Ma đạo truyền thuyết
Chương 2 : Xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi
Chúng nhân hoan hô dậy đất , trông bộ dạng họ hớn hở cứ như mình sắp được làm khoái tế nhà họ Tây vậy . Tuy nhiên khi nhìn đến cây cung lấp lánh sắc quang , đặt trên cái giá gỗ lớn mà Tây viên ngoại mới cho người đem ra thì chẳng thấy ai dám bước lên sàn .
Nguyên cái cung này trông như hình dạng một con chim ưng khổng lồ , dây cung dài đến gần một trượng , thân cung như bắp đùi . Để đem cây cung này lên đây hai tên gia nhân đã phải khá vất vả ! Chúng nhân nhìn cây cung tỏa sắc bạch quang chói lòa thì không khỏi than thở . Dường như Tây viên ngoại đang có ý chơi khăm chúng nhân !
Mọi người còn đang chỉ trỏ bàn tán thì phía đằng xa , nơi chân trời phủ mờ bụi mưa một vầng hồng nhạt xuất hiện , quầng sáng hồng này ngày càng lớn , cuối cùng chúng nhân cũng có thể quan sát được rõ ràng . Ai nấy chân diện đại biến !
Đấy là hình dạng một cỗ kiệu hoa , phía trước kiệu lơ lửng hai quả tú cầu đỏ như máu , tuyệt nhiên chẳng hề bị nước mưa đáp vào .
Tuy nhiên hình dạng cỗ kiệu này không phải là thứ khiến chúng nhân sợ hãi , điều làm họ hoảng hồn chính là cổ kiệu hoa không hề có người khiêng ! Nó bay chập chờn cách mặt đất khoảng ba trượng , dập dìu đáp xuống cái đài cao !
Tây viên ngoại nét mặt mấy phần biến đổi nhưng vẫn lặng lẽ quan sát , chỉ thấy vầng hồng bao quanh cỗ kiệu ngày càng nhạt đi , cuối cùng tắt hẳn , vầng hồng quang ấy vừa tắt lịm thì nước mưa bắt đầu thấm vào hai quả tú cầu và vải vóc bao bọc quanh cổ kiệu . Trông chúng ướt đẫm nước mưa thật giống như mảnh vải trắng được nhuốm đầy máu tươi !
Rèm kiệu lay động rồi bước ra một thiếu niên , trông dáng độ phiêu dật , tự tại . Toàn thân hắn vận áo tân lang đỏ chói , đang ướt dần vì nước mưa như biết chắc rằng Tây Lộng Ngọc sẽ là vợ hắn ngay trong ngày hôm nay !
Hán Tử ngước đôi mắt tựa ánh sao đêm quan sát chúng nhân một vòng , trên chân diện lấm tấm bụi mưa xuất hiện vài nét khinh khi . Hắn bước đến trước mặt Tây viên ngoại cúi đầu :
-Tiểu tế Vạn Long xin được ra mắt Nhạc Phụ đại nhân !
Chúng nhân dường như chưa hề nghe nói đến cái tên này nên đưa mắt nhìn nhau ra chiều khó hiểu . Tiếng xì xầm bàn tán lại vang lên át cả tiếng mưa đang ngày càng nặng hạt . Tây viên ngoại thở dài nói :
-Ta và Thiếu Đường Chủ Vạn Xuân Đường hãy còn chưa xác định rõ ràng quan hệ , gọi như vậy e rằng hơi sớm !
Vạn Long chắp tay sau lưng , hắn bước đến cây cung bạc đăm mắt nhìn ngắm kỹ càng , đoạn nói :
-Xem ra nhạc phụ đại nhân nhất định phải bắt ta giương cung rồi !
Tây viên ngoại mặc nhiên không phản đối , ông ta ngoảnh mặt đi chỗ khác , thái độ khinh khi coi như chẳng để tâm đến hắn . Vạn Long mày kiếm khẽ xích lại . Hắn từ tốn nói :
-Bắt tiểu tế giương cung cũng được , nhưng xin nhạc phụ đại nhân cho ta mượn tạm hai tên gia nhân được chứ ?
Tây viên ngoại gật đầu , đoạn ông ta cũng vẫy tay ra hiệu cho hai tên khiêng cung khi nãy bước lên . Vạn Long kéo chúng đến xếp hàng ngang quay lưng lại với tòa cấm cung của Lộng Ngọc . Sau đấy , hắn điềm nhiên đến chỗ cây cung dùng một tay nhấc lên nhẹ như không hề chịu bất cứ sức nặng nào . Thiên hạ đứng xem ai nấy thất kinh !
Vạn Long mặc cho hai tên gia nhân của Tây gia trang đang há mổm ngạc nhiên , hắn đặt hai đầu thân cung lên vai chúng , rồi dùng chân phải đạp lên thân cung , tay phải kéo dây cung về phía ngực , lên tên .
Tây viên ngoại thầm kêu khổ , rõ ràng hắn có thể cầm cung và bắn mũi tên đó đi một cách dễ dàng vậy mà lại giở trò ấy ra hành hạ hai tên gia nhân để đe nẹt ông ta . Như vậy đủ thấy tâm cơ hắn vô cùng âm hiểm ...
