Lời tỏ tình của quỷ
Chương 3 : Chọc giận thiếu gia
Chương 3: Chọc giận thiếu gia
Lăng Uyển nhìn An Vĩnh Phong gãi đầu như khỉ đột thì bật cười lớn:
"Chính là cái quả trên đầu anh đó!"
An Vĩnh Phong tối sầm mặt, nhìn cô như muốn giết người.
Lăng Uyển đắc thắng nhìn anh, sau đó thản nhiên ngồi xuống bên cạnh, vắt chéo chân.
An Vĩnh Phong xì một hơi dài, cũng ngồi xuống.
Cô lườm anh...
Anh cũng lườm cô...
Cả 2 cứ mắt đối mắt. Ánh mắt cả 2 người xẹt qua nhau, như có 1 dòng điện 1000W chạy qua. Vô cùng đáng sợ...
"Các em sẽ lần lượt giới thiệu về mình.. Nào!" Cô Vương lên tiếng cắt đứt 1 màn đấu mắt này của hai người. Lăng Uyển thu ánh mắt lại, nhìn lên bục giảng.
... Một lúc sau.
An Vĩnh Phong bước lên bục, 1 tay đút túi quần
"Tôi là An Vĩnh Huy, học cùng lớp các bạn." Nói xong, anh ta bước xuống chỗ ngồi.
Lăng Uyển trề môi. Ai chả biết tên anh ta là An Vĩnh Phong. Còn nữa. Anh ta không học ở đây thì học ở đâu?
Đến lượt Lăng Uyển. Cô mỉm cười, bắt chước bộ dạng của An Vĩnh Phong:
"Tôi là Lăng Uyển, học cùng lớp các bạn."
Nói xong, cô về chỗ. Còn không quên liếc An Vĩnh Phong một cái.
Cả lớp cười phá lên...
Do cô cố tình làm cho giọng nói trở nên ồm ồm, còn làm mặt lạnh đút tay vào túi quần. Cô còn diễn thái quá cho nên nhìn vào rất buồn cười.
Người ở dưới cô cũng khẽ ho khan, mỉa mai nhìn An Vĩnh Phong.
"Mặt heo, cô giỏi lắm! Xem sau này tôi trị cô thế nào!" An Vĩnh Phong nguy hiểm liếc Lăng Uyển.
Lăng Uyển lại bắt chước anh:
"Mặt ổi, anh cũng rất giỏi! Tôi muốn xem anh trị tôi thế nào!"
"Cô... đồ xấu xí!"
Lăng Uyển chát 1 đống phấn lên mặt, nhìn vô cùng khó coi. Cô biết thế nhưng nghe anh ta nói vẫn không kìm được tức giận. Cô chu miệng lên:
"Anh cũng vậy! Quá khen rồi!"
An Vĩnh Phong cứng họng không cãi tiếp được. Miệng lưỡi cô cũng coi là sắc bén đi!
...
Cả 2 tiếp tục lườm nhau cho đến khi giọng nói trầm thấp vang lên:
"Hứa Thần. Cảm ơn!"
Anh chàng vừa nãy đã lên trên từ lúc nào, mặt không biểu cảm nói 4 từ. Vô cùng ngắn gọn thâm thúy.
Ở dưới lớp ồ lên, huýt sáo, vẫy tay đủ kiểu. An Vĩnh Phong bất mãn nhìn Hứa Thần:
"Hắn ta thì có điểm gì đáng hoan nghênh chứ?"
Lăng Uyển không để vào tai, im lặng quan sát Hứa Thần. Anh nhìn lại cô, ánh mắt thâm trầm khó đoán.
=.=
Au rất lười viết dài woww ~~~~
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
61 chương
64 chương
34 chương
28 chương
53 chương