Lười phi khuynh thành
Chương 16
Phúc bá kêu hạ nhân đem tất cả món ăn bầy hết trên mặt bàn , cẩn thận kiểm tra có còn thiếu gì nữa không , chỉ sợ sai sót làm cho Vương gia mất hứng , chỉ cần sắp xếp mọi chuyện trong phủ thật yên ổn , thì Vương gia sẽ không vướng bận những chuyện trong nhà nữa .
Thấy Cảnh Vương gia ôm một chậu hoa , hắn chỉ cần nhìn sơ qua là biết hoa kia chỉ có ở trong cung , trong vương phủ không có loại hoa đó , nhất định là loại rất quý hiếm , nhưng Vương gia đâu có thích hoa , chẳng lẽ là đưa cho Vương phi .
“ Phúc quản gia , đi xem thử Thái tử điện hạ cùng Vương gia đã tới chưa .” Ngửi mùi thức ăn bay tới làm cho bụng hắn chợt bắt đầu kêu lên , người đói bụng thì ăn cơm , thời gian trôi qua lâu như vậy , cũng không thấy ai tới , hắn muốn vào Mạc Tâm các như đã bị ngăn lại , không nghĩ Cảnh Vương gia hắn cũng có ngày hôm nay .
“ Dạ .” Phúc bá cúi đầu , thật là không lễ nghi , nhìn Vương gia đang chờ trong thời gian dài như vậy , hắn nên suy nghĩ có nên đi báo hay không báo đây .
“ Ừ .” Bạch hoa trà không những đẹp mà còn rất thơm vô cùng , trong ký ức của hắn có một cô gái trông giống như Bạch hoa trà , rất mơ hồ , không nhớ rõ lắm .
Phúc bá vô cùng bối rối không biết có nên mời Vương phi tới dùng bữa tối hay không , dù sao Thái tử cùng Cảnh Vương gia đều là khách quý , nàng là nữ chủ nhân Vương phủ cũng nên ở đây tiếp đãi khách mới đúng , trước kia do Vương gia không thèm để ý xem thường Vương phi , như mấy hôm nay thì khác , Vương gia đối với Vương phi rất là để ý nhìn là biết liền , thậm chí vô cùng sủng ái Vương phi .
“ Phúc bá , đi Mạc Tâm các mời Vương phi tới đây .” Tiểu nha đầu kia luôn ăn cơm không đúng giờ làm sao mà có sức khỏe tốt được , trừ khi ra lệnh cho nàng , thì hắn không còn biện pháp gì khác nữa .
Hắn lo lắng nên mới kêu người đi gọi nàng , khi thấy Phúc bá từ trong phòng khách đi ra ngoài , hắn không cần suy nghĩ nhiều , vì Phúc bá rất biết nói chuyện , biết lúc tiến lúc nào lùi , hắn tin tưởng Phúc bá có thể mời được nàng tới đây .
“ Dạ .” thật là vô cùng đúng lúc , hắn vừa suy nghĩ xong thì Vương gia đã phân phó chuyện đó cho hắn làm , nên đề Vương phi ra mặt thì hay hơn .
“ Các ngươi cuối cùng cũng đến , ta đói bụng muốn chết rồi .” Trừ trong cung , thì phòng bếp của Cẩm Vương phủ là chỗ ở tuyệt nhất trong thành , thức ăn đều có đủ sắc hương vị , bán hắn vào đây cũng được , mỗi lần tới đây hắn thường dạo quanh phòng bếp ăn mấy món rồi mới rời đi , nhiều năm qua chỗ này chưa từng thay đổi một chút nào cả .
Hiên Viên Diệp đối với lời oán trách của Cảnh Vương không để vào tai , chỉ sợ hắn đợi không phải là người mà là những món ăn trên bàn thôi , bởi vì tính tình hắn rất giống với Cửu đệ muội thì thích ngủ , muốn gọi nàng tỉnh dậy chỉ sợ có chút khó khăn , “ Ngươi sao không về phủ của mình mà ăn đi .”
