Lục Tử Hàn mệt mỏi đứng dậy. Dưới chân hắn là hai người đàn ông bị phạt chi chít vết roi toé máu loang lổ khắp người. Quản lí từ nãy đến giờ đứng một bên không ngừng thầm cầy nguyện. Chuyện này ít nhiều cũng liên quan đến ông ta. Ông ta rõ ràng là quản lí mà lại không thể quản được nhân viên, chỉ sợ vị Lục tiên sinh này sẽ hỏi đến tội của ông ta mà thôi. Hai nhân viên kia không may yêu cùng một người phụ nữ. Tình bạn cũng từ đấy sứt mẻ nghiêm trọng. Do đối phương bên nào cũng cố chấp không chịu buông ta nên mới bùng nổ xảy ra xô xát đánh nhau. Tuy hai người này đã được trừng trị theo luật của Hắc Tân Hoa nhưng bọn họ cũng chẳng còn cơ hội làm việc ở đây nữa. - Chuyển hai người này sang chi nhanh khác. Còn nữa, quản lí sẽ bị cách chức. Ngày mai sẽ có người mới đến thay thế. Nghe được câu này, cơ thể của lão quản kí run rẩy kịch liệt. Ông ta dựa vào quan hệ để có thể làm việc nhàn nhã ở đây, làm sao có thể nói đuổi là đuổi được. - Không thể nào, tôi không làm gì sai cả. Tôi… Tôi không chấp nhận… - Lôi ông ta đi. - Các người bỏ tay ra… Đừng động vào tôi… Lục tiên sinh, ngài không thể đối xử với tôi như vậy được… Lục Tử Hàn vẫn bình thản đưa tay nhìn đồng hồ, bây giờ đã nửa đêm. Giờ này chắc Lam Phi có lẽ đã đi ngủ rồi, hắn nên về với cô. Trước khi đi, Lục Tử Hàn cìn đưa mắt nhìn hai nhân viên bị phạt kia. Trợ lí đã thông báo hết tất cả quy trình của Hắc Tân Hoa trong suốt năm nay. Hai người nhân viên kia rất có năng lực, đáng tiếc rằng bị tình cảm chi phối mới dẫn đến sự việc như hiện tại. Hắn cần phải tạo điều kiện cho bọn họ ở môi trường làm việc mới, áp chế lại tính cách một chút. Hai người này vẫn còn có thể giữ lại được hơn tên quả lí kia. Lục Tử Hàn một mình đi xuống bãi đỗ xe. Hắn muốn cho xe rời đi, phát hiện một chiếc xe đỏ chắn ngang đường, mà chủ nhân trong xe có vẻ đang bận nghe điện thoại. Lục Tử Hàn mất kiên nhẫn chờ đợi, nhưng chủ nhân chiếc xe kia mãi không có ý định rời đi. Cuối cùng hắn đành đi đến gõ gõ lên cửa kính. - Lùi xe lui xuống chút, xe của cô đang chắn lối đi của xe tôi. Bạch Khuynh Xảo lúc này cũng vừa nghe xong điện thoại. Cô ta quay sang, nhìn thấy Lục Tử Hàn thì nở nụ cười tươi. - Anh cho tôi xin phương thức liên lạc được không? Nếu được, tôi sẽ cho xe đi ngay. - Tôi không muốn nói với cô lần thứ hai. Ánh mắt của Lục Tử Hàn chợt sẫm lại. Bạch Khuynh Xảo có chút giật mình trước phản ứng đáng sợ của người đàn ông này. Tuy nhiên, điều này càng khiến cô ta thấy có hứng thú hơn. Những người đàn ông khác nếu gặp cô ta hoặc là sẽ nhìn cô ta bằng ánh mắt si tình, hoặc sẽ bị cô ta chinh phục. Người đàn ông nào mà càng khó chinh phục, cô ta lại càng thích. Điển hình như người đàn ông có gương mặt và thân hình đẹp này vậy. Bạch Khuynh Xảo xuống xe, vẫn vui vẻ nở nụ cười đẹp đẽ mang theo nét dịu dàng muốn bắt tay với Lục Tử Hàn. - Tôi tên là Bạch Khuynh Xảo, có thể làm quen với anh không? Mùi nước hoa trên người Bạch Khuynh Xảo khiến Lục Tử Hàn hơi cau mày lùi lại. Hắn vô cùng ghét mấy cái mùi hương nhân tạo như vậy. Chỉ có mùi hương thuần khiết từ cơ thể của Lam Phi mới khiến hắn yêu thích hơn cả. - Xin lỗi, tôi có vợ rồi. Hắn lich sự từ chối. - Không sao, nếu anh đồng ý, em sẽ tình nguyện trở thành tình nhân bí mật của anh. Em sẽ cho anh tiền tài, cho anh quyền lực. Đây là những lời dụ dỗ ngon ngọt của Bạch Khuynh Xảo đối với tất cả đám đàn ông mà trước kia cô ta gặp. Ai ai trong số họ cũng rất tình nguyện đồng ý. Một người con gái xinh đẹp lại nguyện ý trở thành tình nhân bí mật, không những vậy còn cung cấp nguồn tài nguyên vô tận, ai mà lại khước từ cho được. Chỉ tiếc rằng, đám đàn ông kia chỉ vì hư vinh nhất thời mà đánh mất lòng tự tôn. Bọn họ li hôn với vợ xong cũng là lúc bị Bạch Khuynh Xảo đá không thương tiếc. Cô ta là con gái của Phó bộ trưởng, người nào dám cả gan đối đầu với cô ta sao? - Cho xe tránh ra một chút. Tôi rất phiền nếu phải gọi cảnh sát đến giải quyết. Thực ra là hắn muốn dùng nắm đấm nhất lúc này. Hắn muốn đánh người phụ nữ trước mặt cho đỡ ngứa mắt, nhưng trong sổ ghi chép của hắn có ghi rằng Lam Phi rất ghét đàn ông đánh phụ nữ. Đó là hành động bỉ ổi, thô lỗ nhất mà cô từng thấy. Vì lí do này, Lục Tử Hàn mới nhẫn nhịn cơn giận xuống mà đối đáp với Bạch Khuynh Xảo. Ai ngờ, Bạch Khuynh Xảo lại giở trò. Cô ta giả vờ loạng choạng mà ngã bất ngờ vào trước ngực của Lục Tử Hàn. Nếu là người đàn ông khác, họ sẽ lịch lãm đỡ lấy cô gái yếu đuối như vậy. Lục Tử Hàn nghiếng răng, sự chịu đựng đã lên đến đỉnh điểm mà thẳng thừng đẩy ngã Bạch Khuynh Xảo xuống đất. Trước sự ngỡ ngàng trợn trừng mắt của Bạch Khuynh Xảo, Lục Tử Hàn khó chịu cởϊ áσ vest bên ngoài, vứt xuống trước mặt cô ta. Hắn không nói một lời nào đi lên xe của mình khởi động. Chỉ biết một tiếng " rầm " lớn vang lên, xe của Bạch Khuynh Xảo bị đâm lật ngửa sang bên cạnh. Sau đó, Lục Tử Hàn đạp chân ga cho xe phóng nhanh đi. Nếu biết trước có người phụ nữ đáng ghét như vậy, hắn đã làm thế này từ đầu rồi, mất công phải nói chuyện với cô ta làm trễ vài phút để hắn trở về bên cạnh vợ. Bạch Khuynh Xảo vẫn ngồi dưới đất chưa hết bàng hoàng. Con xe chục tỷ của cô ta bị người đàn ông đó đâm nát chỉ vì cản đường? Sao có thể, người đàn ông này tại sao lại có thể đối xử với cô ta như vậy? Chẳng lẽ cô ta không đủ đẹp sao? Vài người bạn của Bạch Khuynh Xảo từ trong thang máy đi ra lấy xe trông thấy cảnh này thì bị doạ cho chết đứng. Có người tiến đến, muốn đỡ Lục Khuynh Xảo lên thì bị cô ta tức giận gạt tay ra. - Khuynh Xảo, cậu… - Anh ta dám sao? Anh ta… Vì do kích động quá nên Bạch Khuynh Xảo không thể nói ra được sự bực tức trong lòng. Từ nhỏ đến giờ, cô ta chưa từng bị đối xử như vậy. Cô ta sinh ra đã là công chúa đứng ở vạch đích, mọi người thường nịnh nọt cô ta, coi cô ta như nhân vật lớn mà trân trọng. Quyền lực của ba cô ta rất vững chắc, rất nhiều người đàn ông phải quỳ xuống dưới chân cô ta, nài nỉ để được theo đuổi. Vậy mà cái người đàn ông kia lại dâm đẩy cô ta ngã, đã vậy còn đâm nát con xe có phiên bản giới hạn mà mẹ cô ta đã tặng trong ngày sinh nhật. - Khuynh Xảo à, vị Lục tiên sinh đó cậu đừng nên chọc vào. Anh ta không phải nhân vật tầm thường đâu. Người bạn kia vừa dứt câu, cô ta đã bị Bạch Khuynh Xảo giáng cho một cái bạt tai rõ kêu. - Im miệng! Anh ta có thế lực lớn hơn Bạch gia sao? Anh ta là người không dễ chọc thì tôi càng phải có được! Nói đến đây, Bạch Khuynh Xảo liền nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho ai đó. - Mau chóng điều tra giúp tôi một người. Tôi muốn cả ảnh của vợ anh ta nữa. Tốt nhất là tối nay tôi phải có được kết quả, nếu không anh xác định cút đi cho khuất mắt tôi!.