Lộng Triều

Chương 1761

Triệu Quốc Đống biết Trương Vĩnh Bồi đang cố gắng dựa vào mình, hạng mục từ Ninh Lăng đưa lên đương nhiên y phải xử lý với tốc độ nhanh nhất. Làm việc sẽ đắc tội với người nhưng không làm việc thì anh không có cơ hội đắc tội người, không ai để ý tới anh. Đây là kết luận của Triệu Quốc Đống. Nếu không phải mình yêu cầu Cục công nghệ cao tiến hành thẩm định việc xây dựng và sử dụng các trung tâm nghiên cứu khoa học mà Ủy ban kế hoạch phát triển phê duyệt hai năm qua, chỉ sợ Trương Vĩnh Bồi còn có thể cảm thấy dễ lừa được mình. Nếu không phải mình rất cố chấp về việc cải cách quyền nhập khẩu nguyên liệu phân bón hóa học thì có lẽ Trang Vân Lộc vẫn còn thái độ xa lánh để đối phó mình. Bây giờ Trang Vân Lộc không dám chậm trễ về phương án chỉnh hợp ngành thép mà mình yêu cầu, không ngừng tổ chức tọa đàm với các công ty, ủy ban tỉnh Ký, Lỗ, mặc dù đến nay chưa đưa ra được kết luận nhưng ít nhất ngăn hai tỉnh kia dùng thủ đoạn hành chính để tiến hành chỉnh hợp sát nhập. Triệu Quốc Đống không để ý ai sát nhập ai, công ty nhà nước sát nhập công ty tư nhân cũng tốt, công ty tư nhân sát nhập công ty nhà nước cũng tốt, vấn đề sở hữu không sao cả, vấn đề khu vực cũng không sao cả. Tất cả đều trên địa bàn Trung Quốc, người đưa ra quyết sách phải cân nhắc nhiều tới vấn đề dân sinh, đến kết cấu sản nghiệp vĩ mô mà không phải đặt vào ngành sản xuất hoặc công ty cụ thể nào cả, đó là quan tâm thái quá. Trung Quốc gần đây có viết một bài trên tạp chí Nam phong song. Bài viết toàn diện trình bày quan điểm cá nhân của hắn về vấn đề chỉnh hợp và sát nhập các ngành nghề trong nước, bài viết không chỉ nhằm vào ngành thép mà bao gồm cả ngành khai khoáng, luyện kim… Khi viết bài này, Triệu Quốc Đống cũng hỏi ý kiến Tằng Quyền Quân, Tằng Quyền Quân nói cần suy xét. Đến ngày thứ ba sau khi Triệu Quốc Đống đưa bài viết lên, Tằng Quyền Quân mới đưa bản thảo đã sửa lại cho Triệu Quốc Đống. Bài viết không thay đổi mấy về tư tưởng chung chỉ là giọng văn hài hòa hơn. Triệu Quốc Đống đoán có lẽ Tằng Quyền Quân hỏi ý kiến cấp trên, được phép mới đồng ý để mình đăng bài viết này. Đây là bài viết đại biểu cho quan điểm cá nhân của hắn, nhưng do thân phận của Triệu Quốc Đống quá mẫn cảm nên không thể không suy xét nhiều mặt. Bài viết này được đăng lên lập tức làm nhiều chuyên gia kinh tế Trung Quốc chú ý, cho rằng đây là tín hiệu cho thấy chính phủ, trung ương đã đưa ra tín hiệu rõ ràng, làm công ty tư nhân trong cả nước chấn động. Triệu Quốc Đống cũng trở thành điểm nóng để thảo luận. Nhưng rất nhiều người cũng chú ý thấy trong bài viết này Triệu Quốc Đống còn đưa ra một yêu cầu là trong quá trình sát nhập cần tuân theo quy luật kinh tế thị trường, về phương diện khác chính quyền phải nghiêm khắc làm tốt chức trách của mình, ngoài việc thẩm định chặt chẽ ngăn ngừa tổn thất tài sản quốc gia còn phải giám sát nghiêm khắc về đất đai, bảo vệ môi