Ma Ngân
Chương 693 : Ba Loại Chức Nghiệp
Lại lần nữa ngẩng đầu, nhìn Hàn sương long đang bay loạn trên bầu trời. Tiêu Hoằng toát ra một nụ cười nhẹ, sau đó liền đi tới một bên nhà gỗ. Tay phải hắn hơi nâng lên, ngay sau đó, trên tay phải Tiêu Hoằng liền hình thành một luồng sương mù màu lam, ngay sau đó, Tiêu Hoằng hơi vung tay, vô số Hàn băng vạn năm đã bắn lên trên mặt đất , ước chừng xây thành một núi băng nhỏ.
Sau đó, Tiêu Hoằng liền lấy ra Tập Tố chiến đao, cắm thân đao vào bên trong đống Hàn băng vạn năm này, bắt đầu dần dần hấp thu Hàn băng vạn năm, đối với điều này thì Tiêu Hoằng cũng không xen vào, mà ngay lập tức xoay người, đi vào trong căn nhà gỗ, tiếp tục nghiên cứu kỹ thuật Để Văn tám hướng.
Bản thân Tiêu Hoằng rất rõ ràng, đây gần như chính là kỹ thuật một hướng cuối cùng mà hắn có thể học được tại Thánh Đàn, sau đó Tiêu Hoằng sẽ phải đối mặt với thứ gì, thì hắn cũng không nói rõ được.
Ước chừng đọc sách được khoảng 4 tiếng, Tiêu Hoằng mới đứng dậy, trấn an Hàn sương long, để cho nó tiến vào trong kho hàng to lớn của đại hình vận tải hạm. Về phần bản thân hắn thì đã mang theo túi hành trang, đi qua khe nứt không gian tại Vạn Tôn Cốc để tiến vào Vĩnh Ngạn Tinh vốn đã nằm trong tay hắn.
Đồng thời ngay khi Tiêu Hoằng tiến vào Vĩnh Ngạn Tinh, biểu tình vốn lạnh nhạt đã dần dần trở lên lạnh lẽo. Hắn cũng chậm rãi lấy từ trong túi áo ra một cái Ma Văn thông tin quân dụng màu đỏ, nối liên lạc với Nhân Ngư Hào đang chứa Ma Văn Hắc Động Đạn.
Trên thực tế, Nhân Ngư Hào và ba chiếc chiến hạm chứa Ma Văn Hắc Động Đạn đã bị xếp vào hàng ngũ chiến lược hạm màu đỏ, nói cách khác, ba chiếc Ma Văn chiến hạm này thì chỉ có Thống soái cao nhất tại quân khu mới có tư cách điều động, những người khác không có quyền hỏi đến, mà chiến lược hạm như vậy đều đang chứa Ma Văn Hắc Động Đạn.
Tuy rằng Thái Qua Vũ Trụ liên minh đã nghiêm cấm sử dụng Ma Văn Hắc Động Đạn vào trong chiến tranh, nhưng điều này cũng không thể đại biểu rằng tất cả các quốc gia sẽ tiêu hủy toàn bộ Ma Văn Hắc Động Đạn, thứ này thường thường chính là một loại uy hiếp.
- Lão bản, có chuyện gì vậy?
Sau một lát, hạm trưởng của Nhân Ngư Hào liền nối liên lạc, dò hỏi Tiêu Hoằng.
- Ngay lập tức xuất phát, hội hợp với Phổ Hưu Tư Hào.
Tiêu Hoằng vẻ mặt lạnh như băng, ra lệnh từng câu một.
Lời này rốt cuộc có ý nghĩa gì, không cần nói cũng biết, Tiêu Hoằng phỏng chừng muốn động thủ rồi.
- Đã rõ!
Hạm trưởng Nhân Ngư Hào nhẹ giọng đáp, cũng không hỏi gì nữa, sau đó ngắt liên lạc.
Đồng thời, Tiêu Hoằng phân phó cho Bác Sơn một chút công việc liên quan tới Tập đoàn Thợ Săn, sau đó hắn đi vào trong một chiếc Hạm vận tải mang cờ hiệu của Tập đoàn Văn Sâm, bí mật bay về phía khu vực bí ẩn mà Phổ Hưu Tư Hào đang neo đậu, nơi đó nằm ngay cạnh khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15, giữa hai viên tinh cầu dạng khí to lớn, hiện giờ nơi đó đã tụ tập 24 chiếc Ma Văn chiến hạm, 4 chiếc hướng dẫn hạm, 2 chiếc điện tử phụ trợ hạm.
