Loạn thế hồng nhan
Chương 9
"A Tuyền, muội có phải hay không chán ghét ta rồi!" Cao Hiếu Uyển khó khăn mở miệng hỏi, thần thái luôn luôn sáng láng mắt hoa đào lúc này tràn đầy thần sắc ảm đạm.
Lý Tuyền lúng túng, nàng không biết nên trả lời hắn như thế nào vì thế nàng nhất thời rơi vào tình thế lưỡng nan.
Cao Hiếu Uyển thấy nàng cúi đầu im lặng không nói, nghĩ rằng mình đã nói trúng tâm sự trong lòng nàng, oán hận vung tay,
"A Tuyền nếu đã không muốn nói, ta cũng không miễn cưỡng, từ nay về sau, chúng ta sẽ không... sẽ không..."
Hắn cắn rằng cố gắng vài lần muốn nói ra nhưng cuối cùng những lời muốn nói cũng không có nói ra được, chỉ có thể xoay người rời đi.
Lý Tuyền thấy hắn đi xa , nàng ngây ngốc đến đi một bên tháp thượng ngồi xuống, nàng nhìn chằm chằm vào làn khói trắng nhẹ thoát ra từ lư hương, trong lòng chua sót không chịu nổi, "Thật sự sẽ phụ mẫu hai người mong muốn, đi làm cái tộc trưởng phu nhân gì đó sao?" Lý Tuyền nhớ tới năm trước nàng từng gặp qua Thôi gia biểu ca, thật là một công tử thế gia khí định thần nhàn.( nghĩa là người nhàn nhã thì phải)
Lý Tuyền nghiêng đầu theo gương đồng nhìn khuôn mặt còn non nớt kia của mình, nhẹ nhàng khẽ động khóe miệng, tự giễu nghĩ, "Thôi gia biểu ca lớn hơn nàng bảy tuổi, năm nay chắc cũng đã mười bảy rồi, nghe mẫu thân từng nói rằng đại cữu cữu muốn làm lễ vấn quan (lễ đội mũ đó) cho hắn. Sau lễ vấn quan đó có phải hay không nên cho hắn nha hoàn thông phòng?"
Tại cái niên đại lịch sử chỉ có chiến tranh này, địa vị của nữ tử vô cùng thấp, cơ hồ hoàn toàn phụ thuộc vào cuộc sống của nam nhân, giống như thế gia đại tộc này của bọn họ, nam tử sau khi làm lễ đội mũ nếu không có cưới vợ, hoặc là vừa mới đính hôn, trong nhà trưởng bối sẽ gặp đem cho bọn hắn những mỹ nhân trẻ đẹp làm nha hoàn thông phòng, trở thành lễ vật thành niên của bọn hắn.
"Chẳng lẽ nàng sẽ lưu lạc đến loại tình trạng này, đem tự tôn, kiêu ngạo kiếp trước đều ném tới ngoài chín tầng mây, tự tay đánh vỡ điểm mấu chốt cuối cùng của chính nàng sao, nàng sẽ cùng nữ nhân khác chung chồng cũng chỉ vì còn sống thôi sao! Hoặc là nói, nàng sẽ sống giống tiêu chuẩn của nữ tử cổ đại, điệu thấp, bình thường, thậm chí so với nữ nhân cổ đại khác còn muốn hiền lương thục đức, vì gia tộc, vì song thân, hoặc là còn vì chính mình có thể bình an tiêu sái trôi qua cả đời, liền cứ như vậy nhận mệnh sao!"
Lý Tuyền nhìn chằm chằm bản thân nàng trong gương, tựa hồ có thể nhìn thấy cô gái trong gương kia từng đóa hoa lửa ẩn trong ánh mắt nàng chậm rãi tắt dần, cho đến không còn thấy được nữa.
"Tiểu thư?"
Lý thị chậm rãi lay nhẹ Lý Tuyền, nàng ta thấy tiểu thư nhà mình từ l Hà Gian vương rời đi, liền vẫn ngây ngốc xuất thần, tinh thần nàng tựa hồ muốn tan biến đi.
