Linh Khí Bức Nhân
Chương 192 : Người sắp chết
Dịch giả: Thông Nhầm Bố Vợ
Cú lên gối này tương đối mạnh.
Cảm giác tựa như đạp vỡ một giỏ trứng gà.
Dù là "Thượng Tá" Ninh Liệt là hãn tướng nơi sa trường, cũng không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, mặt lộ vẻ đau đớn.
Nhưng Thượng Tá cũng không dừng động tác lại, thần sắc vô cùng điên cuồng, hàm răng sắc bén vẫn giống như dao găm cắn vào cổ Sở Ca.
Sở Ca nhấc cánh tay lên ra sức ngăn cản, dùng sức chọc vào vô số vết thương trên khắp người Thượng Tá, cố gắng thoát khỏi đối phương.
Hai người đều chưa khôi phục thực lực.
Giống như du côn chợ búa, dùng tư thế xấu xí nhất để cào xé nhau,
Nói chuẩn xác hơn, bất cứ lúc nào, truy binh của tổ chức Thiên Nhân cũng có thể xuất hiện, bọn hắn lại giống như dã thú ngã vào cạm bẫy, không chỗ có thể trốn, sau ba ngày ba đêm đói bụng, bằng vào bản năng cắn xé, gặm nuốt lẫn nhau.
Người dịch: Thông Nhầm Bố Vợ
Sở Ca có thể cảm giác được Thượng Tá trong cổ họng truyền đến, mùi lưu huỳnh từ địa ngục.
Cũng có thể cảm giác được giọt giọt máu tươi lạnh lẽo, từ hốc mắt trống rỗng nhỏ xuống mặt của mình, giống như là nước mắt đắng chát. động tác của Thượng Tá cũng dần dần trở nên yếu hơn.
Cũng có thể là do Sở Ca tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, sức khôi phục kinh người, sau khi giằng co một lát, chiếm thượng phong, bóp lấy cổ Thượng Tá, đẩy hàm răng của hắn càng ngày càng xa, cuối cùng, hung hăng một cước, đạp Thượng Tá ra ngoài.
"Hồng hộc, hồng hộc, hồng hộc, hồng hộc..."
Trong sơn động đen thui, chỉ có thể nghe được hai người thở dốc.
Sau một lát, Sở Ca lưu chuyển một tầng năng lượng chấn kinh nhàn nhạt lên trên mắt, giống như ngọn lửa màu vàng trong sơn động.
Bởi vì mỗi ngày kiên trì không ngừng tu luyện « Kích Não Thuật », lại thêm năng lượng chấn kinh tăng phúc, mượn nhờ tia sáng yếu ớt, Sở Ca nhìn thấy rõ ràng, Thượng Tá ngã chổng vó, nằm trên mặt đất.
Mới vừa rồi, vật lộn tiêu hao khí lực cuối cùng của hắn, hắn giống như là một ngọn đèn cạn dầu, đi đến điểm cuối cuộc đời.
"Ngươi, ngươi đến tột cùng muốn làm gì!"
Sở Ca tê cả da đầu, nhưng lại không hiểu chút nào, nếu như Thượng Tá muốn lấy mạng chó của hắn, liền không cần quản hắn, đem hắn lưu cho tổ chức Thiên Nhân là được rồi.
Vì cái gì, đầu tiên là đem hắn khiêng đến chỗ này, sau đó lại hận không thể đem hắn ăn sống nuốt tươi đâu?
"Ngươi... Hấp thu phần lớn thuốc biến đổi gien cấp năm a?"
Thượng Tá gian nan giãy dụa lấy lật người, dùng ánh mắt khó mà hình dung, gắt gao nhìn chằm chằm Sở Ca, trên trán xuất hiện liên tiếp điểm sáng màu vàng, hiển lộ ra nội tâm của hắn đang chấn kinh cùng bi ai, "Nếu không phải ngươi có thiên phú dị bẩm, hoặc là nắm giữ một loại thần thông thôn phệ kỳ quặc nào đó, có thể hoàn mỹ hấp thu dược lực của thuốc biến đổi gien cấp năm, làm sao có thể trong nháy mắt đột phá, đánh bại nhiều lâu la mặc áo giáp động lực của tổ chức Thiên Nhân như vậy, còn có man lực, nện cao thủ như "Người hướng đạo" thành một bãi bùn nhão?
"Ta muốn lực lượng thần kỳ như vậy.
