Lọ Lem Hay Du Côn

Chương 11 : Người bạn mới của Tường Vi – Thủ lĩnh thứ tư của bang Death.

Buổi sáng đầu mùa thu gió nhè nhẹ, lá vàng bay bay trên không trung, bầu trời trong xanh, có chín con người, chín hot boy hot girl của trường THPT A đang rảo bước trên đường. Họ sánh vai nhau cùng đi. Hôm nay họ không đi bằng moto hay ô tô. Họ đi bộ để cảm nhận. Chứ cứ chui vào cái xe thì làm sao cảm nhận được thiên nhiên. Hôm nay là ngày đi học đầu tiên của họ ở lớp 12. Họ đã trở thành đàn anh đàn chị lớn nhất trường rồi. Các đàn em đi qua, nhất là các nữ sinh đều nhìn họ. Nam sinh dù lớn hay nhỏ cũng đều nhìn các hot girl, nữ sinh nhìn hot boy, nhất là hội trưởng hội học sinh – Nguyễn Nam Phong. “Oánh nó đi! Oánh nó đi!...” – Xa xa có tiếng đánh nhau. Chín người đi đến chỗ đánh nhau xem xét có chuyện gì. Có 10 nữ sinh lớp 12 đang đánh một cô bé người nhỏ nhắn trông rất xinh với tóc ngắn ôm lấy gương mặt nhỏ bé. Cô bé đó vừa mới chuyển đến trường. Không phải là cô bé đó không có võ, chỉ là không muốn thể hiện ra thôi (đai đen karate chứ chả chơi). Mỗi tội hình như không ai biết vì nếu cô bé ẩu đả thì ba mẹ cô lại cho cô chuyển trường mất thôi. Chứ cô mà ra đòn thì 10 nữ sinh kia chắc nằm viện lâu rồi. Thấy có 10 nữ sinh bắt nạt một học mới chuyển đến. Chín người phẫn nộ. - Dừng lại. – Tường Vi chịu không nổi mặc dù tám người kia đều nói với cô là tốt nhất báo lên ban giám hiệu nhà trường, dính vào thì chỉ có bị đình chỉ cả tuần. Nhưng Tường Vi bướng bỉnh không nghe. - Ai mà dám cản trở công việc của vậy? – Một trong 10 đứa đó lên tiếng. - Trường Tường Vi lớp 12A1. Sao không? – Tường Vi lạnh lùng giới thiệu. Nữ sinh đó tuy biết Tường Vi có quyền lực trong trường nhưng cô ta không hề sợ lại còn lên mặt: - Muốn làm anh hùng hả mày? Thử đấu với tao xem. – một con nhỏ khác thách đấu. - Được thôi. Mình tao chấp cả 10 chúng mày. Còn bây giờ tránh đi chỗ khác. Dám ma cũ bắt nạt ma mới ở cái trường này hả? Lại ngay ngày đầu tiên của năm học. Bộ chúng mày muốn nghỉ học luôn hả? – Tường Vi đe dọa. Người ngoài nghe vào biết ngay cô chỉ đe dọa. Nhưng những đứa kia nhìn ánh mắt chắc như đinh đóng cột thì sợ chết khiếp. Liền đi mất. - Nhớ sau tan học ở bãi cỏ sau trường. – Tường Vi hả hê nói với théo rồi quay lại với cô bé mới chuyển đến trường. – Em này, em không sao chứ? - Cám ơn bạn. Nhưng bạn à, đừng gọi mình là em. Mình cũng lớp 12 rồi. Mình được chuyển vào lớp 12A1 giống bạn. – Rồi cô bé nở nụ cười mỉm cute không chịu nổi. Tường Vi hết sức ngạc nhiên: - Ơ! Mình xin lỗi! Tại người bạn nhỏ quá! Mà ngay lần đầu mình đã có thiện cảm với bạn. Làm bạn mình nhé! - Ừ! Không ngờ trường mình lại có một hot girl vừa xinh lại vừa thân thiện như thế. - Mình không xinh đâu. Bạn mới xinh nè! Mà mình cũng không cần cái danh hiệu đó đâu! – Tường Vi nói thế nhưng thật ra là sướng một nửa, không vui một nửa. Cô cũng giống như bao nàng khác, cũng thích được khen xinh. Còn không vui là vì, cô thật cũng không muốn danh hiệu đó. Lần mới vào trường, mọi