"Nhũ mẫu."
Lý Tuyền sáng sủa cười,
"Người đừng lo lắng, ta không sao." Nói xong sau, lại tiếp tục thần du thiên ngoại, mơ mơ màng màng ngồi ngẩn người không biết nghĩ gì.
Lý thị cùng nha hoàn tùy thân của Lý Tuyền thấy vậy cũng không dám lại kinh động nàng, chân tay nhẹ nhàng thu dọn đồ.
"Tiểu thư, người vừa rồi chưa ăn được bao nhiêu, người còn muốn hay không lại ăn một chút gì đó!"
Hồng Lăng nhẹ giọng hỏi.
"Không cần đâu!"
Lý Tuyền phất phất tay, nàng hiện tại đang suy nghĩ về nhân sinh đại sự sau này, còn có cả thú vui giải trí, muốn ăn cơm phải chờ cho nàng suy nghĩ thật cẩn thận đã.
Sự thật chứng minh, đối với nam nhân của Cao gia vĩnh viễn cũng không thể yên tâm quá sớm được. Ví dụ như Cao Hiếu Uyển vừa mới thất hồn lạc phách rời đi giờ lại như một trận gió quét trở về, hắn trực tiếp quét đến trước mặt Lý Tuyền, quỳ một gối xuống , hai tay gắt gao cầm chặt đôi tay ngọc ngọc ngà của tiểu nhân nhi trước mặt.
Đôi mắt hoa đào đa tình của hắn chuyên chú nhìn Lý Tuyền, hắn còn chân thành thổ lộ với nàng,
"A Tuyền, muội có thể chán ghét ta, hận ta, không để ý tới ta thế nào cũng được, chỉ cần đề ta lúc nào cũng có thể nhìn thấy muội là tốt rồi."
Lý Tuyền vươn tay vuốt ve mơn trớn khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên trước mặt nàng này, ngọn lửa trong ánh mắt nàng lại một lần nữa bốc cháy lên, "Việc này thật là quá khó khăn nặng nề rồi, chỉ vì làm cho chính mình có thể sống sót mà phải nín nhịn như thế không khéo có một ngày nàng vì nhẫn nhịn nhiều quá đâm ra buồn bực mà chết sao? Dựa vào cái gì nữ nhân liền nhất định phải thỏa hiệp, dựa vào cái gì nam nhân là có thể muốn làm gì thì làm! Đời trước nàng cũng chưa từng phải sống trong nhịn nhục như vậy, chẳng lẽ nàng đời này lại muốn bản thân chủ động chịu ngược đãi, kia không phải có bệnh à! Đối với phụ thân mẫu thân đời này của nàng nàng chỉ biết nói thực xin lỗi mà thôi, Thôi gia biểu ca Lý Tuyền nàng một chút cũng không muốn gả, nam nhân của nàng là phải do chính nàng tuyển chọn a."
"A Tuyền, muội tại sao lại không nói lời nào thế!"
Cao Hiếu Uyển sốt ruột hỏi,
"Chẳng lẽ muội chán ghét ta đến ngay cả nhìn muội đều mất hứng sao!"
Tiểu cô nương thân thủ liền vỗ nhẹ lên cái trán thiếu niên một chút, cười mắng:
"Huynh nói mê sảng cái gì đó hả, muội nói chán ghét huynh bao giờ hả. Bất quá, Hà Gian vương điện hạ, bộ dáng huynh bây giờ là có ý định khiến muội bị phạt đúng không."
"Không, không!"
Cao Hiếu Uyển cười ngây ngô vài tiếng sau đó đứng dậy ngồi xuống bên cạnh nàng,
"A Tuyền muội thật sự không có chán ghét ta à?"
"Đương nhiên rồi, Hà Gian vương điện hạ của chúng ta tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, văn võ song toàn, toàn bộ nữ tử Đại Tề quốc làm gì có ai có thể chán ghét huynh được chứ."
