Long Ngạo Chiến Thần

Chương 142 : Lôi kiếp

Mây đen giăng đầy, từng trận gió lạnh. Nhìn trên đỉnh đầu bỗng nhiên hội tụ mây đen màu tím đen, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Người bình thường có lẽ không biết mây đen màu tím đen, nhưng các võ giả sao lại không biết mây đen màu tím đen có ý nghĩa gì chứ.  Lôi kiếp? "Lôi kiếp!" Trong lòng Âu Dương Trọng cho dù là có cũng vạn lần không muốn tin tưởng, nhưng vẫn kinh hô thành tiếng, không dám ở lại thêm một chút nào nữa, nghiêng người một cái đã rời đi.  Lôi kiếp, Quy Nhất võ giả một khi dẫn động lôi kiếp thì phải nghĩ hết các loại biện pháp vượt qua lôi kiếp, một khi thất bại, không chỉ không có cách nào thuận lợi vượt qua lôi kiếp, thậm chí sẽ còn bị lôi kiếp tiêu diệt hoàn toàn. Lôi kiếp là một trong những lực lượng cường đại nhất trong thiên địa. Mỗi một người đều có lôi kiếp thuộc về mình, cho nên bất kể là ai cũng không thể cưỡng ép tiến vào lôi kiếp, nếu không trong nháy mắt sẽ bị lôi kiếp hủy diệt, bất kể là loại thực lực nào.  Chính vì như vậy, Âu Dương Trọng phát hiện Long Ngạo lại dẫn động lôi kiếp của mình, nên không dám ở lại thêm một chút nào nữa, trực tiếp rời khỏi nóc nhà của tửu điếm. Bốn phía nóc nhà. Gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên trên nóc nhà, còn cả lôi vân màu tím đen to lớn đã hội tu lại trên đỉnh đầu thiếu niên, Âu Dương Trọng sắc mặt chừng như đã u ám đến cực điểm, muốn khó coi bao nhiêu khó coi bấy nhiêu.  Lôi kiếp, Long Ngạo vẫn chỉ là cảnh giới Quy Nhất, ước chừng trong mấy phút đồng hồ đã dẫn động lôi kiếp thuộc về mình, thiên phú cùng tiềm lực như vậy, thử hỏi trong cùng một thế hệ, kẻ nào có thể sánh bằng? "Lão tổ tông." Khoát khoát tay, Âu Dương Trọng thanh âm hết sức lạnh lẽo nói:  "Kẻ này phải giết, chỉ có điều lôi kiếp không phải chuyện đùa, không nên tới gần, nếu không chúng ta cũng sẽ bị lôi kiếp tiêu diệt." Đám người Âu Dương Phong dĩ nhiên biết sự kinh khủng của lôi kiếp, cho nên không dám đến gần, có người lo lắng, thậm chí đã nhanh chóng rời đi. Gắt gao nhìn chằm chằm nóc nhà, Âu Dương Trọng hết sức khiếp sợ, bởi vì lão vạn lần không nghĩ tới, đối phương ở dưới khí thế áp chế dũng mãnh của mình không chỉ không bị chèn ép, ngược lại còn dẫn ra Lôi Kiếp thuộc về mình, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết lão cũng sẽ không tin.  Long Ngạo dẫn động lôi kiếp khiến cho tất cả mọi người hoàn toàn khiếp sợ. "Long Ngạo dẫn động lôi kiếp, thật là đáng sợ." "Thiên phú như vậy là lợi hại nhất ta từng thấy, Long Ngạo, chỉ cần có thể sống qua tối nay, ngày nào đó nhất định tiềm long thăng thiên.”  Bốn phía vô số võ giả cũng nghị luận ầm ĩ, dù sao danh tiếng của Long Ngạo, chém chết Long gia gia chủ Long Doanh, chém chết Hộ quốc đường đường chủ Đường Lâm và Dương Nghị, đứng hạng thứ mười một trên Bách Chiến bảng, tất cả những điều này đã nói rõ chỗ dũng mãnh của Long Ngạo. Nhưng tất cả mọi người vẫn là vạn lần không nghĩ tới, Long Ngạo có thể ở dưới khí thế áp chế của Âu Dương Trọng, thuận lợi dẫn động Lôi Kiếp thuộc về mình. Lão tổ tông hoàng thất Tinh Vân, một đời truyền kỳ, mười năm trước đột nhiên bế quan, trải qua mười năm tu luyện, mọi người đã đoán ra thực lực của Tinh Vân lão tổ tông rốt cuộc đạt tới trình độ nào?  Chính vì như vậy, tất cả mọi người đều cho là Long Ngạo khẳng định không chống đỡ được Tinh Vân lão tổ tông, nhưng kết quả thế nào? Trước tiên không nói người khác, chỉ là bản thân Long Ngạo cũng không nghĩ tới lôi kiếp của mình sẽ đến nhanh như vậy, dù sao hắn cũng có thể khẳng định, lần này có thể thuận lợi dẫn động lôi kiếp đều phải dựa vào khí thế áp chế của Âu Dương Trọng. Nếu không phải ngăn cản khí thế áp chế, muốn dẫn động lôi kiếp thì quỷ mới biết cần phải mất thời gian bao lâu, về mặt này mà nói, Long Ngạo vẫn nên cảm ơn Âu Dương Trọng, suy cho cùng không có khí thế áp chế của lão, mình cũng không có khả năng dẫn động lôi kiếp.  