Long Ngạo Chiến Thần

Chương 133 : Một người một đao thấu cả trời xanh

Phúc lớn mạng lớn. Ôm Hỏa Kỳ Lân trong ngực, cho tới giờ khắc này, Long Ngạo đều có cảm giác nằm mơ. Năm cảnh Tiên Thiên, cảnh giới Bách Tán Thiên, cảnh giới Nhất Tuyến Thiên, cảnh giới Diễn Hóa, cảnh giới Dung Hợp, Cảnh giới Quy Nhất. Năm cảnh Thoái Biến, cảnh giới Lôi Kiếp, cảnh giới Thoái Biến, cảnh giới Nhân Vương, cảnh giới Địa Hoàng, cảnh giới Đạo Tổ. Cảm nhận tới cảm nhận lui, Long Ngạo đều cảm nhận không ra, thực lực Hỏa Kỳ Lân rốt cuộc là cảnh giới gì, chẳng lẽ là Đạo Tổ? Cuối cùng nhất bất đắc dĩ nhún nhún vai, bởi vì Long Ngạo biết rõ, mặc kệ thực lực Hỏa Kỳ Lân như thế nào, chỉ cần có thể tọa trấn Long gia, dù là chỉ có ba năm cũng đã thoải mái rồi. Long Ngạo có mười phần tin tưởng, chỉ cần cho mình thời gian ba năm, tu vi nhất định có thể đột phá cảnh giới Thoái Biến, cho dù không đạt được Đạo Tổ, kém nhất cũng có thể đạt tới Nhân Vương, thậm chí Địa Hoàng. Chính vì như thế, Long Ngạo ôm Hỏa Kỳ Lân, dùng tốc độ nhanh nhất chuẩn bị quay về gia tộc, nhưng đúng vào lúc này Long Ngạo gặp được người quen, hơn nữa người quen vừa mới tách ra. "Cổ đường chủ." Cổ Bách, đường chủ Lôi Đình Hộ quốc đường, đồng thời cũng là võ giả Thoái Biến, lần này vì chuyện kỳ lân nên mang theo rất nhiều cao thủ đến núi Xích Hỏa. Cho tới nay, Cổ Bách đối với Long Ngạo đều rất không thoải mái, nếu không phải kiêng kị thiên phú và tiềm lực của Long Ngạo, sau lưng còn có Quỷ Vương Tông, tin rằng Cổ Bách sớm đã ra tay loại bỏ hắn, căn bản sẽ không chờ tới bây giờ. "Long Ngạo, vừa rồi ta còn nói với bọn họ, lần này đi núi Xích Hỏa một chuyến này, chúng ta sẽ đi đường vòng Xích Hỏa trấn nhìn xem ngươi, thật không ngờ ở chỗ này thì gặp được, chúng ta thật đúng là có duyên phận." Duyên phận? Trong nội tâm hừ lạnh một tiếng, Long Ngạo hung hăng khinh bỉ đối phương một phen. Trước kia chính mình đại diện Lôi Đình đế quốc tham gia tranh phách chiến của hai nước, chính là vì một câu của Cổ Bách thiếu chút nữa hại chết mình. Long Ngạo không phải người ngu, nếu như thế cũng nhìn không ra dụng ý của Cổ Bách thì sống còn có ý nghĩa gì nữa, chính vì như thế, đối với người này, Long Ngạo cũng không có thiện cảm bao nhiêu. "Long Ngạo, ngươi thân là người Xích Hỏa trấn, đối với núi Xích Hỏa có lẽ rất rõ à?" Đối với ý tứ Cổ Bách, Long Ngạo lại làm sao không biết, trong nội tâm hừ lạnh một tiếng, ngoài miệng lại nói: "Cổ đường chủ, thật ngại quá, ta đối với núi Xích Hỏa cũng khó hiểu, ta còn có việc, nếu Cổ đường chủ không có chuyện gì, ta cáo từ trước." Nói xong, Long Ngạo cũng mặc kệ Cổ Bách có đồng ý hay không, trực tiếp quay người rời đi. Tuy biết rất rõ ràng Cổ Bách chính là võ giả Thoái biến, nhưng Long Ngạo lại không lo lắng chút nào. Tu vi Long Ngạo đã đạt tới cảnh giới Quy Nhất, chỉ thiếu chút nữa có thể chính thức thành võ giả Thoái Biến, nhưng chính là một bước này mới thấy thực lực của hai tầm đó sai biệt rất lớn. Long Ngạo có mười phần tin tưởng, nếu bất đắc dĩ ra tay như vậy chỉ có thể sử xuất Cửu Châm Phong Thần, tăng thực lực lên rất nhanh, đến lúc đó chém giết Cổ Bách hẳn không phải là việc khó gì. Nhìn thấy thân ảnh Long Ngạo dần dần biến mất, sắc mặt Cổ Bách âm trầm tới cực điểm, muốn bao nhiêu khó coi có bấy nhiêu khó coi. Thân là đường chủ Lôi Đình Hộ quốc đường, đừng nói một tên Long Ngạo nhỏ nhoi, kể cả là hoàng đế Triệu Mãng của hoàng thất Lôi Đình cũng không dám đối đãi hắn như thế. nắm chặt hai đấm, khóe miệng bỗng nhiên câu dẫn ra một tia âm lãnh, Cổ Bách lẩm bẩm: "Long Ngạo, ngươi chờ đó, ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận." Long Ngạo thuận lợi quay về gia tộc, lập tức tìm đến gia gia Long Hạo Thạch và phụ thân Long Nghị, đi thẳng vào vấn đề nói ra: "Gia gia, cha, các người lập tức tìm một nơi an tĩnh nhất, bất kể là ai cũng