đang nói thì bị Ma Quân cắt ngang.
“Không cần thiết!”. Ma Quân lắc đầu. “Ta đã nói ngươi không cần cùng ta câu nệ, mặt khác ta đã nói các ngươi có thể tùy ý tham gia Hư thiên bí cảnh này thí luyện, chỉ là các ngươi đánh ra uy danh không tồi chứ?”. Hắn như cười không phải cười nhìn Phi Thiên, đồng thời tay xoa xoa nhẹ đầu của Tiểu Vân, hai tên này vừa rồi có thể nói là uy phong bát diện đây.
“Ách! Thiếu gia minh giám! Đây là do bọn hắn tự mình chuốc lấy!”. Phi Thiên ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Vân nói, trán thậm chí có chút mồ hôi.
“Xoạt!”. Đột nhiên một đạo hắc quang cũng lao đến bên cạnh Ma Quân thì dừng lại, dĩ nhiên chính là Tiểu Thanh rồi. Ma Quân không phản ứng đương nhiên Tiểu Vân và Phi Thiên cũng không phản ứng, Tiểu Thanh tuy rằng tu vi không tầm thường nhưng so với Tiểu Vân và Phi Thiên thì còn kém một đoạn, so với Ma Quân thì càng không đủ nhìn, dĩ nhiên không e sợ.
“Là ý gì?”. Ma Quân cũng không để ý Tiểu Thanh đến mà hơi chút kỳ quái nhìn Phi Thiên hỏi, tên này từ khi nào thì có tính “rụt rè” như vậy ah, đường đường đệ nhất Yêu tộc ở Nguyên mộc tinh lâm, từ khi đi theo bên cạnh hắn làm thư đồng thì mới có chút thu liễm, nhưng như cũ là vô cùng cao ngạo, thậm chí mới rồi còn vô cùng hống hách điên cuồng, lúc này giống như không đúng.
“Là cùng Tiểu Vân có liên quan!”. Phi Thiên chỉ Tiểu Vân đang cụp tai lại nói. Hai tên này chỉ sợ gây không ít chuyện thị phi rồi.
“Hắc! Tiểu tử ngươi lại đi đào trộm bảo vật nhà người ta rồi?”. Ma Quân nghe vậy thì có chút buồn cười nâng lên Tiểu Vân có chút ỉu xìu nói. “Từ khi nào ca ca ta để ngươi chịu thiệt? Nói xem!”. Cuối cùng là quay sang nhìn Phi Thiên hỏi.
“Y nha!”. Tiểu Vân giống như nhận được Ma Quân cho phép nên vô cùng hưng phấn, vốn đang ỉu xìu lập tức vươn mình, hai con ngươi liên tục xoay tròn sau đó nghiêng đầu nhìn sang Phi Thiên giống như ra hiệu.
“Tiểu Vân cùng một vị bí ẩn thiên kiêu tranh đoạt hai gốc Huyết tinh thảo, tuy rằng đoạt được sau đó phục dụng nhưng kẻ kia năng lượng rất lớn, không biết vì lý do gì mời được rất nhiều chủng tộc khác Thí luyện giả đến giám sát nó, thậm chí còn truy sát nó mấy lần, nửa năm trước là chạy đến Hỗn mang lãnh địa cầu cứu ta, chỉ vì không muốn để ngài thất vọng nên mới không hướng Thiếu gia ngài cầu cứu...”. Phi Thiên hít một hơi nói. “Gần đây bọn ta chém giết những Thí luyện giả kia là vì bọn hắn chính là tai mắt của tên kia... e rằng rất nhanh sẽ đến!”. Cuối cùng hắn bổ sung.
“Ồ? Có kẻ truy sát Tiểu Vân?”. Ma Quân con ngươi híp lại, khóe miệng lại là vô ý nâng lên. Dám truy sát tiểu đệ đệ của hắn ah, xem ra có kẻ chán sống. Mặt khác lấy Tiểu Vân cùng Phi Thiên lúc này tu vi vẫn e sợ cùng đề phòng kẻ kia như vậy thì dĩ nhiên kẻ kia không phải hạng tầm thường, Tiểu Vân cùng Phi Thiên giết không ít Thí luyện giả xem ra là muốn không để lộ hành tung. Bất giác Ma Quân thật muốn biết rút cục là kẻ nào mà lại có năng lực lớn như vậy, lại có thể khiến nhiều chủng tộc Thí luyện giả giúp hắn như thế...
