Ma Thần Thiên Quân
Chương 277 : Lúc nào cũng đầy rẫy kẻ muốn chết!
“Vù!”. “Ngao!”. Trên bầu trời một con Ma Thanh Long hình thể to lớn, dài đến sáu mươi trượng, Long uy như hóa thành thực chất cộng thêm Ma khí đen kịt lan tràn, uy thế bất phàm. Mỗi nơi nó đi qua cho dù có nhiều Thái cổ chủng tộc bản dân bên trong Hư thiên bí cảnh cũng không muốn để ý, kẻ kia tu vi cũng không thấp, cộng thêm Long tộc cho dù ở thời đại nào cũng không phải dễ trêu, thế nhưng không có ai biết nó lúc này chỉ là một cái tọa kị cho một Nhân tộc “nhỏ yếu” mà thôi.
“Chủ nhân! Chúng ta là đi đến Huyết thiên địa?”. Đang phi hành Tiểu Thanh đột nhiên hướng đang đứng trên đầu nó Ma Quân hỏi. Đã hai ngày kể từ khi chia tay Thần Quân ở Đạo trần hồ, nó cùng Ma Quân chính là ngựa không ngừng vó tiến đến Huyết thiên địa, chủ nhân nhà hắn hình như có cần có chuyện gấp ở đó.
“Uhm! Đến đó có chuyện cần làm!”. Ma Quân hắc y phiêu hốt, tóc đen không buộc tùy theo gió cuốn động lạnh nhạt trả lời. “Ngươi giống như đã đến đó?”. Hắn bất chợt hỏi, đã hai ngày Tiểu Thanh là tự đi mà không được hắn chỉ dẫn, tốc độ cũng không chút nào chậm, đương nhiên là biết đường ah. Theo tốc độ này có lẽ chỉ cần nửa ngày nữa sẽ đến Huyết thiên địa, chỗ kia có lẽ đã có chút biến đổi so với nguyên bản, nếu may mắn hắn có thể có thu hoạch ngoài mong đợi!
“Đúng vậy! Khi ta vào Hư thiên bí cảnh này thì nơi hiện thân ngay gần Huyết thiên địa, ở đó cũng thu được không ít chỗ tốt!”. Tiểu Thanh cái đầu khổng lồ hơi gật nói.
“Ồ? Nơi đó hoàn cảnh như thế nào?”. Ma Quân con ngươi đen kịt khẽ nhấp nháy nói. Hắn mấy ngày này tập trung vào Huyết thiên đao mà quên mất mình đang còn một cái thủ hạ đang mang mình đi ah.
“Khắp nơi là huyết khí, ở đó là một nơi thí luyện nhỏ!”. Tiểu Thanh hơi có chút phấn chấn nói. Xem ra ở Huyết thiên địa hắn gặp được không ít cơ duyên cùng chỗ tốt.
Nguyên lai Huyết thiên địa chính là thiên đường cho luyện thể giả, ở đây không có gì khác ngoài huyết khí, cộng thêm với khiêu chiến với cơ quan trong đó mà nhận được phần thưởng cũng chính là huyết khí quán thân, càng được nhiều huyết khí thì nhục thân cường độ càng tăng nhanh, chính là con đường ngắn để tôi luyện nhục thân. Mặt khác, ở đây khiêu chiến cũng giống như một loại đột phá cực hạn, chỗ tốt rất nhiều. Ngoài ra ở đây còn có một lời đồn đó là có Thí luyện giả nhặt được Huyết tinh thảo, bảo dược đã gần như tuyệt tích ở bên ngoài tinh không vô tận!
“Hắc! Cũng là một nơi không tồi!”. Ma Quân một tiếng lạnh lùng, khóe miệng lại là vô ý kéo lên. Hắn đã lâu chưa được chân chính một trận chiến, một thân lực lượng là không nơi phát tiết, hi vọng ở Huyết thiên địa sẽ là một nơi không tệ.
