Sáng sớm ánh sáng mặt trời chiếu ngoài song sa sau đó tinh nghịch rọi vào trong phòng, trướng đỉnh là lưu kim hương cầu, tàn hương lượn lờ vấn vương trong không khí. Lý Tuyền bị ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ làm cho tỉnh lại, vừa mở mắt đã nhìn ngay thấy thượng sơn thủy liên bình vây quanh ở mép giường. Nàng miễn cưỡng ngồi dậy, lười biếng tựa vào trên bình phong, trên má vẫn còn lưu lại dấu vết hoa văn của chiếc gối trên mặt. Tuy rằng tỉnh, nhưng Lý Tuyền vẫn chưa muốn rời giường liền cứ thế lười biếng dựa vào bình phong cả người ngây ngốc xuất thần. Lẽ ra sức khỏe của nàng đã tốt không sai biệt lắm so với lúc trước, hẳn là nên đi tới thỉnh an cha mẹ cùng tổ phụ tổ mẫu, nhưng tổ phụ thương tiếc nàng, liên tục miễn thỉnh an cho nàng ba tháng. Hôm qua nhìn đến nàng sáng sớm thức dậy đã đi thỉnh an thì liền phát giận, đem phụ thân nàng mắng cho đến khi thông suốt mới thôi, nói thẳng người không cần nàng thỉnh an, khiến cho buổi sáng hôm nay nàng vừa tỉnh dậy cũng không biết nên làm cái gì. Nàng tinh thần lực đều khôi phục không sai biệt lắm , cũng không giống đoạn thời gian trước chính là không muốn làm gì chỉ là muốn đi ngủ, ngày hôm qua nàng ở trong gương đồng mờ nhạt có thể nhìn thấy được khuôn mặt nhỏ nhắn của nànghồng nhuận sáng rõ, cũng không biết tổ phụ đại nhân từ nơi nào nhìn ra được gương mặt nàng còn khí sắc tái nhợt yếu đuối. "Tiểu thư, người đã dậy chưa?" Ngoài màn truyền đến thanh âm nhẹ nhàng của Lục Khởi. "Ân!" Lý Tuyền miễn cưỡng lên tiếng. Lục Khởi cùng Lục Ti hai người nghe được thanh âm của Lý Tuyền, cả hai đồng thời bước lên phía trước nhấc lên màn gấm, khi bình phong lộ ra hai người nhìn thấy tiểu thư nhà mình đang ôm lấy chăn phủ bằng gấm dựa vào phía trên bình phong, cả hai đều tươi cười thỉnh an Lý Tuyền, "Tiểu thư, sớm ạ!" Lục Hoàn mở ra cửa nội thất, làm cho nha hoàn đang chờ ở bên ngoài tiến vào, mới xoay người trở về bên cạnh Lý Tuyền nhẹ giọng bảo nàng, "Tiểu thư, nên đứng lên rửa mặt thôi ạ." Lục Đề bưng một ly nước ấm đi đến bên giường, đưa cho Lý Tuyền đang ngồi ở bên mép giường, Lý Tuyền tiếp nhận ly nước nhấp một chút xúc miệng, sau đó nàng mới thở ra một hơi, "Ta lười đứng lên, chỉ cần nghĩ đến không phải làm gì thì thật tốt." Lục Khởi mấy người vừa nghe, trên mặt đều tăng thêm vài phần kinh hoảng, "Tiểu thư người làm sao vậy? Có cần phải thỉnh Thái y đến xem không ạ?" Lý Tuyền nghe vậy liền đầu đầy hắc tuyến, nàng bất đắc dĩ nhìn mấy người kia một cái, "Các ngươi đây là làm sao vậy, đoạn thời điểm này ai cũng quá cẩn thận rồi, là ai đã nói cái gì sao?" Lục Khởi mấy người liếc nhìn nhau sau đó mới cúi đầu nhẹ giọng trả lời: "Ngày ấy Thái Nguyên vương điện hạ đã dặn dò qua chúng nô tỳ, muốn chúng nô tỳ phải cẩn thận chiếu cố tiểu thư." Lý Tuyền nghe xong đều có thể tưởng tượng ra bộ dạng biểu ca nhà nàng nghiêm mặt giáo huấn hạ nhân rồi, còn có hắn sẽ nói những lời như các ngươi mà làm không tốt sẽ đem bán các ngươi đi,...