trường, thuế, bảo hiểm xã hội… Quan điểm này tạo ra tranh luận ở trình độ nhất định. Có không ít chuyên gia kinh tế cho rằng quan điểm này của Triệu Quốc Đống có điểm để chính quyền địa phương lấy làm lý do ngăn cản công ty tư nhân trở thành chủ thể sát nhập, nhưng lại có một bộ phận chuyên gia cho rằng nếu như công ty tư nhân không vi phạm pháp luật, không trốn thuế, không gây ô nhiễm môi trường thì làm sao phải lo lắng. - Vĩnh Bồi, ngành công nghệ cao liên quan tới đại kế phát triển lâu dài của nên kinh tế quốc gia chúng ta, tình hình thực tế các nơi khác nhau. Tôi cảm thấy được điểm này cần phải đưa ra yêu cầu phù hợp với từng nơi, không nên tiến hành ồ ạt. Các tỉnh thậm chí các thị xã cũng cần phải có quy hoạch rõ ràng, cục anh sợ rằng phải chăm chú kết hợp chính sách tinh thần của trung ương hơn nữa, tiến hành chỉ đạo, giám sát riêng cho từng tỉnh, từng thị xã, phải có quy hoạch lâu dài và ngắn hạn, phải có ý kiến rõ ràng. Tốt nhất là anh phái nhân viên xuống tiến hành chứng thực công việc này. Công việc mà Triệu Quốc Đống yêu cầu, Trương Vĩnh Bồi bây giờ không dám làm qua loa. Mấy tháng vừa rồi Triệu Quốc Đống không ngừng dùng biểu hiện của hắn để chinh phục mọi người, hoặc là nói khiến cho mọi người tán thành địa vị của hắn. Bài viết trên tạp chí Nam phong song thì Trương Vĩnh Bồi cũng đã đọc, thậm chí còn cùng Trang Vân Lộc tiến hành thảo luận về các quan điểm trên bài viết này. Triệu Quốc Đống lại dám can đảm đưa lên truyền thông như vậy đúng là đáng để người ta phải suy nghĩ. Trương Vĩnh Bồi nhớ như in một câu của Trang Vân Lộc, Triệu Quốc Đống đạt được tán thành của lãnh đạo cấp trên, lòng tự tin và sức khống chế cũng đã bay lên đến trình độ có thể làm theo ý kiến mình và để bên ngoài biết ý của mình. Điều này có nghĩa địa vị của Triệu Quốc Đống ở ủy ban càng lúc càng được củng cố, không thể nào nghi ngờ năng lực của Triệu Quốc Đống nữa. Trương Vĩnh Bồi cũng thấy Trương Hoành Vĩ đã nhanh chóng thần phục Triệu Quốc Đống, mà Khổng Tường Long cùng Trang Vân Lộc cũng rõ ràng đã thay đổi thái độ. Về phần Cổ Thọ Xương vẫn như cũ vì đó là tính cách của hắn, dù là ai làm lãnh đạo thì hắn vẫn không thay đổi. Cho nên Trương Vĩnh Bồi cũng rất sáng suốt học tập Trương Hoành Vĩ. - Chủ nhiệm Triệu, tôi lập tức tổ chức nhân viên trong cục tiến hành nghiên cứu công việc này, cũng yêu cầu cán bộ xuống dưới điều tra. Thái độ của Trương Vĩnh Bồi giờ rất kiên quyết. Triệu Quốc Đống hài lòng nói: - Được rồi, các anh mau đưa ra kế hoạch công tác, mỗi tỉnh có đặc sắc của mình, không nên làm như ong vỡ tổ dồn vào mấy ngành như điện tử, công nghệ sinh học…. phải châm chước, phải tính tới khả năng hiệu ứng như vậy mới đạt được hiệu quả, mới có thể đột phá. … Tiêu Xuân Dương rất có hứng thú đọc bài viết trên tạp chí Nam song phong, bài viết ký tên Triệu Quốc Đống. Bài viết rất sắc bén, nhằm thẳng trung tâm vấn đề. - Vĩnh Cương, chủ nhiệm Triệu của các