Linh Chu
Chương 559
Trời cao mây trắng bay, sát khí ngút tầng mây.
- Muốn chết!
Đôi mắt đen nhánh của Nữ Ma tựa như hai đầm nước đen kịt. Hai tia sáng phóng ra từ trong đôi mắt, như thanh kiếm sắc đâm thủng ông lão áo tím kia. Ngực và đan điền đều xé toạc ra hai vòi máu, xé rách thân thể thành những khối đẫm máu.
Ra tay thật sự rất đột nhiên, ông lão tiếp cận cấp bậc Bán Bộ Cự Kình liền bị ánh mắt của nàng giết chết, ngay cả cơ hội kêu thảm thiết cũng không có.
Mưa máu trút xuống, rơi vũng vãi khắp mặt đất, nhìn có vẻ cực kì thấy ghê người.
Tất cả mọi người bị một màn này làm kinh sợ, nhìn chăm chú nữ học viên Vạn Tượng Tháp trước mắt này mà cằm đều phải rơi trên mặt đất.
- Cái này... này...
Một ông lão áo tím khác trố mắt đứng nhìn, kinh ngạc nhìn chăm chú Nữ Ma.
Hai ông lão Tử Minh Thi Động còn lại đồng thời xuất ra hai cỗ Chiến Thi, toàn thân hai cỗ Chiến Thi này đều đang tỏa ra điện hỏa, ánh mắt liền như quả sét cầu, trong đôi mắt sáng lên những tia xanh lè.
Hai cỗ Chiến Thi này đều không phải chuyện đùa, chúng được thai nghén luyện thi trong Huyết Trì suốt ba trăm năm.
Nữ Ma mặt không chút thay đổi, ánh mắt tựa như dải Ngân Hà. Hơi thở mang mùi đàn hương tuôn ra từ cái miệng đang hé mở, thổi ra một tia khí xanh. Một cỗ khí lưu này liền trực tiếp chém hai cỗ Chiến Thi này làm hai đoạn. Thi Cung trong thân thể bọn chúng đều bị nghiền nát.
Hai ông lão Tử Minh Thi Động này thật sự bị hù dọa, trên trán túa ra mồ hôi lạnh liền bỏ chạy về hướng Thiên Hoa Cổ Thành. Tốc độ của bọn họ cực nhanh, chỉ thoáng chớp mắt đã chạy ra mấy chục dặm, mắt thấy sẽ lướt qua tường thành từ thuở xa xưa.
- Rầm, rầm!
Nữ Ma vẻn vẹn chỉ là nhìn thoáng qua theo hướng bọn họ, hai vị lão nhân đã sống mấy trăm năm này liền rơi thẳng tắp từ trên bầu trời xuống, ngã ở trên mặt đất, thân thể biến thành nước mủ.
Đây chính là ba vị lão nhân chiến lực tiếp cận với Bán Bộ Cự Kình, đã tu luyện hơn bốn trăm năm. Ngay cả đệ tử lớp chữ Thiên đều phải cung kính gọi bọn họ là sư thúc.
Loại cường giả, tại Tử Minh Thi Động coi như là đại nhân vật, nhưng mà chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp liền bị một cô nương tuổi còn trẻ giết chết. Nhưng lại là bị nàng dùng ánh mắt nhìn chằm chằm để giết chết.
Sắc mặt Sở Cực Bắc thay đổi mãnh liệt, khó trách Phong Phi Vân chạy trốn về hướng tới trong Thiên Hoa Cổ Thành. Thì ra tới nơi này lại có một vị cường giả đáng sợ như thế.
Bán Bộ Cự Kình của Tử Minh Thi Động hiện thân, chính là một người trung niên mặc áo bào tím, đầu đội nón tơi, ngực hùm vai gấu, thân thể tráng kiện. Hắn vừa mới đi ra, trong Thiên Hoa Cổ Thành liền phát ra một tiếng vang thật lớn. Có hơn mười tòa nhà biệt thự đền đài sụp đổ, chìm vào mặt đất, hóa thành một cái dấu chân dài mấy chục thước.
Đây là khí thế của hắn đang ngưng tụ thành hư hóa ảnh thân thể, dẫm đạp cho mọi thứ trên mặt đất đều vỡ vụn.
Bán Bộ Cự Kình vừa xuất hiện, nửa Thiên Hoa Cổ Thành đều đã rung chuyển, lại có một đoạn tường Cổ Thành sụp đổ.
- Ngươi là người phương nào, chưa bao giờ nghe nói qua Vạn Tượng Tháp có một vị cường giả như ngươi vậy?
Bán Bộ Cự Kình của Tử Minh Thi Động, hai mắt lấp lánh, tựa như hai vầng trăng lạnh trên bầu trời đêm.
Phía sau hắn, có hơn mười cỗ Chiến Thi cường đại, đều có khí thế như cầu vồng, Thi Khí ngưng tụ thành một đám mây đen.
Nữ Ma trầm lặng không nói, như một pho tượng điêu khắc đứng ở nơi này.
