Ma Ngân
Chương 717 : Mọi Người Xa Lánh
Tại sao có thể như vậy được?
Giờ khắc này, trong lòng Hắc Trạch Sâm không kiềm được thốt lên, sắc mặt tái nhợt, giống như tai họa sắp rơi vào đầu vậy.
Cho tới bây giờ Hắc Trạch Sâm cũng rất khó tưởng tượng nổi, con kiến một năm trước mà hiện giờ lại có thể đạt được thực lực biến thái như thế.
- Tuyên bố xuống, nói rằng Hắc Trạch Sâm ta được thượng tôn mệnh lệnh, Tiêu Hoằng cả gan làm loạn, ý đồ phản bội Thánh Đàn, đại nghịch bất đạo, hiện tại mệnh lệnh chư quốc của Gia Đô liên hợp thể, đồng loạt phát binh bảo vệ Thánh Đàn, không được kháng mệnh!
Hắc Trạch Sâm ra lệnh cho Du Khải Minh, sau đó lại nó:
- Mặt khác, ra lệnh cho thành viên Vệ đội Thánh Vực, thay Hư Không chiến giáp, sẵn sàng chuẩn bị tiến hành ngăn chặn Tiêu Hoằng, tranh thủ thời gian cho ta.
Chuyện cho tới bây giờ, gần như Hắc Trạch Sâm cũng chỉ có một biện pháp như vậy mà thôi.
Du Khải Minh đứng ở ngoài cửa, hơi dừng một chút, hắn tự nhiên hiểu được, đây rõ ràng chính là để cho Vệ đội Thánh Vực dùng sinh mệnh tranh thủ thời gian cho Hắc Trạch Sâm a, tuy nhiên thân là tâm phúc tuyệt đối của Hắc Trạch Sâm, Du Khải Minh vẫn là cố dằn lòng lại, nói:
- Đã rõ!
Ngay sau đó, hắn lập tức lợi dụng danh nghĩa Hắc Trạch Sâm, bắt đầu sử dụng kênh công cộng của Thánh Đàn, phát ra mệnh lệnh khẩn cấp cho Gia Đô liên hợp thể, nội dung không sai một chữ so với lời của Hắc Trạch Sâm.
Gần như ngay khi Du Khải Minh phát ra mệnh lệnh, toàn bộ Gia Đô liên hợp thể, bất kể là đài tin tức nào, thì toàn bộ đều nhận được tin tức này, đồng thời phát tin tức này tới toàn bộ ngóc ngách của Gia Đô liên hợp thể.
Bất kể các quốc gia lớn nhỏ nào, bất kể là tinh cầu phồn hoa ra sao, hay là tinh cầu nơi hẻo lánh, thì mọi người gần như đều đồng thời nhận được tin tức nào, Hắc Trạch Sâm dùng danh nghĩa Thánh Đàn ra lệnh cho toàn bộ Gia Đô liên hợp thể.
Các quốc gia nhận được tin tức, đều đột nhiên ngẩn ra, sau đó liền lâm vào do dự, Hắc Trạch Sâm dùng danh nghĩa Thánh Đàn, bọn họ tự nhiên không tiện cãi lời, nhưng đi trợ giúp Thánh Đàn ư? Nhìn một chút hạm đội khổng lồ của Tiêu Hoằng đi, có đi thì cũng bị nghiền thành bột mà thôi.
Các quốc vương của đại quốc, Gia Lạc Tư thì tổn thất thảm trọng, đã lực bất tòng tâm, Khang Du thì lại làm bộ như không nghe đến, chỉ có những quốc gia bảo trì trung lập trước đó thì lại lâm vào trạng thái dao động.
Tiêu Hoằng ở trong Phổ Hưu Tư Hào, tự nhiên cũng có thể nhận được tin tức do Hắc Trạch Sâm phát ra. Vẻ mặt hắn lạnh như băng, kèm theo vẻ lăng lệ.
Không một chút do dự, hắn liền dùng thân phận Tổng quản Phạm Cương Tinh, cầm lấy Ma Văn thông tin, nghiêm mặt nói:
- Từ ngày hôm nay, bên trong Thánh Đàn, A Di La là số một, Tiêu Hoằng ta là thứ hai, Hắc Trạch Sâm lòng mang ý xấu, mưu đồ gây rối, tội ác tày trời, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nếu dám phản kháng ta, sẽ bị tru diệt!