người rất thích vẻ đẹp lúc lạnh lùng lúc thân thiện của cô nên bầu cô làm hot girl. Sau này chơi lâu dần với tám người kia nên tính tình thay đổi hẳn, không còn lúc lạnh lúc nóng nữa mà là ấm ấm. Nhưng kiểu gì cũng có lúc lạnh như lúc cứu cô bé kia vừa rồi. Tường Vi hăm hở dẫn cô bạn mới vào lớp. Vừa đi vừa hỏi: - Mình là Tường Vi. Bạn tên gì? Ba mẹ bạn là người như thế nào? Vân vân và vân? - Mình là Ngọc Lan. Ba mình là Giám đốc công ty Fashion L. Còn mẹ mình… bà ấy mất rồi. Sau khi mẹ mình mất, ba đã cưới một người phụ nữ khác nhưng bà ta độc ác. Còn dám bắt làm nghề bắt cóc tống tiền. Bây giờ bà ta đang ngồi tù mọt gông rồi. Còn con riêng của bà ta hơn mình 1 tuổi, là anh trai. Anh ấy thương mình lắm. – Ngọc Lan kể. Cô nghĩ bây giờ đã là bạn rồi, cô nên kể hết. Nhìn Ngọc Lan hồi lâu, Tường Vi chợt buồn: - Cậu thật giống tớ. Nhưng cậu may mắn hơn vì vẫn còn ba. Hoàn cảnh của cậu qua rồi còn tớ thì chưa. - Hả? – Ngọc Lan ngạc nhiên. Hóa ra ba mẹ Tường Vi đã mất hết. Bây còn trên danh nghĩa mẹ chỉ còn lại bà mẹ kế. Ngọc Lan thấy vậy liền lắc đầu và nghĩ: “Hai kẻ giống nhau gặp nhau.” Vào đến lớp, Ngọc Lan thấy cô giáo chủ nhiệm ra đón chào, còn chín người kia thì đã vào lớp và ngồi vào chỗ mình. - Năm nay chúng ta lại có bạn mới! Ngọc Lan! Em vào đi! – Cô giáo vừa vào lớp vừa giới thiệu vừa gọi Ngọc Lan vào. Ngọc Lan bước vào. Cả lớp xì xào vì sáng nay đã chứng kiến cô bị mấy đứa lớp khác đánh. - Cả lớp trật tự để bạn mới giới thiệu. - Mình là Ngọc Lan mới chuyển từ trường THPT Quốc tế EL. Mong các bạn giúp đỡ. – Ngọc Lan giới thiệu. - Cả lớp. Bây giờ bạn ngồi đâu? – Cô giáo hỏi. Bỗng một cánh tay giơ lên. Đó là Uy Võ. - Thưa cô! Bạn có thể ngồi cạnh em. - Được rồi! Ngọc Lan ngồi cạnh Uy Võ nhé! Rồi Ngọc Lan đi xuống chỗ cạnh Uy Võ. Uy Võ hớn hở dọn bàn sang một bên. Cả lớp thì trố mắt ngạc nhiên. Bình thường con gái đến chỗ cậu ta (trừ ba chị) thì cậu ta đều đuổi đi hết, còn Ngọc Lan thì… Tường Vi như chợt nhớ ra một điều gì đó. Cô khẽ nói với Nam Phong: “Hình như người Uy Võ giới thiệu để làm thủ lĩnh thứ tư bang bọn tớ! Bọn tớ đang tìm thêm một thủ lĩnh nữa chứ địa bàn của bọn tớ rộng lắm, không kiểm soát nổi. Mà tớ nghe Uy Võ nói Ngọc Lan giỏi karate lắm mà. Sao lại trông yếu đuối thế kia?” “Thì giống cậu lúc mới vào trường còn gì” – Không hiểu Lan Phương ở đâu ra. Giờ thì không thì thầm nữa. - Cậu biết? – Tường Vi hỏi. - Thì tớ nghe thấy lớp mình kể thế mà. Lúc đó có cả Ái Hương nhưng giờ thì cô ta đã ngoan ngoãn đúng phận sự của một đứa em rồi. Hết tiết thứ 3, họ xuống canteen. - Ngọc Lan nè! Có phải cậu là thủ lĩnh thứ 4 Death do Uy Võ giới thiệu không? – Tường Vi hỏi. - Ừ! Nhưng sao cậu biết! Chẳng nhẽ cậu là… - Ngọc Lan nói dở chừng. Còn Tâm Ly và Lan Phương thì ngạc nhiên. - Để tớ giới thiệu: Tớ là thủ lĩnh bang Death. Chị hai và chị ba của bang lần lượt là Tâm Ly và Lan Phương. Còn đây là Tam Quỷ thì cậu cũng biết rồi đấy. Bọn tớ đồng ý nhận cậu là chị tư của bang. – Tường Vi giới thiệu. Ngọc Lan mở