Bấy giờ Vạn Long thân hình ướt nhớp nháp , khắp thân mình giống như từ chậu máu bước ra đang vận chân nguyên , toàn bộ cây cung sắc hồng bừng cháy át hẳn ánh bạc . Hai tên gia nhân hoảng sợ đến độ tay chân bủn rủn , chúng nhắm nghiền mắt lại , mồ hôi hòa cùng nước mưa uớt từ đầu đến cuối .
Vạn Long vẫn lững lờ , thái độ hắn chẳng có gì tỏ ra là muốn bắn ngay mũi tên ấy đi cả ! Chúng nhân phía dưới dường như chưa bao giờ thấy sự việc hy hữu đến vậy ! Họ đều là nông dân , một chút võ công cũng không có chứ đừng nói gì đến việc thông dụng các loại phép thuật kỳ bí kia !
Trên đài cao bây giờ hồng quang chói lòa nơi mũi tên , hai gã gia nhân đầu gối đập vào nhau từng hồi , chúng sợ đến độ đái cả ra quần mà không hay . Hơi bay lên từng làn theo những dòng nước tiểu khiến Vạn Long nhíu mày . Hắn bế hô hấp thả mạnh mũi tên đang căng dây . Hai gã gia nhân như thóat nợ . Chúng vội vàng lủi xuống đài ngã sấp , ngã ngửa mà chạy vào trang . Mũi tên sau khi được thả khỏi cung thì bay rất chậm rãi mang theo đạo hồng quang chói lòa bừng cháy khoảng không nó đi qua .
Vạn Long dường như chẳng thèm để tâm vì hắn biết chắc mũi tên sẽ đến đâu ! Cho nên khi mũi tên đang dập dìu vi vu như chiếc lá rơi bay đến bức họa đồ chim tước thì hắn đem cây cung lững thững dựng vào giá gỗ , rồi đăm mắt quan sát kết quả .
Chúng nhân tim đập loạn xạ , ai nấy dán mắt vào mũi tên chói chang sắc quang . Dường như hơi thở cũng bất giác dừng hết lại !
Đột nhiên khi mũi tên còn mấy trượng nữa sẽ đáp đến bức họa thì khựng lại không tài nào bay tiếp được nữa . Vạn Long cùng chúng nhân chưa hết ngạc nhiên thì mũi tên tắt lịm sắc hồng rồi rơi "cạch" một cái xuống mặt đá trên sân rộng phía trước cấm cung .
Tây viên ngoại giãn chân diện nhưng lão còn chưa kịp buông tiếng thở phào nhẹ nhõm thì không gian u ám vang dội tiếng cười hoang dại . Chúng nhân nghe thấy tiếng cười ấy thì cơ hồ như nghe phải âm thanh gọi hồn , ai nấy vội vã bịt tai không dám nghe tiếp !
Tiếng cười man dại len lỏi trong màn mưa ấy tựa hồ làm không gian điên đảo . Vạn Long vận công định thân quát :
-Không ngờ Sương Long phái cũng có ý muốn tranh đoạt mỹ nhân ! Lại còn giở trò đê hèn ! Thật khiến người ta khinh bỉ !
Mưa hiu hắt tuôn, chỉ có điều tiếng cười đã hoàn toàn dứt . Từ trên không , một bóng hình bao bọc sắc vàng chói lòa tạt mưa đáp xuống đài . Nhìn lại đấy là một trung niên hán tử tuổi ngòai tam tuần , râu quạ đen bóng , ánh mắt tinh anh , phong thái như ngọc thụ lâm phong !
Tây viên ngoại dường như cũng chẳng lạ gì với người này , nét mặt vừa giãn ra của ông ta lại bao phủ một màu u ám hòa nhập với không gian hiu hắt . Vạn Long trừng mắt quát :
-Đông Phương Như ! Thật uổng công cho ngươi đường đường là viện chủ Phong Lâm viện của Sương Long phái mà đi làm cái trò bỉ ổi ấy !
Đông Phương Như chẳng thèm chào hỏi Tây viên ngoại , cũng bỏ mặc luôn thái độ tức tối của Vạn Long ! Hắn bước đến chỗ cây cung vận chân nguyên lên hữu thủ , không gian sắc vàng chói lóa . Bàn tay phải Đông Phương Như tựa ánh mặt trời chói ngời . Chúng nhân phía dưới lại xì xầm bàn tán , cuộc đời họ dường như chưa bao giờ chứng kiến những sự việc kinh thiên như ngày hôm nay !
Chỉ thấy trên đài cao màn mưa như bị đẩy dạt qua một bên , sắc vàng cô đọng như dòng nước lan tỏa bao bọc lấy cây cung nhấc bổng lên . Cây cung méo mó , dị dạng theo sự uốn lượn của "dòng nước" vàng ấy rồi "bụp" một cái tan biến vào hư không !
Tây viên ngoại thất sắc chỉ tay thẳng mặt Đông Phương Như :
-Ngươi ... có biết đấy là bảo vật nhà họ Tây không ?...
