Lưu ly
Chương 1 : Cháu không có nhà!
"Này cô gái! Không sao chứ?"
Cô gái gầy guộc, ướt đẫm trong cơn mưa lạnh buốt của mùa đông. Cô có nên thấy cảm kích không? Ngồi đờ đẫn bên góc đường, người người đi lại hối hả trốn những cơn mưa coi cô như vô hình, hoặc kinh tởm xem cô như một con ăn mày bẩn thỉu vội vã tránh đi, lại có một người ngồi xuống hỏi cô “không sao chứ?”.
"Cô gái, ổn chứ? Cần tôi gọi giúp một chiếc taxi không?"
Không nhận được câu trả lời, Đan Lê ngẩn ra, là bị ngốc nghếch sao? Hay đi lạc? Cũng quá tội nghiệp rồi.
"Ừm, hay bị lạc, tôi gọi cảnh sát giúp cháu…"
Chưa kịp móc chiếc điện thoại ra, cánh tay Đan Lê bị giữa chặt. Ánh đèn đường hắt lên khuôn mặt cô gái, có chút máu vẫn đang không ngừng rỉ ra từ trên trán. Bà sợ hãi đưa tay còn lại bụm miệng:
"Cô gái…trán cháu chảy máu kìa!"
"Cháu không có nhà!"
Đan Lê kinh ngạc, giọng điệu đó, không thấy được sự đáng thương, không cầu khẩn, đơn giản chỉ như thông báo. Lồng ngực bà nhói đau, phải trải qua giông bão lớn đến mức nào, mới khiến cô gái nhỏ này vô cảm ngay từ trong giọng nói như vậy?
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
12 chương
154 chương
75 chương
12 chương
26 chương
110 chương
22 chương