Phong Liệt sắc mặt thoáng chốc trở nên tái nhợt không còn chút máu nào, cả người mồ hôi rơi như mưa, thừa nhận đau đớn vô cùng, hắn cắn chặt hàm răng, thả ra vô số tinh thần lực, khẩn trương thăm dò tình huống trong cơ thể. Chỉ thấy vẻ kim thuộc tính khí tức nàytung hoành trong toàn thân hắn không ngừng tàn sát bừa bãi, từng lần một cọ rửa các kinh mạch chủ yếu, những khí tức màu vàng nàyđi qua nới nào, một chút tạp chất nhỏ màu đen không ngừng bị bài trừ ra bên ngoài cơ thể. Thậm chí, một chút kinh mạch thật nhỏ trực tiếp bị hủy rối tinh rối mù, nhưng những thứ kinh mạch này cơ hồ bị hủy diệt đồng thời, lại lần nữa đắp nặn thành hình, một màn này thật sự là quá mức không thể tưởng tượng nổi. Phong Liệt vừa chịu đựngsự đau đớn khổng lồ, vừa ở trong lòng mừng như điên không dứt, linh quả này có được thật sự không dễ, nhưng chỉ bằng việc có thể phạt lông tẩy tủy này, tất cả những việc lúc trước làm cũng rất đáng giá! Khi Phong Liệt đắm chìm trong sự mừng rỡvề thần hiệu của linh quả nghịch thiênkia, ởngoài hắc vụ nặng nề cũng là mạch nước ngầm mãnh liệt. Long Khuynh Vân, Nhạc Đông Thần, Tề Xương Vũ đám người đồng loạt không chớp mắt ngó chừng hắc vụ, ánh mắt đều lóe ra thần sắc hâm mộ, khiếp sợ, tham lam, do dự. Bọn họ lúc này đã sớm hiểu được tình huống, rất rõ ràng, Phong Liệt lúc trước trong vòng tranh đoạt linh quả đã trở thành người thắng, không thể nghi ngờ khiến cho trong lòng bọn hắn hâm mộ muốn chết. Hơn nữa là Nhạc Đông Thần, hắn vừa nghĩ tới viên linh quả này có công hiệu không biết nghịch thiên bực nào, lại bị Phong Liệt đoạt được, trong lòng ở phẫn hận đồng thời cũng vạn phần không cam lòng, hắn thỉnh thoảng quét nhìn liếc mắt về phía hai gã thị vệ Chân Khí Cảnh Tam Trọng Thiên bên cạnh, trong lòng hiện lên nhiều tia cuồng nhiệt. Nhạc Đông Thần nhìn đoàn hắc vụ cách đó không xa, trong lòng chưa tính toán gì, ý niệm ác độc trong đầu thỉnh thoảng hiện ra, khiến hắn giống như mèo cào, trong lòng ngứa ngáy khó chịu. Bởi vì nguyên nhân quan hệ với U Nguyệt, hắn đã sớm cùng Phong Liệt không đội trời chung, chỉ bất quá bởi vì trong lòng đối với Phong Liệt còn có sự kiêng kỵ, nên luôn luôn chưa từng chính diện lộ ra nanh. Nhưng giờ phút này, Phong Liệt tám chín phần mười đang đứng ở thời khắc mấu chốt để luyện hóa linh quả, hắn thật sự không muốn bỏ qua cơ hội tốt ngàn năm có một này! Chẳng qua là, hôm nay cũng không có thiếu người đang nhìn, hắn mặc dù muốn hạ độc thủ cũng phải bận tâm một chút ý nghĩ của đám người Long Khuynh Vân. Sau khi nghĩ ngợi một chút, Nhạc Đông Thần chậm rãi đi tới phụ cận Long Khuynh Vân, âm trầm thử thăm dò nói: - Long sư huynh, ngươi xem … - Hừ! Nhạc Đông Thần, không phải là ngươi có chủ ý muốn đánh Phong huynh chứ? Tề Xương Vũ khinh thường hừ lạnh một tiếng nói: - Ta khuyên ngươi hay là thu liễm một chút đo! Phong huynh thực lực lớn mạnh tới đâu trong lòng mọi người đều hiểu rõ, ngươi cẩn thận ăn trộm gà bất thành, lật ngược thế cờ liên lụy tới mạng nhỏ! Hơn nữa, Tề Xương Vũ talà người thứ nhất không đáp ứng! Tề Xương Vũ mặc dù có một chút ý nghĩ âm hối, chẳng qua là sự sợ hãi trong lòng hắn đối Phong Liệt cũng là vững vàng chiếm cứ thượng phong, hơn nữa từ trên góc độ của hắn mà nói, cùng Phong Liệt đứng cùng một tuyến mới là có lợi ích lớn nhất. - Nhạc Đông Thần, thu hồi điểm tiểu tâm tư này của ngươi đi. Long Khuynh Vân lạnh nhạt liếc mắt một cái nhìn Nhạc Đông Thần, ý vị thâm trường nói. Lại nói, nàng mặc dù cũng đúng Phong Liệt phẫn hận không dứt, hận hắn nhiều lần làm mất thể diện của mình, lần lượt đứng phía trên mình, nhưng