Lời tỏ tình của quỷ

Chương 4 : Tiếp tục xích mích

Chương 4: Tiếp tục xích mích Hôm sau, Lăng Uyển còn 10 phút nữa vào học mới cuống cuồng chạy đến trường. Vào trong lớp mới thấy mọi người có mặt đầy đủ cả. Liếc cô một cái nhưng không để vào mắt. Lăng Uyển mất rất nhiều thời gian để chát phấn lên mặt mình nên mọi người không để ý là đúng rồi. Cô xách cặp, về chỗ ngồi của mình. An Vĩnh Phong đang ngồi vắt chân, không thèm liếc mắt cũng biết là cô. Vẫn cố tình không tránh ra để cô vào. Lăng Uyển ho khan 1 cái, nhìn anh ta: "Bạn học An Vĩnh Phong, có thể cho mình đi vào được không?" Anh cầm điện thoại trên tay, thoải mái chơi game: "Bạn cứ đi vào đi, không cần mình cho phép!" Lăng Uyển bĩu môi. Muốn trả thù cô? Rõ ràng anh ta vẫn ngồi im 1 chỗ mà lại bảo cô cứ đi vào... Lăng Uyển lườm An Vĩnh Phong: "Anh à, anh ngồi đây làm sao tôi vào được?" An Vĩnh Phong cười khẩy: "Có liên quan tới tôi sao?" Lăng Uyển cảm thấy vô cùng khó chịu, mặt đen như than, hận không thể ăn tươi nuốt sống An Vĩnh Phong: "Anh có cho tôi vào khong?" "Cô cứ vào đi." anh không rời mắt khỏi điện thoại. Nhàn nhã đáp. Lăng Uyển cười giả lả: "Được rồi, anh không ra cũng được!"  Cô nói xong liên với tay ra, rút cái ghế An Vĩnh Phong đang ngồi. (đây là bàn rời nhiee) Anh mất đà, tiếp đất bằng mông. Lăng Uyển nhanh như sóc bước qua anh, ngồi xuống ghế của mình. "Thân thủ của anh còn kém lắm! Muốn đấu với tôi? Mơ đi!" Tiếng đổ ghế làm cả lớp nhìn về phía hai người, chống cằm xem kịch hay. "Mau quay lên! Ai nhìn nữa tôi sẽ móc mắt người đó!" An Vĩnh Phong trợn mắt đe dọa. Cả lớp lập tức quay hết lên. Lăng Uyển khinh thường liếc anh ta, cắm mp3 vào, im lặng nghe nhạc. Anh ta nói gì cũng bỏ ngoài tai. Cô lại nhìn xuống bàn dười. Anh ấy... chưa đến... =.=