Ngũ cảnh Thoái Biến, theo thứ tự từ thấp đến cao chia ra cảnh giới Lôi Kiếp, cảnh giới Thoái Biến, cảnh giới Nhân Vương, cảnh giới Địa Hoàng, cảnh giới Đạo Tổ. Lôi kiếp, có thể nói một khi tiến vào ngưỡng cửa cảnh giới Thoái Biến, nếu như không có cách nào dẫn động lôi kiếp, như vậy bất kể thực lực của ngươi có lớn mạnh dường nào, đều không cách nào thăng cấp trở thành Thoái Biến võ giả. Lôi kiếp, mặc dù không thăng cấp trở thành võ giả Lôi Kiếp, nhưng đối với cảnh giới Lôi Kiếp, Long Ngạo ít nhiều gì vẫn có chút hiểu biết.  Lôi kiếp, võ giả Tiên Thiên, nhất là võ giả Quy Nhất đỉnh phong vẫn luôn tha thiết mong muốn để thăng cấp cảnh giới, bởi vì một khi dẫn động lôi kiếp, cũng sẽ bị lôi kiếp thử thách, cơ hội và nguy hiểm cùng tồn tại. Nguy hiểm, một khi không cách nào thuận lợi vượt qua lôi kiếp, kết quả chỉ có một là trực tiếp bị lôi kiếp đánh chết. Cơ hội, một khi thuận lợi vượt qua lôi kiếp, cũng sẽ bị lôi kiếp tiến hành thử thách, bất kể là khí tức hay là linh lực trong cơ thể cũng sẽ có thay đổi, phát sinh biến hóa long trời lở đất.  Chính vì như vậy, Long Ngạo trong lòng biết rất rõ, lôi kiếp đối với võ giả mà nói đều là một cơ hội. Lôi kiếp, một khi dẫn động lôi kiếp thuộc về mình, không kể ngươi có nguyện ý hay không, lôi kiếp cũng sẽ phong tỏa ngươi, cho nên võ giả nếu có chút sợ chết, một khi dẫn động lôi kiếp thuộc về mình, còn chưa thử đã sợ hãi rồi. Chính vì như vậy, những võ giả sợ hãi cơ hồ không cần thử liền đã định trước thất bại.  Long Ngạo cũng biết như vậy, lôi kiếp có ý nghĩa đối với mình như thế nào, nói thế nào đi nữa hắn đột phá Quy Nhất cảnh giới cũng chưa lâu, dựa theo suy tính của hắn, muốn dẫn động lôi kiếp nhất định cũng phải cần một năm, nhưng bây giờ thời gian này ước chừng rút ngắn hơn mười lần, đây là khái niệm gì? Trên đỉnh đầu cuồn cuộn tầng mây, mây màu tím đen nhanh chóng hội tụ, mây đen nổi lên bốn phía, từng trận cuồng phong. “Rắc rắc, rắc rắc.”  Tiếng sấm từng tiếng từng tiếng vang lên, đủ loại lôi vân từ xa tới gần, “oàng oàng ầm ầm”, thanh âm uy lực kinh người, giống như vạn mã bôn đằng(*), vô số ngựa hoang chạy nước rút vậy. Lôi vân lần nữa thay đổi dày đặc lên, chỉ trong chốc lát lôi vân bốn phía đã toàn bộ hội tụ trên đỉnh đầu Long Ngạo. Lôi vân rất nhiều, lớn vô cùng, từ dưới nhìn lên thậm chí có người bắt đầu run rẩy. Lôi kiếp.  Đây chính là lôi kiếp. Đây chính là cái gọi là lôi kiếp, muốn bước vào cảnh giới Thoái Biến thì đây là thứ đầu tiên phải vượt qua. Tất cả mọi người trong lòng cũng rất rõ ràng, Long Ngạo dẫn động lôi kiếp thuộc về mình, chỉ có hai kết quả. Thứ nhất, không cách nào vượt qua lôi kiếp, bị lôi kiếp tiêu diệt, thứ hai, thuận lợi vượt qua lôi kiếp, thăng cấp trở thành võ giả Lôi Kiếp.  Sống hay chết đều dựa vào lần hành động này. Chính vì như vậy, tất cả mọi người bốn phía từng người chăm chú nhìn chằm chằm thiếu niên trên nóc nhà, còn cả lôi vân trên đỉnh đầu của thiếu niên, mỗi một người đều rất mong đợi và tò mò muốn xem một chút, Long Ngạo có thể vượt qua lôi kiếp hay không? Âu Dương Trọng cùng Âu Dương Phong sắc mặt càng u ám, nhưng cũng có vẻ mong đợi, dẫu sao lôi kiếp ý nghĩa như thế nào, trong lòng hai người cũng rất rõ ràng, có thể nói trong lòng hai người cho rằng xác suất Long Ngạo có thể thuận lợi vượt qua lôi kiếp chưa được ba phần, đây là khái niệm gì? Nói cách khác, theo như hai người thấy, Long Ngạo lần này vượt qua lôi kiếp chết là cái chắc.  Nhưng vừa lúc đó. "Mau nhìn! Long Ngạo muốn làm gì kìa?" "A! Hắn có phải điên rồi hay không?"  "Đầu óc của hắn bị hư rồi, thật là đáng tiếc." Ngay lúc tất cả mọi người kinh hô, Long Ngạo vẫn luôn không cử động, đột nhiên tay cầm Huyết ẩm Cuồng đao hướng lôi kiếp trên đỉnh đầu lao tới, lấy chân đạp chân, tốc độ vô cùng nhanh. *** (*) Lôi kiếp: Kiếp nạn bị sét đánh. (*) Vạn mã bôn đằng: Một vạn con ngựa phi nhanh.