“ Đại ca, ngươi cũng biết đồ ăn ở phủ của Mạch rất là ngon sao ? Ta thấy trước mặt bày ra thức ăn ngon mà không dùng rất là đáng tiếc nha .” Đầu bếp nhà Mạch hắn không thể nào cướp đi được , nếu không hắn đã sớm xin về trong phủ của mình rồi , hắn đâu cần phải đến đây chầu chực , không phải là làm mất hết mặt mũi cùa hắn hay sao ?
“ Ha ha , đúng vậy .” Phụ hoàng cũng thường yêu cầu đầu bếp Cẩm Vương phủ làm điểm tâm , tới Vương phủ chỉ vì muốn ăn là chính công việc là phụ mà thôi .
“ Mạch , chúng ta dùng thiện đi .” Ở Cẩm Vương phủ này hắn là ca ca cũng coi như là khách , dù sao cũng phải hỏi chủ nhân một tiếng mới có thể động đũa được , để tránh người khác nói mình không quy cũ .
“ Chờ một người nữa .” Cũng không biết Phúc bá có gọi nàng dậy được không nữa , hắn mạnh như vậy cũng không gọi được nha đầu kia tỉnh lại , vì chuyện này làm cho hắn cảm thấy rất là nhức đầu , tại sao lại phải để ý đến nha đầu giống như heo kia chứ , Hiên Viên Mạch vừa nghĩ vừa lành lạnh trả lời .
Hiên Viên Cảnh vẻ mặt mê mang , nhìn về phía mặt trời sáng nay không biết có phải đang mọc ở hướng tây không , Mạch mà chờ người , hắn không để người khác chờ là hay lắm rồi , chờ người , người kia thật là lợi hại nha , “ Chờ ai vậy ?” Đến tột cùng người lại có sức quyến rũ lớn đến như vậy , hắn thật tò mò nha .
“ Vương phi phi nương nương đến .” Phúc bá vừa lúc lên tiếng nói , thanh âm không lớn không nhỏ , mục đích để cho người bên trong có thể nghe được .
“ Tướng công hôn nhẹ khỏe , Thái tử điện hạ hảo , Cảnh Vương điện hạ hảo .” Lam Tề Nhi ôn nhu hành lễ , mắt vẫn còn chút sương mù , bộ dạng chưa tỉnh ngủ , chỉ thiếu chút nữa là mở miệng ngáp trước mặt ba người bọn họ .
“ Miễn lễ , ngồi xuống đi.” Hiên Viên Mạch đối với Lam Tề Nhi khi nghe lời gọi của hắn làm cho lòng hắn cảm thấy hồi hộp nhưng trên vẻ mặt vẫn bình tĩnh như nước , làm cho người ta không hiểu được suy nghị của hắn , tiểu nha đầu thật mê người , hắn rất muốn nàng theo bên người mình .
“ Dạ .” Lam Tề Nhi cũng không muốn đứng lâu , nàng rất là mệt nha , thân thể mềm nhũn , có thể ngồi được nàng tuyệt đối không từ chối , đây chính là điều nàng muốn .
“ Đệ muội đừng khách khí , chúng ta đang chờ ngươi tới cùng bữa .” Hiên Viên Cảnh rốt cuộc đã hiểu lời nói của đại ca , người này đúng là phải đợi , Mạch đối với Lam Tề Nhi rất là để ý , chắc là đã động tình với nàng rồi đây .
“ Cảnh Vương thật khách khí .” Lễ phép cười , Lam Tề Nhi không thích xã giao với người khác , ở hiện tại nàng cũng không theo cha mẹ xã giao nhiều , nàng chỉ thích làm việc theo ý mình , hết thảy tùy theo tâm tình nàng muốn hay không thôi .
“ Ăn cơm .” Hiên Viên Mạch cũng không biết mình bị sao nữa , hắn chính là không thích Lam Tề Nhi tiếp xúc với nhiều nam nhân khác trừ hắn ra , có trời mới biết tại sao hắn lại tức giận như vậy , hai người trên bàn này đều là huynh trưởng của hắn như cũng là nam nhân , hắn không cần phải tức giận như vậy ?