"Ta không cam tâm, ta cùng huynh đệ vào sinh ra tử nhiều năm như vậy, chúng ta đã từng có được lực lượng vô cùng cường đại, trước mặt chúng ta, ngay cả cường giả Kim Đan đều muốn chạy trối chết! Thời điểm đó tổ chức Thiên Nhân căn bản không dám trêu chọc chúng ta, đừng nói "Người hướng đạo", "Sư Vương" cùng "Rhyia phu nhân", chính là "Bảy đại quản sự" của tổ chức Thiên Nhân, nghe được tên của chúng ta đều muốn run lẩy bẩy, sợ hãi truy kích không chết không thôi của chúng ta!
"Thế nhưng là, ha ha, không nghĩ tới một ngày kia, đường đường Thượng Tá của đội đột kích Liệt Phong, vậy mà lại nghèo túng đến loại trình độ này, mà hy vọng duy nhất, liền giấu ở trên thân một cái vô danh tiểu tốt như ngươi.
"Ta không biết, máu của ngươi đến tột cùng có hiệu quả chữa trị hay không, nhưng đã ta còn chưa có chết, cũng nên thử một lần, cũng nên... Kiên trì chiến đấu tiếp!"
Thượng Tá một bên cố hết sức gào thét, một bên đánh tới Sở Ca.
Nhưng hắn đã đến bước đường cùng, mạng sống như treo trên sợi tóc, dạng tấn công này càng nhiều là bản năng chiến đấu thúc đẩy, động tác tượng trưng, ngay lập tức bị Sở Ca một cước đạp trở về.
"Vô ích."
Sở Ca thật không biết, nên đánh giá "Thượng Tá" Ninh Liệt như nào. Đúng là tuyệt thế hung nhân đến chết không đổi.
Mặc dù cũng là tội ác chồng chất, nhưng hắn vẫn cảm thấy, Thượng Tá không giống như lũ cặn bã của tổ chức Thiên Nhân.
Sở Ca thở dài, nói, "Mặc dù ta cũng không biết rõ trên người mình đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng ta có thể cam đoan, trong máu của ta cũng không có thuốc biến đổi gien cấp năm, coi như ngươi uống máu của ta, thậm chí ăn thịt của ta, đều không có nửa điểm tác dụng, thật sự, ta không lừa ngươi."
Sở Ca quả thực không có gạt người.
Bởi vì hắn cũng không có hoàn mỹ hấp thu tất cả thuốc biến đổi gien cấp năm, chỉ là dùng năng lượng chấn kinh đem bọn hắn bao vây lại, áp súc cùng cô đọng, trở thành ba mươi sáu quả "Bom hẹn giờ".
Cho nên, trong máu của hắn thật sự không có bao nhiêu thuốc biến đổi gien cấp năm, coi như Thượng Tá uống, thì có ích lợi gì?
Mà nếu như Thượng Tá ăn hết huyết nhục ẩn chứa "Bom hẹn giờ" thì sao?
Trong đầu Thượng Tá cũng không tồn tại "Thôn Phệ Thú", không thể khống chế năng lượng chấn kinh, "Bom hẹn giờ" đương nhiên trước tiên nổ tung, biến hắn thành Dainaitoudo Yuya, nửa phút cường giả tuyệt thế, sau đó chính là một bãi tế bào.
Kiểu gì cũng là đường chết, coi như Sở Ca nhân từ nương tay, cũng không có biện pháp giúp Thượng Tá thoát khỏi tử thần.
Thượng Tá nhìn chằm chằm Sở Ca, nhìn hồi lâu.
Xác nhận hắn thực sự nói thật, một tia hi vọng cuối cùng đã bị hủy, thương thế cùng đau đớn cùng phát tác, như đầm lầy bao phủ hắn.
Da của hắn trong nháy mắt từ màu trắng lạnh như băng trở thành màu hồng nóng rực, si ngốc cười lên, thần trí dần dần điên cuồng.
"Ha ha, thật không nghĩ tới, kết cục của ta sẽ là như thế này."
Thượng Tá giống như là một thanh bảo đao bách chiến chém sắt như chém bùn, trong nháy mắt trải qua ngàn năm tang thương, biến thành vết rỉ loang lổ, xốp giòn không chịu nổi, "Ta... Muốn sống sót, chữa khỏi cho các huynh đệ của ta, đi thành lập "Vương quốc Tu La", hoàn toàn chưởng khống vận mệnh của mình! Ta có lỗi gì? Ta không sai, cùng so với những gia hỏa vể ngoài thì đường hoàng nhưng lại làm kẻ khác buồn nôn, ta căn bản không sai! Ngươi không biết, ngươi căn bản không biết những tên kia đến tà ác cỡ nào! Đây là nguyên bản là một cái thế giới đen tối, chúng ta chỉ muốn cố gắng sống sót, chỉ muốn nắm chặt yết hầu của vận mệnh! Ta không sai, thượng thiên tại sao muốn đối xử với ta như vậy!"