“...”. Tiểu Thanh đối với Ma Quân cũng không hiểu rõ lại tiếp tục phi hành, chủ nhân nhà hắn tâm thần phân liệt mỗi tên mỗi ý thức ah, thật sự không biết thế nào mà lần. Kỳ thực cũng không thể trách nó, tuy rằng bất kể Ma Quân hay Thần Quân đều là Vũ Thiên Quân nhưng bọn hắn đều là phân thân, mỗi kẻ lại có ý thức của riêng mình, cho dù có cùng tính cách với Vũ Thiên Quân nguyên bản nhưng vẫn có một số mặt trái tâm tình cũng như suy tính, đương nhiên tất thảy đều là lợi cho Vũ Thiên Quân hắn.
Ma Quân giống như cũng không để ý mà lại tiếp tục nhắm mặt tu hành, hắn tuy rằng có thiên phú cao tuyệt, thực lực cũng là che áp một đời thiên kiêu nhưng có thời gian để đề thăng lực lượng hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua. Đừng nhìn hắn lúc này phong quang vô hạn, đem so với những đỉnh cấp cường giả chân chính thì hắn vẫn có chút kém, ví như Cường tên kia, chỉ sợ Thiên Quân mới cùng sánh vai, lại như Vô Đạo thế hệ trước đại năng, e rằng hắn không đơn giản chỉ là Hư vô cảnh thánh hiền giai đoạn thứ ba đơn giản như biểu hiện ra, có lẽ cũng là một vị đỉnh cấp yêu nghiệt, cơ duyên không phải đùa.
Một nơi khác Thần Quân cũng là mang theo Lôi linh tử Mộc Hưng Thế lao nhanh về phía Luyện hồn cốc, việc nhẹ đường quen cộng thâm Thiên Luân cái này “phương tiện”, Thần Quân đã đặt chân đến Luyện hồn cốc.
“Ha! Lại quay lại chỗ này!”. Thần Quân nhìn xa xa Luyện hồn cốc cười nói. Khí tức cũng không tính quen thuộc nhưng hắn dù sao cũng đã từng đến đây, xem như là biết đến. Lần trước đến là xảy ra ngoài ý muốn nên cũng không chân chính đến đây, còn chưa hoàn toàn hiểu rõ tình huống.
“Linh hồn lực lượng thật mạnh!”. Thiên Luân hóa hình lại thành một cái nam hài bảy tám tuổi nhìn Luyện hồn cốc hơi chút kinh ngạc nói. Thời gian này bất kể là Thiên Luân cùng hai cái “nô lệ” của nó là Hư không thiết thụ và Sa yêu đều được Thần Quân không ngừng cung cấp cho Lôi kiếp dịch đến tu luyện nên thu được không ít lợi ích, cả ba nội tình đều không đơn giản. Thiên Luân không nói, nó tuy rằng còn chưa tiến hóa thành Hỗn độn cấp Tiên thiên linh bảo nhưng đã nắm giữ Chung cực lực lượng, việc lên cấp chỉ là sớm muộn, cộng thêm mấy ngày này lực lượng đã khôi phục được rất nhiều, đến sáu thành, nếu không có gì thay đổi thì trong hai đến ba ngày tới sẽ hoàn toàn khôi phục đỉnh cao, khi đó thì cho dù nó không thể cùng Vô Đạo đại chiến ngang thủ thì cũng có thể ung dung rời đi, về phần cái gì thiên kiêu, đại năng bên trong Hư thiên bí cảnh, đối với no e rằng chưa đủ nhìn, có thể thấy Tiên thiên linh bảo khi chưa bị luyện hóa có bao nhiêu đáng sợ.
Về phần Hư không thiêt thụ cùng Sa yêu, bọn hắn đều là thiên kiêu đã sống qua bao nhiêu tuế nguyệt, một phần là nhờ dưới đáy Đạo trần hồ hoàn cảnh có chút kỳ lạ, một phần là do bọn hắn đặc thù nên vẫn còn sống cho đến nay, cùng với đó do bị kìm hãm nên không thể đột phá Hư vô cảnh, lúc này đã thoát ra khỏi Đạo trần hồ thì việc đột phá có lẽ chỉ như nước chảy thành sông, ngay khi lực lượng của bọn hắn đạt đến đỉnh phong, cần thêm một chút nổ lực có lẽ sẽ lập tức đột phá thành tựu Hư vô cảnh Thánh hiền, rất nhanh! Cả hai lúc này đều đang tu luyện bên trong không gian của Thiên Luân, còn không có chuyện dùng đến bọn hắn đây.