Nếu nói, trước đó Hắc Trạch Sâm phát ra tin tức, làm cho chư quốc của Gia Đô liên hợp thể lâm vào do dự, như vậy thì lúc này nhận được tin tức mà Tiêu Hoằng phát ra, gần như có thể nói là lâm vào rung động!
Điều này giống như một quả Ma Văn Hắc Động Đạn trực tiếp quét qua toàn bộ Gia Đô liên hợp thể, bất kể là người đứng đầu của một quốc gia, hay là các dân chúng, thì trong lòng đều lập tức trở nên căng thẳng.
So với Hắc Trạch Sâm cùng đồ mạt lộ, Tiêu Hoằng đang giữ thế thượng phong, không thể lay chuyển. Trong tình huống mà A Di La không ra mặt, làm gì có ai dám vỗ ngực nói, có gan chính diện đánh với Tiêu Hoằng một trận?
Không có ai cả!
Chỉ sau năm phút đồng hồ ngắn ngủn, toàn bộ quốc gia bảo trì trung lập của Gia Đô liên hợp thể, đồng loạt phát ra tin tức, nguyện ý thần phục A Di La, nguyện ý thần phục Tiêu Hoằng tôn giả.
Tin tức này có nghĩa gì? Không cần nói cũng biết, đó chính là Tiêu Hoằng đã có thể một tay che trời ở Thánh Đàn và toàn bộ Gia Đô liên hợp thể!
Bởi vì tin tức mà các quốc gia này gửi đi đều được dùng hệ thống tin tức công cộng, bởi vậy Du Khải Minh đứng bên ngoài phòng của Hắc Trạch Sâm tự nhiên cũng có thể nhận được, vẻ mặt ngạo nghễ không ai bì nổi trước kia lúc này đã đầm đìa mồ hôi, trong mắt toát ra vẻ sợ hãi vô cùng vô tận.
Ngón tay hắn cũng không kiềm được run lên vài cái, tin tức như vậy đã thể hiện rõ rằng, Hắc Trạch Sâm đã mất đi quyền uy tại Gia Đô liên hợp thể, mất vào trong tay Tiêu Hoằng.
Hắc Trạch Sâm ở trong phòng cũng có thể nghe được thanh âm này, trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy trước mắt tối sầm, hắn có năng lực chịu đựng tâm lý có thể nói là cực kỳ cường đại, nhưng lúc này cũng cảm thấy trước mắt trở nên choáng váng, trong đầu ong ong.
Tin tức như vậy, Hắc Trạch Sâm tự nhiên hiểu được nó có nghĩa là gì, hắn sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, cường ngạnh để đạt được quyền lợi ở Gia Đô liên hợp thể, nhưng lúc này đã bắt đầu sụp đổ với tốc độ nhanh như chớp, biến thành một con chuột chạy qua đường, ai cũng hô đánh.
Trên trán Hắc Trạch Sâm đã đẫm ướt mồ hôi, cho tới bây giờ hắn vẫn không thể tưởng tượng được, Tiêu Hoằng lại có một ngày đạt được thực lực như thế, mà lại càng không nghĩ tới, ngay đó lại tới nhanh như vậy.
Nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ?
Trong lòng Hắc Trạch Sâm không ngừng lặp lại lợi này, hiển nhiên hắn đã vô cùng luống cuống rồi.
- Nhanh! Mệnh lệnh toàn bộ Vệ đội Thánh Vực tố thành viên xuất động, liều chết chặn lại Tiêu Hoằng, tranh thủ thời gian cho ta!
Hắc Trạch Sâm đang bối rối, liền hạ lệnh cho Du Khải Minh.
- Đã rõ!
Giọng điệu của Du Khải Minh bỗng nhiên trở nên rất nhẹ, đáp lại một tiếng, sau đó liền hơi có chút bất đắc dĩ, phát ra mệnh lệnh chặn đường Tiêu Hoằng đối với Vệ đội Thánh Vực.