Trên cơ bản đó chính là đội hình chiến đấu hoàn chỉnh của Mẫu Hạm, giờ phút này đã giống như mũi tên trên dây cung, chỉ chờ bắn ra nữa thôi.
Trên Thiên Hạc Tinh, Vận Trung vẫn còn chưa biết gì, đang không ngừng điều động binh lực trong Bộ tổng chỉ huy, cũng không có kết cấu gì đáng nói, đều là không ngừng tụ tập binh sĩ từ các căn cứ quân sự khác vào cùng một chỗ, sẵn sàng chuẩn bị để cho bọn họ làm vật hi sinh khi tập kích Vĩnh Ngạn Tinh.
Về phần các tinh cầu hỗn loạn, sau khi trải qua trải qua áp chế, thì hắn cũng không còn quan tâm tới nữa, thích loạn thì cứ loạn đi, Vận Trung cũng không thèm để ý chút nào cả.
Hơn nữa Vận Trung cũng đã nghĩ kỹ, khi tấn công Vĩnh Ngạn Tinh thì sẽ hoàn toàn không để ý tới bình dân nữa, sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để tiêu diệt sinh lực của Tập đoàn Thợ Săn.
Nếu Gia Đô Đế Quốc có chút bất mãn nào đó thì cũng không sao cả, có bản lĩnh thì đi tìm Thánh Đàn mà can thiệp, tìm Hắc Trạch Sâm mà can thiệp đi, nếu các liên hợp thể khác dùng hình thức chủ nghĩa nhân đạo mà hỏi đến, thì Vận Trung hoàn toàn có thể dùng lý do các liên hợp thể khác không có quyền can thiệp vào công việc nội bộ của Gia Đô liên hợp thể, trực tiếp dẹp yên.
Nói tóm lại, hắn chỉ cần nhanh chóng giải quyết xong uy hiếp lớn nhất đối với Hắc Trạch Sâm, đó là Tập đoàn Thợ Săn và Tiêu Hoằng.
Thấy các binh sĩ của Quân đoàn thứ 15 tuy rằng có chút bất mãn, nhưng vẫn đều nghe theo lệnh, tiến vào trong Ma Văn vận binh hạm, đồng thời hội hợp cùng Ma Văn chiến hạm, trên mặt Vận Trung không kiềm được hiện lên nụ cười nhạt.
- Bất kể trong lòng các ngươi có bao nhiêu oán khí, chỉ cần các ngươi nghe lời là tốt rồi.
Vận Trung không kiềm được cười nhẹ, lẩm bẩm.
Hắn cũng không biết chỉ trong vài ngày thời gian ngắn ngủi, trên cơ bản khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15 đã hoàn toàn lâm vào cực độ hỗn loạn, liên tiếp có người kháng nghị, tình trạng trị an giảm mạnh, các tập đoàn sản xuất cũng mang hình ảnh mà xưa nay chưa từng có.
Điều này dường như cũng rất phù hợp với một câu nói, đối với một quốc gia, có ba chức nghiệp quan trọng nhất, đó là quốc vương, giáo viên và thầy thuốc.
Quốc vương tất nhiên là chỉ người nắm quyền. Một khi một hệ thống bất kỳ trong ba chức nghiệp này xuất hiện vấn đề, quốc gia lâm vào trong tai nạn.
Giáo viên không dạy học sinh nên người, tham lam mục nát, hủy diệt tương lai của cả quốc gia. Thầy thuộc chỉ biết đến tư lợi, hủy diệt hiện tại của một quốc gia, khiến cho người dân không có chỗ để dựa vào. Quốc vương xuất hiện vấn đề, sẽ là hủy diệt toàn bộ những thứ còn lại, bao gồm cả quá khứ, cũng chính là lịch sử.
Ngay khi Vận Trung còn đang dạt dào đắc ý, Ma Văn thông tin bỗng rung lên, người gọi là Quan tổng chỉ huy Vu Á Hồng của Hạm đội Nam Miện, đại khái khoảng bốn mươi tuổi, thực lực Ngự Sư cấp năm.
