Lạc Huyền Ca trong nháy mắt sửng sốt, tiếp đó đối An Nhược Thủy nháy mắt một cái: "Ừ." Trả lời vô cùng thành khẩn, lại để cho An Nhược Thủy thất kinh trong lòng. "Làm sao ngươi làm được?" Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm, nhưng mà không ai nhìn ra được điểm sơ hở nào. Lạc Huyền Ca không biết nên giải thích thế nào, cũng không dám giải thích. Dẫu sao giờ phút này dáng vẻ An Nhược Thủy tra hỏi nàng thật sự quá dọa người, Lạc Huyền Ca cảm thấy nếu như An Nhược Thủy biết bản thân tàn bạo, có lẽ sẽ trách cứ nàng, thậm chí sẽ bởi vì sợ hãi mà cách xa. An Nhược Thủy đợi một hồi, không đợi được Lạc Huyền Ca trả lời, nàng đưa tay ra vặn lỗ tai Lạc Huyền Ca, nằm ở trên người nàng hỏi nhỏ: "Không muốn nói sao?" "Không phải không muốn nói, là ta sợ ngươi không tiếp thụ nổi." Lạc giáo chủ trầm tư một chút, cuối cùng quyết định thành thật trả lời: "Ta chỉ là dùng nội lực để cho cổ tay nàng cảm giác một trận đau nhói." Sau khi nói xong Lạc Huyền Ca im miệng, loại chuyện còn có hậu di chứng có lẽ có thể tiếp tục lừa gạt. Không ngờ An Nhược Thủy nghe xong rất là thất vọng nói: "A, chỉ là đau một hồi à. Vậy thật là quá tiện nghi nữ nhân kia." "...?" Lạc giáo chủ không thể tưởng tượng nổi nhìn An Nhược Thủy, mà giờ khắc này An Nhược Thủy lại nằm xuống chuẩn bị ngủ: "Được rồi được rồi, ta không sao. Nhanh lên đi ngủ thôi." "Ờ." Lạc giáo chủ nghe ngữ khí An Nhược Thủy có phần không vừa ý, nàng đột nhiên cảm thấy vừa rồi mình không nên giấu giếm. "Kỳ thực..." Lạc Huyền Ca há miệng, cuối cùng vẫn là không nói ra, thủ pháp của nàng quá tàn bạo, thôi đừng nói. Nàng sợ phu nhân theo nàng học xấu. "Hả? Kỳ thực cái gì?" An Nhược Thủy mơ mơ màng màng nghe được Lạc Huyền Ca nói hai chữ, nội dung phía sau cũng không biết là nàng nghe không rõ, hay là Lạc Huyền Ca căn bản chưa nói. Lạc giáo chủ hốt hoảng nói: "Không có gì, kỳ thực ta muốn ôm ngươi ngủ." Rất nhanh, mỹ nhân trong ngực, Lạc giáo chủ khóe môi nhếch lên nụ cười ngọt ngào tiến vào trong mộng. Ngày hôm sau Lạc Huyền Ca dậy sớm, phát hiện bảng xếp hạng trên vòng tay chỉ còn lại hơn tám mươi người. Hơn nữa tiền vàng của mỗi người bọn họ đều bị khấu trừ một lượng lớn, Lạc Huyền Ca đang nghi hoặc, hệ thống đột nhiên phát tin tức tới. Hệ thống: Tối hôm qua đột phát ngoài ý muốn, tất cả tuyển thủ bị khấu trừ từ năm chục ngàn tới một trăm ngàn dùng làm tiền mua mạng. Lạc Huyền Ca cười một tiếng, không nghĩ tới hệ thống này còn thật biết sinh chuyện, lại còn có tiền mua mạng. Buổi sáng tập họp với đám người Bạch Liễu, Giang Ý Hàm cũng rất nhanh trở về đội. Mắt nàng nhìn hồng hồng, cả người trạng thái tinh thần rất kém cỏi, bất quá ngại vì truyền trực tiếp vẫn còn đang tiếp tục, cho nên đám người An Nhược Thủy cũng không tiện hỏi nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Rất nhanh hệ thống hạ thông báo mới, tất cả mọi người rời khỏi mộng