“Hắc! Vậy để hắn tìm đến đây, bổn tọa muốn xem là thần thánh phương nào!”. Ma Quân cười lạnh một tiếng nói. Kẻ tài cao gan đương nhiên cũng lớn, hắn trước này chưa bao giờ sợ khiêu chiến, mặt khác nếu là Thí luyện giả Ma Quân hắn không tin là có kẻ hắn không thể đối phó.
“Vâng!”. Phi Thiên lấp tức cúi đầu một tiếng đáp ứng. Hắn cùng Tiểu Vân hợp lực lại vẫn không phải là đối thủ của kẻ kia nhưng hôm nay Ma Quân đã đến đương nhiên sẽ không cần phải sợ.
“Phải rồi! Huyết tinh thảo là có chuyện gì?”. Ma Quân có chút tò mò về Huyết tinh thảo hỏi. Vật kia có thể khiến một vi đỉnh cấp thiên kiêu vì đó mà không tiếc giá cả truy sát Tiểu Vân dĩ nhiên không phải thứ đồ đơn giản. Thứ này ở tinh không vô tận đã hầu như tuyệt tích, thông tin về nó cũng không nhiều, có thể nói lên danh tự đã là không tồi. Về phần tên kia bí ẩn thiên kiêu, nếu đã muốn thì hắn ở đây đợi một chút, chém giết mấy kẻ muốn chết cũng không mất bao nhiêu thời gian của hắn, đã đến Huyết thiên địa này thì phải xem cho rõ ràng mới được.
“Huyết tinh thảo này chính là đại bổ huyết khí chi vật, nó có khả năng chắt lọc huyết mạch, đối với những sinh vật không thuần huyết thì đây chính là bảo vật vô giá, niên đại càng cao thì giá trị cùng năng lực lại càng tốt, Tiểu Vân thu được hai cây kia niên đại có hơn vạn năm, giá trị không thể nói hết!”. Phi Thiên lại tiếp tục giảng giải. Vừa nói ra thì bê cạnh đó Tiểu Thanh con ngươi liền sáng lên, nếu Phi Thiên nói là thật thì Huyết tinh thảo đối với nó vô cùng có sức hút ah!
“Ồ? Vậy sao? Như vậy làm sao tìm thấy nó?”. Ma Quân có chút kinh ngạc nói. Huyết tinh thảo với hắn là vô dụng nhưng đối với đa số những kẻ khác là báu vật, tỉ như với Tiểu Thanh, Phi Thiên, thậm chí là Tiểu Vân thì Huyết tinh thảo đều có sức dẫn dụ vô cùng.
“Chí ít phải thông qua vòng thứ chín của khảo hạch thì mới có thể đặt chân nội khu, bên trong đó vượt qua thí luyện thì có thể gặp được Huyết tinh thảo”. Phi Thiên đương nhiên không chút dấu diếm liền nói. “Chỉ là cơ may gặp được là vô cùng khó khắn...”. Hắn có chút tiếc nuối nói
“Ha ha! Để xem lần này hai ngươi có thể chạy đi đâu!”. Đột nhiên một giọng cười vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn hắn. Một cái thanh niên mặc ngân bào được thêu lên những đường chỉ vàng kim nhìn vô cùng bắt mắt đạp không xuất hiện. Hắn tóc cũng là màu bạch ngân, khuôn mặt đẹp như vẽ, hai tay lại là chắp sau lưng, uy thế vô cùng, đi sau lưng hắn còn có sáu Thí luyện giả, từ khí tức hỗn tạp khác nhau có thể thấy bọn hắn là không phải cùng một tộc, có chút không đơn giản.
“Là hắn!”. Phi Thiên mắt híp lại nhìn ngân bào thanh niên nói. Không như những lần trước ngay khi hiện thân thì lập tức chạy trốn, lúc này hắn đã không cần sợ hãi nữa.