đại loại sẽ là như thế. Đem mấy nha hoàn của nàng dọa sợ, trong khoảng thời gian này mỗi một người đều làm việc thật cẩn thận. "Hẳn là không chỉ có duy nhất một người là hắn, chắc là có ai khác cũng đe dọa các ngươi đi." Lý Tuyền ngồi chồm hỗm ở một bên tháp, lập tức còn có cái tiểu nha hoàn bưng chậu rửa mặt quỳ gối trước mặt nàng. Lục Khởi mấy người tiến lên hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu, mặc quần áo, giọng nho nhỏ nói: "Còn có vài vị Vương gia đều răn dạy qua chúng nô tỳ ạ." Lý Tuyền trước mặt mấy nha hoàn này cũng không tiện nói thẳng mấy nam nhân kia thích xen vào việc của người khác, nàng chỉ có thể hàm hồ nói: "Không cần để ý cẩn thận quá mức làm gì, các ngươi cứ giống bình thường là tốt rồi." "Tiểu thư dậy rồi ạ." Bà vú của Lý Tuyền là Lý thị mang mấy đại nha hoàn trực đêm hôm qua đi đến, nàng tiến lên tiếp nhận chiếc lược trong tay Lục Khởi, nhẹ nhàng chải chải mái tóc dài của Lý Tuyền, "Nhìn khí sắc của tiểu thư hôm nay tốt lắm, ta cũng yên tâm hơn rồi, mấy ngày hôm trước khuôn mặt nhỏ nhắn của người trắng bệch làm cho ta nhìn mà đau lòng muốn chết." "Làm cho nhũ mẫu lo lắng rồi." Lý Tuyền tùy tay lấy một quyển sách, lẳng lặng lật xem . Mọi người vừa thấy, đều an tĩnh lại, khinh thủ khinh cước( tức là tay chân nhẹ nhàng) đều tự làm chuyện của mình nên làm. Chờ Lý thị đem tóc của Lý Tuyền vấn lên tốt lắm liền quay lại nhìn nhìn Hồng Trù ý bảo nàng mau cầm cái hộp gỗ trong tay lại đây đặt ở trên án, "Tiểu thư, đây là son nhị phu nhân bên kia sáng nay đưa tới, tiểu thư cũng lớn dần rồi, cũng nên học dùng thứ này đi thôi." Lý Tuyền ngẩng đầu nhìn xem Lý thị một gương mặt toàn phấn kia, nhìn lại nhìn khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ của mấy đại nha hoàn bên người nàng, vô cùng bình tĩnh nói: "Nhũ mẫu, mấy thứ này trước cứ để đó, mấy thứ này mai kia sẽ dùng đến nhiều mà, hiện tại không vội dùng đến. Mẫu thân ta nơi đó dùng bữa chưa?" "Nhị phu nhân sai người đến truyền lời cho ta bảo tiểu thư tự mình dùng bữa đi, hôm nay nàng sẽ dùng bữa ở chỗ của lão phu nhân." Hồng Lăng khoanh tay bẩm báo: "Tam thiếu gia cũng làm cho Thạch Nghiên Mực đến truyền lời, nói là tiểu thư hôm nay chờ thiếu gia, sau giữa trưa, thiếu gia muốn dẫn tiểu thư đi ra ngoài." "Nga, ta đã biết." Lý Tuyền cảm thấy hứng thú ngẩng đầu, "Tam ca có nói muốn đi đâu, làm cái gì không?" "Tam thiếu thiếu gia cũng không có nói qua gì ạ." "Vậy dùng bữa thôi." Lý Tuyền ngồi chồm hỗm ở trước trúc án, nhìn Lý thị đem một cái lại một cái từ trong hộp đựng thức ăn thật to lấy ra tố cháo, bánh cũng mấy món điểm tâm sáng. Nàng vừa vươn đũa gắp một miếng củ cải còn chưa có kịp đưa vào miệng, cửa phòng liền bị đẩy ra, một cái hồng sắc thân ảnh đi nhanh đi đến. Người chưa tới thanh âm đã tới trước, "A Tuyền, hôm nay muội có rảnh không, ta mang muội đi chơi." Giọng nam réo rắt tràn ngập tinh thần phấn chấn. Cao Hiếu Uyển đi vào trong phòng, gặp Lý Tuyền ngồi chồm hỗm có trên giường trước án trúc, hiển nhiên là đang ăn điểm tâm sáng, hắn liền trêu đùa nàng: "Tiểu nha đầu lười biếng, ta đều đi ra ngoài phi ngựa được vài vòng rồi, muội cư nhiên bây giờ mới rời giường." Lời tuy nói là vậy nhưng hắn phất tay ý bảo Lý Tuyền bên người đang muốn quỳ ngồi xuống, sờ sờ chính mình bụng nói: "Di, ta giống như cũng đói