to mắt không tin vào chính mình. Đây chính là những thần tượng của cô trong thế giới ngầm mà cô luôn thần tượng sao? Không thể tin là cô nhìn thấy gương mặt thật của họ. Chín người nhìn Ngọc Lan lúc này trông buồn cười và dễ thương đáo để rồi cùng cười. Trong canteen lúc này ngập tràn tiếng cười của mười cô cậu khối 12 mà ai cũng biết. Tan học, ở một bãi cỏ trống sau trường. Cỏ xanh mướt một màu làm ai cũng thoải mái. Có bốn cô gái đang đợi 10 cô gái. Bốn cô gái là Tường Vi, Tâm Ly, Lan Phương và Ngọc Lan. Còn 10 cô gái là những người đánh Ngọc Lan sáng nay. - Chúng mày đến rồi à? Sao chỉ có bốn người? Không sợ tụi sao đánh nát xương sao? Hahahaha…. – Đứa cầm đầu nói giọng đầu gấu. - Muốn chết thì nhào vô! Bọn mày cũng chỉ là lũ ranh con miệng còn hôi sữa thôi! – Ngọc Lan nói, giọng hùng hổ khác hẳn lúc sáng. Mười đứa kia tức xì khói rồi tấn công bốn chị đây. Bốn nàng vẫn đứng yên. Người thì nhìn lên trời, người nghịch tóc, người thì nói chuyện. Đến lúc bọn nó tới gần, bốn nàng mới ra đòn, “đòn Lào ra đòn Ý”. Những kĩ thuật karate của Ngọc Lan rất chắc chắn và chuẩn. Cô còn làm những động tác khó. Tâm Ly và Lan Phương không muốn dùng súng và dây, chỉ cần đấu võ là đủ. Trong thời gian ngắn, bốn người đã hạ gục hết mười đứa. Nhưng có đứa cố gắng đứng dậy định lấy một cây gậy ngay gần đó đánh lén Ngọc Lan. - Ngọc Lan! Phía sau! – Tường Vi, Tâm Ly và Lan Phương hét lớn. Ngọc Lan giật mình nhìn ra đằng sau. Cô ngả người về bên phải và lấy chân đá vào tay đứa đó rồi cho luôn vào bụng nó một cú đau điếng. - Chúng mày chưa đủ trình độ để đánh lén đâu! – Nói rồi Tâm Ly cùng ba người kia đi về, để lại một nụ cười man rợ. Buổi tối tại một ngôi biệt thự màu trắng viền đen. Trên tường của ngôi biệt thự có không ít những hình Thần chết, lưỡi hái, bộ xương ghê rợn. Nhìn qua cũng đủ biết là trụ sở của bang Death. Trong ngôi biệt thự có tới gần 9000 người (Biệt thự to lắm). Ở trước của biệt thự có một thảm đỏ kéo dài tới chỗ có ba… à không… bốn chiếc ghế rất đẹp. Chiếc ở giữa dát đá quý và kim cương. Ba chiếc còn lại dát vàng. Người người ra vào tấp nập ở hai bên cửa phụ cạnh cửa chính. Không ai dám đi vào cửa chính. Nếu không sẽ bị coi là không tôn trọng thủ lĩnh và sẽ là con mồi của Thần chết cũng nên. Một chiếc limo màu đen dừng trước cổng ngôi biệt thự đó. Theo sau là moto của Tam Quỷ. Bước xuống xe đầu tiên là một cô gái mặc một chiếc váy ôm sát người màu đen có trang trí hình thần chết cầm lưỡi hái màu trắng. Mặt cô gái đó có vẽ hình đầu lâu ở mắt phải và có hai lưỡi hái chéo nhau ở má cũng phải luôn. Đó là Tường Vi. Tiếp theo là Tâm Ly, Lan Phương và Ngọc Lan cũng ăn mặc y như vậy. Chỉ khác là chiếc váy của Tâm Ly có hình lưỡi hái, của Lan Phương có hình bộ xương. Hình vẽ và mặt nạ trên khuôn mặt họ không thay đổi. Còn Ngọc Lan, mấy hôm trước cô nghĩ mãi không ra hình vẽ để che đi khuôn mặt. Đúng lúc đó, Uy Vũ đưa ra một ý tưởng hơi bị “độc đáo”. Đó là vẽ hình bướm đêm tượng trưng cho bóng tối của địa ngục, cũng là một phần