“Y nha!”. Tiểu Vân nhìn thấy ngân bao thanh niên thì cũng tức giận chỉ trỏ, dĩ nhiên là đối với tên kia thù sâu như biển, nếu không phải nó đánh không lại thì từ lâu đã lao lên chém nát đối phương rồi.
“Ồ? Làm sao lại không chạy?”. Ngân bào thanh niên đứng trên không trung uy phong bát diện nhìn về phía Ma Quân mấy người như nhìn sâu kiến lạnh nhạt hỏi. Mỗi lần nhìn thấy hắn thì hai kẻ kia liền lập tức có bao xa liền trốn bao xa, tốc độ nhanh đến hắn đuổi cũng không kịp, làm sao lại dám đứng trước mặt hắn như bây giờ? Không lẽ là do hai cái thanh niên Ma tộc kia?
Ma Quân cùng Tiểu Thanh là có chút Ma khí như có như không quấn quanh thân, điều này khiến cho những kẻ nhìn thấy hiểu nhầm bọn hắn là Ma tộc thành viên cũng không phải là lạ, dĩ nhiên điều này không trong phạm vi để ý của bọn hắn.
“Là tên này sao? Cũng không tồi!”. Ma Quân liếc nhìn ngân bào thanh niên một cái rồi thu hồi ánh mắt. Thánh tổ bước thứ chín trung kỳ, có thể chèn ép Tiểu Vân cùng Phi Thiên cũng không lạ. “về phần những tên kia thì sao? Đã từng truy sát hai ngươi?”. Hắn lại nhìn về phía mấy kẻ phía sau ngân bào thanh niên nói. Những kẻ kia tu vi cũng có Thánh tổ bước thứ sáu đến bước thứ tám không đều, dĩ nhiên đều là yêu nghiệt thiên kiêu, ngân bào thanh niên lại có thể thu về dưới trướng cho thây thủ đoạn không phải tầm thường.
“Đúng vậy!”. Phi Thiên gật đầu nói. Hắn con mắt lại là chằm chằm nhìn lấy Ma Quân không dời, quả nhiên là Thiếu gia ah, khuôn mặt không chút động dung, đội hình kia có lẽ đủ để quét ngang một phương thiên địa thế nhưng từ trong mắt Ma Quân hắn lại chỉ nhìn thấy giễu cợt cùng khinh thường mà thôi.
“Tốt! Tận tình chém giết đi! Bản tọa cho ba ngươi áp trận!”. Ma Quân được Phi Thiên xác nhận thì hô to một tiếng rồi ném ra Tiểu Vân.
“Hử? Dám không để ý đến ta?”. Ngân bào thanh niên nhìn thấy Phi Thiên mấy người là trò chuyện mà không chút để ý đến mình thì lạnh lùng hỏi, nhất là đứng đầu tên kia Ma tộc thanh niên, tên này giống như mới là thủ lĩnh trong bốn người, chính tên này là kẻ đầu tiên không để ý đến hắn.
“Om sòm!”. Ma Quân tay trái nắm thành quyền ngang nhiên xuất thủ, một cự đại quyền ảnh lập tức lao về phía ngân bào thanh niên.
“Hắc hắc! Thuộc hạ tuân mệnh!”. Phi Thiên hơi chút ngẩn người ra một chút rồi cười hắc hắc, thân hình lập tức hóa thành kim quang lao về phía sáu kẻ đứng phía sau ngân bào thanh niên, nối đuôi hắn là Tiểu Thanh, Tiểu Vân hơi chút mê muội sau đó cũng “Y nha” một tiếng hưng phấn quơ lấy bàn chân nhỏ chụp về phía mấy kẻ đứng sau ngân bào thanh niên, đến lúc trả thù rồi.
“Ngươi là Thái cổ Ma tộc...”. Ngân bào thanh niên con ngươi co rút lạnh như băng nói. Ma Quân xuất quyền chính là Thái cổ Ma tộc bí kĩ, một chiêu chính là ấn chứng thân phận ah! Hắn không dám chậm trễ, tay phải hóa quyền đấm về phía cự đại quyền ảnh không chút sợ sệt, cho dù Ma Quân có là Thái cổ Ma tộc thiên kiêu thì còn chưa đến mức dọa được hắn, ở nơi này nắm đấm lớn mới là đạo lý đây!
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
30 chương
126 chương
10 chương
139 chương