Vương Mãnh kháng cự uy áp lớn lao của Bán Bộ Cự Kình, giống như trên lưng bị đè nặng một quả núi lớn. Hắn gắng gượng nói:
- Đây là lão đại của chúng ta, Tử Minh Thi Động các ngươi muốn giết người, còn phải hỏi lão đại của chúng ta có đồng ý hay không.
Phong Phi Vân cười nói:
- Vạn Tượng Tháp chúng ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, kiến thức của lão cũng quá nông cạn.
Vị Bán Bộ Cự Kình của Tử Minh Thi Động hừ lạnh một tiếng, âm thanh tựa như quả chuông lớn đang rung, lão nói:
- Yêu Ma Chi Tử, đừng tưởng rằng ngươi mời một vị trợ thủ, thì chiều nay có thể chạy thoát sát kiếp. Mặc Yên huynh, Lục Đào huynh, các ngươi còn không hiện thân, giết chết Yêu Ma Chi Tử mọi người có phần.
Một bóng đen thật lớn xuất hiện ở trong Thiên Hoa Cổ Thành, chân cao vài trăm thước, nhưng mà lại vẻn vẹn chỉ có một bóng dáng, rất giống một vị thần tượng. Có điều căn bản không thấy được thân thể của hắn.
Đây là người tu luyện "Tà Đế Mị Ảnh", một trong mười hai đại tà công. Đó là Lục Đào, Bán Bộ Cự Kình của Đệ Thập Điện Sâm La Điện.
Mặc Yên cũng bay ra từ trong đám mây đen, trên lưng có bốn cánh ma dực đen sì đang vỗ, làm phát ra từng đợt âm thanh xé gió.
Nữ Ma đứng ở trên phế tích, thân thể tựa như quả núi cao bất động hồi lâu. Mái tóc đen trên đầu như thác nước đang tung bay ở trong gió.
- Nữ Ma đại nhân, những người này cũng quá kiêu ngạo. Ở trước mặt của ngài lại đều ra vẻ như thể một đại gia. Nếu như không cho bọn họ biết một chút lợi hại, tương lai chẳng phải con chó con mèo nào cũng có thể nhảy nhót trước mặt ngài.
Phong Phi Vân đứng ở phía sau Nữ Ma, nhỏ giọng góp lời bên tai nàng.
Mặc Yên chính là một vị Thái Thượng trưởng lão Đệ Tứ Điện Sâm La Điện. Lão đã tu luyện Minh Vực Ma Dực Quyết tới tầng thứ tư, trên người đã mang theo một tia ma khí nhàn nhạt, ánh mắt già nua, nụ cười băng giá
- Yêu Ma Chi Tử, ngươi có lẽ tự giết bản thân đi! Hôm nay ai tới cũng đều không cứu được tánh mạng của ngươi.
- Thả Ly Vi ra, ta có thể lưu ngươi toàn thây.
Âm thanh Lục Đào vang lên.
Mặc Yên có hơi liếc mắt nhìn Nữ Ma
- Tiểu nữ oa tử, chỉ bằng ngươi có thể ngăn cản ba vị Bán Bộ Cự Kình chúng ta sao. Ta dí một ngón tay, là có thể phán ngươi án tử.
Vừa nói Mặc Yên thật đúng là vươn một ngón tay. Đầu ngón tay có một đạo Xích Long Hồn Kình đang lượn lờ, rất giống là một ngọn núi màu đỏ bị thiêu đốt cho đỏ bừng lên.
Nữ Ma vung ống tay áo lên, một vầng sáng trắng bay ra. Răng rắc một tiếng, ngón tay của Mặc Yên liền gãy lìa, mà ngay cả thân thể cũng giống như con quay đang chuyển động, lộn nhào mấy trăm vòng trên không trung, sau đó rầm một tiếng ngã nhào ở trên mặt đất.
Một cái chân hung hăng dẫm nát trên lưng của lão, thân thể bị đạp vỡ vụn, tựa như quả khí cầu bị nổ.
- Rầm!
Một vị Bán Bộ Cự Kình liền ngã xuống như vậy, chết ở dưới chân Nữ Ma.
Lục Đào muốn len lén xông vào dịch quán để cứu Lục Ly Vi ra. Nữ Ma vươn tay, hướng về trong bóng tối chộp một cái, liền túm hắn lôi ra, khiến lão chật vật không chịu nổi lảo đảo trên mặt đất.
Tà Đế Mị Ảnh cao vài trăm thước mà lão tu luyện ra, bị một mảnh ống tay áo của Nữ Ma trấn áp, bị đánh cho nát bấy.
- Phốc!
Bóng hình ma quỉ bị đánh nát, từ trong miệng Lục Đào phun mạnh ra một ngụm tiên huyết, bị thương nặng, trong lòng kinh động sợ hãi đến mức độ cao nhất.Lão hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là ai, coi như là Cự Kình cũng không có lực lượng cường đại như thế?
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
85 chương
220 chương
1156 chương
55 chương
138 chương
116 chương
171 chương