Ngắn ngủn nửa giờ trôi qua, Tiêu Hoằng suất lĩnh liên hợp siêu cấp hạm đội xuất hiện gần Di Đà Tinh, đồng thời nhìn về phía đội hình Thợ săn Liên hợp hạm đội rộng lớn không thấy cuối trước mặt, hơn 4000 thành viên Vệ đội Thánh Vực, toàn thân mặc phòng hộ chiến giáp, xếp thành chữ “nhất”, chắn ngang giữa Thợ săn Liên hợp hạm đội và Di Đà Tinh.
Tuy nhiên, số lượng này mà so với Thợ săn Liên hợp hạm đội khổng lồ thì rất giống như châu chấu đá xe.
Không nói tới Tập đoàn Thợ săn hạm đội rốt cuộc sẽ để chiếc hạm pháo nào bắn phá, chỉ riêng từ số lượng binh sĩ mà nói, thì cũng đã đủ để dễ dàng dẹp yên các thành viên Vệ đội Thánh Vực, thậm chí tinh anh bên trong siêu cấp Liên hợp hạm đội này cũng có thể đơn đả độc đấu với Vệ đội Thánh Vực mà nghiền chết đối phương.
Trong phòng điều khiển chính của Phổ Hưu Tư Hào, Tiêu Hoằng thông qua cửa sổ quan sát, nhìn thành viên Vệ đội Thánh Vực xếp thành hình chữ “nhất”, vẻ mặt hắn vẫn lạnh như băng, không có chút dao động nào, chỉ khẽ nâng cánh tay lên.
Tác Phổ tự nhiên hiểu được đây ý gì, liền phân phó tất cả Ma Văn chiến hạm, làm tốt chuẩn bị nổ súng.
Ngay sau đó, hạm pháo của Thợ săn siêu cấp Liên hợp hạm đội đã có hơn vạn khẩu cùng lúc chĩa về phía các thành viên của Vệ đội Thánh Vực.
Dùng binh sĩ chém giết trong hư không ư? Quả thực chính là trò đùa.
Nhưng mà, điều làm cho Tiêu Hoằng và mọi người tuyệt đối không nghĩ tới chính là, ngay khi Thợ săn Liên hợp hạm đội điều chỉnh góc độ hạm pháo, Tiêu Hoằng chuẩn bị quyết liệt hạ sát thủ, thì các thành viên Vệ đội Thánh Vực đồng loạt nâng hai tay lên, vòng qua sau đầu, bày ra bộ dáng đầu hàng.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt lạnh như băng của Tiêu Hoằng không kiềm được hiện lên một chút kinh ngạc, thành viên Vệ đội Thánh Vực có thể nói là tuyệt đối trung thành với Hắc Trạch Sâm, vậy mà lại có thể chủ động đầu hàng ư? Điều này có chút không thể tin được.
- Hắc Trạch Sâm bội bạc, muốn cho chúng ta đi chịu chết để tranh thủ thời gian ột mình hắn, chúng ta đã hoàn toàn hết hy vọng với Hắc Trạch Sâm, do dó tìm đến nương tựa vào Tiêu Hoằng đại nhân, hy vọng ngài thành toàn.
Đội trưởng Vệ đội Thánh Vực thông qua kênh công cộng, nói với Tiêu Hoằng. Hiển nhiên, khi trước Tiêu Hoằng giết chết Vận Trung, để cho Vận Trung mong Hắc Trạch Sâm cầu xin tha thứ, đã hoàn toàn đạt được hiệu quả vượt qua mong đợi.
Để cho lực lượng trung thành của Hắc Trạch Sâm xuất hiện rạn nứt, hiện tại dưới áp lực mạnh mẽ này, nó đã hoàn toàn sụp đổ.
Tuy nhiên, lúc này trên mặt Tiêu Hoằng cũng không có nửa điểm thoải mái, thành viên Vệ đội Thánh Vực thoạt nhìn không có vấn đề gì, nhưng Tiêu Hoằng không thể không đề phòng, bọn họ rốt cuộc là đầu hàng thật sự, hày là trá hàng, trong thời khắc mấu chốt này, Tiêu Hoằng cũng không muốn để xuất hiện vấn đề gì.
- Tất cả Ma Văn chiến hạm duy trì trạng thái cảnh giới, xuất động 5 chiếc vận binh hạm, tiếp nhận đầu hàng.