- Vận Trung Tướng quân, Quan tổng chỉ huy Vu Á Hồng của Hạm đội Nam Miện báo cáo với ngài, một giờ sau chúng ta sẽ tới Thiên Hạc Tinh.
Vu Á Hồng chào Vận Trung theo nghi thức quân đội, nghiêm túc nói.
- Tốt lắm, một đường vất vả!
Nhìn thấy Vu Á Hồng, trên mặt Vận Trung hiện ra một vẻ thân thiết nhu hòa, trong mắt Vận Trung, nhân tài của Phục Thản Đế Quốc đều là người một nhà, còn Gia Đô Đế Quốc thì đã nghiêng về phía Tiêu Hoằng rồi.
- Không biết Vận Trung Tướng quân sẽ bố trí cho chúng ta nhiệm vụ chiến đấu gì, ta đã sớm phía trước cũng đã vô cùng không vừa mắt với tên tù chiến tranh cuối cùng của Phục Thản Đế Quốc là Tiêu Hoằng kia, rất muốn được tận tay đâm hắn.
Vu Á Hồng nhẹ giọng nói.
Chuyện cho tới bây giờ, gần như toàn bộ Phục Thản Đế Quốc đều hận thấu xương Tiêu Hoằng, không nói tới lúc ban đầu Tiêu Hoằng phản kháng, chỉ nhìn các đả kích mà Tiêu Hoằng mang đến cho Phục Thản Đế Quốc, thì tới tận lúc này Phục Thản Đế Quốc vẫn chưa thoát khỏi đủ loại phiền toái mà Tiêu Hoằng mang đến.
- Yên tâm, ngươi sẽ có cơ hội, không chỉ riêng ngươi oán hận Tiêu Hoằng, toàn bộ Thánh Đàn cũng đều vô cùng chán ghét Tiêu Hoằng, lần này là lúc hắn phải chết rồi.
Vận Trung nói tiếp:
- Hiện tại hạm đội của ngươi bắt đầu thủ hộ bên ngoài Thiên Hạc Tinh, sau đó súc lực chờ phát động, đợi cho lũ chết tiệt Quân đoàn thứ 15 kia tập hợp xong, thì ngươi sẽ có thể đi lên thu hoạch rồi.
- Đã rõ!
Vu Á Hồng nhẹ giọng đáp lại một tiếng, sau đó cắt liên lạc.
Gần như ngay khi Vận Trung vừa ngắt liên lạc, Vận Trung đã thông qua Ma Văn thông tin nhận được một tin tức, đó là Phó đội trưởng Ngả Lâm của Vệ đội Thánh Vực gửi tới , báo cho Vận Trung biết vào hai giờ sau, 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực sẽ đến Thiên Hạc Tinh.
- Thật sự là trời cũng giúp ta.
Nhìn thấy tin tức như vậy, vẻ đắc ý trên mặt Vận Trung đã trở nên vô cùng đậm.
Có Hạm đội Nam Miện, có 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực, cộng thêm Quân đoàn thứ 15 làm vật hi sinh, trong mắt Vận Trung, đã không có bất kỳ lý do nào mà lại không thể hoàn toàn san phẳng được Tập đoàn Thợ Săn, loại bỏ một chướng ngại vật đối với con đường Hắc Trạch Sâm thống trị Thánh Đàn, chiếm lấy Gia Đô liên hợp thể.
Hiện tại Vận Trung đã có chút chờ mong đánh thẳng vào Vĩnh Ngạn Tinh, nhưng hắn vẫn cố nhịn lại, còn cần chờ một chút nữa, đợi khi mình đạt tới Ngự Hồn cấp hai, như vậy độ chắc chắn mới có thể lớn hơn một chút.
Đồng thời đến lúc đó, Hắc Trạch Sâm cũng sẽ phối hợp tác chiến tại Thánh Đàn, hai bút cùng vẽ, hoàn toàn diệt trừ kẻ chuyên gây sóng gió là Tiêu Hoằng này.
Cùng lúc đó, ở các góc của Gia Đô Đế Quốc, sau khi biết Công xưởng vũ trụ mà Tập đoàn Thợ Săn vừa mới xây dựng đã bị Quân đoàn thứ 15 dùng phương thức cực kỳ vô lý san phẳng, gần như tất cả công dân và tập đoàn của Gia Đô Đế Quốc đều hoàn toàn nổi giận.