bụng rồi, ta muốn cùng muội cùng nhau ăn sáng." Nói xong, còn hết sức thành thục sai bảo nha hoàn bên người của Lý Tuyền, "Đi lấy cho ta thêm một bát cháo tới đây." Lục Khởi dạ một tiếng lĩnh mệnh sau đó liền rời đi, đi một hồi khi trở lại trên tay nàng ấy có nhiều thêm một cái khay nhỏ, đem tố cháo cùng một thìa bạc đặt ở trước mặt hắn, rồi khoanh tay lui về phía sau. Cao Hiếu Uyển nhìn xem một bàn điểm tâm trước mặt, nhìn lại nhìn trong bát tố cháo, nhíu mày nói: "A Tuyền, người nhà muội rất bạc đãi muội đúng không? Làm sao có thể cho muội dùng bữa sáng như vậy chứ? Muội cũng không phải là con thỏ thích ăn cỏ kia." Lý Tuyền tà tà hắn liếc mắt một cái, trong lòng nói: "Ngươi mới là con thỏ, cả nhà của ngươi đều là con thỏ." Bỗng nhiên nghĩ đến từ con thỏ này dùng ở cổ đại trên thân nam nhân mang ý nghĩa rất đặc thù làm nàng cảm thấy vừa nghĩ tới đã buồn cười nên không khỏi cười thầm. Cao Hiếu Uyển thấy Lý Tuyền không để ý đến hắn, không quên mục đích của bản thân đành uống một ngụm cháo, ngượng ngùng cười, trực tiếp vươn tay ra bên cạnh lấy miếng bánh kem xinh đẹp màu vàng. Lý Tuyền thuận tay dùng thìa bạc gõ lên mu bàn tay của hắn một chút, lò mắt nói: "Huynh ngồi ăn đàng hoàng một chút ngay đi!" "Tiểu thư!" Lý thị không đồng ý ra tiếng, "Làm sao có thể đối điện hạ vô lễ như..." Cao Hiếu Uyển mặt mày hết sức bình tĩnh đánh gãy lời của nàng, "Không phải chuyện của ngươi, cứ im lặng mà đứng qua một bên đi!" Lý thị bị Cao Hiếu Uyển giáo huấn, thân mình nhất thời run run, sau đó liền lui xuống, không dám nói thêm gì nữa, chính là lặng lẽ lấy ánh mắt ý bảo Lý Tuyền mau dùng thái độ hòa ái hơn đối với Cao Hiếu Uyển. "Kia thật đúng là lắm phiền toái, A Tuyền hay là muội đút cho ta đi?" Cao Hiếu Uyển thay đổi sắc mặt cực nhanh quay đầu đối Lý Tuyền cười nói. Lý Tuyền cầm trong tay thìa bạc đặt ở một bên, một lần nữa cầm lấy khăn mà nha hoàn đưa tới, mặt không chút thay đổi nói: "Huynh có ăn hay không! Còn có, đừng ở nơi này của muội đùa giỡn uy phong Vương gia của huynh." Cao Hiếu Uyển sờ sờ cái mũi, đứng dậy đi qua một bên. Chờ đến khi hắn trở lại, Lý Tuyền đã ăn được non nửa bát cháo, hắn tiến đến bên người Lý Tuyền, lấy lòng nói: "A Tuyền, ta đút cho muội nhé." "Như thế nào? Chẳng lẽ huynh đã ở trong phủ của mình luyện tập qua rồi sao?" Lý Tuyền co rút khóe miệng. "Cái này còn cần luyện tập ư, ta chỉ cần nhìn cũng biết phải làm như thế nào rồi." Cao Hiếu Uyển gắp một miếng điểm tâm màu vàng lên đưa đến bên môi của nàng. Lý Tuyền quay đầu đi từ chối: "Muội tự mình ăn là tốt rồi." Cao Hiếu Uyển lúc ấy liền đen mặt, trong khoảng thời gian này hắn luôn đối với Lý Tuyền hết sức ôn hoà , hắn không biết đã bồi nàng bao nhiêu khuôn mặt tươi cười, cũng không đem nàng dỗ dành được. Nghĩ đến đây, trong lòng hắn chính là tức giận đến bốc hỏa. Cao Hiếu Uyển một phen ném đi trúc án, bắt lấy bả vai Lý Tuyền cả giận nói: "Thất thúc có thể cho muội uống thuốc, ta cho muội ăn cơm lại không được sao?" Hắn cả đời chưa bao giờ tức giận như lúc này, một thân sát khí dọa cho nha hoàn vú già trong phòng sợ tới mức đều quỳ xuống, từ trong phủ của hắn đi ra là hai nha hoàn