không được tùy tiện đi quấy rầy vị tiền bối này." Nghe được Long Ngạo nói như thế, Long Hạo Thạch và Long Nghị cũng biết tính nghiêm trọng của sự tình, không dám có chút chần chờ, lập tức đi an bài. Trước sau vẫn chưa tới một giờ, hậu viện Long gia, chỗ gần nhà thờ tổ độc lập mở ra một đình viện cực lớn và yên lặng, hoàn cảnh rất là ưu mỹ. Đem kỳ lân dàn xếp đâu vào đó, Long Ngạo cũng không giấu diếm chút nào, đem ước định ba năm của mình và Hỏa Kỳ Lân, một năm một mười nói ra. Sau khi nghe xong, bất kể là Long Hạo Thạch hay là Long Nghị đều chấn động. Hai người hình như cũng không nghĩ tới Long Ngạo sẽ thực sự tìm được Hỏa Kỳ Lân, hơn nữa cùng Hỏa Kỳ Lân định ra ước hẹn ba năm. Long Hạo Thạch và Long Nghị đương nhiên biết rõ ý vị của Hoả Kỳ Lân là như thế nào, kỳ lân nhất tộc chính là một trong những chủng tộc cường đại nhất trong thiên địa, cùng Long tộc có thể so với vai siêu cấp. Nghiêm khắc mà nói, kỳ lân nhất tộc còn áp đảo trên cả Long tộc. Có thể phải biết rằng, thành viên Long tộc không giống như thành viên Kỳ Lân nhất tộc, thậm chí một phần mười đều không bằng, hơn nữa trong Kỳ Lân nhất tộc, mỗi một thành viên cũng không so cường đại hay phân cao thấp, chỉ cần điểm này, thực lực và nội tình của Kỳ Lân nhất tộc, có thể nghĩ. Khiếp sợ một chút rồi thôi, sắc mặt Long Hạo Thạch và Long Nghị đều là kinh hỉ liên tục, trong lòng hai người đều rất rõ ràng, gia tộc một khi có Hỏa Kỳ Lân tọa trấn, như vậy thử hỏi cả Thiên Châu còn có người nào dám động vào Long gia? "Gia gia, cha, việc này tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài." Gật gật đầu, Long Hạo Thạch và Long Nghị đương nhiên biết rõ tính nghiêm trọng của sự tình, Long Hạo Thạch nói ra: "Ngạo nhi, con yên tâm, việc này chỉ có ba người chúng ta biết rõ." Long Ngạo đương nhiên tin tưởng gia gia và phụ thân, dù sao hai người chính là người thân nhất của hắn. Long Ngạo sở dĩ không muốn lại để cho việc này tiết lộ ra ngoài, nguyên nhân rất đơn giản. Kỳ lân núi Xích Hỏa bị thương, tất cả mọi người Thiên Châu đã biết rõ, nếu chuyện Hỏa Kỳ Lân tọa trấn gia tộc tiết lộ ra ngoài, tất cả mọi người sẽ nghĩ tới là mình bắt lấy này cơ hội, nếu thật sự là như thế tin tưởng ngày sau phiền toái của mình sẽ đến không ngừng. Chính vì như thế, Long Ngạo mới chuẩn bị giấu diếm việc này. "Gia gia, mấy ngày nữa, con sẽ rời đi gia tộc ra ngoài rèn luyện thêm, thời gian ba năm, có Hỏa Kỳ Lân tọa trấn gia tộc, không dám nói bừa, nhưng con tin tưởng người bình thường không dám khi dễ Long gia chúng ta." Long Hạo Thạch và Long Nghị đều đồng ý gật gật đầu. "Gia gia, cha, không phải dưới tình huống vạn bất đắc dĩ thì đừng kinh động Hỏa Kỳ Lân, trong thời gian ba năm con sẽ tận lực rèn luyện tăng thực lực lên, tin tưởng ba năm sau con sẽ dùng thực lực của chính mình bảo hộ gia tộc." Giờ khắc này, trên người Long Ngạo tản ra cường đại tự tin, thời gian ba năm, đối với những người khác có lẽ rất nhanh, nhưng đối với Long Ngạo thì chỉ có hai chữ “vừa đủ”. "Ngạo nhi, cẩn thận mọi thứ." "Gia gia, cha, mọi người yên tâm." Dàn xếp tốt Hỏa Kỳ Lân, Long Ngạo tiếp tục tương trợ bọn người Long Anh tăng thực lực lên, thời gian một tháng, lại để cho bọn người Long Anh vô cùng khiếp sợ là tu vi bọn hắn, toàn bộ thực sự tăng lên ba lần, việc này nếu truyền đi, chỉ sợ sẽ chấn động Xích Hỏa trấn, thậm chí vương quốc Tinh Vân. Một tháng sau. Long Ngạo cáo biệt cha mẹ, gia gia cùng người nhà, cưỡi một con ngựa màu trắng tuyết, vung roi giục ngựa rời đi. Đại địa bao la mờ mịt, trời nắng chang chang, một người một ngựa phi đi trong thiên địa, hào tình vạn trượng đạp thiên hạ(*), một người một đao thấu trời xanh, thế gian này nhất định sẽ có một vị cường giả tuyệt thế quật khởi. (*) Hào khí khắp vạn trượng đạp lên thiên hạ: Ý chỉ tư thế hào hùng của Long Ngạo khi cưỡi ngựa đi khắp thiên hạ.