Làm cái gì vậy? Trước đây toàn bộ các thủ tục đều bình thường, đồng thời còn được Gia Đô Đế Quốc phê duyệt, hiện tại Vận Trung nói tiêu diệt là tiêu diệt, hơn nữa còn không có bất kỳ thông báo nào, trực tiếp dùng hạm pháo san phẳng, đây rõ ràng chính là giẫm lên pháp luật của Gia Đô Đế Quốc, không coi tôn nghiêm của Gia Đô Đế Quốc vào đâu nữa.
Mặc dù Vận Trung nói rằng khu trực thuộc của Quân đoàn thứ 15 thuộc về Thánh Đàn, nhưng điều đó cũng cần phải có Gia Đô Đế Quốc phê chuẩn thì mới có hiệu lực được.
Trong lúc nhất thời, các làn sóng phản đối Vận Trung, chống lại Quân đoàn thứ 15 đã dâng càng lúc càng cao hơn.
Y Vạn nhìn thấy tin tức như vậy, thân thể cũng không kiềm được run rẩy, hiện tại Quân đoàn thứ 15 này đã không còn là quân đội nữa a, rõ ràng chính là cường đạo, cho dù là địch nhân thì cũng còn có ba phần liêm sỉ, nhưng tên Vận Trung này, thân là đệ tử cấp cao của Thánh Đàn, thân là người một nhà, nhưng quả thực ngay cả heo chó cũng không bằng.
Tuy nhiên, khi Y Vạn biết Hạm đội Nam Miện của Phục Thản Đế Quốc và 500 thành viên của Vệ đội Thánh Vực đồng thời tiến vào chiếm giữ Thiên Hạc Tinh, thì đã hiểu rõ tất cả rồi.
Cộng thêm một Vận Trung vô cùng cường đại nữa, Tập đoàn Thợ Săn tám phần là gặp phiền toái rồi.
Mà trọng yếu hơn là, bằng vào địa vị cao cao tại thượng, không thể lay chuyển tại Thánh Đàn, Y Vạn không thể lấy lại quyền khống chế của Quân đoàn thứ 15 nữa, chỉ có thể để mặc cho Vận Trung nắn bóp.
Cho dù là Khang Du trong vương điện, lúc này cũng vô cùng tức giận, Gia Đô Đế Quốc hệ thống mà hắn khổ cực mới thành lập được, thì đã gần như bị Vận Trung hoàn toàn hủy diệt.
- Hồ nháo, quả thực chính là hồ nháo a!
Khang Du đi đi lại lại nói, đúng vậy, nếu Vận Trung thông qua các thủ đoạn bình thường một chút, thì Khang Du cũng sẽ không có bộ dáng này, nhưng mà trước mắt lại rõ ràng chính là không tiếc hy sinh sức chiến đấu của Gia Đô Đế Quốc để đi hủy diệt sản nghiệp của Gia Đô Đế Quốc a.
Đây chính là cánh tay trái đang chém vào cánh tay phải a!
Đây quả thực chính là hành vi vì quyền lợi của mình mà không tiếc phá sản, hơn nữa Khang Du đã từ việc điều động Quân đoàn thứ 15 mà nhìn ra, Vĩnh Ngạn Tinh sắp gặp phải phiền toái rồi.
Nếu Vận Trung, Hắc Trạch Sâm và Quân đoàn thứ 15, Vệ đội Thánh Vực toàn bộ xuất động, Tập đoàn Thợ Săn và Tiêu Hoằng sẽ gặp phiền toái lớn, rất có thể sẽ gặp phải cảnh hủy diệt.
Cứ như vậy, một ngày thời gian đảo mắt đã trôi qua, tình huống vẫn liên tục chuyển biến xấu, Gia Đô Đế Quốc đã bắt đầu lâm vào hỗn loạn mà xưa nay chưa từng có. Kỳ thật hỗn loạn như vậy, ít nhiều thì Vận Trung cũng không thể đoán trước được, tuy rằng hắn là đệ tử cấp cao của Thánh Đàn, nhưng đối với việc trị quốc an thiên hạ gì đó thì hắn căn bản là dốt đặc cán mai, theo đuổi quyền lợi một cách mù quáng, ngay cả tri thức quân sự cũng chỉ là tạm thời được bổ túc mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
2375 chương
22 chương
45 chương
12 chương
17 chương
439 chương
110 chương