Ném đi cái gánh nặng trong lòng kia cuối cùng Lý Tuyền cũng có tâm tình cùng hắn nói nói cười cười rồi.
"Vậy mấy ngày hôm trước vì sao đối muội lại đối với ta hờ hững , ta đã làm cái gì không tốt đến nỗi khiến cho muội tức giận như vậy?"
Cao Hiếu Uyển nhăn lại mày đẹp, cẩn thận hỏi Lý Tuyền.
"Cũng không có gì, chính là muội cảm thấy huynh không tốt tâm tình buồn bực liền phát tiết một trận, nói tức giận liền tức giận, làm cho người ta không lường trước được thôi."
Nghĩ đến cái tính khí âm tình bất định của thiếu niên kia, Lý Tuyền ở trong lòng hơi hơi thở dài, may là còn có giáo dưỡng a.
"Kia, ta đây về sau thu liễm lại một chút hoặc là khi nào ta lại phát giận, muội liền đánh ta, ta sẽ dừng lại mà!"
Cao Hiếu Uyển vẻ mặt vô cùng chân thành nói.
Cô gái bật cười ra tiếng,
"A, muội nào dám đánh huynh chứ! Bất quá huynh lần sau lại phát giận vô cớ, muội liền thật sự không để ý tới huynh ."
Mấy ngày nay cũng không biết nàng rối rắm cái gì nữa, chọn nam nhân đương nhiên phải chọn nam nhân đối với chính mình khăng khăng một mực , chẳng lẽ muốn chọn một tên có tấm lòng " bác ái", tình thánh đến tức chết chính mình sao. Thôi gia biểu ca thân gia dù cho có tốt cỡ nào cũng ngăn không được sự thật là hắn sắp có tiểu lão bà, cho dù nàng về sau có thể chế trụ hắn, không cho hắn ở lại trong phòng của cơ thiếp qua đêm, chẳng lẽ muốn đem mấy người đó nạp vào phủ chỉ có thể làm nhìn không tới sao? Lui từng bước nói, cho dù Thôi gia biểu ca kia không nạp thiếp, trong nhà hắn còn có một đám lão bất tử đang chờ nhét người cho hắn đấy, nàng có thể đều ngăn trở được sao?
Cho nên sao, Lý Tuyền cười tủm tỉm nhìn Cao Hiếu Uyển như cái đuôi nho,̉ nàng bảo thế nào cũng trăm theo ngàn thuận, nam nhân tốt là phải dưỡng từ nhỏ mới được, thiếu niên này nàng dưỡng hắn dưỡng liền 8 năm , chẳng lẽ muốn tiện nghi cho người khác. Bất quá, Lý Tuyền 囧 囧 hữu thần nghĩ đến, nàng có phải hay không có điểm già trước tuổi, nàng năm nay mới mười tuổi, mười tuổi a, có đứa nhỏ nào mới mười tuổi đã lo lắng vấn đề lập gia đình chứ? Nhưng mà thôi, cũng chẳng có gì hết, tại cái niên đại này việc đó âu cũng là bình thường vị đại tỷ kia của nàng năm nay mới mười ba tuổi, không phải nàng ấy sắp gả cho đương kim thái tử sao. Nghĩ sớm quyết định sớm sẽ có nhiều thời gian mới tốt, thế mới có thể dạy ra một vị phu quân tốt chứ.
"A Tuyền, muội ban nãy cũng không ăn được bao nhiêu, giờ có đói bụng không?"
Cao Hiếu Uyển này chợt nhớ đến bữa sáng bị hắn phá hỏng kia hắn bèn dịu giọng hỏi. Cũng không để Lý Tuyền nói chuyện, hắn quay đầu trực tiếp phân phó nha đầu,
"Đi, mau đi lấy điểm tâm cho cô nương nhà ngươi."
"Dạ,nô tỳ lĩnh chỉ!"