Lục Khởi cùng Lục Ti lại trực tiếp bị dọa sợ ngồi phịch ở dưới đất. Bả vai của Lý Tuyền bị hắn nắm sinh đau, nàng mở to hai mắt nhìn hắn đầy căm tức trả lời, "Muội thích thế đấy!" "Muội, muội, muội..." Cao Hiếu Uyển tức giận đến hung hăng đá một cước lên trúc án, quay đầu giận dỗi ngồi ở bên cạnh, nhưng trong tay lại vẫn là lôi kéo tay nhỏ bé của Lý Tuyền. Lý thị đánh bạo, quỳ xuống trước mặt Lý Tuyền, nhỏ giọng khuyên nhủ: "Tiểu thư, người..." Lời còn chưa nói xong, đã muốn bị Cao Hiếu Uyển đá cho một cước, "Huynh muốn đùa giỡn uy phong hồi Hà Gian vương phủ của huynh đi!" Lý Tuyền tức giận đứng bật dậy,hai mắt đỏ hồng, "Còn có, đem hai nha đầu mà huynh cho muội cũng đều mang về luôn đi, nô tỳ như vậy muội dùng không nổi." Nàng vươn tay đẩy đẩy thân thể Cao Hiếu Uyển, một chuỗi nước mắt không tự giác rơi xuống, "Huynh đi đi, huynh mau đi, đừng có xuất hiện để rồi làm muội phát cáu nữa." Cao Hiếu Uyển vừa thấy nước mắt của nàng cả người liền hoảng, nào còn muốn tức giận nữa, hắn chân tay luống cuống lôi kéo tay Lý Tuyền, "A Tuyền, muội đừng khóc a. Là ta sai lầm rồi còn không được sao, nếu không muội đánh ta hai đi." Nói xong, mượn tay nàng hướng trên mặt chính mình đánh hai cái. Lý Tuyền dùng sức rút về tay của chính mình, ở trong lòng không khỏi rầm rĩ, "Ta khóc đó, tiểu tử này không phải ghét nhất bị nữ nhân khóc lóc kể lể sao, thời điểm mẫu thân hắn khóc, hắn đều trực tiếp quay đầu bỏ đi, gào khóc liên tục cũng không dỗ, như thế nào hôm nay đổi tính rồi. Xem ra dùng cái này đến làm cho hắn bất hòa với mình là không được, phải đổi thôi." Nàng dừng ở trên khuôn mặt tinh xảo của Cao Hiếu Uyển, một thiếu niên bá đạo sắc bén, ở trước mặt nàng hắn luôn đè nén tính tình của chính mình, cái gì cũng theo nàng, sủng nàng. Lúc đó nàng nghĩ nếu như về sau nếu có thể gả cho hắn, nhất định sẽ thật sự hạnh phúc , chính là... Lý Tuyền nhớ tới lời nói của mẫu thân vài ngày trước, nàng cùng phụ thân đều không hy vọng chính mình giống như cô cô gả cho hoàng tộc, mẫu thân lúc ấy đem nàng ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng nói: "Đại bá phụ của con là không có cách nào khác, chỉ có thể nghe lời cô cô của con đem đại tỷ Lý Uyển gả cho thái tử. Lý gia chúng ta đã có một cô nương gả cho Cao gia rồi, không cần thiết phải đem con gả qua đó nữa. A Tuyền, con cùng Hà Gian vương..." Lý Tuyền nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của mẫu thân làm sao có thể không biết nàng muốn nói cái gì. Còn không phải là muốn nàng cùng nam nhân Cao gia bảo trì khoảng cách, nhưng lại không cần chọc giận bọn họ. Nàng sau này lại nghe lén qua phụ thân cùng mẫu thân nói chuyện, biết bọn họ nghĩ muốn đem nàng gả vào Thôi gia, là gả cho con trai trưởng của đại cữu cữu. Vị biểu ca kia của nàng thuở nhỏ mẫu thân mất sớm, đại cữu cữu tục hôn lấy Trịnh thị tam phòng đích nữ, sinh có ba đứa con trai, đứa lớn nhất cùng hắn chỉ kém ba tuổi. Mẫu thân cùng vợ cả của đại cữu cữu Lô thị kia khi còn bé là bạn khuê mật, nàng hy vọng đại biểu ca có thể trở thành Thôi thị tộc trưởng kế nhiệm, đương nhiên cũng hy vọng nàng có thể trở thành Thôi thị tộc trưởng phu nhân.