ông khí phách thật đó, đây là không điểm danh phê bình cách chỉnh hợp ngành thép của hai ủy ban tỉnh Tề, Ký. Tiêu Xuân Dương đã đọc bài viết này nhiều lần, còn đề cử tổng giám đốc của mình đọc qua. Bởi vì quyền nhà khách quặng cũng là mục tiêu cải cách mà Triệu Quốc Đống đưa ra. Bọn họ đều có ấn tượng không tốt về Triệu Quốc Đống nhưng cũng nhất trí cho rằng bài viết này đáng đọc. Cục diện ngành thép Ký Trung khác với Tề Lỗ. Ngành thép Ký Trung chia làm hai hai nửa nam bắc, bắc do Đường cương cầm đầu, nam do Hàm cương cầm đầu. Mà hai công ty thép này lại bị Bảo cương, Kinh cương giằng co. Bảo cương đã thực hiện chỉnh hợp sơ bộ với Hàm cương, Kinh cương cũng đang hợp tác mật thiết với Kinh cương. Do nhiều nhân tố nhất là sắp tới Bắc Kinh tổ chức Olympic nên trung ương có ý để thép Kinh hoa rời khỏi khu vực Bắc Kinh, mà bây giờ càng rõ ràng yêu cầu xây dựng trụ sở sản xuất mới của tập đoàn thép Kinh Hoa ở Ký Trung. Nhưng bên Ký Trung lại rõ ràng bài trừ khả năng Kinh cương và Bảo cương tiến vào làm chủ ngành thép Ký Trung. ủy ban tỉnh Ký Trung hy vọng ngành thép thống nhất ngành thép do tập đoàn khổng lồ của Ký Trung phụ trách, như vậy có thể hình thành tập đoàn khổng lồ ở trong Ký Trung, điều này làm Kinh cương rất bất mãn, cũng làm Bảo cương thấy mất mát. Trước đó làm rất nhiều công tác không ngờ bởi vì lợi ích của chính quyền địa phương mà bị bác bỏ, dù là Kinh cương hay Bảo cương đều khó có thể chấp nhận Nhưng chỉnh hợp ngành thép là do Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia đưa chính sách, còn tiến hành lại do ủy ban tỉnh các nơi tiến hành, cho nên ở vấn đề này dù là Kinh cương hay Bảo cương đều có khổ mà không thể nói. ủy ban Ký Trung không cần biết quan điểm của Kinh cương hay Bảo cương, cũng không cần biết tương lai phát triển của Đường cương hoặc là Hàm cương, bọn họ suy nghĩ đầu tiên chính là kết cấu lợi ích của Ký Trung. - Ừ, Triệu Quốc Đống này đúng khà rất quyết đoán, bài này cũng dám đăng lên, đây là tát vào mặt hai tỉnh Ký Trung, Tề Lỗ. Lý Vĩnh Cương không thể không thừa nhận. Triệu Quốc Đống có tầm nhìn xa và nghị lực, khí phách trong việc này. Người này chẳng những khiêu chiến công ty nhà nước, đồng thời cũng dám đặt câu hỏi vơi chính quyền địa phương, người bình thường dù là như thế nào cũng không thể làm ra hành vi đó. - Thế ủy ban bên ông đánh giá như thế nào về việc này? Tiêu Xuân Dương càng lúc càng thấy hứng thú với Lý Vĩnh Cương. Hắn cũng không biết Triệu Quốc Đống cũng đang khá chú ý tới mình. - Ủy ban vẫn duy trì im lặng, nhưng mọi người ở cục đều biết đây là do chính quyền địa phương đang mặc cả, đánh cờ với công ty nhà nước trực thuộc trung ương. Lần này Triệu Quốc Đống đứng ở phía các công ty trực thuộc trung ương. Lý Vĩnh Cương trầm ngâm một lúc mới nói: - Chính xác mà nói người này chính là nếu thấy có lợi cho ngành mà hắn quan tâm, hắn sẽ ủng hộ bên đó, các nhân tố khác đều bị gác sang bên.