“...”. Lôi linh tử cũng là nhìn về phía Luyện hồn cốc có chút phấn chấn, hắn hôm nay là chính thức đi theo Thần Quân đi lịch lãm rèn luyện ah, có thể được chứng kiến thiếu gia đại triển thần uy hắn đương nhiên là nguyện ý vô cùng, đồng thời đi bên cạnh thiếu gia hắn có thể thoái mái làm việc mà không cần như trước cố kị không ngừng.
Thần Quân ba người tổ hợp có chút kỳ lạ, hai cái thanh niên cùng một cái nam hài, hai cái thanh niên còn tốt, tuy rằng mỹ cảm có chút quá phận nhưng còn chưa bằng nam hài cực phẩm, nó y phục gọn gàng, bước đi có thể nói là long hành hổ bộ, chỉ khác đó là nó đang đi trên không, trang bức một dạng ta đây vô địch thiên hạ ah.
“Vào bên trong xem thử...”. Thần Quân không chút để ý xung quanh cái gì lãnh địa, cái gì khu vực mà vô cùng thoải mái tự nhiên đi vào Luyện hồn cốc, hắn muốn xem bên trong Luyện hồn cốc rút cục là cất dấu bí mật gì. Dĩ nhiên điều này cũng dẫn đến một chút va chạm, chỉ là vận động chút thôi...
Nửa ngày qua đi Ma Quân cũng là đặt chân đến Huyết thiên địa phạm vi, nơi này Huyết khí phạm vi vô cùng rộng lớn, cả thiên địa như bị nhuốm một màu đỏ tươi, thậm chí đem so với Huyết thiên đao khi nó chính thức được tự do sinh ra dị tượng thì chỉ có hơn chứ không kém.
“Huyết thiên địa!”. Ma Quân lạnh nhạt nói. Hắn tay phải đột nhiên khẽ vẫy, một thanh giống như cốt đao đỏ sẫm xuất hiện, dĩ nhiên chính là Huyết thiên đao. “Nơi này có tên cùng ngươi ah...”. Hắn nhìn Huyết thiên đao nói.
“Không giống! Một nơi hỗn tạp huyết khí như vậy ngài cũng đem ra so cùng ta...”. Huyết thiên đao hơi chút run lên, một giọng nói có thất bại vang lên.
“...”. Ma Thanh Long con ngươi lấp lánh nhìn Huyết thiên đao, lúc này lấ nó hình thể đương nhiên là to lớn hơn Huyết thiên đao rất nhiều, thê nhưng Huyết thiên đao đem đến uy áp lại là vô cùng lớn, khí tức vô cùng nguy hiểm.
“Xùy...”. Ma Quân cười nhạt không nói đã thu lại Huyết thiên đao nhảy ra khỏi đầu Tiểu Thanh, nó thân hình to lớn khá bắt mắt, hắn không thích khoe khoang như vậy ah. “Đi thôi!”. Hắn quay đầu nói với Tiểu Thanh hai chữ rồi hóa thành một đạo huyết quang bay nhanh về phía Luyện hồn cốc, Tiểu Thanh lập tức hiểu ý hóa thành nhân thể biến thành một đạo hắc mang đuổi theo, Huyết thiên địa e rằng lại sắp bị quấy lên từng bừng.
“Haizzz, không biết kể từ ba ngày trước đã xảy ra chuyện gì mà Huyết thiên địa này lại có biến đổi kinh khủng như vậy, áp lực tăng lên hai lần có dư không nói, thí luyện khảo hạch lại càng thêm khó khăn ah...”. Tại Huyết thiên địa ngoài rìa một bãi đất trống có một đám Thí luyện giả đến từ nhiều chủng tộc đang nghị luận, trong đó có một kẻ thở dài ngao ngán nói.