Vạn long thấy lão nổi giận thì đắc ý , cũng chẳng thèm can ngăn mà khoanh tay đứng nhìn ! Đông Phương Như hừ nhạt nói :
-Ta để ý đến con gái lão là diễm phúc , còn dám bày đặt thử với chả thách !
Nói đoạn lại vươn tay phóng một đạo chỉ phong vàng chói lóa hướng thẳng đến bức tranh họa chim tước ! Bức tranh ấy nổ tung , kèm theo một góc mái nhà sập xuống . Chúng nhân sợ hãi nhìn nhau , linh tính mách bảo cho họ nơi này sắp xảy ra đại biến , một vài người len lỏi bỏ đi , còn đa số vẫn mãi mê với tính hiểu kỳ nên chẳng bận tâm !
Tây viên ngoại chân diện tái nhợt rồi nổi lên những quầng tím đậm , trông lão lúc này thật đang thập phần tức giận ! Đông Phương Như không quan tâm , hắn ngó mắt nhìn đám người trong Tây gia trang đang nhốn nháo sợ hãi , cất một tràng cười hoang dại . Mưa dày đặc , thân hình hắn ướt như chuột lột , tóc tai bê bết cộng với tiếng cười ấy nom thật giống con thú hoang đang kêu gào !
Tây viên ngoại sau phút giây tức giận liền vận chân nguyên chói lòa ánh hoàng kim . Lúc này người ta mới hay lão cũng biết võ công ! Vạn Long cùng Đông Phương Như còn nhận ra thứ võ công này không hề tầm thường !
Tây viên ngoại đẩy dạt màn mưa mang theo hai đạo hoàng quang , điểm chân bay đến Đông Phương Như mắng :
-Hạng như ngươi dù đầu thai gột tội đến chín kiếp cũng không xứng làm khóai tế nhà họ Tây !
Đông Phương Như sau phút giây bất ngờ cũng vội vận chưởng nghênh tiếp . Hắn cười nhạt :
-Hóa ra là chân tu của Sương Long phái , xem ra nguồn gốc của lão chẳng hề đơn giản !
Chúng nhân không hiểu họ nói gì , chỉ thấy khi hai chưởng phong chạm nhau thì ánh hoàng kim bùng phát chói lòa đánh dạt hết những giọt nước lất phất . Lúc đó , lôi đài tựa như bị một mảnh mặt trời bị vỡ , bất ngờ mà rơi xuống . Sau cú va chạm kinh thiên đấy , hai đối thủ nhảy lùi ra sau thủ thế !
Tây viên ngoại run tay vận lực , từng khớp xương kêu lên răng rắc . Trong hoàn cảnh này mà nói , những tiếng kêu ấy tựa hồ âm thanh từ địa ngục vọng lại !
Nhưng lão chưa kịp xuất thủ thì trên trời cao một đám mây nặng trĩu u khí xuất hiện . Đám mây bay lòng vòng một hồi . tiếp đấy một nhân ảnh vận dạ hành y xuất hiện .
Ai nấy chưa kịp nhìn thấy chân diện hắn thì kẻ mới đến đã bay dạt về khoảng không trên cấm cung mà Đông Phương Như đánh sập . Thân pháp ảo diệu vô song ! Tây viên ngoại , Đông Phương Như , Vạn Long hiểu tên hắc y nhân này muốn làm gì nên không hẹn mà cùng băng mình đến tòa cấm cung của Tây Lông Ngọc !
Chúng nhân nhốn nháo , tính xô đẩy cổng Tây gia trang mà vào trong quan sát tình hình , tuy nhiên lão quản gia đã sai bọn gia nhân đẩy họ ra .
Mọi người ầm ĩ chen lấn , họ đang tức giận chửi mắng vu vơ thì nghe tiếng hét thất thanh của thiếu nữ vọng ra . Sau đó hắc y nhân bay vọt lên trời , hông bên phải cắp theo một cô gái , tuy rằng thần sắc nàng ta hoảng sợ nhưng không dấu nổi vẻ đẹp thoát tục như tiên . Chính thị Tây Lộng Ngọc !
Hắc y nhân điểm mũi chân tính lên mái nhà tính bay đi tiếp thì một khối cầu đỏ ối từ trên cao giáng xuống như cuồng phong bão táp . Hắn hoảng hồn vội liệng qua một bên tránh né . Khối cầu đánh hụt đối thủ thì ầm ầm đáp xuống mặt đất nổ tung , khiến mấy chục chúng dân gần đấy chết tan xác , tất cả bọn họ còn chưa hiểu vì sao mình chết ! Những kẻ còn sống thấy máu me bê bết thì mặt cắt không ra máu , họ hò nhau mà chạy , có vài kẻ không may bị mặt đất trơn làm ngã liền bị chúng nhân giẫm lên , chết đau đớn !
Dưới trời mưa tầm tã , khung cảnh ấy trông thật thảm thương !
Truyện khác cùng thể loại
1204 chương
52 chương
112 chương
915 chương
7 chương
12 chương
84 chương