Phúc quản gia rất muốn đi vào thông báo, dù sao người đó cũng là một phu nhân , tính ra cũng là một chủ tử , hắn không có quyền để từ chối . Cho dù không tình nguyện , cũng phải mở miệng thông báo : “ Vương gia , Trầm phu nhân tìm ngài có việc ?”
Lam Tề Nhi ngước mắt lên nhìn , tới thật đúng lúc , quay qua nhìn Hiên Viên Mạch vẫn im lặng , nhìn bộ dạng hắn có lẽ không muốn gặp nàng ấy , dù sao nàng cũng tỉnh rồi , tìm chuyện làm cũng tốt , “Mời Trầm phu nhân vào cùng nhau dùng bữa đi .”
Phúc bá giật mình nhìn Lam Tề Nhi , thầm nghĩ Vương phi thật là ngốc , không cần phải kéo thêm người làm cho mọi chuyện rối lên như vậy chứ .
“ Gọi vào đi .” Hiên Viên Mạch khoát tay , rõ ràng là không muốn nói nhiều .
“ Thiếp thân ra mắt Vương gia , Thái tử điện hạ , Cảnh Vương điện hạ vạn phúc .” Trầm phu nhân cúi đầu cung kính hành lễ .
Vuốt vuốt cái chén trong tay , Lam Tề Nhi cũng không tức giận , trong mắt nàng ấy không hề thấy sự tồn tại của nàng , thấy nàng mà cũng không chịu hành lễ , trong mắt chỉ thấy có mình Hiên Viên Mạch mà thôi , thật đúng là xem nàng như vô hình à .
“ Trầm phu nhân mời ngồi , lưu lại cùng nhau dùng bữa nào?” Trong giọng nói hỏi thăm có chút ra lệnh , không cho phép từ chối .
“ Tạ Vương phi .” Cho dù nàng không hàng lễ với Lam Tề Nhi , Vương gia cũng chưa từng nói nặng lời với nàng dù là nửa câu ,nàng đối với Vương phi này chỉ giả bộ làm dáng như vậy thôi .
“ Không cần khách khí .” Nhìn vào ánh mắt dài nhỏ , trên khóe mắt đảo qua đảo lại là có thể biết được lòng dạ của nữ nhân này , nếu ở hiện tại mà nói thì chính là tiểu tam , còn ở đây thì gọi là thiếp , Trầm phu nhân chính là giống như loại người này .
Trầm phu nhân từ từ bước đi đến chỗ bên tay phải Hiên Viên Mạch mà ngồi xuống , ánh mắt thâm tình nhìn vào Hiên Viên Mạch , cũng không vì Hiên Viên Mạch nhìn mình mà lộ ra sự mất mác , nàng làm như vậy chỉ vì mục đích duy nhất là muốn ra oai với Lam Tề Nhi mà thôi , “ Bạch hoa trà bên cạnh Cảnh Vương gia thật là xinh đẹp , chính là loại cực phẩm nhất trong hoa sơn trà .”
“ Ha ha , phu nhân đúng là có con mắt biết nhìn .” HIên Viên Cảnh thật mong đợi thấy được phản ứng của Lam Tề Nhi , chỉ thấy nàng im lặng mà ăn , liền không có hứng thú mở miệng , vô cùng thất vọng nha .
“ Cảnh Vương gia quá khen .” Thản nhiên cười một tiếng , nàng muốn biểu hiện sự hiểu biết của mình , chỉ có như thế mới có thể lưu laị cho Hiên Viên Mạch ấn tượng tốt về mình .
“ Đệ muội đối với bạch hoa sơn trà xem ra không thích lắm nhỉ .” Hiên Viên Diệp đối với thái độ của Lam Tề Nhi không thể nào hiểu nổi , hắn thấy nàng không giống những nữ nhân kia một chút nào cả , có người khiêu khích trước mặt vậy mà không thấy có động tĩnh gì cả , Lam Tề Nhi này nhẫn nhịn rất là cao đây .