trong lòng sự không cam lòng chiếm đa số. Long Khuynh Vân nàng muốn chính là ở trước mắt bao người, đường đường chánh chánh đánh bại Phong Liệt, muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nàng thật sự có chút ít khinh thường. Huống chi, lấy sự hiểu biết của nàng đối với Phong Liệt, ở trong hoàn cảnh ngư long hỗn tạp ở nơi này, nàng tuyệt khó có thể tin tưởng Phong Liệt sẽ dùng toàn bộ tinh thần đắm chìm trong bế quan, ai biết hắn có thể bày hậu thủ gì hay không. Nhạc Đông Thần nghe lời nói của Long Khuynh Vân chân mày hơi nhíu lại, cuối cùng bất đắc dĩ đứng ở một bên, nhưng trong lòng thì không nhịn được thầm mắng câu: - Lòng dạ đàn bà! Hắn đối với Tề Xương Vũ cũng không hề đặt vào trong mắt, dù sao dưới tay mình còn có hai gã thị vệ Chân Khí Cảnh, một Tề Xương Vũ Nguyên Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên thật sự không đáng giá nhắc tới. Nhưng Long Khuynh Vân lại khác, lúc này Long Khuynh Vân đã khôi phục hơn phân nửa thực lực, lúc trước khi cứu Diệp Thiên Tử, chính là dựa vào đại thần thông Thiên Chấn của Long Khuynh Vân, mới đưa tên đại hán Chân Khí Cảnh Ngũ Trọng Thiên kia chấn thành thịt vụn. Cho nên, lúc này hắn thấy hứng thú của Long Khuynh Vân không lớn, cũng chỉtạm thời lui xuống, nhưng ý niệm diệt vong Phong Liệt trong đầu chẳng những không chết, ngược lại càng ngày càng mãnh liệt."Hư.” Bên trong hắc vụ, Phong Liệt hóa thành nhân thân không nhịn được nhẹ thở ra . Hắn lúc này, toàn thân đang đầy dẫykim thuộc tính khí tức cuồng bạo, cơ hồ mất đi khống chế đối với thân thể, tùy tiện một tiểu nhân vật Nguyên Khí Cảnh tới cũng có thể lấy được tánh mạng của hắn. Cho tới giờ khắc này, hắn mới tạm thời buông bỏ lo lắng, đem Tế Thiên Thần Thương trước người thu vào trong trữ vật giới chỉ, hết sức chăm chú dẫn đạo kim thuộc tính khí tức cuồng bạo trong cơ thể, tận tình thanh tẩy các đại kinh mạch trong cơ thể. Theo thời gian trôi qua, dần dần, Phong Liệt phát hiện kinh mạch trong cơ thể mình không nhận thức được, đã xảy ra chút biến hóa kinh người. Chỉ thấy ngàn vạn đạo kinh mạch giăng khắp nơi kia, thế nhưng cũng dần dần lộ ra một tầng màu vàng nhạt, hơn nữa theo lần lượt tẩy rửa, màu vàng này càng ngày càng sáng, thậm chí một chút kinh mạch thật nhỏ trực tiếp trở nên trong suốt, phảng phất giống như thủy tinh làm bằng vàng, rất là thần dị. Hơn nữa khiến cho Phong Liệt mừng rỡ chính là, linh quả này biến thành kim thuộc tính khí tức mới chỉ có tiêu hao không tới một thành, đã khiến cho kinh mạch trong cơ thể chính mình so với lúc trước bền bỉ hơn ba năm lần không ngừng, nếu là đem kim thuộc tính khí tức sở hữu tiêu hao hết tất cả, kết quả kia thật sự khiến người ta mong đợi a. Thời gian lặng lẽ trôi qua. Một ngày. Hai ngày. Ba ngày.... Năm ngày trôi qua, tấm hắc vụ nồng đậm kiavẫn yên tĩnh không tiếng động. Long Khuynh Vân, Nhạc Đông Thần, Tề Xương Vũ bọn người ở hắc vụ ở ngoài xa vài chục trượng dựng lên một căn lều, vừakhoanh chân ngồi dưới đất thu nạp thiên địa nguyên khí, vừa thỉnh thoảng liếc mắt nhìn hắc vụ phương hướng. Sở Tiểu Điệp, Diệp Thiên Tử hai nàng ở trong một căn lều màu hồng cách đó không xa, nằm úp sấp ở bên trong bàn luận xôn xao chuyện gì đó. - Phong sư huynh một chiêu đánh bại Vân tỷ tỷ, chiêu thứ hai liền đem Vân tỷ tỷ đánh ngất xỉu rồi sao! - Cái gì? Ngươi là nói Phong Liệt chết tiệt kia thế nhưng chỉ dùng hai chiêu liền đánh ngất xỉu Long Khuynh Vân bà nam nhân kia? Cái … cái này không thể nào đi? Vậy hắn trở thành đệ tử đệ nhất trong hàng ngũ cao thủ Nguyên Khí Cảnh của Ma Long Giáo chúng ta sao?"