Tiêu Hoằng cầm lấy dụng cụ phát thanh, phát ra mệnh lệnh.
Ngay sau đó, bên trong Thợ săn Liên hợp hạm đội khổng lồ, có 5 chiếc vận binh hạm đồng loạt đi ra, sau đó có các Thợ săn binh sĩ cũng mặc Hư Không chiến giáp, áp giải từng gã thành viên Vệ đội Thánh Vực, vào trong vận binh hạm, cũng tạm thời giữ túi Ma Văn hoặc Văn Khí của bọn họ lại.
Trên cơ bản, mỗi một thành viên Vệ đội Thánh Vực đều vô cùng nghe lời, không có chút phản kháng nào, điều này dường như đã tỏ rõ, bọn họ hoàn toàn đã hết hy vọng đối với Hắc Trạch Sâm.
Dù sao trên thế giới này, làm gì có ai bán mạng ột kẻ vô cùng ích kỷ và cường hoành đây?
Cùng lúc đó, Du Khải Minh ở trong hành lang của cổ bảo, tự nhiên có thể nhìn thấy thành viên Vệ đội Thánh Vực đã không theo mệnh lệnh của hắn, cùng lúc đầu hàng Tiêu Hoằng, trong lúc nhất thời biểu tình trên mặt đã trở nên vô cùng hoảng sợ, cảnh này đã nói rõ cho Du Khải Minh biết, đội quân đắc lực nhất của Hắc Trạch Sâm cũng đã hoàn toàn rời hắn mà đi rồi.
Hắc Trạch Sâm đã hoàn toàn biến thành một kẻ bị cô lập.
- Các thành viên Vệ đội Thánh Vực, các ngươi rốt cuộc đang làm gì? Các ngươi có biết hay không, các ngươi đang phản bội, phạm phải tội ác tày trời!
Du Khải Minh ít nhiều có chút bối rối, lớn tiếng gào lên về phía thành viên Vệ đội Thánh Vực.
- Phản bội, từ đâu nói vậy? Thành viên Vệ đội Thánh Vực chỉ nghe mệnh lệnh từ phía A Di La đại nhân, hơn nữa từ lúc này trở đi, Vệ đội Thánh Vực thừa nhận địa vị tuyệt đối của Tiêu Hoằng ở Thánh Đàn, từ nay về sau, cam nguyện nghe theo hắn điều khiển.
Đội trưởng Vệ đội Thánh Vực nói rõ từng câu một.
- Ngươi... ngươi...
Nghe Đội trưởng Vệ đội Thánh Vực nói như vậy, trong lúc nhất thời Du Khải Minh lại không thể nói được gì nữa, phản bội Hắc Trạch Sâm chính là phản bội Thánh Đàn? Vậy chẳng phải là công khai thừa nhận Hắc Trạch Sâm có mưu đồ gây rối ư!
Đội trưởng Vệ đội Thánh Vực không nói gì nữa, trực tiếp cắt liên lạc, đây cũng là biện pháp duy nhất mà Đội trưởng Vệ đội Thánh Vực dùng để bảo tồn Vệ đội Thánh Vực, ít ra thì cũng tốt hơn so với việc bị Hắc Trạch Sâm ép đi chết vì sự ích kỷ của hắh.
Đối mặt với cảnh này, Du Khải Minh thật sự sợ hãi, nhưng đây vẫn chỉ là bắt đầu. Ngay sau đó, Du Khải Minh liền nhân được tin tức, Tây Điểm Chiến lược sư của Tân Cách Công Quốc đã tiến vào Thánh Đàn, đánh tới Ngộ Giác Tinh, mục đích chính là giết chết Hắc Trạch Sâm, tên ác đồ của Thánh Đàn!
Nếu nói quân đội của Tiêu Hoằng cũng đã đủ để giết chết Hắc Trạch Sâm, như vậy Lạc Tuyết Ninh lại xuất động, chẳng lẽ là để đạp lên thi thể của Hắc Trạch Sâm hay sao! Tin tức này, đối với Hắc Trạch Sâm mà nói, thì không khác nào họa vô đơn chí.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
1629 chương
70 chương
45 chương
17 chương
208 chương
1190 chương
51 chương
153 chương
224 chương