Dĩ nhiên nàng biết là Trầm phu nhân này đang muốn làm khó nàng , đối với nàng chỉ là chuyện nhỏ , nàng không cần thiết phải để ý , chỉ lặng lẽ ngồi ăn cho no bụng mình , “ Cũng thích một chút thôi .” Nàng cũng không thích lắm , nhưng sự hiểu biết về hoa sơn trà cũng không khó được nàng , thuận miệng cũng có thể nói ra được nhiều loại hoa sơn trà khác nhau , cũng không thể nào nói hết được .
“ Vương phi tỷ tỷ nếu không thích , có thể cho muội muội chậu hoa kia được không , muội chỉ mong có như vậy thôi ?” Nếu nàng có được gốc cây bạch trà này thì địa vị ở trong phủ sẽ được cao lên một chút , càng phải cố gắng có được nó mới được .
“ Ngươi muốn , hẳn nên hỏi Cảnh Vương gia mới đúng , bạch trà này tuy đẹp như chỉ là loại thường không có gì lạ cả , nếu muốn loại tốt hơn phải kể tới laoị thập bát học sĩ , còn gốc cây hoa này có tạp chất chỉ là loại chi phẩm hạ hạ , muội muội có sở thích thật đặc biệt nha .” Lam Tề Nhi liếc nhìn chậu hoa bạch trà trong tay Hiên Viên Cảnh , không có trắng toàn bộ , màu sắc có pha một chút vàng nhạt , hoa tuy đẹp nhưng cũng không phải là loại cực phẩm gì .
“ Ngươi. . . . .” Cái gì thập bát học sĩ , chúng ta chưa từng nghe qua , chỉ biết hoa sơn trà trồng ở trong cung là loại tốt nhất , nhiều nhất là chỉ có mấy bồn , vậy mà nàng ta dám nói đó là loại kém nhất , cần phải làm cho nàng ta đẹp mặt một chút mới được .
“ Thật là không có quy cũ , hẳn là Trầm phu nhân nên học thêm một lễ nghi mới được , học cách để cùng nói chuyện Với bổn Vương phi , tránh ra ngoài làm mất mặt Vương phủ .” Lam Tề Nhi để đũa xuống , nàng đã ăn no , nếu không làm sao có tâm tình dạy dỗ nàng ta .
“ Vương phi tỷ tỷ tại sao lại nói loại này là kém nhất , thế loại nào mới là tốt nhất đây ?” Trầm phu nhân tức giận đến đỏ mặt , nàng ta chắc là đang cười nhạo nàng , lời nói này làm nàng nuốt không trôi .
“ Ha ha , Trầm phu nhân nói như vậy là có ý gì ?” Lam Tề Nhi nhìn nàng , miệng liền nở nụ cười rồi nói , “ Nếu như ta có lấy ra cho xem , Trầm phu nhân sẽ qua Mạc Tâm các ở bên ngoài quỳ cho đến khi nào bổn vương phi hết giận thì thôi , chịu không ?” Đều cho nàng rất dễ trêu , lão hổ không phát uy tưởng ta là mèo bệnh à . ( bà con cái này ta chém nha ) , muốn nhìn phải không , bổn Vương phi sẽ kêu nha đầu Thanh Liên đưa qua đây .”
Nói xong , chỉ thấy được một bên góc váy trắng trên người của Lam Tề Nhi ngoài cửa , không bao giờ có thể lẫn lộn màu sắc nào khác được .
Mà khi nàng để lại lời nói …, làm cho ba nam nhân đang ngồi trên bàn sinh ra lòng tò mò , bắt phá mỹ nhân kiểm nhi , là loại hoa son trà như thế nào , có thể nói đó là tên cũa hoa sơn trà sao , chưa bao giờ nghe qua tên đó .
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
122 chương
43 chương
24 chương
3 chương
64 chương