“Chậc! Nếu là trước đó ta thông qua vòng sáu dễ dàng, lúc này thông qua được vòng bốn đã là may mắn, còn may vẫn còn có Huyết khí ban thưởng nếu không ta dự định kết đội đi đến hai nơi phúc địa kia, hi vọng có thể có thêm thu hoạch...”. Lại có Thí luyện giả khác hơi nhăn nhó nói.
“...”. Lại là những lời bàn tán xôn xao, đại khái là nói kể từ ba ngày trước Huyết thiên địa đột nhiên biến đổi khiến cho hoàn cảnh thí luyện thay đổi nên thu hoạch cũng giảm đi đáng kể, đối với nhứng kẻ đã ở đây từ trước đó còn tốt, đối với những kẻ mới đến thì chính là bi kịch ah, không biết có thể hay không tiếp tục có thu hoạch.
“Rầm!” “Rầm!”. Đột nhiên hai tiếng trầm đục vang lên từ bên trong Huyết thiên địa nội khu, một bóng trắng cùng một bóng vàng kim lấy tộc độ kinh người bắn ra bên ngoài, điểm đáp không sai biệt chính là vị trí bãi đất trống kia.
“Mau tránh!”. Biến cố bất ngờ để cho đám thí luyện giả đang ở bãi đất trống bàn tán hơi chút kinh dị, một kẻ trong đó vội hô. Việc tương tự ở Huyết thiên địa cũng không phải là chuyện gì hiếm hoi, Thí luyện giả thông qua một vòng nếu là không hấp thu được hết huyết khí ban thưởng thì sẽ lập tức chạy ra Huyết thiên địa nội khu, tuy rằng nhìn như rất chật vật nhưng những kẻ như thế không thể không thừa nhận đều là thiên kiêu yêu nghiệt, có thể vượt cấp chém giết vượt qua giới hạn của bản thân mà đạt được đột phá, lại thông qua được vượt cấp thí luyện... những kẻ như thế ở Huyết thiên địa có cũng không nhiều!
“Xiu!” “Xiu!”. Hai bóng sáng lao ra khỏi Huyết thiên địa nội khuu thì có chút chật vật, thậm chí còn va vào không ít Thí luyện giả ở đây không kịp tránh bọn hắn, xung lực to lớn thậm chí khiến cho không dưới hai mươi thí luyện giả bị va phải bị thổ huyết, có thể thấy hai tên kia thể chất khủng bố.
“Y nha!”. Bóng trắng sau khi ổn định thân hình thì có thể nhìn thấy nó là một con yêu thú giống như chó, chỉ là nó màu trắng ngần, đuôi lại giống đuôi ngựa có chút bồng bềnh. Nó lúc này không chút để ý xung quanh mà nhìn sang thân ảnh màu được màu vàng kim bao phủ hơi có về nghi hoặc, thậm chí còn có thể thấy trong mắt nó đang có chút diễu cợt.
“Xùy! Ta là đến vòng ba mươi tám, ngươi tiểu thú con thì được bao nhiêu mà dám nhìn ta bằng ánh mắt đó! Vô sỉ thế hệ!”. Thân ảnh vàng kim ổn định lại thân hình thì hiện ra là một nam tử phong thần như ngọc, một thân y phục, tóc đều là vàng kim nhìn vô cùng bắt mắt, hắn nhìn như hai mươi trên dưới, lúc này lại là không chút để ý hình tượng phun ra một bãi nước bọt nhìn sang tiểu thú nói.
Cả hai đều không để ý xung quanh đám Thí luyện giả, những thí luyện giả kia cũng không nói gì, hai tên này cho dù nhìn chút chật vật cùng vô lại nhưng huyết khí lực lượng giống như thực chất đang từ thể nội bọn hắn phát ra kia đã cho thấy hai kẻ này không phải dễ chọc, cộng thêm tu vi của hai tên này, phiêu hốt vô định không hề bị người nhìn thấy, thủ đoạn có thể dấu diếm được Hư thiên bí cảnh này dò xét đương nhiên sẽ không phải hạng người vô danh ah.
“Vòng thứ ba mươi tám? Hắn không phải nhắm mắt nói bừa chứ?”. Có Thí luyện giả nghe được kẻ sau nói thì thất thanh la lên nói, hắn giống như là kẻ mới đến chưa lâu nên cũng không biết hai tên kia.