Hồng Trù, Hồng Lăng mấy người không dám lại tùy ý nói giỡn, đều khoanh tay trịnh trọng đáp.
"A Tuyền, dùng xong điểm tâm ta mang muội đi đến biệt viện của ta xem ngựa đi, lần trước nói muốn đưa cho muội Tiểu Mã, con ngựa ấy rốt cục đã được thuần phục rồi."
Cao Hiếu Uyển cao hứng nói.
"Đi xem ngựa ư, đương nhiên là được rồi. Chính là tiểu ca ca của muội nói rằng sau giữa trưa muốn dẫn muội đi chơi , chúng ta gọi huynh cùng đi có được không?"
Lý Tuyền nghiêng đầu, đảo tròn mắt, lúm đồng tiền tựa hoa nở rộ, nàng làm nũng hỏi hắn.
"Được thôi!"
Hai người dùng xong điểm tâm liền cùng nhau đi tới thư phòng, Lý Tuyền nghĩ tới cái gì đó rồi bất ngờ nàng quay qua đối với Tố Cẩm, nha hoàn bình thường hay theo hầu nàng trong thư phòng, hỏi:
"Lần trước mấy khối đá lục sắc kia, ta nhờ tam thiếu lang quân tìm người làm thành nghiên mực, thiếu lang quân đã cho người đem trở lại cho ta hay chưa?"
Tố Quyên tiến lên vài bước,
"Đã đưa trở lại rồi ạ, là thạch nghiên mực tự mình đưa tới , chính là lần cô nương bị bệnh , tinh thần không tốt, ta để lại ở trên giá sách cho người rồi."
Nói xong, nàng đi đến một bên giá sách thấp, cố hết sức ôm ra hai cái hòm, đưa đến đặt trên án thư.
Lý Tuyền cao hứng lấy ra từ trong một cái hộp gỗ nghiên mực làm bằng đá xanh biếc,
"Tam ca, huynh xem, đây là tảng đá lần trước huynh sai người ta mang cho ta, ta đã nhờ tiểu ca tìm người giúp ta làm thành nghiên mực bằng đá, cảm giác thật vô cùng xinh đẹp a."
"Đây là tảng đá lần trước ta cho người mang về cho muội đó hả?"
Cao Hiếu Uyển tò mò cầm lấy nghiên mực mực bằng đá vuông vức lên thưởng thức ,
"Thoạt nhìn đến là rất xinh đẹp , chính là không biết dùng thế nào."
"Hiện tại liền thử xem! Vừa vặn, Tam ca lại họa cho muội một cái chẩm bình đi, cái kia muội xem thấy phiền , đang muốn đổi cái mới đó."
Nói xong, lấy ra một thỏi mực tùng yên là loại mực tốt nhất trong số các loại mực, đem một chút nước cho vào nghiên mực, một tay nắm ống tay áo một tay chậm rãi mài mực.
Cao Hiếu Uyển mỉm cười, tự lấy một tờ giấy Tuyên Thành tốt nhất bày ra, tay cầm lấy một thanh bút lông bằng ngọc, mày đẹp khẽ nhướng trầm tư đứng lên. Sau một lúc lâu, hắn nghiêng đầu hỏi Lý Tuyền:
"A Tuyền, ta vẽ theo lối vẽ tỉ mỉ nhé!"
"Ân, chẩm bình nho nhỏ, đương nhiên phải dùng lối vẽ tỉ mỉ rồi, càng tinh xảo càng tốt."
Hai người một người vẽ tranh, một người bàng quan nhìn, cái người bàng quan kia thường thường cũng sẽ đề ra một hai câu ý kiến, đang ở thời điểm hứng thú dâng trào, Tố Quyên tiến vào nói:
"Cô nương, đại cô nương cùng nhị cô nương đến đây."( từ khúc này bạn editor sẽ để nguyên văn là cô nương)
"Đại tỷ cùng nhị tỷ đến đây?"
Lý Tuyền từ trong bức họa hoàn hồn.