"Cái kia..."
"Nếu như ngươi tin tưởng mình một chút đều không sai, căn bản không cần dưới tình huống sắp chết đến nơi, còn lặp đi lặp lại "Ta không sai" a? Bộ dáng này của ngươi, sẽ cho người ta một loại cảm giác cực kỳ chột dạ."
Thượng Tá giống như bị một tia sét bổ trúng, sửng sốt nửa ngày, nói không ra lời.
Sau đó, hắn càng thêm suy yếu, càng thêm uể oải, cũng càng thêm điên cuồng.
Hắn giống như bất kỳ một cái lão nhân nào, lúc gần đất xa trời thậm chí rơi vào thời khắc hấp hối, lặp đi lặp lại lẩm bẩm chuyện xưa của mình, ủy khuất cùng nỗi khổ tâm.
Hắn hướng Sở Ca kể về cuộc đời của lính đánh thuê, phản quân tàn nhẫn, cố chủ có dã tâm, còn có một lần lần cửu tử nhất sinh.
Hắn nói cho Sở Ca cảm giác cùng cường giả Kim Đan chiến đấu, còn có sự thống khổ khi mất đi siêu năng lực, cùng giấc mơ thành lập "Vương quốc Tu La".
Hắn còn nói cho Sở Ca " Wilson tướng quân" cùng "chủ tịch Belkin " dùng thiên tài địa bảo cùng thuốc biến đổi gien tiến hành giao dịch chợ đen.Hắn nói cho Sở Ca hết thảy.
"Tóm lại, lính mới vừa mới thức tỉnh giống như ngươi, căn bản sẽ không hiểu được cảm giác rơi xuống từ trên đỉnh cao của chúng, từ Chí cường giả một lần nữa trở thành phàm nhân thống khổ."
Thượng Tá cười khổ nói, " uy, tiểu tử, ngươi có bạn gái chưa, ngươi chơi gái chưa?"
", ách..."
Sở Ca không chút do dự nói, "Đương nhiên, ta là “xoạc thủ”, là cái gai trong mắt tất cả nam thanh niên ở Linh Sơn, không biết đã chà đạp bao nhiêu nhà khuê nữ!"
"Vậy ngươi hẳn là có thể hiểu được cảm thụ của ta."
Thượng Tá nói, " một “xoạc thủ”giống như ngươi, chinh phục vô số thiếu nữ, chợt một ngày thằng nhỏ của ngươi mất đi năng lực, trở thành một cái thái giám từ đầu đến đuôi, chuyện thống khổ nhất trong nhân thế cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
"Ngươi nói, nếu như phát sinh loại sự tình này, cho ngươi nhiều tiền hơn nữa, địa vị cao hơn, vinh dự lớn hơn nữa, hữu dụng không?
"Không, ngươi tình nguyện đánh cược hết thảy, chà đạp tất cả pháp luật, đều muốn tìm về năng lực cho thằng nhỏ —— mà siêu năng lực mang tới cho người ta khoái cảm, cảm giác chinh phục cùng khống chế hết thảy, cảm giác chí cao vô thượng, tuyệt đối cường liệt hơn gấp trăm lần so với “xoạc thủ”, cho nên, ta mới bí quá hoá liều, cái này lại có lỗi gì?
"Đặc biệt là, khi những tên tướng quân kia, chủ tịch, tỷ phú, những hỏa đều cao cao tại thượng gia đều đang âm thầm điên cuồng trộm đoạt tài nguyên, ta dựa vào cái gì không thể!"
"..."
Sở Ca thực sự không biết nên nói thế nào.
Hắn dù sao chỉ là một thanh niên mười chín tuổi, thế giới quan còn chưa vững chắc.
Khi đứng cùng những anh hùng như Tào đại gia, Vân Tòng Hổ, Quan Sơn Trọng, cảm giác thân là cường giả, bảo vệ kẻ yếu, thân là anh hùng, đứng ra, đây đều là đạo lý thiên kinh địa nghĩa.
Nhưng nghe Thượng Tá trước khi chết gầm thét cùng lên án mạnh mẽ tất cả, lại cảm thấy hắn sẽ đi đến con đường này, cũng không phải là không có nguyên nhân.
Thượng Tá sai lầm sao?
Đương nhiên.
Nhưng nếu như đem Sở Ca bày ở vị trí của Thượng Tá, có thể hay không làm ra lựa chọn càng thêm "Chính xác" cùng "Cao thượng" không?
Sở Ca thực sự không thể mặt dạn mày dày nói "Có thể".
Truyện khác cùng thể loại
209 chương
9 chương
9 chương
50 chương
3307 chương
326 chương
17 chương