“Không sai! Ta mới đến vòng thứ chín đã không thể vượt qua, tên này lại nói đến vòng thứ ba mươi tám? Nói khoác không biết ngượng ah!”. Có kẻ đồng ý phục họa.
“Nơi này là để ý thân thể lực lượng cùng cách vận dụng tương ứng với từng cấp độ tu vi chứ không để ý tu vi, tu vi càng cao thì yêu cầu sẽ đề cao tương ứng, hai kẻ này nếu đã đến vòng thứ ba mươi tám...”. Có kẻ có chút hiểu biết lạnh nhạt nói sau đó lặng lẽ lùi lại.
“Hừ! Chán sống hay sao mà dám trước mặt hai tên sát tinh này nói như vậy?”. Có Thí luyện giả hừ lạnh nói. Nếu không may còn là liên lụy đến đám Thí luyện giả xung quanh ah, Thánh tổ bước thứ tám không phải dạng vừa đâu!
“Vân thú xưng tục Vân Thánh, Phi Thiên bằng xưng tụng Phi Thiên vương, hai tên này đã đến vòng thứ ba mươi tám rồi?”. Lại có Thí luyện giả là có chút không tin tưởng trầm mặc lẩm bẩm. Dĩ nhiên hắn nhận ra hai tên kia.
“Hử? Nghi ngờ bản vương?”. Phi Thiên đang cùng Tiểu Vân mắt lớn mắt bé trừng nhau thì đột nhiên quay đầu nhìn về phía Thí luyện giả vừa nghi ngờ hắn nói khoác lạnh lùng nói. “Muốn chết!”. Hắn tay hóa chảo chụp về phía đó mà không chút để ý xung quanh, một cự chảo vàng kim bóng mờ lập tức lao về phía đó, chiêu này bao phủ phạm vi không dưới hai mươi trượng, hành vi vô cùng bá đạo!
“Cái gì...”. Phi Thiên ngang nhiên xuất thủ đương nhiên khiến nhiều kẻ kinh sợ giật mình, giật mình đó là kinh sợ Phi Thiên thực lực, giật mình đó là Phi Thiên không chút cố kị hướng nhiều Thí luyện giả như vậy công sát, dĩ nhiên đối với những kẻ hiểu Phi Thiên cách hành sử bao lâu nay ở Huyết thiên địa thì sẽ không có phản ứng như vậy, thay vào đó bọn hắn sẽ lặng lẽ lùi lại!
“Ha ha! Tiểu Phi Thiên ngươi từ khi nào bá đạo như vậy?”. Đột nhiên một giọng cười bá đạo vang lên, một đạo huyết quang từ phía chân trời lao đến đánh tan công kích của Phi Thiên, đồng thời một thân ảnh cũng đã hiện trước mặt hắn, tốc độ nhanh dẫn đến khói bụi cũng bị cuốn lên khiến cho kẻ đến có vẻ có chút thần bí.
“Hắc! Lúc nào cũng đầy rẫy kẻ muốn chết ah, lại dám ngăn cản Phi Thiên vương vào lúc này!”. Có kẻ đang lặng lẽ lùi ra xa thấy một màn nư vậy thì một tiếng quái khiếu nói. Hắn xem như là đã từng chứng kiến Phi Thiên vương cùng Vân Thánh hai kẻ điên cuồng, chém giết mà bị kẻ khác ngăn cản thì sẽ càng thêm điên cuồng chém giết. Nhận định này của hắn được khá nhiều kẻ tán đồng, bọn hắn chỉ muốn đứng ở ngoài quan sát mà thôi, không có ý định nhúng tay hay nói cho những kẻ khác.
“Hừ!”. Khói bụi còn chưa ta hết thì từ bên trong đó vang lên tiếng hừ lạnh của Phi Thiên. “Ngươi chết!”. Hai từ lạnh lùng vang lên giống như tuyên án, bốn đạo giống như ánh đao vàng kim xé gió chém về phía kẻ vừa nói, uy lực so với một chảo trước đó chí ít cũng gấp năm lần, phạm vi công kích càng thêm mở rộng...
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
30 chương
126 chương
10 chương
139 chương