"Huynh trước cứ họa tiếp đi, muội đi ra ngoài là được rồi."
Nàng chọc chọc vào cánh tay Cao Hiếu Uyển nói,
"Cần phải họa tốt nhé, muội mới không cần hoa cúc úa tàn đầy đất đâu, huynh nhớ kĩ đấy!"
Lo lắng dặn dò xong, nàng liền đi ra ngoài cửa nghênh đón hai vị đường tỷ.
Quả nhiên đại cô nương cùng nhị cô nương chính là đang cười nói đứng ở bên ngoài thư phòng, tỷ muội bọn họ đều hướng đối phương chào hỏi, sau đó Lý Tuyền đem các nàng đưa vào trong thư phòng ngồi, rồi khẽ cười nói:
"Khó được dịp đại tỷ, nhị tỷ cùng đến tiểu viện này của muội một lần, ngày thường đều là muội qua bên kia phiền các tỷ, hôm nay vừa vặn cũng cho ta làm chủ nhân tiếp đón hai vị một lần."
Nhị cô nương cười vui vẻ mà rằng,
"Tam muội, ta cùng đại tỷ muốn vào cung gặp cô cô, tổ mẫu bảo chúng ta đến gọi muội cùng đi, nhanh đi thay quần áo, ta cùng đại tỷ ở chỗ này chờ muội."
"Tiến cung? Cô cô phái người tuyên triệu ư?"
Lý Tuyền có chút nghi hoặc, tuy nói bình thường nàng cũng hay tiến cung, nhưng là hôm nay nàng thấy hai vị tỷ tỷ kia biểu tình dường như có điểm quỷ dị thì phải? Nhị tỷ là vẻ mặt vui mừng, còn đại tỷ thì lại là cố gắng cười vui.
"A Tuyền!"
Cao Hiếu Uyển tự bình phong sau đã đi tới,
"Muội nên chúc mừng Lý đại cô nương đi ít ngày nữa nàng sẽ chính thức trở thành thái tử phi rồi."
Thấy hắn đi ra, Lý Uyển cùng Lý Du đồng thời đứng dậy hướng hắn quỳ gối hành lễ.
"Huynh nói cái gì bệ hạ đã hạ chiếu chỉ rồi ư?"
Lý Tuyền có điểm giật mình, đoạn thời gian trước không phải là không có kết quả gì sao? Thái Hậu rất ưa thích quý tộc mới nổi, tưởng rằng bà sẽ đem vị thái tử biểu ca kia bắt lấy Đoàn gia nữ lang. Nhưng mà vị cô cô kia của nàng lại hướng đến chất nữ nhà mẹ đẻ hơn, này bà tức (tức là mẹ chồng và nàng dâu) hai người vì vị thái tử phi mà đấu khí cả một đoạn thời gian , chính là Văn Tuyên đế vẫn không có chủ ý định ai làm thái tử phi thôi.
Tuy nói Lý Tuyền khẳng định Thái Hậu ở trong chuyện này sẽ nhất định đấu không lại cô cô nhà mình , nhưng mà nàng cũng không hề nghĩ tới mọi chuyện sẽ diễn ra nhanh như vậy. Đại khái chắc là vì mấy ngày hôm trước Văn Tuyên đế vừa đem Lý gia lão thái thái đánh bị thương nên liền cảm thấy áy náy, cho nên... Ha ha, vì đánh một người xong cảm thấy có lỗi mà thay đổi cả một hoàng hậu đời tiếp theo, lão thái thái lần này bị đánh cũng tính là đáng giá đi.
"Ân!"
Cao Hiếu Uyển khẳng định gật đầu, đồng thời vẫy tay miễn lễ cho Lý gia hai vị cô nương.
"Ý chỉ là buổi sáng hôm nay hạ xuống, bất quá cùng chúng ta không có quan hệ gì cả."
Cao Hiếu Uyển lông mày nhướng lên, không chút để ý nói.
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
47 chương
2794 chương
90 chương
184 chương
51 chương
58 chương