cảnh, trở lại đảo nhỏ tiến hành thi đấu Võ lâm Minh chủ. Ở thời điểm mọi người trố mắt nhìn nhau, Lạc Huyền Ca dẫn đầu hỏi: "Lần này làm sao đi? Vẫn phải che mắt sao?" Hệ thống: Bản đồ đã gởi, hy vọng các vị tuyển thủ dựa vào bản thân cố gắng, nội trong hai ngày một đêm sớm chạy tới. Mạnh Tiểu Manh nhìn nhắc nhở cụ thể trên vòng tay: "Lần này muốn tự chúng ta đi, nói cách khác công cụ giao thông phải tự an bài sao?" "Vậy để ta gọi điện thoại cho quản gia." Từ Gia vừa nói vừa sang một bên lấy điện thoại di động, tiếp đó nhớ đến điện thoại di động cùng hành lý đều đã bị tổ tiết mục lấy đi. Sắc mặt nàng rất là lúng túng nói: "Chúng ta hình như vẫn không thể liên lạc với ngoại giới." "Đã nói rồi, cần dựa vào bản thân cố gắng. Ngươi thông báo quản gia là đang khoe giàu với chúng ta sao?" Giang Ý Hàm hôm nay nói chuyện rất châm chọc, bất quá Từ Gia đã thành thói quen, nhìn bộ dáng Giang Ý Hàm trạng thái tinh thần cực kém, nàng ngoài ý muốn không có đi chọc lại. Ngược lại tiến lên một bước ôm bả vai Giang Ý Hàm, cười rất sung sướng nói: "Chính là khoe giàu! Thế nào, tiểu mỹ nhân có hứng thú cùng ta đi hay không? Gả vào hào môn từ đây vô ưu vô sầu." "Ai nha nha, được nha. Đại gia, cầu bao nuôi." Giang Ý Hàm kỳ thực vừa rồi cũng ý thức được giọng điệu nói chuyện của mình không đúng, cũng biết lời vừa rồi nói rất khó nghe, cho nên bây giờ thuận theo sườn núi, cho mình và Từ Gia một cái bậc thang. Từ Gia rất là kinh ngạc nhìn về phía Giang Ý Hàm, tiếp đó khẽ cười ôm chặt nàng, xem ra đã khôi phục tốt rồi. Người xem kênh Live-stream cũng vì loại tỷ muội tình này mà cảm động, không ít người không ngừng kêu cùng một chỗ. "Được rồi, công cụ giao thông vào lần đầu tiên chúng ta đi đảo nhỏ có xe có thuyền có máy bay. Chúng ta phải mau chuẩn bị. Ít nhất bây giờ tiền vàng trên người chúng ta ở bên ngoài đến một phần cũng không xài được." Lạc Huyền Ca một phen nhắc nhở mọi người, đều ở trong tiết mục đã lâu, thiếu chút nữa quên mất tiền vàng cũng không phải tiền tệ chân chính, một trận đỡ trán che mặt sau đó tất cả mọi người về nhà thu thập hành lý. Lần nữa tụ chung một chỗ, đã là hơn mười một giờ sáng, Lạc Huyền Ca nhìn thời gian hỏi: "Dùng bữa trưa trước hay là đi kiếm tiền?" "Ăn cơm trước đi. Ta đói." Mạnh Tiểu Manh yếu yếu giơ tay. Cố Tầm Tuyết lập tức gật đầu đồng ý: "Ăn cơm trước, vừa vặn bàn một chút nội dung cụ thể chi tiết kế hoạch." "Đồng ý." An Nhược Thủy phụ họa, Lạc giáo chủ lập tức đáp ứng: "Tốt lắm, chúng ta hai người tổ đội đi phòng ăn phụ cận." Phụ cận đây vẫn là địa bàn tổ tiết mục, cho nên nơi này sử dụng tiền là tiền vàng trong trò chơi, các nàng cũng định ăn no trước mới rời đi, tránh cho vừa phải kiếm lộ phí đồng thời còn phải đi kiếm bữa trưa. Chờ tám người đều ăn no, kế hoạch cụ thể chi tiết cũng được hoàn thành. Vẫn là giống như dĩ vãng, tiến hành phân tổ hai hai, như vậy sẽ không