không thể thiếu của Thần chết: bộ xương, lưỡi hái, bóng tối, lạnh lẽo. Váy của Ngọc Lan có hình của rất nhiều bướm đêm. Cả bốn người đi vào trên thảm đỏ, đi sau hộ tống là Tam Quỷ. Tất cả cúi đầu chào. Khi thấy Ngọc Lan cũng có hình vẽ, ăn mặc y hệt ba người thủ lĩnh của họ và cùng đi trên thảm đỏ, ai cũng bàn tán xôn xao không ngừng. Bốn người đến gần chỗ ghế. - Ngọc Lan ngồi gần Lan Phương nhé! – Tường Vi nói nhỏ. Ngọc Lan gật đầu và cả bốn ngồi vào chỗ của mình. - Hôm nay tôi có việc quan trọng muốn nói với mọi người. Tôi sẽ giới thiệu mọi người một người mà ngay từ hôm nay mọi người phải gọi cô ấy là chị tư – MothLin. – Tường Vi giới thiệu Ngọc Lan với mọi người. – Mọi người cũng biết là địa bàn của chúng ta quá rộng và ba chúng tôi không thể kiểm soát. Nay đã có thêm một thủ lĩnh mới. Tôi cũng yên tâm hơn phần nào. Có một người giơ tay muốn nói. - Thưa chị hai! Chị hai có thể cho chị tư đấu với em một ván. – Một chàng trai bước lên. Mắt anh ta màu xanh đầy mê hoặc, sống mũi cao. Anh ta rất đẹp trai. - Được! MothLin! Cậu ra đi. Ngọc Lan đi xuống và đứng trước mặt anh ta để nhận lời thách đấu. Mọi người đều đứng thành vòng tròn để có một khoảng rộng. - Start! Anh chàng đó luôn là người tấn công Ngọc Lan và ra những đòn của nhiều loại võ khác nhau. Ngọc Lan không chịu thua. Cô luôn có những đòn hiểm của karate và những đòn của các môn võ khác. Cô cũng từng học hết những môn võ khác nhưng chỉ đến đai xanh mặc dù có có thể đến đai đen. Chỉ có mỗi karate là cô đam mê nhất vì nhà ngoại cô đều là những huyền thoại karate và cô muốn nối dõi truyền thống dòng họ mình. Trở lại với hai người đang đấu với nhau. Đã qua 30 phút mà vẫn chưa phân được thắng bại. Anh ta luôn chủ động còn cô thì ở thế bị động và toàn phải phòng bị. Đến nước này thì cô đành dùng kế. Cô giả vờ đuối sức và giả vờ sắp thua. “Chị tư à! Thằng đàn em này tạ lỗi với chị!” Anh ta nghĩ rồi cười nham hiểm. Anh ta dốc hết lực vào đòn cuối ở chân nhưng… chị tư đã bắt được chân anh ta đẩy anh ta dúi dụi. “Đã đến lúc dùng chiểu độc quyền” nghĩ rồi làm, Ngọc Lan lộn 6 vòng trên không và lấy chân có đi giày cao gót đánh vào mặt anh ta. Và mặt anh ta … dính đế giày và phần gót nhọn của đôi giày cao gót cao trên 10cm đó. Anh ta chảy máu miệng. - Xin lỗi vì đã nghi ngờ khả năng của chị. – Anh ta lễ phép cúi đầu xin lỗi. Ngọc Lan trở về vị trí của mình. Tường Vi thông báo tiếp: - Một tuần sau có cuộc thi “Xếp hạng Bang” để xem top 10 những bang mạnh nhất. Hãy chuẩn bị cho kì thi này. Giao cho Tam Quỷ chọn 300 người. Kết thúc! “Xếp hạng Bang” nắm nào cũng diễn ra! Là một cuộc thi để theo dõi thực lực những bang mạnh hiện nay. 10 bang xếp top 10 từ dưới lên trên (10 bang yếu kém) thì phải tan rã và đầu quân vào 10 trong top 100 bang mà họ thấy ưng nhất. Rồi bốn nàng lên xe limo và Tam Quỷ lên moto trở về biệt thự của Tường Vi. Ăn xong họ lên phòng ngủ khì khì. Còn Ngọc Lan thì về xin phép ba cho ra ở riêng để ở cùng với ba nang kia để tiện việc trong bang và đi học.