Ma Phi Khó Theo Đuổi
Chương 41 : ♥ Quái thai ở đâu ra?
"Bà nội nó! Đấu khí cấp một mà đánh nát được khí khải(*) cấp 3?! Có phải ta hoa mắt không nhỉ?" Có người liều mạng dụi mắt.
(*) Khí khải: khí: đấu khí, khải: áo giáp, nôm na là áo giáp bằng đấu khí.
"Lưu loát đánh chết một võ sĩ trung cấp như vậy, nàng ta mà là võ sĩ sơ cấp hả?!" Có người hoài nghi hỏi.
"Thật nhìn không ra, nha đầu này mới chừng đó tuổi đầu mà đã tàn nhẫn như vậy, giết người không nháy mắt lấy một cái!"
"..."
Người xem bốn phía nhao nhác bàn tán, ai nấy đều giật mình nghiêm túc nghiên cứu Tô Linh Phong, trên mặt đã sớm mất vẻ khinh khi.
"Tiểu thư, cô ra tay cũng đủ ngoan độc đấy..." Ngay cả Tá Dịch cũng không nhịn được mà thốt ra một câu.
"Ta không muốn bị giết, nên đành lựa chọn giết người." Sắc mặt Tô Linh Phong bình tĩnh, ngữ điệu lạnh nhạt, chỉ có đôi mắt sáng lóe lên tia lạnh căm...
Đội Tất Duy Tư cũng kinh ngạc nhìn Tô Linh Phong, thiếu nữ tên Phyllis thậm chí còn quên cầm máu cho đồng đội...
"Phyllis, tập trung!"
Một tiếng quát nhẹ của Tất Duy Tư mới kéo tinh thần của Phyllis về được, nàng ta mang vẻ mặt như chịu kích thích, dốc sức liệu mạng cầm máu, thêm chúc phúc cho đồng đội.
Từ Mông nhìn thấy thực lực của Tô Linh Phong và Tá Dịch vượt quá suy đoán của y, sắc mặt không khỏi vặn vẹo, vội phất tay chia đội thành hai phần, một nhóm bao vây sáu người đội Tất Duy Tư, một nhóm khác cuốn lấy Tá Dịch, bản thân y thì ngưng tụ đấu khí trong tay, vung tay nắm lấy một chiếc búa lớn bổ tới Tô Linh Phong.
Từ Mông đã nhìn ra, trong đám người này Tá Dịch là mạnh nhất, trước mắt cũng chỉ có nam tử áo đen này chưa để lộ hết thực lực của bản thân! Hơn nữa hắn có tấn công thế nào cũng chỉ vây quanh con oắt thích dùng ám chiêu này, hiển nhiên đây là người hắn đang bảo vệ, chỉ cần bắt được nàng ta là có thể chế trụ được người có thực lực sâu không thấy đáy này.
Tô Linh Phong thấy Từ Mông lao tới cũng vội vọt sang trốn sau lưng Tá Dịch, giỡn hoài, cho dù lực công kích của nàng có ngang với đấu khí cấp ba thì cũng không dám ứng chiến một đại võ sĩ thế này!
Đột phá đấu khí cấp năm có thể công kích xa, tuy khoảng cách và tốc độ không thể so với linh thuật sĩ có thể tùy ý đánh xa bao nhiêu cũng được, nhưng đây là đại võ sĩ uy lực vô cùng đáp sơ đấy, nàng cũng không dám kháng cự lúc còn chưa đủ lông đủ cánh đâu.
Mắt thấy đấu khí sắp nện xuống, Tá Dịch nhanh chóng chém mấy tên ngăn trước mặt hắn, "Ầm" một tiếng, đấu khí ly thể cấp năm của Tử Mông rơi xuống thân kiếm Tá Dịch, sau đó biến thành hư không, chấn động khiến người chung quanh phải lui bước, ngay cả Từ Mông cũng không chống được mà lui ra sau một bước dài, mà mặt Tá Dịch lại không hề đổi sắc, cơ thể cũng chẳng buồn giả vờ rung lấy một cái!
Mọi người kinh ngạc! Còn tưởng rằng người này cũng lắm cũng chỉ là ỷ vào có kiếm lợi hại mới đánh được bị thương mấy người, mà bây giờ hắn lại nhẹ nhàng tiếp được công kích của đại võ sĩ như vậy! Thực lực rốt cục là đã đến mức nào? Chẳng lẽ hắn là kiếm sư? Không phải là Kiếm Thánh đấy chư!
Một kích của Từ Mông không trúng, trong lòng y cũng lấy làm kinh ngạc, không thể ngờ người này lại lợi hại tới vậy! Điều này cũng khiến y càng kiên quyết nghĩ cách bắt lấy Tô Linh Phong, lại lần nữa hạ lệnh cho thủ hạ bao vây Tá Dịch lần nữa, nhắm chuẩn mục tiêu đuổi theo Tô Linh Phong.
Chiêu thức công kích ly thể của đấu khí cấp năm cần có thời gian tụ lại, Từ Mông lại ngưng tụ đấu khí lần nữa, đợi một lúc lâu, Tá Dịch cũng không vội giải vây cho Tô Linh Phong, vung đại kiếm đánh bị thương mấy người, ánh mắt lại nhàn nhã liếc theo bóng dáng của Tô Linh Phong.
Tô Linh Phong ỷ vào tốc độ kinh người của mình, dốc sức liều mạng nhảy lên, tránh trái tránh phải cả buổi trời, ngay cả góc áo của nàng Từ Mông cũng không chạm vào được.
Người xem xung quanh đều tròn mắt, đây là võ sĩ sao? Đây thật là võ sĩ sao? Tốc độ nhanh thế này, rõ ràng là vượt cả thích khách rồi!
Dùng đấu khí cấp một đánh nát khí khải cấp ba, một võ sĩ sơ cấp lại đánh chết một võ sĩ trung cấp, hơn nữa tốc độ khủng khiếp này...
Nàng rốt cục là quái thai ở đâu ra vậy! Có kiểu đánh quái dị như vậy sao...
Tô Linh Phong híp mắt, bớt chút thời gian trừng Tá Dịch một cái, âm thầm cắn răng, tên khốn này còn chưa chịu ra tay, rốt cục thực lực hắn che giấu sâu tới mức nào!
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
154 chương
18 chương
67 chương
50 chương