đến nỗi bởi vì lộ phí không đủ loại bỏ tất cả thành viên, mỗi người đều bảo đảm tốt cho bản thân cùng cộng sự, rồi lại trong khả năng cho phép đi trợ giúp những người khác. "Vậy làm sao bây giờ? Trời nóng như vậy, nên làm sao kiếm tiền?" Sau khi An Nhược Thủy tham gia tiết mục này, đột nhiên phát hiện trừ quay phim ra hình như nàng cái gì cũng không biết. Mà người xem kênh Live-stream cũng phát hiện, thần tượng bọn họ Lạc Huyền Ca, trừ không biết cười ra nàng cái gì cũng biết. Đốp chát với mấy mụ đanh đá cũng vượt chuẩn. Đã đến xế chiều, thành viên toàn liên minh đột nhiên phát hiện bản thân không có vốn ban đầu, cũng không có tay nghề đặc thù, ở trong thành phố này không có biện pháp kiếm được lộ phí. Bất quá còn may, Cố Tầm Tuyết đi lôi đài gần đây đánh một trận, thắng mấy ngàn đồng tiền thưởng tham dự so tài. "Làm sao bây giờ? Một mình Cố tiểu thư kiếm được tiền, căn bản không đủ trả tiền xe thành viên toàn liên minh chúng ta." Giang Ý Hàm rất là bất đắc dĩ nói: "Nếu cho ta một cái điện thoại di động thì được rồi. Tối thiểu có thể mở Live-stream, đánh thưởng lấy được tiền cũng có thể trả tiền xe." (*) Nhắc lại cho ai quên: kênh video của TQ có mục đánh tiền thưởng cho chủ video, cảm giác như mãi võ lấy tiền. "Chúng ta không mua nổi vé xe, nhưng mà mua điện thoại di động cũng có thể chứ." Mạnh Tiểu Manh ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tầm Tuyết, Cố Tầm Tuyết ngẩn người một chút, nàng ban đầu chính là lập nghiệp từ Live-stream, hiển nhiên biết dân mạng đánh thưởng lúc truyền trực tiếp điên cuồng bao nhiêu, càng huống chi hiện tại ở đây đều là minh tinh nghệ sĩ, fan hâm mộ các nhà đập ra cái sân bay cũng không thành vấn đề. "Được, chúng ta đi mua điện thoại di động." Cố Tầm Tuyết coi như tán đồng ý kiến của các nàng. Kênh Live-stream lại lần nữa nổ tung —— Mạch: Chòi má, tiền của ta cuối cùng có thể xài! Nhìn truyền hình trực tiếp của An thị đúng là ấm ức, không thể để cho toàn thế giới đều biết ta là đại gia. Phong Hướng Vãn: Kho bạc kho bạc, mẹ ~ mau đem kho bạc nhỏ của ta lấy tới. Hôm nay cuối cùng có thể tiêu pha a ha ha Chờ Cố Tầm Tuyết mua về điện thoại di động, Giang Ý Hàm lập tức tải xuống phần mềm An thị live-stream, thuận tiện đối ống kính đánh quảng cáo cho phần mềm An thị live-stream. "Chào mọi người, chờ một chút chờ một chút... Ta còn chưa kịp nói lời mở đầu. Các ngươi hiện tại quẹt lễ vật quá sớm." Giang Ý Hàm nhìn số đánh thưởng tăng vọt, không biết làm sao cười: "Đây là fan thổ hào nhà nào? Vừa lên đã lấy lễ vật dán đầy mặt ta." Những người khác còn chưa mở miệng, kênh Live-stream lập tức lại soàn soạt đánh tên Lạc Huyền Ca. Giang Ý Hàm một tay bưng trụ trái tim nhỏ bé: "A... Nguyên lai không phải nhà ta a, vậy các ngươi cùng Giáo chủ trò chuyện đi, bổn cô nương giận lẫy rồi, là cái loại không có ôm ôm hôn hôn giơ thật cao tuyệt đối dỗ không tốt đó."